Quan Gia

Chương 959: Lỗi của ai?

Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 959: Lỗi của ai?Nhóm dịch: PQTNguồn: metruyen- Hàn Kim Tỏa bị sao thế? Một nhà xưởng đàng hoàng, trong thời gian ngắn, bị gã gây sức ép thành cái dạng này?Nghe xong báo cáo của Đường Phương, Trương Hiệu Liêm nhíu mày, rất không hài lòng nói.Đường Phương dùng phương thức “tin vắn”, khi Diệp Hữu Đạo làm xưởng trưởng, thuế lợi nhuận hàng năm của nhà máy cơ giới Sở Nam hơn hai triệu, Hàn Kim Tỏa tiếp tay, chưa đến một năm, nhà máy xin phép phá sản bảo hộ. Trước sau tương phản thật sự quá lớn. Dường như tất cả sai lầm, đều có thể tính trên đầu của Hàn Kim TỏaTrên mặt của Lục Mặc, hiện lên một chút vẻ mặt cổ quáiLưu Vĩ Hồng và Mạc Ngôn lại nhìn nhau, Mạc Ngôn khóe miệng hiện lên một tia châm chọc. Lưu Vĩ Hồng khóe miệng cũng hiện lên một chút ý cười, đã có chút đầy thâm ýTrương Hiệu Liêm không phải người lỗ mãng. Sự kiện đầu tiên sau khi y đến nhậm chức, không phải tìm Chủ tịch thành phố Lục Mặc để nói chuyện, mà là đến biệt thự số 2 núi Ngưu Giác thăm hỏi Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Tân Minh Lượng. Nghe nói Tân Minh Lượng bị cảm phong hàn, sức khỏe không tốt, ở nhà dưỡng bệnh. Điều này cũng rất dễ lý giải, bằng không Chủ tịch Tân vừa không đến vùng ngoại ô chờ đón Hà Nhữ Dân, vừa không tham gia đại hội cán bộ hoan nghênh Trương Hiệu Liêm đến nhận chức, cũng là hơi quá rồiSức khỏe không tốt, vậy thì nói cách khácTrương Hiệu Liêm kính lão tôn trọng người tài, người đầu tiên đi thăm hỏi Chủ tịch Tân đang bị bệnh, là phải làmCó lẽ, Hàn Xảo Trân không có nói cho Chủ nhiệm Trương biết, Hàn Kim Tỏa là em trai ruột của cô?Đường Phương nói:- Hôm qua tôi đã gặp qua Hàn Kim Tỏa. Nghe chính bản thân Hàn Kim Tỏa nói, nhà máy cơ giới Sở Giang sở dĩ phá sản đóng cửa, nguyên nhân vẫn ở trên người của tiền nhiệm xưởng trưởng Diệp Hữu Đạoánh mắt của mọi người, đều dừng trên mặt của Đường PhươngLời này thật đúng là mới mẻ. Khi Diệp Hữu Đạo người ta làm xưởng trưởng, nhà máy cơ giới Sở Giang là hộ lợi nhuận lớn, thuế lợi nhuận hàng năm hơn hai triệu, công nhân viên chức hơn một ngàn, chính là doanh nghiệp nhà nước lớn nhất của khu Hỏa Cự. Hàn Kim Tỏa một năm liền làm sụp đổ nhà xưởng thịnh vượng như vậy, nguyên nhân ngược lại đổ lên người của Diệp Hữu Đạo rồi?Đường Phương gật gật đầu, nói:- Chính bản thân Hàn Kim Tỏa nói như vậy. Anh ấy nói khi Diệp Hữu Đạo làm xưởng trưởng, nhà xưởng chỉ là bề ngoài thịnh vượng, trên thực tế tồn tại vấn đề rất nghiêm trọng. Diệp Hữu Đạo rất trẻ, khi làm xưởng trưởng chỉ có hai mươi mấy tuổi không đến ba mươi tuổi. Hàn Kim Tỏa nói anh ấy đạo đức bạo hoại, dùng người không khách quan. Thông qua bán vãi sản phẩm, mới tạo được phồn vinh giả dối. Trên thực tế, khi Hàn Kim Tỏa tiếp tay nhà máy cơ giới Sở Giang, nhà máy cơ giới đã mắc nợ trầm trọng. Diệp Hữu Đạo sau này bị các đồng chí công nhân phẫn nộ đuổi khỏi nhà xưởng, cũng không còn dám quay trở về nữa. Sau này nhà máy cơ giới xảy ra hai vụ án lừa gạt, đều có liên quan đến nhân viên nghiệp vụ mà trước kia Diệp Hữu Đạo đã sử dụng. Đem sản phẩm phát ra ngoài, tiền không thu trở về. Hai vụ án lừa gạt, nhà máy cơ giới đã tổn thất hơn bảy triệu. Làm cho Hàn Kim Tỏa không thể không tiến hành qui mô lớn ưu hóa tổ hợp, thanh lý hết toàn bộ bạn bè thân thích mà Diệp Hữu Đạo đã sắp xếp trong nhà xưởng, lại làm cải tạo kỹ thuật. Nhưng nhà xưởng trước kia mắc nợ quá nhiều, lại bị người ta gạt đi hơn bảy triệu, Hàn Kim Tỏa cũng không có biện pháp...- Gã nói hươu nói vượn, toàn nói dối!Lời nói của Đường Phương còn chưa nói xong, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạc Ngôn liền nổi giận đùng đùng cắt ngang lời của Đường Phương, sắc mặt đỏ bừngTất cả mọi người đều giật mình, ánh mắt không tự chủ được chuyển hướng về phía Mạc Ngôn.Đường Phương sắc mặt hơi biến đổi, lập tức khôi phục bình tĩnh nói:- Bí thư Mạc, đây chủ yếu là tình hình Hàn Kim Tỏa tự mình phản ánh, thời gian cấp bách, tôi cũng chưa kịp xác minhTuy rằng Đường Phương và Mạc Ngôn đều là “cán bộ mới” được Tỉnh ủy bổ nhiệm, nhưng Mạc Ngôn trước kia công tác ở Cửu An hơn nữa là Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, nhà máy cơ giới Sở Giang, chính trong khu quản hạt của Mạc Ngôn, Mạc Ngôn đối với tình hình của nhà máy cơ giới càng có quyền phát ngôn hơn Đường Phương. Hơn nữa Mạc Ngôn vừa mới từ trong nhà tù thả ra, không chỉ không ảnh hưởng tới con đường làm quan của y, chức vụ trong đảng cũng đã có thăng tiến một bước, có thể thấy cũng là một người lợi hại. Đường Phương tạm thời không hiểu rõ, cũng không tiện dễ dàng có xung đột gì với Mạc NgônMạc Ngôn gật gật đầu, nói:- Bí thư Đường, xin lỗi, tôi không phải nhằm vào anh, tôi nói Hàn Kim Tỏa.Đường Phương mỉm cười nói:- Bí thư Mạc, tôi biết, đừng loTrương Hiệu Liêm nói:- Đồng chí Mạc Ngôn trước kia chính là bí thư khu Hỏa Cự, đối với tình hình của nhà máy cơ giới Sở Giang, hẳn là khá rõ. Vậy thì mời anh nói xem, nhà máy cơ giới Sở Giang này, rốt cuộc là có chuyện gì?- Hàn Kim Tỏa nói hươu nói vượn. Gã mới thật sự là tên đầu sỏ làm cho nhà máy cơ giới Sở Giang sụp đổ. Cái gì Diệp Hữu Đạo đạo đức bại hoại, dùng người không khách quan, những lời bình này, đặt lên trên người của Hàn Kim Tỏa cũng vô cùng thích hợp. Lúc đầu nhà máy cơ giới Sở Nam thay đổi chế độ xã hội, đám công nhân nhất trí tiến cử chủ nhiệm phân xưởng Diệp Hữu Đạo đảm nhiệm xưởng trưởng, Diệp Hữu Đạo cũng quả thật không phụ sự mong đợi của mọi người, rất nhanh liền làm cho nhà xưởng phát triển nhanh chóng, giá trị sản lượng và lợi nhuận của nhà xưởng, vẫn đều đang tăng trưởng, phúc lợi đãi ngộ của cán bộ công nhân viên chức cũng không tồi. Chính vào năm trước, nhà máy cơ giới Sở Giang còn là doanh nghiệp nhà nước lớn nhất trong thành phố chúng ta. Hàn Kim Tỏa cấu kết phần tử không hợp pháp trên xã hội, dùng đao truy giết Diệp Hữu Đạo, ngang ngược bức Diệp Hữu Đạo ra thành phố Cửu An, gã mới làm lên xưởng trưởng nàyGã vừa lên làm xưởng trưởng, lập tức liền đổi hết toàn bộ cán bộ phụ trách chủ yếu của nhà xưởng trước kia, tuyển vào nhà xưởng một đám lưu manh giang hồ không học vấn không nghề nghiệp đảm nhiệm chức vụ quản lý các cấp, làm cho toàn bộ nhà xưởng chướng khí mù mịt. Còn liên tục gặp phải hai lần lừa gạt. Trên thế giới sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, khi Diệp Hữu Đạo quản lý nhà máy cơ giới, xưa nay đều không có xảy ra vụ án lừa gạt, Hàn Kim Tỏa vừa làm nhà xưởng không mấy tháng, liền bị người ta lừa hai lần, tổn thất hơn bảy triệu. Tội danh này, còn muốn đổ lên người của Diệp Hữu Đạo? Cũng quá vô sỉ rồi. Hơn nữa cải tạo kỹ thuật gì đó của gã, căn bản chỉ là lừa gạtGã mời nhân viên kỹ thuật gì đó, ngay cả bằng tốt nghiệp trung cấp còn không có. Chỉ là biến đổi biện pháp kiếm tiền trong nhà xưởng. Bây giờ lại làm cho nhà máy cơ giới phá sản, Hàn Kim Tỏa thật sự xem nhà máy cơ giới trở thành tài sản riêng của gã rồi!Giọng nói của Mạc Ngôn mãnh liệtChủ tịch thành phố Lục Mặc không kìm nổi, lạnh lùng nói:- Đồng chí Mạc Ngôn, tình hình này, sao anh lại biết?Lời này hỏi rất không khách khí, gần như là chỉ mũi chất vấn Mạc Ngôn. Hàn Kim Tỏa làm xưởng trưởng không bao lâu, bí thư Mạc Ngôn liền vào phòng trực, bây giờ tha ra ngoài mới nửa tháng, sao anh lại biết rõ tình hình thật sự của nhà máy cơ giới Sở Giang? Còn không phải tin vỉa hè! Đem những tin vỉa hè của anh đến trên hội nghị công tác bí thư làm chứng cứ thảo phạt Hàn Kim Tỏa, có chút không quá đúng phải không?Đều biết anh đối với Tân Minh Lượng có ý kiến, nhưng như thế lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, trả thù cậu em vợ của Tân Minh Lượng, vậy thì không thể nói nổi. Bây giờ Lục Mặc tôi vẫn là Chủ tịch thành phố Cửu An!Mạc Ngôn đồng dạng lạnh lùng đáp:- Chủ tịch thành phố Lục, tình hình này, đều là Diệp Hữu Đạo đích thân phản ánh với tôi. Diệp Hữu Đạo bây giờ đi làm ở Đại Ninh, tôi gặp qua anh ta. Ngoại trừ anh ta, còn có rất nhiều công nhân viên chức thất nghiệp của nhà máy cơ giới đều phản ánh với tôi về vấn đề của nhà máy cơ giớiLục Mặc nói:- Hàn Kim Tỏa nói không thể tin, Diệp Hữu Đạo nói cũng không chắc có thể tin. Hai người bọn họ là đối thủ cạnh tranh, đương nhiên là mỗi người nói đều có đạo lý. Muốn làm rõ chân tướng trong đó, vẫn nên trải qua điều tra tổ chức chính thức, bằng không ai cũng không thể dễ dàng đưa ra kết luận!Lục Mặc nói vậy, cũng là nói có lý có chứng cứMạc Ngôn nói:- Chủ tịch thành phố Lục yên tâm, khẳng định sẽ có kết luận điều tra chính thứcLục Mặc sắc mặt liền hơi đổi.Mạc Ngôn coi như là rõ ràng nói cho y biết, tôi sẽ đi điều tra chuyện này. Mạc Ngôn của bây giờ, chính thức là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, nắm trong tay công cụ giám sát mạnh mẽ, y nói phải điều tra Hàn Kim Tỏa, cũng thật là không ai có thể ngăn cản được. Mạc Ngôn cũng là người lợi hại trước kia dám đối nghịch với Tân Minh Lượng, hiện giờ Tân Minh Lượng lui về tuyến số hai, Mạc Ngôn Đông Sơn tái khởi, càng không sợ Tân Minh LượngChính chuyện này, Lục Mặc cũng thật không dám tiếp tục chống chọi với Mạc Ngôn. Hàn Kim Tỏa có vấn đề hay không, Lục Mặc cũng không dám cam đoan. Dựa theo lệ thường phân tích, Hàn Kim Tỏa thời gian một năm liền gây sức ép làm suy sụp nhà máy cơ giới Sở Giang, chỉ sợ quả thật rất có vấn đềLúc này, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Kiều Hiền Bình không vội vàng không hấp tấp mở miệng, nói:- Chủ tịch thành phố Lục, bí thư Mạc, rốt cuộc là Hàn Kim Tỏa có vấn đề, hay là Diệp Hữu Đạo có vấn đề, hiện tại không phải trọng điểm. Vấn đề của hai người bọn họ, có thể từ từ điều tra. Ai có vấn đề thì xử phạt người đó được rồi. Mấu chốt lúc này chính là, làm sao trấn an đám công nhân gây sự của nhà máy cơ giới. Sắp đến tết rồi, nếu không có một biện pháp tốt, mấy công nhân đó sẽ không đồng ýTrương Hiệu Liêm lập tức nói:- Đồng chí Kiều Hiền Bình nói rất có đạo lý, bây giờ việc cấp bách là sắp xếp tốt cho công nhân trước. Đồng chí Hiền Bình, khoảng thời gian trước, đều là anh đang thay thế quản lý khu Hỏa Cự, mời anh nói ý kiến của anh, làm thế nào sắp xếp mấy công nhân này cho thỏa đángNhìn sơ qua, Trương Hiệu Liêm hơi khôi hài. Lúc thì mời đồng chí này phát biểu ý kiến, lúc thì mời đồng chí kia nói về cách nhìn, dường như bản thân gã không có một chút chủ kiến. Nhưng cẩn thận suy nghĩ, Trương Hiệu Liêm này đúng là diễn xuất của nhân vật số một. Nhân vật số một bình thường cũng sẽ không, cũng không thể tùy tiện tỏ thái độ, luôn nghe nhiều ý kiến của các đồng chí, tổng hợp suy xét, toàn diện cân nhắc, mới có thể làm ra quyết định cuối cùng. Nói cách khác, các anh đều có quyền phát ngôn, nhưng tôi có quyền quyết định!Sau khi Mạc Ngôn và Bành Tông Minh lần lượt gặp chuyện không may, Kiều Hiền Bình từng hai lần kiêm nhiệm Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, tuy rằng thời gian cũng không dài, nhưng đối với sự việc của khu Hỏa Cự, cũng quả thật có quyền lên tiếng.Kiều Hiền Bình thản nhiên nói:- Bí thư Trương, thứ này, cũng không có tuyệt chiêu gì. Sự việc rõ ràng, sắp tết rồi, mấy công nhân này trong tay không có tiền. Không cho họ một khoản tiền, là không thể đuổi đi được. Bây giờ phải suy xét, chính là tìm được một khoản tài chính trước, phát ít tiền cho công nhân viên chức thất nghiệp của nhà máy cơ giới, khiến họ ăn tết thật tốt, chuyện khác chờ qua tết mới tính sauNói xong, ánh mắt của Kiều Hiền Bình liền liếc qua trên mặt của Lục Mặc một cáiChuyện đòi tiền, đương nhiên là tìm Chủ tịch thành phốLục Mặc lại coi như không nhìn thấy, ngược lại nhìn phía Đường Phương. Nhà máy cơ giới Sở Giang cũng không phải doanh nghiệp thành phố, mà là doanh nghiệp nhà nước trực thuộc khu Hỏa Cự. Cho dù muốn bỏ tiền đi trấn an đám công nhân thất nghiệp, cũng phải là khu Hỏa Cử bỏ tiền, có liên quan gì đến Lục Mặc tôi và Ủy ban nhân dân thành phố?Ủy ban nhân dân thành phố lại không phải mở ngân hàng, biết in tiền. càng không phải thịt Đường Tăng, ai cũng có thể cắt một miếng để ănVẫn là bản thân Đường Phương anh tự đi nghĩ cách đi