Quan Gia Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính Chương 874: Toàn dân cùng cai quản Nhóm dịch: PQT Nguồn: metruyen Vân Vũ Thường mấy ngày hôm trước đã về Giang Khẩu Nghiệp vụ công ty, vốn là cô vẫn luôn dùng điện thoại điều khiển chỉ huy. Tuy nhiên lần này, câu lạc bộ bên kia gọi điện thoại đến, nói là mấy cổ đông lớn đều tới rồi, muốn mời Chủ tịch Vân trở về một chuyến, có một số việc cần thương lượng một chút. Tất nhiên, không phải thương lượng chuyện của câu lạc bộ. Đối với Vân Vũ Thường triệu phú trong triệu phú mà nói, chút đầu tư và tiền lời của câu lạc bộ bên kia hoàn toàn chỉ là con số cực nhỏ. Hoạt động của Câu lạc bộ, tất cả đều giao cho đội quản lý chuyên nghiệp. Lần này trở về, Vân Vũ Thường nói, có liên quan đến Nhật Bản Dấu hiệu Mĩ bên kia chuẩn bị xuống tay với đồng Yên Nhật và Nhật Bản càng ngày càng rõ ràng, mấy cổ đông lớn của câu lạc bộ, có thể nói là triệu phú trong triệu phú, ai mà không phải là tay già đời trong thương giới, dĩ nhiên là nghe thấy mùi máu tươi dày đặc, cho nên tụ họp về câu lạc bộ, mời Vân Vũ Thường trở về, cùng nhau thương lượng bàn bạc, xem xem có thể nào từ trên người bọn Nhật cắt xén bớt chút thịt không Bọn Nhật – đất nước tư bản, chính là một khối thịt mỡ được Mỹ nuôi dưỡng đã lâu, thời điểm muốn cắt miếng thịt, thì động dao thôi. Giống như ông AQ đã nói, hòa thượng động được, tôi không động được sao? Người Mỹ cắt được, chúng ta cũng cắt được như nhau cả! Bà xã vừa đi, lực hấp dẫn của biệt thự số 15 núi Ngưu Giác đối với đồng chí Lưu Vĩ Hồng lập tức giảm mạnh, thời gian Bí thư Lưu ở lại văn phòng càng ngày càng nhiều, thường xuyên rất khuya mới về nhà Bí thư Lưu cũng quả thật là khá bận rộn! Thí dụ như bây giờ, đã hơn 8h rồi, Lưu Vĩ Hồng vẫn ngồi trong văn phòng xem văn kiện Tất cả đều là “thư tố cáo” Không chỉ riêng là quần chúng nội thành viết, còn có quần chúng mấy huyện dưới viết nữa, thư từ phản ánh trị an xã hội không tốt. Số ít thư từ cũ của trước kia, còn hầu như tất cả đều là trong mấy ngày này gửi tới cục Công an thành phố và Đảng ủy Công an thành phố, đều ghi chú rõ "Bí thư Lưu nhận" hoặc là "Cục trưởng Lưu nhận" Uy danh hiển hách có liên quan đến Bí thư Lưu, đã giống như ngọn gió truyền khắp 3 khu 5 huyện của thành phố Cửu An, rất nhiều quần chúng đều nghe nói, có một vị "Thanh thiên Đại lão gia" đến thành phố, nghe nói là con trai của đầu não trung ương đến từ Bắc Kinh. Bí thư Lưu chính miệng đã nói phải bắt sạch bọn lưu manh Cửu An Rất nhiều thời điểm, quần chúng đều là khá mù quáng, cũng rất cả tin. Nghe nói ở thành phố có một vị cán bộ lợi hại như vậy, trong đầu liền có ý tưởng, đều hướng Bí thư Lưu viết thư tố cáo, nói ra sự oan uất và bất hạnh của chính mình, thỉnh cầu Bí thư Lưu chủ trì công đạo. Bất kể là thư từ được cục Công an nhận được, hay là thư từ được Đảng ủy Công an nhận được, đều tập hợp ở Đảng ủy Công an văn phòng bên này, sau khi Phạm Băng Phượng sửa sang lại, thì giao cho Lưu Vĩ Hồng. Đây vốn là công việc của Trình Viễn - thư ký Lưu Vĩ Hồng, nhưng do phó chủ nhiệm văn phòng Đảng ủy công an làm thay, cũng rất bình thường. Phạm Băng Phượng vì thế đặc biệt xin chỉ thị Bí thư Lưu, phải làm thế nào xử trí số thư từ này. Bởi vì thời kỳ Bành Tông Minh đảm nhiệm, thư từ như vậy, gần như nào giờ đều không hề xem tới, trực tiếp xử lý – bỏ luôn Bành Tông Minh còn lâu mới để ý tới “bọn điêu dân” tối ngày chỉ biết tố với chả cáo! Lưu Vĩ Hồng lại dặn dò, tất cả thư từ, đều giao cho hắn. Sau đó Bí thư Lưu ngồi trong văn phòng, bắt đầu đọc xem số thư tố cáo này. Hơn nữa vừa xem thì quên cả giờ xuống ca ăn uống, chỉ đối phó ở căn tin cơ quan một bữa, cơm nước xong lại trở lại văn phòng, tiếp tục xem thư. Vừa xem vừa cầm viết, ghi lại một số tin tức hữu dụng vào sổ tay, hoặc là trực tiếp đánh dấu luôn vào trong nội dung bức thư Tình thế trị an trong khu không lạc quan gì cả, tình thế trị an của 5 huyện phía dưới, cũng không lạc quan giống vậy. Quần chúng trông mong Bí thư Lưu giải quyết "Vấn đề an toàn" cho bọn họ. Ngoại trừ số thư từ này, trên bàn Lưu Vĩ Hồng, còn chồng chất rất nhiều tư liệu, đều là hồ sơ cá nhân của cán bộ phụ trách cơ quan chính trị pháp luật chủ yếu của các khu huyện Lưu Vĩ Hồng khi xem thư từ phản ánh vấn đề của quần chúng, cứ thỉnh thoảng sẽ rút ra một phần tư liệu của cán bộ từ trong đống hồ sơ, đối chiếu một chút. Có lẽ bên trong thư từ, phản ánh vấn đề của cán bộ phụ trách nào đó Toàn bộ trụ sở Thành ủy, , sớm đã trở nên im ắng, duy chỉ có lầu 2 tòa nhà hướng đông, khu vực làm việc của Đảng ủy Công an, còn đang sáng đèn Thư ký Trình Viễn, Lưu Vĩ Hồng đã cho anh ta về nghỉ ngơi, không cần thiết để Trình Viễn cùng hắn thức đêm. Bí thư Lưu với sức khỏe như trâu kia, không phải người bình thường có thể so được - Bí thư Lưu... Ngoài cửa, vang lên thanh âm đáng yêu của Phạm Băng Phượng, cùng với tiếng gõ cửa nhẹ nhàng rất có tiết tấu - Mời vào! Lưu Vĩ Hồng ngẩng đầu, chỉ thấy Phạm Băng Phượng lượn lờ thướt tha đi đến, mặc một chiếc áo lông ôm người cổ chữ V, áo sơ mi trắng bên trong, váy nhung ngắn màu đen, quần bó sát người màu đen, đôi giày cao gót màu đen, dáng người cực chuẩn - Tiểu Phạm, còn chưa về nghỉ sao? Lưu Vĩ Hồng có chút kinh ngạc, hỏi, thanh âm khá bình thản, xưng hô cũng rất là chính quy. - Ừm, Bí thư Lưu, tôi... Tôi có ý tưởng, muốn báo cáo với anh, sẽ không quấy rầy anh chứ? Phạm Băng Phượng đi vào cách bàn làm việc của Lưu Vĩ Hồng hai ba bước, hai tay chắp sau lưng, cắn cắn môi, hơi xấu hổ nói, trên khuôn mặt trắng trẻo xinh tươi, tự nhiên mà vậy nổi lên hai má đỏ hây hây, giống như tô má hồng trên làn da trơn mượt, rất là mê người. Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, hỏi: - Ý tưởng có liên quan đến phương diện nào? - Ừm, là, là có liên quan đến phương diện chỉnh đốn trị an… Ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, Phạm Băng Phượng vẫn không tránh khỏi có chút khẩn trương - Được, ngồi đi Lưu Vĩ Hồng hướng về ghế dựa phía trước bàn làm việc gật đầu ra hiệu. Mặc dù Lưu Vĩ Hồng cảm thấy Phạm Băng Phượng không có khả năng có ý kiến hay ngoài dự đoán, nhưng cán bộ Đảng ủy Công an, muốn hướng bí thư như hắn nói về cách suy nghĩ của mình, ra mưu hiến kế, luôn cần phải gia tăng khẳng định - … Phạm Băng Phượng từ từ đi vào trước ghế dựa, nhẹ nhàng vén váy, chuẩn bị ngồi xuống, ánh mắt thoáng nhìn, thì thấy ly trà trước mặt Lưu Vĩ Hồng, , liền lập tức vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn, cầm lấy ly của Lưu Vĩ Hồng, đổi trà mới cho hắn, tự mình cũng rót một ly nước nóng Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: - Vất vả cho cô rồi! Phạm Băng Phượng khẽ mở miệng, thản nhiên cười, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói một câu: - Mẹ tôi nói, phụ nữ hầu hạ đàn ông, là hoàn toàn chính đáng... Dù là Bí thư Lưu đây "Kinh nghiệm chiến trận" đầy mình, nghe xong lời này cũng có chút sửng sốt Phạm Băng Phượng cũng không phải là con gái ở nông thôn, thật sự là sinh viên tốt nghiệp đại học, cán bộ tại chức ở Đảng ủy Công an thành phố, sao lại có tư tưởng “cổ lỗ sĩ” thế này. Hơn nữa, còn ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng hắn nói ra… Phạm Băng Phượng lại không cảm thấy mình nói có chỗ nào sai, nói rất nghiêm túc: - Thật đấy, Bí thư Lưu. Mẹ tôi từ nhỏ đã dạy tôi như vậy, chỉ cần đàn ông đúng đạo lý, phụ nữ nên hầu hạ đàn ông cho tốt, rất đáng nguồn Bí thư Lưu đành phải khẽ mỉm cười, nói: - Tiểu Phạm, cô là con gái thời đại mới, hẳn là biết nam nữ bình đẳng. Không có cách nói là ai hầu hạ ai Kỳ thật khi nói lời này, Bí thư Lưu rất có vài phần chột dạ. Như Đường Thu Diệp và Đào Tiếu Bình đã xem việc hầu hạ hắn trở thành là việc hoàn toàn chính đáng, toàn tâm toàn ý, chưa từng có nửa phần oán trách. Đây cũng là không có gì, mấu chốt là chính bản thân Bí thư Lưu, cũng cảm thấy rất thích hợp, không có cảm giác áy náy gì! Đồng chí Lưu Vĩ Hồng luôn theo chủ nghĩa đàn ông, không ngờ nói ra lời "Nam nữ bình đẳng" Da mặt khá là dày. - Ừm, kỳ thật tôi cảm thấy, nếu như có người đáng để mình hầu hạ, cũng là rất hạnh phúc. Mẹ tôi hầu hạ ba tôi cả đời, cũng rất vui vẻ... Đây xem như lời tuyên bố từ kinh nghiệm của bà Ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, Phạm Băng Phượng cũng dần dần điềm tĩnh lại, nói chuyện khá lưu loát, kiên trì "Lý luận" của chính mình. Những lời mẹ dạy lúc nhỏ, đã ăn sâu vào óc, nhất thời không dễ dàng bị người ta thay đổi quan điểm như vậy. Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói: - Ừ, cô có ý tưởng gì, nói nghe xem Đêm khuya vắng người, cô nam quả nữ ở cùng một phòng, Lưu Vĩ Hồng không cảm thấy tiếp tục nói về đề tài cá nhân như vậy là ý kiến hay, vô tình, tỏ ra vẻ lãnh đạo Phạm Băng Phượng dường như cũng ý thức được nguyên nhân mình đến đây, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, nói: - Vâng, Bí thư Lưu. Trong khoảng thời gian này, công an tuần tra trên phố, trật tự trị an trong thành phố, có tiến triển hơn rất nhiều. Quần chúng đều đang khen ngợi anh hết lời, nói Cửu An chúng ta, rốt cục đã có một cục trưởng Công an lợi hại… Lưu Vĩ Hồng cười mà không nói. Lời đồn cùng loại thế này, hắn đã nghe được không ít, một phần là Trình Viễn thuật lại. Lưu Vĩ Hồng cũng không phải nông cạn như vậy, vừa nghe quần chúng khen ngợi hắn, liền đắc ý dào dạt. Tuy nhiên có thể đạt được lời bình tốt của quần chúng, dần dần lấy lại hình tượng và danh dự tốt đẹp của cơ quan chính trị pháp luật, lại đúng là điều Lưu Vĩ Hồng hy vọng nhìn thấy được, cũng đang cố gắng đạt được. - Bí thư Lưu, xin thứ cho tôi nói thẳng, tuần tra trên, nghiêm đánh các băng nhóm lưu manh phạm tội, đều chỉ là trị ngọn chưa trị tận gốc! Kế tiếp, Phạm Băng Phượng liền vô cùng chân thành nói, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ nghiêm túc Lưu Vĩ Hồng không khỏi thấy hứng thú, hỏi: - Vậy cô nói xem, phải làm thế nào mới rị tận gốc? Phạm Băng Phượng nói: - Bí thư Lưu, tôi tin tưởng, anh tuyệt đối có thể vượt dậy trị an của Cửu An, số băng đảng lưu manh kia, khẳng định không còn bao lâu cũng sẽ được dọn sạch. Nhưng, sau này anh rời khỏi Cửu An thì sao? Làm thế nào? Những chế độ tốt anh để lại, có còn được tiếp tục chấp hành hay không? Nếu không theo giải quyết vấn đề từ căn bản, vậy thì 5 năm sau, 10 năm sau, vẫn sẽ xuất hiện băng nhóm lưu manh mới, chẳng lẽ lại mời anh trở về? Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn ngồi nghiêm túc lại, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, chân thành nói: - Cô nói tiếp đi! - Tôi cảm thấy, nếu thực sự như vậy, sẽ biến thành một tuần hoàn ác tính. Bởi vì, mặc kệ là Cửu An hoặc là địa phương khác, nếu muốn thật sự ổn định và hoà bình lâu dài, không thể chỉ dựa vào một cán bộ lãnh đạo chính trực, đây không bảo đảm. Người đi trà lạnh, là bệnh chung của rất nhiều địa phương. Tôi cho rằng, phải nhảy ra vòng tuần hoàn ác tính này, làm trật tự trị an tốt Cửu An từ căn bản, một điểm mấu chốt nhất, chính là phải phát động quần chúng. Khiến tất cả quần chúng đều tham gia vào cuộc đàn áp. Chúng ta tăng mạnh tuyên truyền, tăng mạnh dẫn dắt, để quần chúng tuân thủ pháp luật, hiểu rõ pháp luật, có gan cầm lấy vũ khí pháp luật để mà đấu tranh Chỉ có hình thành cục diện toàn diện tham dự, phổ biến quan niệm pháp luật đi vào lòng người, trị an Cửu An, mới có thể thật sự có chuyển biến tốt đẹp. Đơn giản mà nói, chính là một câu: bồi dưỡng quần chúng có ý chí chiến đấu! Toàn dân cùng cai quản! - Tốt, Tiểu Phạm, nói rất hay! Lưu Vĩ Hồng không kiểm chế nổi sự hưng phấn, nhẹ nhàng đập bàn một cái, tán thưởng nói. Phạm Băng Phượng khuôn mặt xinh đẹp, lại trở nên đỏ bừng, rất là thẹn thùng.