Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1349: Vô đềNhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyenSáng sớm mùng 8 tháng giêng, Bí thư Lưu vừa mới vào trong phòng làm việc, ngồi xuống, liền nhận được điện thoại của Trịnh Hiểu Yến.Hóa ra, Trịnh Hiểu Yến hiện đang ở thành phố Kinh Hoa, vừa mới từ văn phòng Quản lý Tài sản nhà nước được điều xuống cơ sở, đảm nhiệm một chức Phó giám đốc sở ở Tỉnh ủy tỉnh Giang Nam. Trong lòng Lưu Vĩ Hồng rất cảm động. Thân phận của cô không thể so với người bình thường. Bản thân cô là con gái của Bí thư Tỉnh ủy Liêu Trung, bỗng nhiên được điều xuống cơ sở ở tỉnh Giang Nam, tất nhiên là khiến không ít người chú ý.Trong bốn, năm ngày sau đó, Bí thư Lưu lần lượt đi cùng Trịnh Hiểu Yến và Tiêu Du Tình hai ngày. Dường như giữa hai người này đã thống nhất được một điều gì đó, dường như hai người đã lén lút qua lại với nhau. Đối với điều này, Lưu Nhị Ca cảm thấy đầu không ngừng lớn thêm, vừa đau đầu lại vừa vui mừng.Khu Ninh Dương từ trên xuống dưới vừa mới kết thúc kỳ nghỉ xuân đã bắt đầu bận rộn trở lại. Nguyên nhân bởi vì từ năm nay, khu Ninh Dương bắt đầu chính thức xin ý kiến phê bình về “hai cải cách”.Ngày đầu tiên chính thức đi làm, Ủy ban chính phủ khu ủy Ninh Dương đã kết hợp phát ra văn kiện số một và văn kiện số 2. Nội dung của văn kiện số 1 tường thuật tỉ mỉ về cải cách giáo dục ở khu Ninh Dương. Nội dung của văn kiện số 2 là tường thuật về cải cách y tế. Hội đồng nhân dân khu huyện cũng chính thức tuyên bố pháp luật pháp quy chính thức thi hành có liên quan “hai cải cách”.Bởi vì năm trước đã lập ra kế hoạch tỉ mỉ, giao trách nhiệm thi hành đến từng cá nhân. Tất cả mọi người đều có nhiệm vụ và chức trách của mình. Hơn nữa hiện tại, ở khu Ninh Dương, hai bộ máy đều chung sức hợp tác, giảm sự hao tốn bên trong đến mức thấp nhất. Dưới áp lực của hai bộ máy, hiệu suất năng lực khu Ninh Dương từ trên xuống dưới đã tăng lên gấp bội.Nhưng hôm nay Bí thư Lưu lại không ở Văn phòng khu ủy, làm kẻ bề trên, không cần phải tự mình làm tất cả mọi chuyện. Chỗ mấu chốt là học cách dùng người, học thả quyền. Lục Đại Dũng gọi điện thoại tới, tất nhiên Bí thư Lưu phải vội vàng đuổi tới nơi.- Chào Chủ tịch thành phố!Bí thư Lưu ngồi vào chỗ.- Ừ. Hôm nay tìm cậu đến, là vì vừa mới rồi, Chủ tịch tỉnh Lâm đã liên lạc với tôi, trên Tỉnh ủy có người đề nghị để cậu vào làm Ủy viên thường vụ Thành ủy.Lục Đại Dũng không chút vòng vo, nói thẳng luôn.Người gọi là Chủ tịch tỉnh Lâm, chính là Chủ tịch tỉnh Giang Nam Lâm Vệ Bình. Vài ngày trước, Lâm Vệ Bình đến Bắc Kinh thăm hỏi Lưu Thành Thắng, sau đó Lưu Vĩ Hồng đã ra tiếp khách. Bất quá, khi ấy Lâm Vệ Bình không có nhắc tới chuyện này. Xem ra chuyện này cũng không phải là do Lâm Vệ Bình đề xướng, mà là do một người khác. xem tại - Chủ tịch thành phố, đây là đề nghị của ai vậy?Dường như Lưu Vĩ Hồng cũng không bất ngờ.Bởi vì trước khi đến đây, Lưu Vĩ Hồng đã nhận được “thông báo tin tức” của Trịnh Hiểu Yến. Xem ra, “hiểu biết” của Trịnh Đại tiểu thư cũng không tệ, cũng coi như đã lập được một công. Chẳng qua Trịnh Hiểu Yến cũng không nhiều lời, bởi vì hiện tại cô cũng biết không nhiều.- Bí thư Đảng ủy Công an Vũ Đỉnh Phong, hơn nữa Phó bí thư Hách Chi Húc cũng đồng ýNăm trước, Vũ Đỉnh Phong vừa mới thể hiện thân cận về phía Lục Đại Dũng, gợi ý với Bí thư Đảng ủy Công an thành phố Kinh Hoa Hàn Tử đánh tiếng với Lục Đại Dũng, có lẽ điều này còn rất khó có thể khiến Cung Bảo Nguyên cảm nhận được hành động của ông ta, vì thế đã lại thêm chút lửa, trực tiếp đề nghị để Lưu Vĩ Hồng vào Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Kinh Hoa. Điều này, không nghi ngờ chính là hành động thể hiện thái độ của ông ta. Người này làm việc quả nhiên là thông minh.Vũ Đỉnh Phong làm như vậy cũng không phải thực sự có thể khiến cái nhọt phiền phức trên lưng hoàn toàn biến mất. Tất nhiên ông ta cũng sẽ có nhiều cân nhắc hơn. Trung ương thanh trừ phe phái địa phương các nơi càng lúc càng lớn. Tỉnh Giang Nam cũng như thế. Mắt thấy phái bản thổ của tỉnh Giang Nam sắp gặp phải cục diện dần dần suy thoái, một mực ngăn cản cũng không là một lựa chọn tốt.Về phần Hách Chi Húc, mặc dù ông ta và nhà họ Lưu không phải bạn tốt, nhưng quan hệ cũng không tệ. Lúc Lưu Thành Thắng đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh ủy Giang Nam, vì nắm trong tay quyền lớn phân công cán bộ, đã thông qua hoạt động, chuyển Hách Chi Húc từ đảm nhiệm trọng trách Ủy viên thường vụ - Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tới ngồi trên vị trí Bí Thành ủy Kinh Hoa, dần dần nắm trong tay phân công cán bộ của tuyến này và thành phố Kinh Hoa.Hách Chi Húc đồng ý với đề nghị của Vũ Đỉnh Phong, hiển nhiên cũng vì muốn Ngụy Phượng Hữu yên lòng. Nếu tương lai Lưu Vĩ Hồng thăng chức rời khỏi khu Ninh Dương, vậy Ngụy Phượng Hữu cũng có hi vọng rất lớn tiếp nhận chức vụ Bí thư khu ủy Ninh Dương thậm chí còn vào Uỷ viên thường vụ thành phố Kinh Hoa. Mấy tháng nay việc xây dựng kinh tế Khu Ninh Dương đã có những thành tựu rất rõ ràng.Hội nghị công tác bí thư, có một chính bốn phó tổng cộng là năm Bí thư, đã có ba người có thái độ ủng hộ, Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình, Bí thư Đảng ủy Công an Vũ Đỉnh Phong và Phó bí thư Hách Chi Húc. Về phần Bí thư Tỉnh ủy Hoàng Hữu Thành và Phó bí thư Đảng Quần, trong chuyện này cũng sẽ không gây quá khó xử. Trên cơ bản, chuyện này xem như đã được quyết định.- Cảm ơn Chủ tịch thành phố.Lưu Vĩ Hồng thản nhiên. Đối với hắn mà nói, vào Ủy viên thường vụ Thành ủy trên danh nghĩa cũng không có ảnh hưởng nhiều tới công tác của hắn.Tháng 7 năm trước, Lưu Vĩ Hồng từ văn phòng Quản lý Tài sản nhà nước cục Giám sát tới nhậm chức Bí thư khu ủy Ninh Dương, khi ấy đã có lời đề nghị để Lưu Vĩ Hồng trực tiếp vào Ủy viên thường vụ Thành ủy Kinh Hoa. Nhưng cân nhắc tới tuổi Lưu Vĩ Hồng sẽ gây ra tình trạng quá chói mắt, nên đã quyết định hoãn lại. Hiện tại qua một năm, tất nhiên chỉ hoãn lại một chút.Trong mấy tháng này, khu Ninh Dương đã lấy được thành tựu đủ lớn trong việc xây dựng kinh tế. Vậy cũng nên có được thù lao thích đáng mới phải. Bằng không sau này còn ai muốn làm việc thực tế nữa?Buổi chiều, Lưu Vĩ Hồng đi trụ sở chính của Tỉnh ủy chào hỏi Hoàng Hữu Thành.Sau đó lại đi tới trụ sở Ủy ban nhân dân tỉnh, thăm hỏi Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình.Sau một hồi chào hỏi xã giao, Lâm Vệ Bình mời Lưu Vĩ Hồng vào khu tiếp khách.- Vĩ Hồng, chuyện sáng nay nói vậy, chắc cậu đã biết. Tôi tính đề nghị điều chỉnh phân công cho cậu một chút. Cậu nghĩ thế nào?Sau khi nói xã giao một phen Lâm Vệ Bình bắt đầu vào vấn đề chính.- Cám ơn Chủ tịch tỉnh. Tất cả đều phục tùng theo sắp xếp của tổ chức.- Ý của tôi là, do cậu phân công quản lý công tác kinh tế, trợ giúp cho Chủ tịch thành phố Đại Dũng.Ở những năm 90, phân công Đảng ủy không rõ ràng giống thời kỳ sau này. Thường thường là những chuyện quan trọng đều do lãnh đạo Đảng ủy phân công quản lý. Mọi người đều biết Lưu Vĩ Hồng là mạnh nhất trong công tác xây dựng kinh tế. Để hắn phân công quản lý công tác kinh tế, người khác cũng không thể có ý kiến gì khác.Sau đó, Lưu Vĩ Hồng lại lần lượt tới thăm hỏi đám người Bí thư Đảng ủy Công an Vũ Đỉnh Phong, Phó bí thư Tỉnh ủy Hách Chi Húc.Giữa tháng 3, Lưu Vĩ Hồng mới chính thức vào Ủy viên thường vụ Thành ủy Kinh Hoa, Trợ lý Chủ tịch thành phố, Bí thư khu ủy Ninh Dương, xếp hạng thứ tám.Gần đây, không chỉ có Lưu Vĩ Hồng được điều chỉnh công tác. Đúng ba ngày trước, Long Vũ Hiên và Hồ Ngạn Bác đều lần lượt bước tới cấp Phó giám đốc sở. Long Vũ Hiên là Phó cục trưởng cục Giám sát kiêm Giám đốc văn phòng điều tra thống kê số 1. Hồ Ngạn Bác làm Phó cục trưởng cục Giám sát kiêm Giám đốc điều tra thống kế số 2 sớm hơn vài ngày, vừa mới quay lại thành phố Cửu An tỉnh Sở Nam, Hạ Hàn đã trở thành Phó cục trưởng thường vụ cục Thông tin, hưởng đãi ngộ của một thanh tra cảnh sát.Hạ Hàn vốn muốn theo Nhị ca lăn lộn, nhưng mãi đến khi anh ta tốt nghiệp, Nhị ca cũng không gọi điện thoại tới, Hạ Hàn cũng chỉ đành buồn bực về cục Thông tin thành phố Cửu An. Vừa trở lại Cục thông tin Cửu An, anh ta lập tức được đề bạt làm Phó cục trưởng thường vụ. Rất nhanh, Hạ Hàn nhận được điện thoại của Nhị ca. Nhị ca nói một câu.- Xin chào Phó cục trưởng Hạ,Nghe vậy, Hạ Hàn liền nhảy lên, nói ầm lên thà đi theo chân Nhị ca làm chân chạy cho Nhị ca cũng không mong ở lại Cửu An làm chức Phó cục trưởng này.Nhị ca cũng không khỏi tiêu phí chút võ mồm an ủi một trong những chân chạy của mình.