Quan Gia Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính Chương 900: Nhà giam thứ năm của tỉnh Nhóm dịch: PQT Nguồn: metruyen Trong xe Blue Bird, ngồi song song với Lưu Vĩ Hồng, Phạm Băng Phượng khá là hưng phấn, hơn nữa lại không hề che giấu. Mục đích chuyến đi này của Lưu Vĩ Hồng là huyện Kim Trúc, có nhà giam thứ năm của tỉnh. Đây cũng là chuyến công tác đầu tiên đến thị sát huyện trong ba tháng nhậm chức của Lưu Vĩ Hồng. Thật sự mà nói thì nhà giam thứ năm không do thành phố Cửu An trông coi, mà do Cục cải tạo lao động Sở Tư pháp tỉnh quản lý, chỉ đặt tại huyện thôi. Lưu Vĩ Hồng đến nhà giam thứ năm này cũng không phải thị sát nhà giam, trên danh nghĩa chỉ là thăm hỏi các cán bộ chiến sĩ trung đội vũ trang đóng tại nhà giam thứ năm. Trung đội cảnh sát vũ trang nhà giam thứ năm thật ra thuộc danh sách chiến đấu của chi đội cảnh sát vũ trang thành phố Cửu An. Lưu Vĩ Hồng là Chính ủy thứ nhất của chi đội cảnh sát vũ trang này, thăm hỏi, ủy lạo các chiến sĩ và chỉ huy trung đội cảnh sát vũ trang này cũng thích hợp. Dĩ nhiên, các lãnh đạo nhà giam thứ năm tiếp đón Lưu Vĩ Hồng không dám chậm trễ. Dù thế nào, nhà giam thứ năm cũng nằm trên địa bàn Cửu An, tạo mối quan hệ tốt với thành phố Cửu An và lãnh đạo huyện Kim Trúc là điều tất yếu. Nhà giam đôi khi xảy ra chuyện phạm nhân vượt ngục bỏ trốn, cũng cần phải phối hợp với cơ quan công an địa phương đuổi bắt, chuyện này lại do Lưu Vĩ Hồng cai quản. Lãnh đạo bốn cơ quan chủ chốt là Đảng ủy Công an huyện Kim Trúc cùng Công an, Kiểm sát, tòa án, tư pháp cũng được văn phòng Đảng ủy Công an thành phố thông báo trước nhất, Bí thư Lưu sẽ đến huyện Kim Trúc thị sát công tác, cảm đám đều rối ren cả. truyện copy từ Uy danh của vị Bí thư trẻ tuổi này từ sớm đã lan truyền ba khu năm huyện của thành phố Cửu An. Nghĩ đến phương pháp Lưu Vĩ Hồng thanh lý, chỉnh đốn Cục Công an thành phố, các vị lãnh đạo trên chiến tuyến chính trị pháp luật của huyện Kim Trúc có ai không lo sợ trong lòng? Tuy cán bộ hệ thống chính trị pháp luật huyện Kim Trúc chủ yếu quy về cho Huyện ủy Kim Trúc chủ quản, nhưng Bí thư Đảng ủy Công an thành phố cũng có tiếng nói đầy quyền lực trong việc điều động nhân sự cán bộ trong hệ thống chính trị pháp luật huyện. Ví như ứng cử viên Trưởng phòng Công an huyện, nếu huyện không thông qua được thì phải được sự đồng ý của cơ quan Công an cấp trên. Cơ quan Công an cấp trên này chính là Lưu Vĩ Hồng. Hơn nữa, Trưởng phòng Công an huyện chỉ cần kinh nghiệm lý lịch cũng đủ, bình thường là cán bộ cấp Cục phó. Nhưng phải chú ý đến cấp Cục phó này, là đãi ngộ cấp Cục phó hay chỉ là cấp Cục phó suông, hay lại là trợ lý Chủ tịch Huyện, phó Chủ tịch Huyện, thậm chí là Thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Cục Công an, tuy đều là cấp Cục phó nhưng quyền lực thực tế rất khác nhau. Trong việc này, ý kiến của Lưu Vĩ Hồng rất quan trọng. Nguyên nhân Phạm Băng Phượng vui mừng không phải vì được đến huyện Kim Trúc. Sở dĩ cô hưng phấn không ngừng như vậy vì chính Lưu Vĩ Hồng chỉ đích danh cô phải đi cùng hắn. Thủ tục này cũng dễ hiểu. Phạm Băng Phượng là phó Chánh văn phòng Đảng ủy Công an. Bí thư Lưu đi thị sát, dù sao cũng phải có nhân viên văn phòng đi theo. Chánh văn phòng Nhiêu Triệu Nghị kiêm nhiệm phó Bí thư chuyên trách, tình hình chung là sự vụ hàng ngày của Đảng ủy Công an đều do Nhiêu Triệu Nghị giải quyết. Nhiêu Triệu Nghị lại lớn hơn Lưu Vĩ Hồng nhiều. Để một đồng chí hơn năm mươi tuổi theo hầu hạ, phục vụ ột vị Bí thư mới hai mươi mấy tuổi, chắc chắn trong lòng Lưu Vĩ Hồng cũng không thấy thoải mái. Phạm Băng Phượng còn trẻ, lại là nữ, rất thích hợp. Ba tháng trước, khi Lưu Vĩ Hồng đến Cửu An nhậm chức, là Phạm Băng Phượng đi Đại Ninh “tiếp giá”, hai người đi cùng xe. Nhưng lúc ấy, Phạm Băng Phượng không nói được với Lưu Vĩ Hồng mấy câu, vẻ mặt Lưu Vĩ Hồng rất nghiêm nghị. Hôn nay khác biệt rất lớn. Cô và Lưu Vĩ Hồng đã là đồng nghiệp khá quen thuộc được ba tháng, Phạm Băng Phượng cũng cởi mở hơn. Dọc đường đi, Phạm Băng Phượng rất vui vẻ, thỉnh thoảng ríu rít nói chuyện với Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng cũng hào hứng, nói chuyện đùa vui với Phạm Băng Phượng. Chuyện cười của Bí thư Lưu đa số đều là trong trí nhớ kiếp trước, có truyện đọc được ở Inte, rất hài hước. Ngay cả Lý Cường chuyên tâm lái xe cũng mỉm cười. Thư ký Trình Viễn ngồi ở ghế phụ lái và Phạm Băng Phượng cười nghiêng ngã. Phạm Băng Phượng cười đau cả bụng, còn vươn cánh tay nhỏ bé trắng như tuyết xoa xoa bụng mình. Đã là thượng tuần tháng mười hai năm 93 dương lịch, bắt đầu vào đông. Phạm Băng Phượng vẫn ăn mặc phong phanh, tây trang ôm sát người, áo lông màu phấn hồng cổ chữ V, đồ lót màu trắng bó sát người, có vẻ đoan trang thuần thục nhưng vẫn không đánh mất tinh thần phấn chấn thanh xuân của tuổi trẻ. Tuy nhiên, Trình Viễn dù đang cười nhưng trong lòng vẫn rất lo âu. Trước đó không lâu, trên thành phố chính thức thành lập “Tổ lãnh đạo công tác chỉnh đốn thành phố Cửu An” do Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng làm tổ trưởng, Bí thư Thành ủy thứ hai, Chủ tịch Hội nghị Thường vụ Hội đồng nhân dân Tân Minh Lượng, Chủ tịch thành phố Lục Mặc, phó Bí thư Thành ủy Kiều Hiền Bình, phó Bí thư Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Hà Khánh Cường, Thường vụ Thành ủy kiêm Bí thư Đảng ủy Công an thành phố Lưu Vĩ Hồng làm tổ phó. Thành viên tổ lãnh đạo gồm có tất cả các Thường vụ Thành ủy, phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố, Viện trưởng Viện Kiểm sát thành phố, Viện trưởng tòa án trung cấp thành phố cùng hai vị phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân thành phố. Đây là nhu cầu chính trị. Ở nước ta, điều này tượng trưng ột loại đãi ngộ chính trị. Thậm chí còn có các vị cán bộ sau khi về hưu, danh sách lo việc tang ma trong ủy ban, ông ấy cũng phải được nghiên cứu, cân nhắc, nên nhất định phải có danh sách. Không sợ danh sách này có nhiều người, bản thân bị bệnh nguy kịch, không còn sống bao nhiêu nữa cũng phải viết tên ông ấy thật trịnh trọng, nếu qua loa thì tuyệt đối không được. Bằng không người ta sẽ tức giận, tìm lấy rắc rối. Thành viên tổ lãnh đạo có những ai không quan trọng, nhưng tổ trưởng, phó tổ trưởng tổ lãnh đạo cực kỳ quan trọng. Những người này mới có quyền quyết định. Hơn nữa, tổ lãnh đạo này có điều lệ chính quy. Quy định mỗi cuối tuần phải họp một lần, nghe báo cáo của các lãnh đạo chủ chốt trên chiến tuyến chính trị pháp luật, xử lý các vụ phá án và bắt giam quan trọng, ra chỉ thị cơ bản. Điều lệ này, nhìn qua cũng thấy văn chương sáo rỗng, nhưng người thật sự hiểu được các thủ pháp ở quan trường lại không cho như thế. Điều lệ của tổ lãnh đạo này thật sự có ý nghĩa. Nếu nghiêm túc dựa theo các điều lệ pháp luật có liên quan mà chấp hành thì điều lệ thành lập và chế định tương quan của tổ lãnh đạo thành phố Cửu An này đều không hợp pháp. Xử lý phá án và bắt giam, nhất là giải quyết điều tra vụ án hình sự luôn được yêu cầu giữ bí mật rất cao. Tinh thần tư pháp nước ta cũng là pháp luật tối thượng, Công an, Viện Kiểm sát, và tòa án, ba cơ quan phá án độc lập, không chịu ảnh hưởng của bất cứ người nào hay đơn vị nào. Nhưng quy định của pháp luật là một chuyện, còn làm việc thực tế lại là chuyện khác. Hơn nữa, Đảng lãnh đạo tất cả cũng là nguyên tắc lớn nhất. Dù sao cũng không thể nói, cơ quan chính trị pháp luật báo cáo vụ án với các Bí thư trong tổ lãnh đạo là tiết lộ bí mật được? Vậy là không tin lãnh đạo. Lưu Vĩ Hồng mới đến, việc chỉnh đốn và thanh lý Cục Công an còn chưa làm xong, đừng nói đến sức ảnh hưởng với Viện Kiểm sát và Tòa án thành phố, nó vô cùng mỏng manh. Dưới tình hình này, thành lập tổ lãnh đạo, lại càng nghiêm trọng hơn. Tân Minh Lượng chẳng những tuyên cáo với mọi người, những vụ án lớn phải phá đều nằm trong tay tôi, mà còn nhắn đến các cán bộ trong hệ thống chính trị pháp luật Cửu An một tin tức vô cùng quan trọng rằng, các người không cần phải sợ, Đảng ủy Công an hiện nay không phải do một mình Lưu Vĩ Hồng định đoạt. Nhất là các cán bộ lãnh đạo cấp Cục phó trở lên, thay đổi vị trí đều do Thành ủy xem xét. Một mình Lưu Vĩ Hồng không có cách nào quyết định. Những cán bộ vốn đang run sợ trong lòng, nhất là thân tín của Bành Tông Minh lập tức phấn khởi lại. Nội bộ Cục Công an lại rục rịch. Người bên cạnh Lưu Vĩ Hồng đang cảm thấy một áp lực lớn vô cùng. Chiêu này của Tân Minh Lượng thật inh. Trong đầu Trình Viễn mấy ngày nay suy nghĩ không ngừng. Không biết Bí thư Lưu sẽ ứng phó với sự bức bách của Tân Minh Lượng thế nào. Trình Viễn cảm thấy, nếu mình ở vị trí của Bí thư Lưu, ngoại trừ việc hợp tác với Tân Minh Lượng, chắc chẳng còn con đường thứ hai nào nữa. Nhưng nhìn thấy Bí thư Lưu cũng không có vẻ gì là để ý. Chuyện ở đây quan trọng như vậy, không ngờ hắn lại chạy đến huyện Kim Trúc, muốn thăm hỏi các chiến sĩ cảnh sát vũ trang đóng quân trong nhà giam. Trình Viễn hoàn toàn không hiểu, không biết có thể gọi đây là chiêu thứ nhất của Bí thư Lưu không? Huyện Kim Trúc là một huyện thuộc thành phố Cửu An nhưng kinh tế phát triển không kém. Nguyên nhân vì huyện Kim Trúc tiếp giáp với thành phố Hồng Dương. Hồng Dương là thành phố cấp 3 khá lâu đời của tỉnh Sở Nam. Về quy mô thành phố, về tổng sản lượng, toàn bộ ba khu trong tỉnh đều vượt xa Cửu An. Huyện Kim Trúc nằm ngay trên trục đường chính, bên trong có đường quốc lộ, có tuyến đường sắt huyết mạch chạy qua nên nền kinh tế rất phát triển. Khoảng hơn 9 giờ, chiếc Blue Bird đã đến giáp ranh huyện Kim Trúc. Từ xa có thể nhìn thấy một đám đông đứng bên đường quốc lộ. Tất nhiên đây là các lãnh đạo huyện Kim Trúc đến nghênh tiếp Bí thư Lưu. Theo dặn dò trong điện thoại của Trình Viễn với đồng chí phụ trách trong Đảng ủy Công an huyện Kim Trúc, Bí thư Lưu có dặn, không cần phải nghênh đón gì cả. Nhưng không ai cho là thật. Nếu ngay cả lãnh đạo khi nào khiêm tốn, khi nào nói thật mà cũng không nhận ra thì còn dùng được trong quan trường sao? Xe Blue Bird chậm chạp dừng trước đám người đứng đón. Trình Viễn vội xuống xe, mở cửa cho Lưu Vĩ Hồng. Đến đón Bí thư Lưu chủ yếu là cán bộ trong hệ thống chính trị pháp luật huyện Kim Trúc. Giám đốc nhà giam thứ năm và Thường vụ Huyện ủy kiêm Bí thư Đảng ủy Công an đi đầu. Phó Chủ tịch Huyện kiêm Cục trưởng Công an, Viện trưởng Viện Kiểm sát huyện, Viện trưởng tòa án huyện, Trưởng phòng tư pháp huyện, Trung đội trưởng trung đội cảnh sát vũ trang đều đến đủ, các vị chức sắc lãnh đạo hệ thống chính trị pháp luật cũng có mặt. Trận thế bày ra cũng rất đầy đủ. Lưu Vĩ Hồng mỉm cười, bắt tay chào hỏi các vị cán bộ đến đón. Trên quốc lộ ồn ào một lúc mới chào hỏi xong. Mọi người vây quanh Bí thư Lưu đi đến thị trấn. Nghe báo cáo của các lãnh đạo chủ chốt trong hệ thống chính trị pháp luật tại phòng họp Đảng ủy Công an Huyện ủy. Đến trưa, Đảng ủy Công an huyện mở tiệc ở nhà khách đãi Bí thư Lưu. Bí thư Huyện ủy huyện Kim Trúc, Chủ tịch Huyện, Chủ tịch Hội đồng nhân dân Huyện và các lãnh đạo chủ chốt tất nhiên đều phải tham dự buổi tiệc này. Trong buổi tiệc, ly cốc chạm nhau, khách và chủ đều vui vẻ. Sau buổi tiệc trưa, Bí thư Lưu ở nhà khách nghỉ ngơi, buổi chiều đi cùng mọi người đến nhà giam thứ năm thăm hỏi các chiến sĩ cảnh sát vũ trang đóng quân trong nhà giam, tặng tiền và quà ủy lạo. Sau đó hắn cùng đi với giám đốc nhà giam, thị sát tình hình phòng giam và tình hình cải tạo lao động của phạm nhân ở nhà giam thứ năm.