Quan Khí​

Chương 408: Mạc Chính Quần tỏ vẻ

Long Hương Băng là một người phụ nữ làm đàn ông rất sung sướng ở trên giường, không ngừng triền miên, không ngừng tiến tới. Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa Long Hương Băng so với Lữ Hàm Yên và Tiểu Giang.

Sau khi liên tục vận động, Long Hương Băng càng tỉ mỉ lau sạch cơ thể cho Vương Trạch Vinh, sau đó mới dán sát vào lòng Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cảm nhận được sự phục vụ của Long Hương Băng, trong lòng hắn lúc này rất phức tạp. Hắn thật không ngờ sao hôm nay lại lên giường với Long Hương Băng.

Vương Trạch Vinh khẽ dùng tay vỗ vỗ trên bờ lưng mềm mại và trơn bóng của Long Hương Băng. Sao mỗi lần ăn món canh của Lữ Khánh Phân thì mình đều có chuyện này nhỉ. Không biết Lữ Khánh Phân dạy Long Hương Băng nấu món canh gì nữa.

Cảm nhận Vương Trạch Vinh đang dùng tay vỗ vỗ lưng mình, trong lòng Long Hương Băng đột nhiên có cảm giác muốn dựa vào hắn. Trước kia khi làm bảo mẫu của Vương Trạch Vinh, nàng mặc dù cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của Vương Trạch Vinh, nhưng sự quan tâm đó không thể làm nàng có cảm giác an toàn. Bây giờ thì khác rồi, sau khi làm chuyện này với Vương Trạch Vinh, bây giờ lại cảm nhận tay Vương Trạch Vinh vuốt ve trên người mình, nàng cảm thấy mình rất an toàn.

Long Hương Băng càng chen sát vào lòng Vương Trạch Vinh hơn.

Long Hương Băng thực ra rất thông minh. Thấy được quyền lực của Vương Trạch Vinh, nàng hiểu ra nhiều thứ. Thông qua quan sát, nàng biết Vương Trạch Vinh rất kiêng kỵ vấn đề nam nữ.

Chuyện hôm nay tuy là đột nhiên, nhưng Vương Trạch Vinh nhất định đang lo lắng.

Nghĩ như vậy, Long Hương Băng liền lấy tay khẽ vuốt ve ngực rồi nhỏ giọng nói:

- Phó thị trưởng Vương, ngài yên tâm, em mãi là bảo mẫu của ngài. Em không yêu cầu ngài làm gì hết.

Thì ra Long Hương Băng cũng là người hiểu biết.

Vương Trạch Vinh càng thêm yêu thương Long Hương Băng hơn.

- Hương Băng, anh đúng là không thể hứa gì với em.

Vương Trạch Vinh có chút lo lắng mà nói.

Long Hương Băng nói:

- như thế này là tốt rồi, em ở nhà phục vụ ngài.

Long Hương Băng biết mình mặc dù không thể thành vợ của Vương Trạch Vinh, nhưng chỉ cần mỗi ngày ở bên Vương Trạch Vinh thì có gì khác một người vợ. Nàng biết bản thân mình, Vương Trạch Vinh là người nhất định sẽ phát triển, không thể nào có quá nhiều liên lạc với phụ nữ. Có thể tiếp tục như thế này thì nàng đã rất muốn rồi.

- Em yên tâm, chỉ cần anh còn một ngày sẽ không bạc đãi em.

Vương Trạch Vinh vẫn đưa ra một lời hứa với Long Hương Băng. Hắn không phải người qua sông chặt cầu. Chỉ cần đã làm thì hắn nghĩ dù không thể cho đối phương quá nhiều, nhưng ít nhất về vật chất cũng sẽ cung cấp cho nàng một chút.

- Em bây giờ đã rất thỏa mãn.

Long Hương Băng nhỏ giọng nói.

Đang khi hai người nói chuyện, Vương Trạch Vinh lại thấy mình có nhu cầu.

Lần này hắn không nhẹ nhàng nữa, xoay người nằm đè lên Long Hương Băng, tiến vào cơ thể nàng và đẩy thật mạnh.

..............

Vào văn phòng, tâm trạng Vương Trạch Vinh hôm nay rất tốt. Tối qua sau mấy lần lên đỉnh, Vương Trạch Vinh cảm thấy áp lực trong lòng mình đã được phát tiết hết.

Vương Trạch Vinh quyết định bỏ việc nghiên cứu quan khí sang một bên, hắn phải dồn hết tâm trí vào công việc. Tình hình Quán Hà bây giờ rất phức tạp. Hội nghị thường ủy lần trước mặc dù nói tạm thời không nghiên cứu việc điều chỉnh bộ máy cán bộ, nhưng ai cũng biết đây là việc rất gấp. Chẳng qua hầu hết thường vụ thị ủy là mới, bọn họ cần một quá trình hình thành bộ máy của mình. Vương Trạch Vinh thông qua một số con đường biết các thường vụ không rảnh rỗi gì, bọn họ đang rất nhanh tạo tay chân cho mình.

Vương Trạch Vinh rút một bản danh sách trong ngăn kéo ra, hắn cẩn thận nghiên cứu. Hắn cũng đang suy nghĩ về vấn đề nhân viên.

Thông qua cố gắng, Vương Trạch Vinh bây giờ đã nắm giữ vài phiếu trong hội nghị thường ủy. Trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Tổ Cường, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Tiếu Thư Thiên đều đã rõ ràng tỏ vẻ đứng về phía hắn, thêm phiếu của Vu Dương thì hắn đã có bốn phiếu. Tùy Du cùng Mã Hoa Quân bây giờ có quan hệ khá tốt với hắn. Hai phiếu của bọn họ rất có thể đứng về phía Vương Trạch Vinh.

Một bên xem danh sách, một bên tính toán số phiếu của mình, Vương Trạch Vinh cảm thấy khá tự tin.

Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Vương Trạch Vinh cầm lên thì thấy là Bí thư thị ủy Mạc Chính Quần gọi tới.

- Bí thư Mạc, chào anh. Tôi là Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, mai tôi muốn đến Huyện Đại Phường một chút, cậu có thời gian thì đi với tôi.

Mạc Chính Quần thấy Vương Trạch Vinh nghe điện liền nói.

- Tôi luôn nghe theo chỉ thị của Đảng. Bí thư muốn tôi làm gì thì gọi điện là được. Mai tôi nhất định cùng đi với Bí thư.

Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.

Mạc Chính Quần bảo mình đến Huyện Đại Phường?

Vương Trạch Vinh vừa trả lời vừa suy nghĩ. Mạc Chính Quần sau khi đến Quán Hà thì chạy đến không ít nơi. Hắn cũng đã đến Huyện Đại Phường, sao lại gọi mình cũng đi?

Đối với chuyện Bí thư và Thị trưởng đấu đá, Vương Trạch Vinh ít nhiều cũng nhìn ra được. Hai người này mặc dù đều muốn làm tốt công việc, nhưng đối với việc khống chế quyền lực trong tay thì không ai chịu nhường ai.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh đã đồng ý cùng đi, Mạc Chính Quần vui vẻ nói:

- Cứ quyết định như vậy đi, sáng mai chúng ta cùng đi.

Mạc Chính Quần đúng như điều Vương Trạch Vinh đoán. Hắn hẹn Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường là có mục đích. Thời gian này hắn đã chạy đến không ít huyện, càng lúc càng hiểu rõ hơn về tình hình Quán Hà. Nói thật, đối với Vương Trạch Vinh, Mạc Chính Quần rất phục. Chỉ trong vòng một năm mà Vương Trạch Vinh đã nắm giữ gần như hết Quán Hà. Đặc biệt lấy công tác Luân chuyển đất đai làm chủ, Vương Trạch Vinh đã đề cao công tác thu hút đầu tư của các huyện lên một mức mới, kinh tế của các huyện trong năm qua đã phát triển rất mạnh.

Thông qua tìm hiểu lại làm Mạc Chính Quần lo lắng. Vương Trạch Vinh có căn cơ quá sâu ở Quán Hà, rất nhiều lãnh đạo huyện đều tỏ vẻ kính trọng Vương Trạch Vinh, không ít cán bộ là người Vương hệ. Điều này làm cho Mạc Chính Quần cảm thấy rất khó khăn trong công việc.

Sau mấy lần Quán Hà xảy ra chuyện, Mạc Chính Quần cũng thấy được việc điều chỉnh cán bộ là rất cấp bách. Hội nghị thường ủy cũng không thể không nghiên cứu vấn đề này.

Nghĩ đến phải nghiên cứu nhân sự, Mạc Chính Quần càng thêm lo lắng.

Mạc Chính Quần mặc dù đã hết sức lôi kéo các thường vụ, nhưng hiệu quả thu được rất nhỏ. Có thể nói cơ bản là không có, mấy thường vụ mới tới mặc dù quan hệ khá tốt với hắn, nhưng ai biết bọn họ đang nghĩ gì.

Theo quan sát của hắn, Chu Tài Khâm cũng làm như vậy. Hình như Phó thị trưởng Tề Dược Cường đã bắt đầu dựa vào Chu Tài Khâm.

Quá khó khăn.

Mạc Chính Quần thường xuyên than thở như vậy.

Trong thời gian này đã có không ít người dựa vào Mạc Chính Quần, nhưng mình có thể thực hiện ý đồ trong hội nghị thường ủy, đưa những người của mình lên vị trí không? Mạc Chính Quần rất không yên tâm về việc này.

Nếu như có thể thành lập liên minh với Vương Trạch Vinh thì ý đồ của hắn sẽ thành công.

Mạc Chính Quần có suy nghĩ này, hắn hy vọng thông qua lần đến Huyện Đại Phường sẽ bàn bạc với Vương Trạch Vinh về bố trí nhân sự.

Vương Trạch Vinh đương nhiên không biết Mạc Chính Quần nghĩ nhiều như vậy. Hắn nghĩ Mạc Chính Quần dù sao cũng là Bí thư thị ủy, hắn thấy mình cần phải cố gắng phối hợp với Mạc Chính Quần.

Vương Trạch Vinh dập máy xong liền gọi điện cho Chu Tài Khâm.

- Thị trưởng, tôi báo cáo với anh. Bí thư Mạc yêu cầu ngày mai tôi cùng Bí thư đến Huyện Đại Phường kiểm tra công việc.

Vương Trạch Vinh theo quy định mà báo cáo với Thị trưởng. Dù nói như thế nào thì hắn chỉ là phó thị trưởng thường trực, chịu sự lãnh đạo của Thị trưởng.

- Ồ, cậu đi đi.

Chu Tài Khâm nói.

Vừa dập máy xong, Chu Tài Khâm liền nhíu mày. Vương Trạch Vinh báo cáo công việc với mình đó là do tôn trọng. Nhưng Mạc Chính Quần muốn Vương Trạch Vinh cùng đi đến Huyện Đại Phường kiểm tra công việc, bên trong là có vấn đề gì?

Bây giờ đang là lúc chuẩn bị điều chỉnh cán bộ Quán Hà, Mạc Chính Quần hẹn Vương Trạch Vinh cùng đến Huyện Đại Phường cũng không khó giải thích ý đồ.

Nghĩ đến việc Mạc Chính Quần muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh, Chu Tài Khâm liền cảm thấy lo lắng. Hắn không hy vọng Mạc Chính Quần sẽ liên minh cùng Vương Trạch Vinh.

Thời gian này Chu Tài Khâm cũng đã đến các huyện điều tra. Thông qua điều tra hắn có kết luận giống Mạc Chính Quần. Mình nếu muốn thực hiện ý đồ thì không thể không có Vương Trạch Vinh ủng hộ.

Không biết Mạc Chính Quần sẽ cho Vương Trạch Vinh chỗ tốt gì? Bọn họ có thể thành lập liên minh không?

Chu Tài Khâm càng nghĩ càng thấy lo lắng.