Quan Khí​

Chương 973: Muốn gặp bí thư Vương

Đang lúc Vương Trạch Vinh lắng nghe báo cáo ở bên trong thì không biết vì sao chuyện này lại được truyền ra ngoài, do đó không ít người tụ tập ở ngoài tòa nhà.

- Chúng tôi muốn gặp bí thư Vương!

- Chẳng lẽ không cho phép phản ánh tình hình với lãnh đạo tỉnh ủy sao?

- Nghe nói bí thư Vương quyết tâm đấu tranh với hủ bại, nhân cơ hội ngày hôm nay, chúng ta muốn phản ánh sự hủ bại của Nhà máy Hóa học!

......

Càng lúc càng có nhiều người tụ tập bên ngoài tòa nhà.

Đang nghe Lâm Sâm kể khổ ở trong này thì Vương Trạch Vinh thấy các phóng viên nhìn ra bên ngoài, còn có vài phóng viên đi hẳn ra ngoài.

- Có chuyện gì thế?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Sài Trí Văn sau khi đi xem xét một lúc liền tới trước mặt Vương Trạch Vinh nói nhỏ:

- Bí thư Vương, có khoảng ba, bốn trăm người tụ tập ở bên dưới nói là muốn gặp ngài, muốn phản ánh vấn đề hủ bại của Nhà máy Hóa học.

Nghe thấy Sài Trí Văn nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền nhìn về phía Lâm Sâm đang ngồi thấp thỏm lo âu.

Trong lòng Lâm Sâm lúc này cũng chẳng rõ có vị gì, sau khi biết Vương Trạch Vinh tới đây thì mình đã sắp đặt một ít vậy mà vẫn xảy ra chuyện như vậy. Vừa nghĩ tới việc đông đảo nhân viên phản ánh tình hình trong này thì tim hắn cứ thót cả lại.

Liếc nhìn về phía Đồng Trường Hải cũng đang bất an, Lâm Sâm cắn răng nói:

- Bí thư Vương, để tôi đi giải quyết vấn đề trước một chút.

Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu, có chuyện thì phải để tự xí nghiệp giải quyết trước, nếu không được thì mới đến lượt mình ra mặt.

Nhận thấy bên ngoài có nhiều như vậy, Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu, xem ra việc cải cách Nhà máy Hóa học này có không ít vấn đề, sự việc này đã chứng tỏ tính nghiêm trọng của vấn đề.

Lúc này các phóng viên đều đã xuống lầu và ra bên ngoài, hôm nay Vương Trạch Vinh tới Nhà máy Hóa học nghiên cứu lại xảy ra chuyện lớn như vậy, trong lòng các phóng viên vui như trẩy hội, xem ra hôm nay có rất nhiều tin tức để phỏng vấn.

Một lát sau, Sài Trí Văn lại tới gần nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, xem ra vấn đề rất lớn, tình hình nơi này sắp không khống chế được rồi. Vừa rồi giám đốc Lâm mới ra ngoài nói mấy câu thì đã bị người bao vây xé tan quần áo, hiện giờ mặc dù có người bảo vệ nhưng hắn cũng không thể thoát ra được!

Vương Trạch Vinh cũng không ngờ rằng mình vừa tới đây mà đã phát sinh sự kiện mang tính tập thể này, nếu không kiểm soát được thì thật nực cười, nghĩ vậy hắn liền đứng dậy nói với Đồng Trường Hải:

- Như thế này là sao vậy, xem ra vấn đề Nhà máy Hóa học đúng là không nhỏ, tôi sẽ đi xem.

Dứt lời Vương Trạch Vinh liền bước ra ngoài.

Khi Vương Trạch Vinh vừa ra tới cửa thì nhìn thấy một cảnh tượng nhốn nháo, mọi người cứ lao vào đùn đẩy Lâm Sâm, lại có một số người mắng chửi to, tình cảnh thực sự là cực kỳ hỗn loạn.

Nhìn thấy một người dẫn theo một đoàn người từ bên trong đi ra, đám người đang bao vây liền tạm thời yên tĩnh, có người hét to:

- Bí thư Vương tới rồi! Bí thư Vương ra rồi!

Nghe thấy tên Vương Trạch Vinh, mọi người lập tức xông tới.

Mấy người do cục công an phái đi theo Vương Trạch Vinh vội vàng đứng chắn phía trước vì lo xảy ra sơ suất gì.

Ngoài cửa vừa khéo có một bậc thềm, Vương Trạch Vinh liền đi lên trên đó đứng.

Long Dũng Đình không biết tìm được một cái loa từ chỗ nào đưa cho Vương Trạch Vinh.

Cầm lấy cái loa, Vương Trạch Vinh nói to:

- Tôi là Vương Trạch Vinh ở tỉnh ủy, nếu như mọi người muốn phản ánh điều gì với tỉnh ủy thì xin hãy tuyển ra đại biểu. Nếu cứ tụ tập lại kêu loạn thì dù muốn thì tôi cũng không thể nghe được ý kiến của mọi người.

Sau khi ồn ào một lúc thì mấy người công nhân già từ trong đám đông bước ra.

- Bí thư Vương, nghe nói ngài khác với những lãnh đạo khác, quyết tâm đấu tranh với các phần tử hủ bại. Hôm nay mọi người biết tin ngài tới nên liền đến đây để phản ánh tình hình với ngài.

Một người công nhân già dõng dạc nói với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nói:

- Mọi người có quyền được phản ánh tình hình, chẳng qua muốn phản ánh thì nên chọn một cách bình thường. Như vậy đi, thấy mọi người nóng lòng muốn phản ánh nên tôi sẽ xử lý ngay tại chỗ này, xin nghe ý kiến của mọi người.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói muốn nghe ý kiến của mọi người, thế là đám người vây quanh liền nhao nhao lên nói về sự hủ bại của Nhà máy Hóa học.

Đồng Trường Hải nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, nơi này rất loạn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tôi lo sẽ không khống chế được. Hay là mời các đồng chí bên cục công an tới giải tán đám người này đi.

Vương Trạch Vinh trừng mắt liếc hắn một cái nói:

- Chúng ta là cán bộ Đảng viên, chẳng lẽ nghe quần chúng phản ánh vấn đề mà cũng sợ sao? Tôi thấy mọi người cũng không muốn quấy nhiễu trị an, chẳng qua chỉ là phản ánh tình hình một chút mà thôi.

Nói xong lời này, Vương Trạch Vinh liền lớn tiếng nói với đám đông:

- Tôi là phó bí thư tỉnh ủy lại là bí thư thị ủy Xuân Dương, tôi xin lấy tư cách Đảng viên ra bảo đảm, những chuyện hôm nay mọi người phản ánh sẽ không xuất hiện tình trạng trù dập ai cả. Mọi người hãy mau chóng tuyển ra đại biểu, tôi sẽ chờ mọi người tới phản ánh ở phòng họp.

Đúng lúc này, Cảnh Hồng Vĩ ở cục công an dẫn theo một số lượng lớn công an cảnh sát chạy tới.

Thấy có nhiều cảnh sát tới như vậy, trong nháy mắt quần chúng đều trở nên bối rối.

Nhìn thấy cảnh này, Vương Trạch Vinh nói to:

- Mọi người yên tâm, chỉ cần phản ánh tình hình bình thường thì cảnh sát sẽ không bắt loạn người.

Nói xong lời này liền dặn bên cảnh sát:

- Xin các đồng chí cảnh sát giữ gìn trật tự.

Thấy cảnh sát không hề bắt người thì mọi người mới yên tĩnh trở lại.

Có cảnh sát đến dẫn tới sự khác biệt, mọi người trở nên lý trí hơn.

Cuối cùng có 20 người được tuyển ra làm đại biểu, Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng họp lắng nghe ý kiến của mọi người.

Trong số những người này thì có mấy người có trình độ hơn những người khác, trình bày rõ ràng mạch lạc, lại còn có một người lấy ra sổ sách tài vụ của xí nghiệp trước khi cải cách, giải trình tình hình kinh doanh sản xuất của nhà máy.

Vương Trạch Vinh vừa lắng nghe vừa chăm chú ghi chép.

Nghe những lời phản ánh của mọi người, Vương Trạch Vinh cảm thấy tình hình nơi này quả nhiên có nhiều điểm giống như mình suy đoán, đây hoàn toàn là tham ô tài sản quốc hữu, là hành vi không thèm quan tâm tới sự sinh tồn của công nhân viên chức.

Đợi mọi người phản ánh tình hình xong, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Lâm Sâm với vẻ mặt cắt không còn giọt máu, lại liếc qua sắc mặt trắng bệch của Đồng Trường Hải. Sau đó mới nói với các đại biểu:

- Các đồng chí, sau khi nghe mọi người phản ánh tình hình, trong lòng tôi có cảm giác rất nặng nề. Là phó bí thư tỉnh ủy, tôi rất coi trọng chuyện của Nhà máy Hóa học, ở đây trước tiên tôi xin bày tỏ thái độ cá nhân, chuyện Nhà máy Hóa học tôi sẽ liệt vào công tác trọng điểm. Sau khi trở về, tôi sẽ yêu cầu các ban ngành liên quan thành lập một tổ công tác tới Nhà máy Hóa học, điều tra triệt để việc này, nếu không cho mọi người có câu trả lời thỏa đáng thì xin mọi người cứ tới tìm tôi!

Một người trong số đại biểu khẽ nói:

- Làm quan đều giống nhau, chuyện hứa hẹn này thì biết khi nào mới thực sự làm chứ!

Một người khác cũng nhỏ giọng nói với hắn:

- Bí thư Vương này thì khác, nói chuyện luôn giữ lời.

Lời của hai người đều lọt vào tai Vương Trạch Vinh, hắn mỉm cười nói:

- Chắc có đồng chí không tin tức tôi, việc này cũng không có vấn đề gì, các đồng chí cứ chờ đi. Về phần mọi người phản ánh đã có rất nhiều gia đình không có thu nhập, đang ở trong tình trạng gian nan, đây là chuyện lớn. Như vậy đi, trước tiên bên Dân chính sẽ thống kê các hộ gia đình thực sự khó khăn rồi sẽ tiến hành trợ giúp theo chính sách, cần phải tin tưởng chính phủ nếu không sẽ không vượt qua được khó khăn. Tôi không dám vỗ ngực cam đoan với mọi người điều gì khác nhưng có thể bảo đảm rằng, nếu quả thật có hành vi hủ bại tồn tại ở Nhà máy Hóa học thì bất kể là ai, người đó có địa vị gì thì tỉnh ủy sẽ chắc chắn đưa bọn họ ra trước công lý!

Mặc dù mọi người cũng không quá hài lòng với những lời Vương Trạch Vinh nói, nhưng người dân Trung Quốc cũng thuộc loại người hiểu biết, thấy Vương Trạch Vinh đồng ý phái người điều tra rõ việc này thì liền tản đi nhanh chóng.

Cũng không nói thêm gì với đám người ở Nhà máy Hóa học, Vương Trạch Vinh lập tức trở về thị ủy.

Sau khi gọi bí thư ban kỷ luật thanh tra Lý Ích Tài tới, Vương Trạch Vinh liền nói lại tình hình Nhà máy Hóa học cho hắn.

Lý Ích Tài đã sớm nghe được tin tức, đợi Vương Trạch Vinh nói xong hắn liền nghiêm túc nói:

- Bí thư Vương, trong công cuộc cải cách xí nghiệp ở thành phố Xuân Dương đã có không ít xí nghiệp tồn tại vấn đề quần chúng kêu oan. Việc này trước này vẫn luôn bị áp chế, khi tiếng nói của quần chúng không được giải quyết thì sẽ kích thích hiệu ứng ngược lại!

Vương Trạch Vinh nói:

- Lão Lý, Đảng ta không sợ có vấn đề, xuất hiện vấn đề thì nhất định phải dũng cảm gánh vác, mạnh dạn giải quyết. Thành phố Xuân Dương nếu đã tồn tại nhiều vấn đề về cải cách như vậy thì đã không còn là một chuyện nhỏ. Ý của tôi là việc này do lão làm chủ, điều động công an, thanh tra, tài chính thành lập một tổ công tác để kiểm tra tình hình cải cách toàn thành phố một lần nữa. Đối với Nhà máy Hóa học thì có thể đưa vào trọng điểm, nhất định phải điều tra vấn đề rõ ràng.

Lý Ích Tài đương nhiên biết khó khăn của việc này, liếc nhìn Vương Trạch Vinh một cái nói:

- Bí thư Vương, không phải tôi không muốn điều tra, tôi chỉ lo lắng điều tra ra sẽ liên lụy tới rất nhiều người!

Hắn nói lời này cũng có ý lo lắng.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng thì thấy chính khí trong quan khí của Lý Ích Tài rất dày, cảm thấy phải tăng thêm sự ủng hộ cho hắn mới được.

Ra hiệu bảo Lý Ích Tài ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:

- Đồng chí Ích Tài, từ trước tới nay tổng bí thư luôn coi trọng chuyện hủ bại ở tỉnh Bắc Dương. Tổ công tác trung ương hiện vẫn chưa rời khỏi thành phố Xuân Dương, bọn họ đã thu được rất nhiều thứ. Đồng chí cứ yên tâm công tác, xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ nhận trách nhiệm!

Lý Ích Tài đã sớm đợi lời này của Vương Trạch Vinh, nghe xong hắn nghiêm túc nói:

- Được rồi, tôi dù liều mạng cũng quyết điều tra chuyện này!

Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:

- Lão yên tâm, việc này không chỉ có chúng ta tiến hành mà trung ương cũng rất chú ý.

Sau khi nhận được sự nhất trí của Lý Ích Tài, Vương Trạch Vinh lập tức thông báo triệu tập hội nghị thường vụ thị ủy. Thông qua hội nghị thành lập một tổ công tác do Lý Ích Tài làm tổ trưởng, điều động các nhân viên từ các ban ngành rồi lại chia thành các tổ nhỏ, tiến hành thanh tra toàn diện việc cải cách xí nghiệp trong toàn thành phố.