Quan GiaTác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính-----oo0oo-----Chương 779: Tức sùi bọt mépNhóm dịch: PQTSưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.euLưu Vĩ Hồng trở lại phòng làm việc của Bí thư Thị ủy, lại suy nghĩ một hồi, mới cầm điện thoại lên- A lô!Điện thoại bên kia truyền tới thanh âm hơi ngang ngược kiêu ngạo của một người đàn ông trung niên- Xin chào, xin hỏi là Chủ nhiệm Bành Tông Minh phải không ạ?- Là tôi đây, anh là ai?Bên trong giọng điệu Bành Tông Minh lộ rõ ý ngang ngược kiêu ngạo, bởi vì thanh âm Lưu Vĩ Hồng trẻ trung như thế, Bành Tông Minh tự nhiên là sẽ không xem hắn là nhân vật lớn gì rồi- Ha ha, xin chào, Chủ nhiệm Bành, tôi là Lưu Vĩ Hồng, Bí thư Thị ủy Hạo Dương.Thanh âm Lưu Vĩ Hồng vẫn rất là bình thản như trước.- Bí thư Lưu? Ha ha, xin chào xin chào.Giọng điệu Bành Tông Minh, rõ ràng có biến hóa. Đối với vị Bí thư Thị ủy trẻ tuổi "Hàng xóm" này, Bành Tông Minh đương nhiên cũng là ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu. Hiện giờ, thân phận cháu ruột Lưu gia của Lưu Vĩ Hồng, thì cán bộ có chút địa vị ở toàn tỉnh Sở Nam, có ai chẳng biết chứ? Xuất thân của Lưu Vĩ Hồng vừa được phơi bày ra ánh sáng, hiển nhiên lan truyền khắp quan trường Sở Nam với tốc độ cực nhanh- Thật ngại quá, Chủ nhiệm Bành, đã quấy rầy ôngLưu Vĩ Hồng khách khí nói. Dù thế nào, Bành Tông Minh cũng là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật của thành phố cấp 3, so với hắn cấp bậc cao hơn, tuổi cũng lớn hơn, mặc dù căn cứ vào mô tả của Long Vũ Hiên, vị Chủ nhiệm Bành này dựng thân có chút bất chính, nhưng lời đồn đại không thể tin hết, Lưu Vĩ Hồng cũng không lấy lời đồn đại làm tiêu chuẩn đánh giá một người- Ha ha, Bí thư Lưu quá khách khí... Bí thư Lưu, có chỉ thị gì?Bành Tông Minh bật cười ha hả, giọng điệu trở nên vô cùng khách khí, dường như y cùng với Lưu Vĩ Hồng là bạn bè cũ nhiều năm- Chủ nhiệm Bành nói lời nói này, tôi thật không đảm đương nổi, tôi nào dám chỉ thị cho ông chứ? Ha ha, là có chút tình huống, muốn hướng Chủ nhiệm Bành báo cáo một chútLưu Vĩ Hồng vẫn như cũ tuân thủ quy tắc quan trường, không đi quá giới hạn.Bành Tông Minh đối với thái độ khiêm tốn này của Lưu Vĩ Hồng rất là vừa lòng. Bật cười ha hả vang dội, lại cùng Lưu Vĩ Hồng khách khí vài câu.Theo sau Lưu Vĩ Hồng dùng giọng điệu hết sức ôn hoà, đem chuyện của đám người Ngũ Bách Đạt gặp phải ở Thành phố Cửu An, tổng thể nói rõ với Bành Tông Minh, cười nói:- Chủ nhiệm Bành, tôi đây cũng là nghe Ngũ Bách Đạt thuật lại... Tình hình thực tế rốt cuộc như thế nào, vẫn phải mời Chủ nhiệm Bành chỉ thị các đồng chí Cửu An điều tra một chút. Tôi tin tưởng đồng chí Cửu An khẳng định sẽ công bình công chính xử lý chuyện nàyBành Tông Minh trong lòng đã rất không hài lòng, vụ án trị an phát sinh ở Cửu An, mà cần Bí thư Thị ủy Hạo Dương đến nhúng tay vào sao? Dù là lời nói Lưu Vĩ Hồng vô cùng khách khí, nhưng ý tứ nhúng tay vào, lại lộ ra rất rõ. Chỉ là lần đầu giao tiếp với Lưu Vĩ Hồng, Bành Tông Minh vẫn chưa rõ tính khí của vị con cháu quý tộc cách mạng chính tông này, tất nhiên là không thể nổi giận lung tung, liền rất kinh ngạc nói:- Thật không? Còn có chuyện thế cơ à! Xin Bí thư Lưu yên tâm... Tôi nhất định cho đồng chí ở cục điều tra cho rõ, tuyệt không buông tha một phần tử phạm tội nào. Thực sự có chuyện thế này, còn được sao… Bí thư Lưu, vị ông chủ Ngũ Bách Đạt này, cậu đối với ông ta rất quan tâm a?Những lời sau cùng này, mới là trọng điểm Bành Tông Minh thật sự chú ý. Căn cứ kinh nghiệm quan trường nhiều năm của Bành Tông Minh, Lưu Vĩ Hồng gọi cuộc điện thoại này, nhất định có nguyên nhân sâu xa, rất có khả năng là, Ngũ Bách Đạt này là bạn bè thân thích gì đó của Lưu Vĩ Hồng, hoặc là cùng Lưu Vĩ Hồng có liên hệ rất sâu. Ngũ Bách Đạt là ông chủ thôi mà, quan hệ giữa ông chủ và lãnh đạo, trước này vẫn rất là tế nhị. Nếu không, Lưu Vĩ Hồng làm sao có thể phạm vào kiêng kị quan trường, không đầu không đuôi gọi cho y cú điện thoại này chứ?Giả sử Ngũ Bách Đạt bị đánh đập kia thực sự cùng Lưu Vĩ Hồng quan hệ không ít, thì cũng phải điều tra vụ án một chút, cố gắng cho Lưu Vĩ Hồng một lời giải thích thỏa đáng. Tối thiểu phải thí hai con tốt mới được. Đây cũng là "Quy tắc ngầm" trong quan trường. Lần này Bành Tông Minh nể tình Lưu Vĩ Hồng, lần sau Bành Tông Minh nếu muốn ở Hạo Dương làm chuyện gì, Lưu Vĩ Hồng khẳng định cũng phải cho lại cái mặt mũiLưu Vĩ Hồng bình tĩnh nói:- Tôi cùng ông chủ Ngũ cũng không quen biết cho lắm, gặp qua hai lần. Ông chủ Ngũ là nhà doanh nghiệp tư nhân có chút danh tiếng ở Hạo Dương chúng tôi. Tôi không muốn vì sự tình này, ảnh hưởng đầu tư của ông ta ở Cửu An. Chuyện này nếu không xử lý tốt, cũng ảnh hưởng đầu tư của những người làm ăn khác ở Hạo Dương đối với Cửu An. Phát triển kinh tế là chuyện lớn mà, xin Chủ nhiệm Bành bận tâm hơnBành Tông Minh vừa nghe vậy, trong đầu liền chán nản. Y hiện tại cơ bản có thể phán đoán, Ngũ Bách Đạt này cùng Lưu Vĩ Hồng thực sự không có quan hệ gì quá lớn, Lưu Vĩ Hồng chính là bởi vì người Hạo Dương bị ức hiếp ở Cửu An, tìm y có “ý kiến” mà thôiCòn có chuyện như vậy!Bành Tông Minh đầu óc nhất thời không kịp xoay chuyển, đây hoàn toàn trái hẳn với kinh nghiệm quan trường nhiều năm và kinh nghiệm đời người của y. Bành Tông Minh không phải không có bạn bè ở địa phương khác, bạn y có khi cũng sẽ gọi điện thoại cho y, nhờ y hỗ trợ làm việc. Đây đuề có thể lý giải, ân tình qua lại mà. Cái gọi là mạng lưới quan hệ chính là như vậy mà kết thànhChứ không hề giống như Lưu Vĩ Hồng như vậy, vì dân chờ lệnhLưu Vĩ Hồng xem mình là ai hả?Chúa cứu thế?Thanh thiên Đại lão gia?Đúng là nói đùa!Đám con cháu thế gia này, chỉ muốn tìm chút thanh danh để bò lên trên thôi. Nhưng mày cũng đừng đánh chủ ý của lão Bành tôi chứ. Mày muốn diễn vai "Thanh thiên Đại lão gia", thì mày cứ ở Hạo Dương mà diễn cho đã!Chuyện Cửu An, vẫn chưa tới phiên mày vung tay múa chân.Tuy nhiên Bành Tông Minh dù trong lòng không hài lòng, trên mặt vẫn không mang ra, lại như trước ha ha cười vang dội, nói:- Bí thư Lưu đúng là yêu dân như con. Được, nếu bí thư Lưu cậu đã lên tiếng, chuyện này tôi đồng ý sẽ cho điều tra rõ ràng. Yên tâm đi Bí thư Lưu, đồng chí Cửu An chúng tôi tuyệt không làm cậu thất vọng!Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:- Vậy làm phiền Chủ nhiệm Bành, tôi ở đây đại biểu Ngũ Bách Đạt cảm ơn Chủ nhiệm Bành!- Được được… Hai người lại khách khí vài câu, thì cúp máyỞ mặt ngoài thì thấy, cú điện thoại này của hai người, rất có hiệu quả, rất là khách khí. Bành Tông Minh cho câu trả lời vô cùng khẳng định, theo đúng quy củ quan trường, cho dù chỉ là làm cho có lệ với Lưu Vĩ Hồng, dù sao cũng phải làm ra hình dạng chứ phải không?Nhưng kết quả thực tế, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lưu Vĩ HồngBa ngày sau, Lưu Vĩ Hồng đang ở văn phòng xử lý công vụ, bỗng nhiên nhận được một cú điện thoại.- Bí thư Lưu… Cứu mạng!Lưu Vĩ Hồng vừa cầm ống nghe lên, thì trong điện thoại liền truyền đến tiếng kêu cứu gần như tuyệt vọng của Ngũ Bách ĐạtTim Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên đập liên hồi, lập tức nói:- Ông chủ Ngũ, xảy ra chuyện gì?- Bí thư Lưu, Bí thư Lưu, cháu của tôi sắp bị người ta đánh chết rồi, cháu dâu tôi... cũng bị bọn họ chà đạp…Ngũ Bách Đạt ở trong điện thoại thở hồng hộc nói, thanh âm vô cùng hoảng loạnLưu Vĩ Hồng hít sâu một hơi, trầm giọng nói:- Ông chủ Ngũ, không cần cấp, nói từ từ, nói rõ tình hình xem nàoThật không dễ dàng, Ngũ Bách Đạt mới hơi bình tĩnh trở lại, ở trong điện thoại nói lại tình hình cho Lưu Vĩ HồngBa ngày trước, bệnh viện nhân dân tỉnh phái xe cứu thương đến Hạo Dương, đưa Ngũ Bách Đạt chuyển viện tới Đại Ninh, vào nằm phòng săn sóc đặc biệt của bệnh viện nhân dân tỉnh. Tât nhiên, Ngũ Bách Đạt không biết đây là Lý Hâm sắp xếp cho ông ấy, trong đầu vẫn ngỡ là ý tốt của Bí thư LưuThiết bị bệnh viện nhân dân tỉnh tiên tiến hơn nhiều so với thị xã Hạo Dương, y thuật của bác sĩ tự nhiên cũng càng thêm tinh tế, trải qua điều trị khẩn cấp, Ngũ Bách Đạt rốt cục thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, chuyển nguy thành an. Đang lúc một nhà Ngũ Bách Đạt tạ ơn trời đất, thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của anh trai ông ấy, nói là cháu trai và cháu dâu của Ngũ Bách Đạt ở lại Cửu An trông coi cửa hàng, bỗng nhiên bị một đám lưu manh xông vào trong tiệm, đánh Ngũ Kiến Vinh cháu ông ta đến tơi bơi hoa lá, lại hãm hiếp Liêu tiểu Mai cháu dâu ông ta. Đám lưu manh kia tuyên bố muốn bọn họ lập tức cút khỏi Thành phố Cửu An, bằng không sẽ lấy mạng bọn họBan đầu sau khi Ngũ Bách Đạt bị đả thương, cửa hàng đã sớm đóng cửa, người giúp việc nói sao cũng không chịu làm cho bọn họ, chạy mất dép. Công việc tuy quan trọng, nhưng tính mạng càng thêm quan trọng hơn a! Người yêu của Ngũ Bách Đạt rơi vào đường cùng, đành phải cho cháu trai và cháu dâu đang trông coi cửa hàng ở Hạo Dương tới Cửu An coi tiệm, kiểm kê tồn kho, chuẩn bị đem hàng hóa còn thừa vận chuyển về Hạo DươngCửu An cái địa phương kia, thật sự không dám ở nữaAi ngờ lại xảy ra thảm kịch như vậy.Ngũ Kiến Vinh và Liêu Tiểu Mai cũng là không dám ở lại Cửu An thêm một khắc, lập tức bỏ chạy rời khỏi Thành phố Cửu An. Hiện tại tinh thần Liêu Tiểu Mai đã rối loạn thất thường, điên điên dại dại, hễ thấy người liền hô cứu mạng!Ngũ Bách Đạt bi phẫn có thừa, tuyệt vọng không còn cách nào, chỉ có thể hướng Lưu Vĩ Hồng cầu viện- Bí thư Lưu, bọn họ không phải là người, là súc sinh, súc sinh a... Cầu xin cậu, Bí thư Lưu, xin cậu nhất định phải vì một nhà chúng tôi chủ trì công đạo a... cái đám khốn khiếp trời đánh… hu hu hu hu…Ngũ Bách Đạt một người có tuổi như thế, lại gào khóc ở trong điện thoại, nghe thấy càng làm người ta tan nát cõi lòng.“Rầm” một tiếng!Lưu Vĩ Hồng đập một phát mạnh lên bàn, làm tách trà bút máy rơi xuống đầy đất!- Coi trời bằng vung! Quả thực là coi trời bằng vung!Lưu Vĩ Hồng tức giận gầm rú lênĐây là lần đầu tiên hắn ở văn phòng thất thố như thếTrần Khải Hoa đang ở gian ngoài sửa sang lại văn kiện tư liệu, cũng giật nảy mình, bất chấp tất cả, lập tức đẩy cửa đi vào, liên thanh hỏi:- Bí thư Lưu, xảy ra chuyện gì?Trần Khải Hoa kinh hoàng phát hiện, tóc Lưu Vĩ Hồng gần như đã dựng ngược lên, vẻ mặt trở nên đỏ bừng, dừng như là cực kỳ phẫn nộ! Đi theo Lưu Vĩ Hồng cũng được một thời gian, Trần Khải Hoa vẫn chưa bao giờ gặp qua Bí thư Lưu phẫn nộ như vậy. Dù là người của tổ chuyên án Ủy ban Kỷ luật tỉnh tới đây lần trước, Bí thư Lưu đều là điềm tĩnh không đổi, rất thoải mái tự nhiênĐã xảy ra chuyện gì, mà khiến Bí thư Lưu nổi trận lôi đình như thế?- Trần Khải Hoa, anh lập tức gọi điện thoại cho Long Vũ Hiên và Hạ Hàn, kêu bọn họ lập tức đến đây gặp tôi, ngay bây giờ!Lưu Vĩ Hồng trừng mắt nhìn Trần Khải Hoa, tức giận hạ lệnh.- Vâng!Trần Khải Hoa một chữ cũng không dám nói thêm, lập tức đi ra gian ngoài gọi điện thoại. Tự nhiên cũng không quên ở trong điện thoại hạ giọng nhắc nhở Chủ nhiệm Long và Cục trưởng Hạ, Bí thư Lưu đang rất phẫn nộ rất phẫn nộ!Theo Trần Khải Hoa nghĩ, khẳng định là thị xã Hạo Dương phát sinh vụ án lớn gì rồi, bằng không Bí thư Lưu sẽ không vội tìm hai lãnh đạo của hệ thống chính trị pháp luậtLong Vũ Hiên và Hạ Hàn cũng là không hiểu ra sao, một khắc cũng không dám chậm trễ, vội vã chạy tới văn phòng của Lưu Vĩ Hồng. Nói đến cũng khéo, Hạ Hàn đang ở văn phòng của Long Vũ Hiên trao đổi công tác, nhận được điện thoại, liền cùng nhau chạy tới- Vũ hiên, Hạ Hàn, lập tức tổ chức nhân sự, đi Cửu An bắt hết đám khốn khiếp kia cho tôi!Nhìn thấy hai vị mãnh tướng này, Lưu Vĩ Hồng không nói hai lời, vung tay lên, cứng rắn truyền đạt ra mệnh lệnh chiến đấu.