Vương Trạch Vinh không biết chuyện xảy ra ở nhà mình. Nếu không ai nhắc thì hắn đã quên Trương Huệ Như kia. Vương Trạch Vinh chỉ coi đó là một dấu chấm trong cuộc đời mình mà thôi.
Thú vị chính là khi hai mẹ con này đi chưa lâu, Tùy Du liền gọi điện và nói chuyện đã xảy ra ở trong nhà với Vương Trạch Vinh.
Vừa hết hội nghị, Tùy Du liền gọi tới một là chúc mừng, sau đó nói chuyện kia.
Nghe xong Tùy Du nói, Vương Trạch Vinh mới ngẩn ra và nhớ đến hai mẹ con này, đồng thời cũng phải hai người không hề biết xấu hổ.
- Lão Tùy, địa vị của chúng ta khác nên sẽ có nhiều người tìm mọi biện pháp mà dựa vào. Anh làm công tác tổ chức nhiều năm nên nhất định phải chú ý quan sát trong khi dùng người. Quyết không thể để ai đó dùng cách lừa gạt, lợi dụng người khác mà trà trộn vào đội ngũ của chúng ta.
Vương Trạch Vinh nói như vậy, Tùy Du liền biết Vương Trạch Vinh có ấn tượng không tốt với hai mẹ con Trương Huệ Nguyên.
Sau khi biết ý của Vương Trạch Vinh, Tùy Du biết mình nên làm như thế nào. Quyết không thể để mẹ con nhà này được lợi.
Nói chuyện một lát, Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Tùy, ngay sau đây bộ máy tỉnh Sơn Nam sẽ điều chỉnh. Năng lực của anh rất mạnh, phải chuẩn bị tư tưởng gánh vác trọng trách.
Tùy Du nghe vậy liền biết Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ việc mình lên chức nên vội vàng nói:
- Bí thư Vương, cảm ơn ngài.
Vương Trạch Vinh cười phá lên nói:
- Lão Tùy, đừng ra vẻ xa lạ như vậy. Chúng ta là bạn cũ, tình hình của anh thì tôi biết. Lần này tỉnh Sơn Nam sẽ điều chỉnh, anh phải lo lắng lựa chọn người kế nhiệm mình ở Ban Tổ chức cán bộ.
Mặc dù Vương Trạch Vinh không nói sẽ điều chỉnh đến đâu, nhưng Tùy Du biết mình sẽ nhanh chóng tiến vào Tỉnh ủy, như vậy mình sẽ thành hàng ngũ lãnh đạo tỉnh. Chỉ cần đi theo Vương Trạch Vinh thì nhất định sẽ tiến bộ.
Gọi điện xong, Tùy Du vào thì thấy có thêm không ít người. Thấy nhiều người như vậy, Tùy Du có thể hiểu được quyền lực của Vương Trạch Vinh bây giờ là rất lớn.
Làm phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Tùy Du đến Khai Hà được tiếp đón với quy cách rất cao. Y tuy còn khoảng cách lớn đối với Vương Trạch Vinh, nhưng đối với quan chức huyện mà nói thì y càng thêm quan trọng.
Sáng hôm sau Tùy Du đến chào tạm biệt vợ chồng Vương Đại Hải thì lại thấy mẹ con Trương Huệ Nguyên ở đây.
Có nhiều người như vậy mà Trương Huệ Như biểu hiện như là người phụ nữ của Vương Trạch Vinh vậy.
Thấy Tùy Du đi vào, Trương Huệ Như liền cười cười đi tới mà nói:
- Trưởng ban Tùy khách khí quá, hôm nay còn tới nhà.
Nhìn đám quan chức đi lên đón, Tùy Du liền nghiêm túc nói:
- Tôi và đồng chí Vương Trạch Vinh là bạn cũ, tôi đến chào Vương lão thì cũng không có gì là khách khí.
- Trưởng ban nói đúng.
Trương Huệ Nguyên cũng cười cười đi lên. Chị ta như là thông gia với Vương gia vậy, đi giữa đám quan chức như cá gặp nước.
Tùy Du nhìn Vương Đại Hải mà nói:
- Vương lão, hôm qua tôi gọi điện với đồng chí Vương Trạch Vinh và nói chuyện xảy ra hôm qua. Đồng chí Vương Trạch Vinh nói một Đảng viên quyết không thể làm chuyện lấy quyền mà mưu lợi riêng. Hơn nữa đồng chí tỏ thái độ nếu ai dám giúp những người cố ý giả vờ có quan hệ với mình được quan chức hoặc lợi ích thì sẽ lập tức yêu cầu Tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam cách chức người đó.
Vương Đại Hải gật đầu nói:
- Trạch Vinh nói đúng, làm người nên như vậy.
Thấy mọi người có vẻ không nghe lời mình, Tùy Du nhìn mọi người rồi nói:
- Nhớ lúc khi Phó Thủ tướng Hạng còn công tác ở tỉnh cũng đã nghiêm khắc yêu cầu mọi người như vậy. Bây giờ có nhiều cán bộ tỉnh Sơn Nam vẫn còn nhớ kỹ yêu cầu của Phó Thủ tướng. Phó Thủ tướng không có con trai, con gái của ngài cũng là một nữ đồng chí rất xuất sắc về mọi mặt. Lần trước khi tôi lên Bắc Kinh và gặp vợ của đồng chí Vương Trạch Vinh, chị rất quan tâm sự phát triển của tỉnh ta. Tôi hy vọng mọi người không nên phụ kỳ vọng của Phó Thủ tướng và vợ đồng chí Vương Trạch Vinh.
Tùy Du là lãnh đạo cao nhất ở đây nên khi y lớn tiếng nói thì mọi người phải nghe.
Phó bí thư Thị ủy Lữ Khai Trung nghe xong lời này liền nhìn hai mẹ con Trương Huệ Nguyên và hiểu ra. Sơn Nam nằm trong phạm vi thế lực của Hạng gia, vợ Vương Trạch Vinh là Lữ Hàm Yên, Trương Huệ Như này đúng là to gan, không ngờ muốn mượn thế mà gây chuyện. Không nói ả này có quan hệ gì với Vương Trạch Vinh hay không, chỉ cần một điểm đó là ai giúp Trương Huệ Như sẽ đắc tội người Hạng hệ. Mà tình hình bây giờ đã rõ, Vương Trạch Vinh không có quan hệ gì với mẹ con nhà Trương Huệ Nguyên.
Vì thế Lữ Khai Trung liền nói:
- Trưởng ban Tùy nói đúng, việc này đáng để chúng ta suy nghĩ.
Nói tới đây Lữ Khai Trung liền nhìn Trương Huệ Như mà nói:
- Huệ Như, tôi mặc dù không biết chuyện giữa cô và Bí thư Vương trước đây là như thế nào. Nhưng có một điều cô phải biết vợ chồng Bí thư Vương bây giờ rất tình cảm, cô xen vào là như thế nào?
Mọi người đều ở trong quan trường nên thoáng cái hiểu ra. Lý Vĩnh Huy cũng giật mình. Mình chỉ nghĩ Trương Huệ Như này từng có quan hệ với Vương Trạch Vinh, nhưng không nghĩ đến còn có Lữ Hàm Yên. Có người phụ nữ thích một cô gái khác từng có quan hệ với chồng mình chứ? Giúp ả này không phải mình muốn chết ư?
Ngay cả Xương Mẫn cũng đổ mồ hôi. Y thầm nghĩ nguy rồi, mình còn định thông qua ả phụ nữ này tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh, không ngờ lại có nguy hiểm như vậy.
Hai mẹ con Trương Huệ Nguyên vốn có chút đắc ý bây giờ nghe mấy lãnh đạo nói như vậy thì rất xấu hổ. Hai người không ngờ tình hình lại biến hoá nhanh như vậy.
Trương Huệ Nguyên nóng nảy nên lnto:
- Sao lại nói là xen vào, Huệ Như nhà tôi từng có quan hệ với Trạch Vinh.
Hoàng Vĩ đã công tác với Vương Trạch Vinh vài năm nghe vậy thì có chút khó chịu, y lớn tiếng nói:
- Xin mời chú ý lời nói, nói gì cũng phải có chứng cứ. Hai người đây là vu oan cho Lãnh đạo quốc gia, nhất định bị pháp luật nghiêm trị.
Hoàng Vĩ bây giờ đã không là Hoàng Vĩ năm đó. Ở trong quan trường nhiều năm, y biết Vương Trạch Vinh đã không còn là đồng nghiệp của mình nữa. Lúc quan trọng phải đứng ra giữ gìn danh dự của Vương Trạch Vinh, như vậy mới được Vương Trạch Vinh chú ý.
Nghe Hoàng Vĩ nói như vậy, đám quan chức lập tức có phản ứng, đây là một cơ hội lấy lòng Vương Trạch Vinh.
Một người từng làm việc với chồng cũ Trương Huệ Như đứng lên nói:
- Việc này tôi thấy rất khó hiểu. Lúc trước khi Trương Huệ Như lấy chồng thì đã đi kiểm tra, tôi nhớ lúc ấy Trương Huệ Như vẫn là con gái mà.
Đây là chứng cứ chứng minh Vương Trạch Vinh không có quan hệ kia với Trương Huệ Như.
Mọi người dở khóc dở cười, gặp nhiều chuyện mới mẻ nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ như vậy.
Nhìn hai mẹ con Trương Huệ Như không còn gì để nói, lại nhìn đám quan chức lên án, Vương Đại Hải dù sao cũng là người lương thiện nên không muốn làm mẹ con này khó xử nên ông thở dài nói:
- Chị Trương, chuyện như thế nào thì mọi người đều biết mà. Vừa nãy Phó thị trưởng Lữ nói đúng, bọn nhỏ lớn rồi, có con đường của mình, mọi người không nên gây chuyện.
Tiền Thanh Phân lúc này cũng nhận ra Trương Huệ Như đang giở trò. Bà nghĩ Vương Trạch Vinh có mấy người phụ nữ nên biết không thể giữ tai họa bên mình.
- Chuyện quá khứ không nhắc tới nữa, nói ra thì mọi người đều không tốt gì.
Trương Huệ Nguyên biết hôm nay đã không còn mặt mũi nên tái mét lại, chị ta định nói chuyện nhưng không tìm được lời gì để nói.
Cục trưởng Cục Công an liền đứng ra vì biết đã đến lúc mình cần lên tiếng.
- Tôi thấy việc này liên quan tới danh dự của Bí thư Vương, Lãnh đạo quốc gia. Nếu cần Cục Công an có thể lập án điều tra. Dù sao thời gian cũng không dài nên còn có người biết rõ mà. Nhất là hỏi chồng cũ của Trương Huệ Như là ra ngay mà.
Trương Huệ Nguyên đâu dám đi xác minh việc này. Chị ta biết rõ chồng cũ của Trương Huệ Như lo vợ không con con gái nên đi kiểm tra. Chị ta còn đi nói chuyện với người khác.
Nghĩ thế nên Trương Huệ Nguyên nói với Trương Huệ Như:
- Đi thôi, Trần Thế Mỹ thời hiện đại.
Xương Mẫn liền sa sầm mặt nói:
- Chị đây là vu cáo cho Lãnh đạo quốc gia, việc này nhất định phải tra xét triệt để, nếu không là thật thì chị phải chịu trách nhiệm.
Thấy Phó chủ tịch và Chủ tịch huyện đều tức giận, Trương Huệ Nguyên thầm mắng một câu rồi nói:
- Được rồi, coi như tôi chưa nói gì.
Nói xong chị ta vội vàng kéo con gái mình đi.