Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1287: Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phốNhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyenToàn bộ chính phủ thành phố Kinh Hoa đều tiến vào. Phòng họp nhỏ đã thay bàn hội nghị cũ thành một bàn dài màu đỏ rất thời thượng. Mặt bàn sáng bóng đến mức có thể soi gương được, không phải là chiếc bàn bốn góc kiểu cũ trên có trải khăn trông dáng vẻ vô cùng quê mùa nữa.Khi Lục Đại Dũng và Lưu Vĩ Hồng đi vào phòng họp, trên cơ bản các thành viên của hội nghị đều đến đông đủ.Nói như vậy, Chủ tịch thành phố luôn là người tới phòng họp cuối cùng .Mọi người cũng đã quá quen thuộc với việc Lưu Vĩ Hồng đi cùng Lục Đại Dũng vào phòng họp. Lưu Vĩ Hồng vốn là “cứu binh” của Lục Đại Dũng. Các thành viên tham dự hội nghị mỉm cười gật đầu chào Chủ tịch thành phố Lục và Bí thư Lưu. Trong phòng họp có vẻ hơi ồn ào.Điều này cũng bởi vì uy vọng của Lục Đại Dũng chưa cao.Khi khu Ninh Dương tổ chức hội nghị thường vụ, chỉ cần thân hình cao lớn của Bí thư Lưu vừa xuất hiện ở cửa phòng họp, toàn bộ phòng họp lập tức lặng ngắt như tờ. Chỉ trong hai, ba tháng ngắn ngủn, Lưu Vĩ Hồng cũng đã hoàn toàn tạo dựng được uy vọng của mình.Một người cứng rắn ở Nhật Bản, đã trực tiếp mắng Chủ tịch thành phố Đại Ốc rồi lập tức điều động máy bay chuyên dụng để về nước, thì còn ai dám bất kính hay không phục?Lưu Vĩ Hồng ở nước Nhật còn uy phong như thế , vậy thế lực của hắn ở trong nước còn lớn đến mức nào, còn cần phải nói nữa sao? Huống gì hắn là Bí thư Khu ủy chính thức, là nhân vật số một, tay cầm mũ cánh chuồn.Đã không ai còn để ý đến tuổi của Lưu Vĩ Hồng.Ít nhất thì ở khu Ninh Dương là như thế.Chính quyền thành phố Kinh Hoa tổ chức cuộc họp hội nghị thường vụ đúng theo quy định thường lệ. Nói như vậy, cứ hai tuần lại tổ chức họp một lần. Chủ tịch thành phố, Phó Chủ tịch thành phố, trợ lý Chủ tịch thành phố, Trưởng ban thư ký là thành viên chính thức của hội nghị thường vụ. Đồng chí phụ trách trị an khu của thành phố Kinh Hoa cũng sẽ tham gia. Do Chủ tịch thành phố hoặc Chủ tịch thành phố sẽ ủy thác Phó Chủ tịch thành phố phụ trách công tác triệu tập và chủ trì cuộc họp hội nghị thường vụ .Những người được triệu tập tới gồm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, Phó chủ nhiệm Cục giám sát thành phố, Cục tài chính thành phố, Phòng kiểm toán thành phố, Văn phòng pháp chế Ủy ban nhân dân thành phố, lãnh đạo chủ chốt trong ban điều tra Ủy ban nhân dân thành phố, lãnh đạo của các ban ngành chủ chốt cấp thành phố có liên quan tới thảo luận đề tài. Ngoài ra còn mời lãnh đạo khu huyện Ủy ban nhân dân, lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc thành phố Hội đồng nhân dân thành phố có liên quan dự thính hội nghị.Bình thường, đề tài thảo luận chủ yếu tại hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố đều có liên quan tới công tác chung của toàn bộ thành phố. Sự việc quan trọng, Chủ tịch thành phố hoặc là Phó Chủ tịch thành phố được phân công quản lý không tiện tự mình đưa ra quyết định, cần đưa ra để tập thể thảo luận. Thí dụ như truyền đạt quán triệt chỉ thị và quyết định trọng yếu của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh và Thành ủy. Thảo luận yêu cầu Ủy ban nhân dân tỉnh và Thành ủy thông qua công tác trọng yếu; phân tích toàn bộ tình thế phát triển kinh tế xã hội của thành phố; đệ trình lên Thành ủy xem xét thẩm định mọi việc có liên quan. Sau khi Ủy ban nhân dân thành phố thảo luận thông qua sẽ quyết định tuyên bố những văn kiện mang tính mệnh lệnh và quy phạm. Ngoài ra, hội nghị thường vụ cũng nghe các ban ngành Ủy ban nhân dân khu huyện báo cáo về chuyên đề có liên quan, nghiên cứu rõ ràng về công tác có liên quan. Việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự ở các ban ngành trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố, cùng với những khen thưởng cho công tác trọng đại cũng cần hội nghị thường vụ nghiên cứu thông qua.Trong phòng họp nhỏ, ước chừng có hơn bốn mươi thành viên tham dự hội nghị. Tất cả mọi người ngồi vây quanh hai bên bàn hội nghị hình chữ nhật.Chính quyền thành phố Kinh Hoa tổng cộng có sáu Phó Chủ tịch thành phố, ba trợ lý Chủ tịch thành phố. Về cơ bản, hai trợ lý Chủ tịch thành phố khác có chức trách cùng cấp với Phó Chủ tịch thành phố. Mỗi người đều tự phân công quản lý một khu vực, cấp bậc cũng trương đương với giám đốc cấp sở. Duy chỉ có chức trợ lý Chủ tịch thành phố Lưu Vĩ Hồng này chỉ mang tính danh nghĩa. Chức vụ thực tế của hắn là Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương. Cấp trên thu xếp cho hắn chức danh trợ lý Chủ tịch thành phố chủ yếu là để cấp bậc của hắn tương đương với giám đốc sở. Năm 95, việc quản lý cấp bậc cán bộ vẫn khá là nghiêm khắc, không loạn như sau này.Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ, trước khi quay ngược thời gian, một bạn học của hắn , làm cục trưởng cục công an khu trực thuộc thành phố cấp 3 nào đó, lại có cấp bậc Cục trưởng thật sự là mất thăng bằng. Cấp bậc của anh ta còn cao hơn so với Bí thư Đảng ủy Công an khu. Tình hình đến mức như vậy, chủ yếu là trong cơ quan công an có một văn kiện, quy định thành viên tổ Đảng đảm nhiệm Cục công an thành phố được ba năm, thì cấp bậc có thể được điều chỉnh đến cấp Cục trưởng. Người bạn học của Lưu Vĩ Hồng với thân phận của cục trưởng cục công an nội thành, thân lại là thành viên của đảng, qua ba năm liền thành cấp Cục trưởng.Đương nhiên, Bí thư Lưu với chức danh trợ lý Chủ tịch thành phố cũng có thể được thu xếp phân công quản lý công tác. Nhưng chủ yếu là do Lục Đại Dũng xét thấy Lưu Vĩ Hồng vừa mới đến nhận chức không bao lâu, nhất định phải làm quen với tình hình khu Ninh Dương trước. Chờ đến khi Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn nắm được cục diện khu Ninh Dương trong tay, lúc đó Lục Đại Dũng khẳng định cũng sẽ phân công điều chỉnh lại chức trách của các vị trợ lý Ủy ban nhân dân thành phố, để Lưu Vĩ Hồng “Chen chúc” giành được phần đất của riêng mình.Ít nhất, về cơ bản Lục Đại Dũng sẽ không cần bận tâm tới mảng công tác phân công cho Lưu Vĩ Hồng quản lý.Lục Đại Dũng và Lưu Vĩ Hồng lần lượt ngồi xuống vị trí của mình. Theo thứ tự lần lượt, chỗ ngồi của Lưu Vĩ Hồng xếp vị trí cuối cùng trong Ủy ban nhân dân thành phố cùng với Phó Chủ tịch thành phố Tiền. Hai trợ lý Chủ tịch thành phố khác ngồi đối diện với Lưu Vĩ Hồng .- Bí thư Lưu.Phó Chủ tịch thành phố Tiền cười tủm tỉm gật đầu ra hiệu về phía Lưu Vĩ Hồng. Phó Chủ tịch thành phố Tiền khoảng năm mươi tuổi, dáng người hơi béo, trán hơi hói. Phạm vi phân công quản lý của ông ta bao gồm cả công tác bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, công tác bảo vệ môi trường này chỉ là một trong những phạm vi được phân công quản lý của ông ta, là một mảng bình thường nhất. Lúc này, cả nước đều không coi trọng công tác bảo vệ môi trường, chứ không phải chỉ riêng thành phố Kinh Hoa.Dường như, Phó Chủ tịch thành phố Tiền là người hiền lành, sẽ không vì mấy con sông bị ô nhiễm cùng với một vài thành phần có hại không biết gọi là cái gì trong không khí mà đi đắc tội với đồng nghiệp.- Chủ tịch thành phố Tiền.Lưu Vĩ Hồng cũng mỉm cười đáp lễ.Lục Đại Dũng ngồi ở vị trí Chủ tịch ở phía đầu bàn. Ông ta đưa ánh mắt nhìn xung quanh phòng họp một lượt. Phòng họp đang có vẻ ồn ào, lập tức liền yên lặng.- Các đồng chí, chúng ta bắt đầu họp...Một lát sau, Lục Đại Dũng nói.Bình thường, khi mở đầu hội nghị, Chủ tịch thành phố Lục không muốn thao thao bất tuyệt, mà chỉ nói một cách đơn giản rõ ràng.Lần này, đề tài cần thảo luận tại hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố cũng không nhiều lắm. Đề tài thảo luận đầu tiên chính là xem xét ý kiến để Ủy ban nhân dân thành phố Kinh Hoa nhanh chóng áp dụng chứng thực, làm tốt việc ổn định phát triển công tác kinh tế.Trước đó không lâu, Nội các chính phủ đã gửi xuống một văn kiện, yêu cầu các nơi trong cả nước tăng cường tiến hành cải cách mở cửa, tìm cách thúc đẩy nền kinh tế phát triển, cam đoan duy trì một nền kinh tế tăng trưởng tốt đẹpSắc mặt mọi người đều rất thoải mái.Thực thi ý kiến này chẳng qua là cách nói kiểu cách văn chương, trên cơ bản cũng không thể thảo luận được. Sau khi nghe đọc xong, mọi người giơ cao tay, coi như đã thông qua. Vốn chẳng có gì, thì thảo luận cái gì chứ?Nên làm như thế nào, trong lòng mọi người đều biết.Không ngờ, nội dung lần này có chút mới mẻ, không phải ý kiến thực thi mới mẻ trên giấy tờ, mà là từ miệng Lục Đại Dũng nói ra.- Các đồng chí, hiện tại tình hình xây dựng kinh tế ở thành phố chúng ta không được lạc quan cho lắm!Lục Đại Dũng trầm giọng nói.- Kế hoạch phát triển ở các khu huyện đều có chút lộn xộn. Theo quy định của thành phố, phát triển quy hoạch từ năm 86 trở đi, về cơ bản cũng không có ai quản lý, đều là ai muốn làm thì làm, hoàn toàn theo ý mình. Mặc kệ có đủ điều kiện hay không, đều tranh nhau về hạng mục công trình, đoạt vốn đầu tư. Hiện tại, tình hình xây dựng chồng chéo, vô cùng nghiêm trọng. Chúng ta không thể để như vậy được!Các cán bộ tham dự hội nghị không kìm lòng nổi ngồi thẳng người, nhìn về phía Lục Đại Dũng. Trong mắt mọi người đều toát ra một tia kinh ngạc.Chủ tịch thành phố Lục muốn bão nổi lên sao?Đây chính là một gậy đánh vào tảng đá lớn mà.Theo cách nói đời sau , Lục Đại Dũng mở ra chính là “Bản đồ pháo” .- Các đồng chí, mọi người nhất định phải hiểu được, cũng không phải làm càng nhiều hạng mục công trình càng tốt. Tranh thủ vốn đầu tư cũng không phải càng nhiều càng tốt. Kinh Hoa chúng ta gồm mười hai khu, ba huyện, tình huống cụ thể ở các nơi cũng không giống nhau. Khẳng định hình thức phát triển cũng phải có điểm khác nhau, không có khả năng giống nhau như đúc. Hiện tại một vài đồng chí trong chúng ta sẽ có suy nghĩ không bình tĩnh, thấy người khác làm khu thương mại, kinh doanh khá tốt, lập tức làm theo, cũng không cầm biết khu của mình có đủ điều kiện để làm khu thương mại như vậy hay không. Ví dụ như Cẩm Sơn. Các anh báo cáo muốn xây dựng tiểu khu thương mại Cẩm Thành, cách tiểu khu thương mại Vũ Đình của khu Lý Ngư chưa đến hai ngàn mét. Anh còn muốn làm tiểu khu thương mại có quy mô còn lớn hơn khu thương mại Vũ Đình. Cần thiết phải làm như vậy sao? Khách hàng vẫn là khách hàng. Ngay lập tức muốn xây dựng hai khu thương mại, một khu có quy mô lớn hơn khu còn lại. Đến lúc đó, sẽ hình thành cạnh tranh ác liệt. Tổng ngạch tiêu thụ sẽ không tăng được bao nhiêu, lại chiếm nhiều diện tích, phải nuôi sống rất nhiều nhân viên quản lý, chi phí hành chính cũng không ngừng gia tăng gấp bội. Đây là hiện tượng điển hình của xây dựng chồng chéo.Lục Đại Dũng nghiêm khắc nói, ánh mắt đảo qua khuôn mặt Chủ tịch khu Cẩm Sơn cũng đang tham dự hội nghị.Trên mặt Chủ tịch khu Cẩm Sơn thoáng lộ vẻ xấu hổ, nhưng ánh mắt lại rõ ràng vẻ phản đối.- Đương nhiên, bên Cẩm Sơn các anh suy nghĩ như vậy có thể là đã nhìn nhận vấn đề theo góc độ của các anh. Sau khi các anh xây dựng xong tiểu khu thương mại Cẩm Thành, các anh có thể tăng thêm công ăn việc làm, có thể tăng thêm không ít thu nhập từ thuế, thu nhập tài chính cũng nhiều thêm. Hiện tại, bởi vì chúng ta nhằm vào các hộ công thương cá thể, chủ yếu là trưng thu thuế doanh thu cố định mà không quan hệ tới tình huống tiêu thụ thực tế của bọn họ. Cửa hàng mở ra càng nhiều, thu thuế cũng lại càng nhiều. Điều này đối với chính phủ mà nói, quả thật là có lợi. Nhưng các anh không nghĩ kỹ, tổng ngạch kinh doanh lại không tăng được bao nhiêu. Nói cách khác, bánh ngọt vẫn lớn như vậy, nhưng lại số phần bánh ngọt phải chia lại lớn hơn gấp đôi. Vậy cuối cùng ai là người chịu thiệt? Đương nhiên chính là các hộ kinh doanh trong thương mại. Lợi nhuận của bọn họ sẽ giảm bớt trên diện rộng. Các Cùng với số lượng các hộ kinh doanh được thu vào khu thương mại, họ phải chi ra gấp đôi, thu nhập từ thuế cũng tăng gấp đôi. Đối với các hộ kinh doanh khá tốt mà nói, ảnh hưởng còn không rõ ràng tới như vậy. Nhưng ất nhiên với một vài hộ kinh doanh không tốt, vậy thì phiền toái rồi. Sẽ có rất nhiều khả năng là lỗ vốn, nhập vào không bằng xuất ra. Các đồng chí, chúng ta là chính phủ của nhân dân. Chức trách của chính phủ là phục vụ quần chúng, trợ giúp quần chúng làm giàu, không phải là tranh lợi với dân. Nếu chúng ta dùng trăm phương nghìn kế để các hộ kinh doanh hộ phải mở túi lấy tiền bỏ ra ngoài, để làm phong phú thu nhập tài chính của chúng ta. Nhìn qua bên ngoài, tổng giá trị GDP của chúng ta là tăng trưởng, thu nhập từ thuế cũng tăng trưởng. Nhưng điều này có ý nghĩa gì? Chẳng qua chỉ là một trò chơi phân phối lợi ích mà thôi. Số tiền mà quần chúng thu vào thực sự lại không tăng nhiều, ngược lại còn giảm bớt. Các đồng chí, suy nghĩ này là không đúng. Việc chúng ta phải làm, là phát triển kinh tế một cách thật sự, để chiếc bánh ngọt làm cho chúng ta nở mặt nở mày mà không phải là không ngừng phân chiếc bánh ngọt ra làm nhiều phần hơn nữa. Đây là điều kiện tiên quyết, cơ bản nhất để chúng ta xây dựng kinh tế.Lục Đại Dũng nghiêm túc nói.Rất rõ ràng, ông ta đã chú ý tới ánh mắt phản đối của Chủ tịch khu Cẩm Sơn .Các đồng chí tham dự hội nghị liền khẽ gật đầu, dường như rất đồng ý với những điều mà Chủ tịch thành phố lục đã nói. Chủ tịch khu Cẩm Sơn cũng ý thức được thái độ của mình không đúng, vội vàng mỉm cười, nhìn Lục Đại Dũng mà liên tiếp gật đầu.Về phần trong lòng ông ta thực sự nghĩ như thế nào, cũng chỉ có bản thân ông ta mới biết rõ.