Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1232: Bọn Nhật rắp tâm hại ngườiNhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyen- Các đồng chí, đầu tiên xin cảm ơn sự hoan nghênh của mọi người đối với tôi… Tôi hôm nay kỳ thật cũng không được xem là chính thức nhậm chức, trình tự tổ chức còn chưa đi. Ha ha, ban đầu tôi quả thật là muốn sau khi kết thúc ngày nghỉ mới chính thức cùng mọi người gặp mặt. Kinh Hoa là thành thị xinh đẹp, mấy ngày nay, tôi đi dạo quanh thành phố, tham quan một số phong cảnh tự nhiên và nhân văn, tỷ như nhà lưu niệm cuộc thảm sát, phong cảnh suối nước nóng Vân Sơn, những địa phương này, đều đi qua một chuyếnLưu Vĩ Hồng cười cười, nói.Tất cả mọi người hơi trố mắt.Hình như lời này cũng quá “Bình dị gần gũi”, nguyên tưởng rằng lần đầu tiên Lưu Vĩ Hồng cùng mọi người gặp mặt, lại chính thức là nhân vật số một, khẳng định sẽ làm vài chỉ thị nhìn xa trông rộng, ít nhất là giở giọng quan. Không ngờ chỉ nói một câu khách khí, sau đó liền trực tiếp đi vào chính đề. Người này và Bí thư Khu ủy trong nhận thức trước đây của bọn họ, có khác biệt rất lớnHơn nữa, Lưu Vĩ Hồng nói đi tham quan phong cảnh tự nhiên và nhân văn của Kinh Hoa, đầu tiên là nói tới nhà lưu niệm cuộc thảm sát, kết hợp với vụ cưỡng chế phá dỡ phát sinh ở thôn Hà Đông hôm nay, dường như cũng không phải là thuận miệng nói, có lẽ càng có thâm ý.Tuy nhiên sau khi trố mắt, mọi người liền tự nhiên mà vậy quay về phía Bí thư Lưu gật đầu mỉm cười. Mặc kệ lãnh đạo cấp trên nói cái gì, lễ tiết này nhất thiết cần phải có- Hôm nay chuyện phát sinh ở thôn Hà Đông, tôi cũng trùng hợp gặp được. Nói thật, tôi đúng thật không ngờ, ở Kinh Hoa lại thấy được một cảnh tượng như vậy. Các đồng chí, rất không nênLưu Vĩ Hồng thu lại vẻ tươi cười trên mặt, vẻ mặt trở nên khá nghiêm túc, giọng điệu trầm xuốngCác cán bộ tham dự hội nghị không kìm nổi ngồi thẳng người, dùng ánh mắt giao lưu lẫn nhau, âm thầm kinh ngạc. Cán bộ phụ trách văn phòng Kim Hòa, càng là sắc mặt khẽ biến, trong mắt toát ra vẻ lo âu và ý hoảng sợ.Sao, đây là chuẩn bị muốn bắt Kim Hòa làm điển hình, lấy chuyện này khai đao sao?Căn cứ hiểu biết của bọn họ đối với Lưu Vĩ Hồng, không ngờ khả năng này đúng thật là tồn tại, và không nhỏ. Hình như khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm ở cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, nổi tiếng với những vụ bắt điển hình. Như vụ bắt điển hình ở Liêu Trung, xử bắn một số lớn lưu manh phần tử phạm tội, bắt một số lớn cán bộ chính phủ và người phụ trách doanh nghiệp nhà nước tương quan. Ở Hà Đông cũng có bắt điển hình, các ông chủ mỏ than toàn bộ Hà Đông, hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Thậm chí còn ở xí nghiệp trung ương bắt điển hình, đến con trai Toàn Á Hào Chủ tịch Hội đồng quản trị tổng công ty bắc cương danh chấn gần xa, cũng trực tiếp bị tóm luôn, cả con trai Bí thư Thành ủy Bắc Kinh cũng xui xẻo theo.Bởi vậy có thể thấy, vị điển trai trẻ tuổi này ngồi trước mặt đoàn người, thật đúng là không phải thiện nam tín nữ, rất có sở trường đấu tranh. Lưu Vĩ Hồng thật muốn lấy vụ cưỡng chế phá dỡ Hà Đông làm văn, đã ở trong tình lý.Quan mới nhận chức, không lấy mất vài cái mũ cánh chuồn, thì uy vọng này sao có thể thành lập được? nguồn - Đối với khu công nghiệp Nhật Bản, tôi vẫn chưa tìm hiểu sâu lắm, tạm thời không tiện bình luận. Chúng ta theo việc mà nói, nói về vấn đề giải phóng mặt bằng hôm nay đi, vì sao phải làm như vậy? Mấy trăm quần chúng vây quanh, cán bộ chính phủ chúng ta, mở sẵn máy ủi đất, đến mấy chục người, còn có cảnh sát, cầm súng cầm côn, vây quanh hai mươi quần chúng, trong đó bao gồm người hơn bảy mươi tuổi và con nít chưa tới mười tuổi, ở trước mắt bao người, muốn cưỡng chế phá dỡ. Có nghĩ tới hình tượng đảng ta không? Nghĩ tới hình tượng chính phủ chúng ta không? Tôi ở trong này, không phải là muốn phê bình ai, chỉ là hy vọng, đồng chí lãnh đạo tương quan, bây giờ có thể cho tôi một giải thích hợp lý.Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói, ánh mắt sắc bén, đảo qua trên mặt các cán bộ tham dự hội nghị, và ngừng lại trên mặt bí thư Dịch chủ nhiệm Tăng của văn phòng khu phố Kim Hòa cùng với Đồ Thanh Vân người chỉ huy hiện trường giải phóng mặt bằngNhư lời Lưu Vĩ Hồng đã nói, hắn đối với việc xây dựng khu công nghiệp Nhật Bản từ đầu đến cuối, chưa tiến hành xâm nhập tìm hiểu, dù việc cưỡng chế tháo dỡ hôm nay là do phó chủ nhiệm Đồ Thanh Vân bên văn phòng khu phố Kim Hòa phụ trách, nhưng không nhất thiết dự án này nhất định là do khu phố Kim Hòa hoàn toàn phụ trách, có lẽ chỉ là chấp hành mệnh lệnh của lãnh đạo. Cho nên Lưu Vĩ Hồng cũng không điểm danh.Dù là như thế, bí thư Dịch chủ nhiệm Tăng và Đồ Thanh Vân, sắc mặt đã đại biến, ba người ngơ ngác nhìn nhau, trong khoảng thời gian ngắn, không biết nên do ai đi đảm đương ‘đồng chí lãnh đạo tương quan’ cho Bí thư Lưu một giải thích hợp lý.Ngụy Phượng Hữu ánh mắt dừng ở trên mặt bí thư Dịch, bình tĩnh nói:- Lão Dịch, ông báo cáo với Bí thư Lưu đi.Hành động này của Ngụy Phượng Hữu, không xem là đi quá giới hạn. Lưu Vĩ Hồng hôm nay mới đến, cũng chưa được gọi là chính thức nhậm chức, đối với cán bộ ở khu và phòng làm việc cũng không quen thuộc, Ngụy Phượng Hữu thân là Chủ tịch khu, tự nhiên phải làm tốt vai trò chủ trì công tác hội nghị, không thể khiến hội nghị xuất hiện tình trạng tĩnh lặng. Bằng không, chỉ với chuyện này, Lưu Vĩ Hồng có khả năng “Ghi hận trong lòng” đối với ySao, Chủ tịch khu Ngụy, muốn thấy tôi bị xấu mặt, cho tôi một uy thế phủ đầu hả?Lưu Vĩ Hồng chỉ cần thời điểm thích hợp, thuận miệng nói vài câu với nhóm lãnh đạo ở thành phố thậm chí là ở tỉnh, cái tội danh Ngụy Phượng Hữu này “Không phối hợp bí thư mới” tự cao tự đại, em là chạy không thoát. Ngụy Phượng Hữu coi như là tay già đời tinh thông đấu tranh quan trường, làm sao có thể phạm sai lầm cấp thấp này được chứ?Ít nhất trong mấy tháng Lưu Vĩ Hồng mới đến, Ngụy Phượng Hữu mặt ngoài nhất định phải phối hợp Lưu Vĩ Hồng, đây là nguyên tắc cơ bản nhất.Tuyệt không thể thừa dịp Lưu Vĩ Hồng mới đến, sống yên chưa ổn liền muốn làm trò. Nếu không, Lưu Vĩ Hồng cũng không cần tìm cái khác làm cái cớ, chỉ cần báo cáo lên biểu hiện vốn có của Ngụy Phượng Hữu, sau đó tránh ở một bên “giả bộ uất ức” thì đủ để cho ông lớn ở thành phố tìm được lý do điều chỉnh Ngụy Phượng HữuTrên thực tế, khi quyết định do Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Ninh Dương, đã có đồng chí lãnh đạo cá biệt từng đề nghị, chuyển vị trí cho Ngụy Phượng Hữu. Dù sao Ngụy Phượng Hữu ở Ninh Dương công tác thời gian khá dài, lại vẫn đảm nhiệm nhân vật số một đảng chính, thế lực quá mức thâm căn cố đế ở Ninh Dương. Có một nhân vật số hai mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, dù có là Bí thư Khu ủy nào cũng không tiện khai triển công tácChẳng qua Ngụy Phượng Hữu cũng rất có lai lịch, kiến nghị này cuối cùng mới không chính thức đề lên lịch trình nghị sự, thế là không giải quyết được gì.Nghe được Chủ tịch khu Ngụy điểm danh mình, bí thư Dịch trong lòng không ngừng kêu khổ.Vốn lão Dịch muốn phải đem công tác báo cáo này giao cho chủ nhiệm Tăng. Công tác lĩnh vực xây dựng kinh tế, chính là chủ nhiệm văn phòng quản mà. Ai biết Bí thư Lưu là tính nết thế nào? Nếu chẳng may báo cáo khiến hắn không hài lòng, bị phê bình trước mặt mọi người vài câu sự, thế là làm hỏng ấn tượng, vậy thì phiền toái. Phải biết cán bộ lãnh đạo chủ yếu khu phố mặc dù cũng là cấp huyện Cục, cuối cùng điều chỉnh quyền hạn là ở thành phố, nhưng ở khu kỳ thật nắm quyền chủ động thật sự. Chỉ cần ở khu kiên trì, ở thành phố bình thường cũng sẽ không bác bỏ.Chỉ có điều Ngụy Phượng Hữu đã điểm danh, lão Dịch dù trong lòng lại có muôn vàn không muốn vạn phần không cam, cũng chỉ có thể kiên trì làm báo cáo với Bí thư Lưu. Ai biểu y là cán bộ ở thành phố hàng không xuống, không phải thân tín của Chủ tịch khu Ngụy chư?- Bí thư Lưu, Chủ tịch khu Ngụy, các vị lãnh đạo, tôi ở trong này làm báo cáo…Bí thư Dịch do dự một hồi, mới lắp bắp mở lời.Lưu Vĩ Hồng hơi hơi gật đầu, vẻ mặt cũng không “Hung ác” gì mấy. Tuy rằng hắn rất không ủng hộ đối với sự kiện cưỡng chế tháo dỡ phát sinh hôm nay, nhưng cũng không muốn mới vào liền làm chủ. Tóm lại trước hết phải nghe lý do của các cán bộ cấp dưới, mới tiện làm ra phán đoán toàn diện.Căn cứ báo cáo của Bí thư Dịch, hợp tác với công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên Nhật Bản, là dự án được thành phố tiến cử, lãnh đạo chủ yếu ở khu thông qua tranh đấu, thành phố mới đem dự án này đặt ở khu Ninh Dương, ở khu trải qua nghiên cứu, cộng thêm thương khách Nhật Bản tự mình tiến hành khảo sát thực địa, cuối cùng quyết định đem khu công nghiệp xây dựng trong khu trực khu phố Kim HòaNgoại trừ công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên, còn có hai thương khách Nhật Bản, cũng chuẩn bị ở Ninh Dương xây dựng nhà máy, sản xuất chất bán dẫn và sản phẩm điện tử. Ba xí nghiệp Nhật Bản này, đều đến từ thành phố Đại Ốc Nhật Bản, cùng Kinh Hoa là thành thị hữu nghị, giương cao tấm biển “hữu nghị Nhật Hoa” tiến đến đầu tư. Căn cứ hợp đồng ký kết của hai bên, công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên cũng như ba công ty Nhật Bản, kế hoạch đầu tư ở Kinh Hoa một tỷ Yên Nhật, tương đương với tám mươi triệu nhân dân tệ. Trong đó công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên có kim ngạch đầu tư lớn nhất, vượt qua sáu mươi triệu nhân dân tệ. Hai công ty Nhật Bản khác, thực lực không hùng hậu bằng công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên, chỉ ăn ké thôi- Căn cứ yêu cầu của công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên, nhà máy sản xuất giấy Bạch Xuyên muốn xây dựng ở thôn Hà Đông, chủ yếu là bởi vì nơi đó gần bờ sông, nước thải của nhà máy giấy tiện đào thải…Bí thư Dịch nói.Hai hàng lông mày Lưu Vĩ Hồng, hơi hơi nhấc lên, liếc mắt nhìn Bí thư Dịch một cái.Bí thư Dịch hơi không hiểu ra sao cả, không biết câu mình nói, có chỗ nào sai sótHai hàng lông mày Lưu Vĩ Hồng, lập tức giãn raĐây cũng không thể trách Bí thư Dịch và cán bộ khác của Ninh Dương, bảo vệ môi trường ở thế kỷ hai mươi mốt, là một danh từ thời thượng, toàn thế giới gần như mỗi ngày đều nói tới, đề cao tới độ cao trước nay chưa từng có. Tất cả hạng mục, nhất định phải đạt tiêu chuẩn bảo vệ môi trường, bằng không sẽ không sẽ cho phép sản xuất. Phỏng chừng hiện giờ trong nước Nhật Bản, hẳn là cũng đã có quy định cùng loại, nhưng ở trong nước chúng ta, tuyệt đối vẫn còn là một danh từ mới. Chắc chắn tất cả cán bộ đang ngồi dây, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng hắn, cũng không ai có được bao nhiêu ý thức về bảo vệ môi trường, nhiều nhất là nghe nói qua mà thôi, có thể có một chút ấn tượng mơ hồ, đã là rất khá rồiThời đại khác nhau, tư tưởng và quan niệm các cán bộ, tự nhiên cũng có khác biệt rất lớnTrong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, từng có thời gian, các sản nghiệp cao ô nhiễm cao của các quốc gia phát triển khác, ở trong nước gặp phải áp lực nghiệm khắc, không thể sống yên, liền dời đến các quốc gia thuộc thế giới thứ ba. Đất nước chúng ta bởi vì khu vực rộng lớn, nhân khẩu đông đúc, nguyên vật liệu rẻ, nhân công rẻ mạt, liền được ngoại thương “Ưu ái”, cộng thêm bọn quan viên vì chiến tích, phía sau tiếp trước tiến cử hạng mục ô nhiễm cao này, mà trở thành khu tai họa ô nhiễm môi trường. Sauk hi trả cái giá thê thảm và nghiêm trọng, lại bắt đầu tiêu hao vô số nhân lực vật lực để tiến hành xử lý hành ô nhiễm môi trường. Trước khi Lưu Vĩ Hồng tái sinh, vấn đề khó khăn mang tính toàn quốc này vẫn chưa từng được thật sự giải quyết. Tốn kém của việc xử lý ô nhiễm môi trường, có khả năng vượt xa hiệu quả và lợi ích có được khi mới tiến cử xí nghiệp. Đây là chưa bao gồm ô nhiễm môi trường tạo thành thương tổn thật lớn đối với sức khỏe của quần chúng chúng taHiện tại, hoàn toàn chỉ là thời kỳ cao điểm của việc tiến cử sản nghiệp nước ngoài gây ô nhiễm caoHay cho bọn Nhật, quả nhiên không có lòng tốtLưu Vĩ Hồng trong lòng âm thầm nói.