Nội dung Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy truyền ra rất nhanh. Người Uông hệ bây giờ lại rất tự tin. Trong thời gian này do Lăng Vũ Trình quá mạnh khiến cán bộ Uông hệ rất lo lắng. Sau khi Lâm đ*o Nguyên lui thì cán bộ Uông hệ không thể không e ngại.
Nói thật mặc dù biết Vương Trạch Vinh thành người chỉ huy lực lượng Uông hệ, nhưng đối với Thường vụ tỉnh ủy trẻ tuổi này thì ngoài chỗ dựa mạnh ra, không ít người cũng không tin y có khí phách như Lâm đ*o Nguyên.
Gần đây truyền ra tin Lý Hạ sẽ bị điều chỉnh làm mọi người chú ý. Đây không chỉ là điểu chỉnh riêng Lý Hạ, trong này nói rõ một điều Lăng Vũ Trình muốn ra tay với Uông hệ.
Vương Trạch Vinh có thể chống lại Lăng Vũ Trình không? Lăng Vũ Trình có chỗ dựa quá mạnh mà.
Hội nghị Tỉnh ủy hôm nay làm cán bộ toàn tỉnh chú ý vì kết quả của nó sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Biểu hiện của Vương Trạch Vinh trong hội nghị truyền ra làm các cán bộ Uông hệ phấn chấn. Đừng nhìn Vương Trạch Vinh phải nhẫn nhịn nhưng đã nói rõ cái nhìn xa của hắn.
Không ngờ dám chống lại Lăng Vũ Trình.
Vì biểu hiện của Vương Trạch Vinh, cán bộ Uông hệ mới chính thức chấp nhận hắn là người chỉ huy.
Một vài cán bộ còn thầm khen ở việc này Vương Trạch Vinh làm quá tốt. Thông qua nhường bước làm Lăng Vũ Trình bị thiệt trong hội nghị.
Lý Hạ ngồi trong văn phòng mà rất lo lắng. Hội nghị hôm nay sẽ quyết định tiền đồ của y. Sau khi tin tức truyền ra, Lý Hạ liền cười cười. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh sẽ bảo vệ được thân tín của mình. Chỉ cần có Vương Trạch Vinh thì không ai có thể làm gì mình.
Gọi cho Vương Trạch Vinh, Lý Hạ không biết nói gì ngoài từ cảm ơn.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Có gì mà cảm ơn, công tác của anh ai cũng thấy rõ. Sau đây chuẩn bị gánh vác trọng trách quan trọng hơn.
Nghe vậy Lý Hạ càng kích động hơn.
Ra khỏi văn phòng, Lý Hạ ưỡn thẳng lưng hơn nữa.
Tin tức truyền ra quá nhanh, mọi người trong Sở nông nghiệp đều biết tin nên có chút sợ hãi nhìn Lý Hạ.
Lăng Vũ Trình lúc này lại ngồi trong nhà mà nói chuyện với mấy thân tín của mình.
Vẻ mặt mọi người rất không tốt. Tư lệnh Quân khu thực ra rất khó chịu với cách làm của Lăng Vũ Trình. Hợp tác với người Uông hệ tốt như vậy, Lăng Vũ Trình này vì sao lại nóng lòng chèn ép Vương Trạch Vinh. Y ngồi đó hút thuốc và không muốn nói chuyện.
Chèn ép Uông hệ không phải không được nhưng Lăng Vũ Trình làm quá gấp, phán đoán sai tình hình nên mới thành như vậy. Không biết sau đây sẽ như thế nào.
Chu Thọ Duy mới đến tỉnh Giang Sơn, y chủ yếu là quan sát và không tỏ thái độ. Ngưu Thanh Đào mới dựa vào Lăng Vũ Trình nên cũng không nói gì.
Nhìn mấy người, Lăng Vũ Trình nghĩ đến Trương Đại Vi. Tuy nói lần này kéo được Trương Đại Vi và đưa điều kiện đề bạt người của y lên. NHưng kết quả hội nghị lại thành như vậy, không biết Trương Đại Vi sẽ nghĩ như thế nào?
Trước khi ra về, Hoàng Vũ nhỏ giọng nói với Lăng Vũ Trình:
- Bí thư Lăng, việc này Tổng bí thư biết sẽ thấy như thế nào?
Lăng Vũ Trình lắc đầu và đưa Hoàng Vũ ra cửa.
Hoàng Vũ nói đúng điều mà Lăng Vũ Trình quan tâm nhất. Theo kế hoạch thì đầu tiên y sẽ chèn ép lực lượng Uông hệ, chỉ cần đạt được mục đích thì sẽ dùng biện pháp mà kéo Uông hệ hoàn toàn về mình. Chỉ cần xuất hiện tình huống này thì mình mới coi như chính thức khống chế tỉnh Giang Sơn.
Nhưng tình hình bây giờ lại là như vậy, vấn đề rất phức tạp. Y sợ Bí thư Lâm đã biết việc này.
Chẳng qua Lăng Vũ Trình cũng biết không thể giấu được.
Vương Trạch Vinh sáng hôm sau lên máy bay về Bắc Kinh. Tối qua hai người hầu hết là nói chuyện, không làm chuyện gì quá đáng. Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì hắn nên dành cho Uông Phỉ cơ hội hiểu mình thêm.
Máy bay vừa đến Bắc Kinh, Uông Nhật Thần đã phái người tới đón Vương Trạch Vinh.
Tối qua ông đã nhận được điện của Giang Doanh Hà và Vương Trạch Vinh. Hôm nay ông gọi Vương Trạch Vinh tới là hỏi rõ chi tiết.
Vương Trạch Vinh đến nơi thì thấy ngoài Uông Nhật Thần thì còn có bố của Thủ tướng và Cổ lão.
Thấy ba ông lão ngồi đó, Vương Trạch Vinh vội vàng chào.
- Trạch Vinh, cháu nói tình hình hội nghị hôm qua với mọi người một chút. Mấy ông sẽ phân tích cho cháu.
Uông Nhật Thần nói.
Vương Trạch Vinh ngồi xuống báo cáo rõ tình hình, còn nói việc thảo luận và chọn người ra.
Ba ông lão chăm chú lắng nghe.
Việc này hôm qua Uông Nhật Thần đã biết, hai ông kia cũng biết.
Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói, Cổ lão nói:
- Cán bộ bây giờ sao vậy chứ, động chút là kéo bè kéo đảng. Lăng Vũ Trình này đúng là không ra gì.
Bố Thủ tướng gật đầu nói:
- Trạch Vinh, ở chuyện này cậu xử lý rất tốt, đây là nói rõ cậu chấp nhận nhẫn nhịn, đôi khi thiệt chút cũng là việc tốt.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi bây giờ đang đi học nên không thể quan tâm nhiều công tác ở tỉnh Giang Sơn, chỉ có thể làm như vậy.
Uông Nhật Thần nói:
- Cháu cứ yên tâm mà làm. Tiểu Tô và Tiểu Bảo đều có thể trao đổi.
Cổ lão nói:
- Trạch Vinh, cậu chỉ cần kiên trì một chút, tất cả công tác đều xuất phát từ mục đích muốn phát triển tỉnh Giang Sơn, chỉ có như vậy mới có thể bình tĩnh xử lý mọi việc. Tô Xán thì tôi sẽ nói với cậu ta, cậu cũng nên ủng hộ Tiểu Tô nhiều hơn.
Bố Thủ tướng nói:
- Tôi cũng nói với Bảo Quốc Cường, các cậu cũng đoàn kết nhiều hơn.
Nghe xong hai ông lão nói, Vương Trạch Vinh có chút đau đầu. Hắn có thể nghe ra Cổ lão và bố Thủ tướng đều vui vẻ vì tình hình ở tỉnh Giang Sơn.
Tiễn hai ông lão, Uông Nhật Thần nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Biết vì sao mà ông lại kéo hai ông lão tới không?
Vương Trạch Vinh nói:
- Có bọn họ tham gia thì cháu thấy việc sẽ càng phức tạp hơn.
Uông Nhật Thần nói:
- Ông chính là muốn cho những kẻ kia xem một chút.
Uông Nhật Thần nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đương nhiên cháu bây giờ chủ yếu là phải đứng ở thế trung lập, chỉ có như vậy cháu mới có thể lấy được lợi.
Vương Trạch Vinh cười khổ nói:
- Bên trên đều là nhân vật lớn, cháu lo lắng xảy ra chuyện.
Uông Nhật Thần cười ha hả nói:
- Yên tâm, chuyện rất nhanh sẽ có kết quả. Lăng Vũ Trình làm như vậy thì phải chịu trách nhiệm.
Ra khỏi nhà Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh về trường. Chuyện phải xem thái độ của Bí thư Lăng.
Chánh văn phòng Trung ương Đảng sau khi báo cáo công tác với Bí thư Lâm xong liền do dự một chút và nói:
- Tỉnh Giang Sơn xảy ra một chuyện.
- Chuyện gì?
Bí thư Lâm một bên xem bản báo cáo về quan hệ thế giới và hỏi.
- Là như thế này, Lăng Vũ Trình và Vương Trạch Vinh đối đầu nhau.
Bí thư Lâm rất coi trọng hai người này. Ngài bỏ bút xuống và nhìn Chánh văn phòng.
Chánh văn phòng liền kể rõ chi tiết tình hình ở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn, sau đó còn báo cáo chuyện xảy ra trên Bắc Kinh với Bí thư Lâm. Y không hề có bình luận nào.
Bí thư Lâm nhíu mày nói:
- Cậu gọi điện cho Lăng Vũ Trình, bảo anh ta phải quan hệ tốt với đồng chí Vương Trạch Vinh.
Bí thư Lâm nói xong liền xem tài liệu.
Chánh văn phòng đi ra liền gọi cho Lăng Vũ Trình.
Lăng Vũ Trình lúc này đang ngồi trong văn phòng nghĩ xem làm như thế nào giải quyết vấn đề hiện nay thì Chánh văn phòng Trung ương Đảng gọi tới.
Thấy số máy, Lăng Vũ Trình cung kính nói:
- Tôi là Lăng Vũ Trình, xin chỉ thị của lãnh đạo.
- Bí thư Lăng, Tổng bí thư bảo tôi gọi điện cho anh. Tổng bí thư nói một câu yêu cầu Lăng Vũ Trình phải quan hệ tốt với đồng chí Vương Trạch Vinh.
Nói xong Chánh văn phòng Trung ương Đảng liền dập máy.
Nghe thấy thế, Lăng Vũ Trình liền rất lo lắng. Đừng nhìn chỉ là một câu nói nhưng đã thể hiện Bí thư Lâm không hài lòng với y.
Cẩn thận phân tích lời của Bí thư Lâm nói, Lăng Vũ Trình càng phân tích càng thấy trong đó có vấn đề.
Xong rồi, Bí thư Lâm rất khó chịu với cách làm của mình ở tỉnh Giang Sơn.
Lăng Vũ Trình ngồi đó run run hút thuốc. Xem ra Vương Trạch Vinh được Bí thư Lâm rất chú ý.
Quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh, lời này rất thú vị. Đây không phải là đoàn kết mà là quan hệ ngang hàng.
Lăng Vũ Trình càng phân tích càng thấy lời này có nhiều ý nghĩa.
Lăng Vũ Trình ngồi trong văn phòng không ngừng hút thuốc.