Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1228: Thương nhân Nhật - Bạch Xuyên Nhất HùngNhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyenNgười đàn ông Nhật tên Bạch Xuyên, chậm rãi đi tới, trên mặt mang theo nụ cười khiêm tốn, dường như rất là tôn kính đối với Bí thư Lưu. Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ không bị vẻ bề ngoài của y mê hoặc, đây chẳng qua là lễ tiết xã giao bình thường của người Nhật mà thôi, nếu muốn biết ý tưởng nội tâm đích thực của bọn họ, còn phải cẩn thận quan sát ánh mắt bọn họ. Thường nói ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, hiển nhiên có rất nhiều người “Đạo hạnh cao thâm”, sớm đã luyện tới độ ánh mắt không để lộ tâm tình, nhưng “Cao thủ” như vậy dù sao cũng là thiểu số.Bạch Xuyên hiển nhiên chưa đạt tới trình độ này, Lưu Vĩ Hồng rõ ràng đọc được vẻ ngạo mạn cao cao tại thượng từ trong mắt y, tuy rằng đã hết sức che dấu, nhưng trong lúc vô ý cũng bộc lộ raLưu Vĩ Hồng trong lòng bỗng nhiên dâng trào lửa giận.Vì một thương nhân Nhật Bản, cán bộ chính quyền địa phương chúng ta không ngờ lại đánh đuổi đồng bào của chính mìnhMà địa điểm, không ngờ là ở thành phố Kinh Hoa!- Xin chào, tôi là Bạch Xuyên Nhất Hùng! Giám đốc công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên - Nhật Bản!Ngài Bạch Xuyên đi tới trước mặt Lưu Vĩ Hồng, cúi đầu thật sâu, dùng tiếng Nhật tự giới thiệu.Cô gái xinh đẹp kia theo sát Bạch Xuyên Nhất Hùng, dùng một loại âm điệu tự cho là rất tao nhã phiên dịch lại, tiếng phổ thông coi như đúng tiêu chuẩn. Hoá ra cô là nhân viên phiên dịch của Bạch Xuyên Nhất Hùng, cũng không biết còn có “Kiêm chức” khác không- Ngài Bạch Xuyên, xin chào! Tôi là Lưu Vĩ Hồng, Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương thành phố Kinh Hoa!Lưu Vĩ Hồng rất bình thản gật gật đầu với Bạch Xuyên Nhất Hùng.Hàng lông mày xăm rất đậm của cô gái xinh đẹp liền dương lên, dường như cảm thấy có chút giật mình đối với quan hàm của Lưu Vĩ Hồng. Vừa rồi bọn họ cách khá xa, không nghe rõ đoạn đối thoại của Lưu Vĩ Hồng và Đồ Thanh Vân, chỉ là thấy sau khi Lưu Vĩ Hồng xuất hiện, tình hình hiện trường chợt xảy ra biến hóa rất lớn, tất cả mọi người vây quanh Lưu Vĩ Hồng, liền ý thức được Lưu Vĩ Hồng có thể là một đại nhân vật. Tuy nhiên thật sự chưa từng ngờ tới Lưu Vĩ Hồng tự giới thiệu, lại là Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương.Cô gái xinh đẹp là người Trung Hoa, tự nhiên biết Bí thư Khu ủy là ‘thủ trưởng số một’ của Ninh dươngVị Bí thư Khu ủy này, đủ tuổi trẻ cũng đủ điển traiCô gái xinh đẹp kinh ngạc qua đi, liền thuật lại với Bạch Xuyên Nhất Hùng- Bí thư Lưu, chào ngài!Bạch Xuyên Nhất Hùng cũng giật mình kinh hãi, lại hướng Lưu Vĩ Hồng cúi đầu thật sâu.- Xin chào!Lưu Vĩ Hồng giơ tay ra với Bạch Xuyên Nhất HùngBạch Xuyên Nhất Hùng vội vàng cầm thật chặt, vô cùng dùng sức.Đối với lễ tiết này của người Nhật, Đồ Thanh Vân bọn họ cũng không có gì ngạc nhiênThắt lưng tên Nhật này như gắn lò xo, nói mềm liền mềm, gặp ai cũng đều cúi đầu như thế.Lưu Vĩ Hồng rất nhanh liền thu tay về, không muốn cùng Bạch Xuyên Nhất Hùng nắm lâu hơn- Bí thư Lưu, công ty cổ phần công nghiệp giấy Bạch Xuyên chúng tôi, là xí nghiệp thuộc thành phố Đại Ốc Nhật Bản. Đại Ốc cùng Kinh Hoa là thành thị hữu nghị, chúng tôi ủng hộ tình hữu nghị Nhật - Hoa nên tiến đến quý quốc đầu tư, để đại biểu thành ý chúng tôi. Tuy nhiên, Bí thư Lưu, xin thứ cho tôi nói thẳng, hiệu quả làm việc bên anh, quả thật cần phải cải thiện thời gian khởi công dựa theo hợp đồng quy định, chúng tôi đã trì hoãn một tháng, như vậy sẽ làm công tác của chúng tôi rất bị độngBạch Xuyên Nhất Hùng từ trong động tác bắt tay Lưu Vĩ Hồng, đã cảm nhận được vẻ ‘không hữu nghị’ của vị bí thư tuổi trẻ này, sắc mặt hơi trầm xuống, lập tức nói rất nghiêm túc.Nghe xong cô gái xinh đẹp thuật lại, Đồ Thanh Vân liền vô cùng khẩn trương sắc mặt đại biến vội vàng cúi đầu nói:- Ngài Bạch xuyên đây là tình huống bất ngờ, xin tin tưởng chúng tôi, nhất định sẽ lập tức xử lý cho tốt.Tên Nhật chết tiệt này, không ngờ ngay trước mặt Bí thư Lưu cáo trạng, đây không phải là cố ý ép chết Đồ Thanh Vân y sao?Chỉ có điều Bạch Xuyên Nhất Hùng chính thức là khách ở khu mời đến, là khách quý của lãnh đạo khu, Đồ Thanh Vân cũng không thể làm gì gã, chỉ có thể vội vàng vội vàng tự giải vây ìnhÁnh mắt Lưu Vĩ Hồng lạnh lùng đảo quanh Đồ Thanh VânĐồ Thanh Vân lập tức âm thầm rùng mình, trong lòng kêu khổ không ngừng. Sao mình dưới tình thế cấp bách lại quên sạch quy củ trong quan trường? Cấp trên ở đây, cấp dưới không nên tùy tiện ngắt lời đi quá giới hạn.- Ngài Bạch Xuyên, ông là đến giám sát sao?Ánh mắt Lưu Vĩ Hồng lập tức từ trên mặt Đồ Thanh Vân thu trở về, dừng trên khuôn mặt cứng ngắc kia của Bạch Xuyên, thản nhiên hỏi.Lời vừa nói ra, ngoại Trừ Bạch Xuyên Nhất Hùng, tất cả mọi người trên mặt đều biến sắc.Bí thư Lưu sao lại cùng khách Nhật nói chuyện kiểu như vậy?Sau khi cô gái xinh đẹp ngẩn ra, tức giận không hài lòng, nói:- Bí thư Lưu, anh nói lời này là có ý gì?Không ngờ mang cả giọng điệu chất vấn.Lưu Vĩ Hồng liếc cô một cái, lãnh đạm hỏi:- Cô là ai? Là nhân viên công ty Bạch Xuyên hay là người nhà Bạch Xuyên Nhất Hùng?- Tôi là phiên dịch của ngài Bạch Xuyên!Cô gái xinh đẹp ngẩng đầu lên, rất ngạo nghễ nói.- Vậy tốt, mời cô đem lời của tôi, nguyên văn dịch lại!- Bí thư Lưu, lời này rất vô lễ, tôi không thể phiên dịch, ngài Bạch Xuyên sẽ tức giận. Mời anh suy xét rõ ràng, ngài Bạch Xuyên là khách Nhật, là thương nhân nước ngoài tiến đến đầu tưCô gái xinh đẹp sa sầm mặt, cũng lạnh lùng nói.- Tôi biết ông ta là khách Nhật, nhưng cô cũng phải làm cho rõ, nơi này là Ninh Dương, tôi là Bí thư Khu ủy Ninh Dương! Dự án hợp tác của công ty cổ phần Bạch Xuyên và Ninh Dương, cô có thể đại biểu Bạch Xuyên Nhất Hùng làm quyết định sao?Trên mặt Lưu Vĩ Hồng, hiện lên một sắc mặt giận dữ, lạnh lùng nói.Ở trong này, tôi mới là thủ lĩnh!Cô gái xinh đẹp lập tức bị đứng hinhĐừng thấy cô ngày thường cáo mượn oai hùm, ở trước mặt đồng bào cao cao tại thượng, dường như mình làm phiên dịch, liền thành người thượng đẳng. Nhưng lời này của Lưu Vĩ Hồng, cô còn thật không dám ứng đốiDự án hợp tác lớn như vậy, cô làm sao có thể làm chủ được?Bạch Xuyên Nhất Hùng dù nghe không hiểu tiếng trung, nhưng từ trong thần thái hai bên, cũng có thể suy đoán ra, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó không thoải mái, liền dùng tiếng Nhật đặt câu hỏi với cô gái xinh đẹp:- Người China này, hắn nói gì đó?Cô gái xinh đẹp chưa trả lời, Tiêu nhị tiểu thư bên cạnh sớm đã tức giận, càng giận tím mặt, liền dùng tiếng Nhật lưu loát nói:- Bạch Xuyên, chú ý cách dùng từ của ông. Mời ông làm cho rõ, ông đang nói chuyện với ai!Tên Nhật này, cũng dám gọi Lưu Vĩ Hồng là người China, quả thực buồn cười.Gã chưa từng lĩnh giáo qua lợi hại của Lưu Vĩ Hồng đây mà?Người Nhật thì thế nào? Chọc giận Bí thư Lưu, thì cũng sẽ không chút khách khí mà đuổi ông đi!Bạch Xuyên Nhất Hùng và cô gái xinh đẹp đều chấn động, thật không ngờ được vị nữ phóng viên xinh đẹp này, lại thông thạo tiếng Nhật. Hiển nhiên Tiêu Du Tình mày liễu dựng ngược, mắt hạnh trợn lên, ra vẻ vô cùng phẫn nộ, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng nổi bão.Bạch Xuyên Nhất Hùng cũng đúng là phản ứng cực nhanh, vội vàng cúi chào Tiêu Du Tình thật sâu, miệng huyên thuyên nói:- Rất xin lỗi, xin tha thứ, tôi chỉ là nhất thời nói sai. Tôi đối với Bí thư Lưu và quý quốc, đều là rất tôn trọng... Xin hỏi Bí thư Lưu vừa rồi có gì chỉ bảo?Tiêu Du Tình khóe miệng hiện lên một tia cười châm chọcLưu Vĩ Hồng mấy hôm trước nói qua với cô, bọn Nhật bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, hôm nay vừa thấy, quả thế.- Phóng viên Tiêu, ông ta nói gì?Lưu Vĩ Hồng hỏi.Ngay trước mặt nhiều cấp dưới và người Nhật như vậy, hai chữ “Tình Nhi”, tự nhiên sẽ không nói ra.Tiêu Du Tình nói:- Ngài Bạch xuyên vừa rồi đã nói lời không nên nói, nên xin lỗi. Ông ta hỏi Bí thư Lưu có gì chỉ bảo- Cô hỏi ông ta, có phải đến giám sát hay không- ĐượcTiêu Du Tình liền lập tức đem nguyên văn lời nói của Lưu Vĩ Hồng dịch lại, không hề lấp liếm sửa chữaBạch Xuyên Nhất Hùng sắc mặt hơi đổi, nói:- Bí thư Lưu hiểu lầm rồi, tôi không có ý giám sát công tác của chính quyền địa phương các ông. Chỉ có điều căn cứ hợp đồng quy định, quý Ủy ban nhân dân khu không thực hiện ứng đúng chức trách, làm chậm ngày thi công của chúng tôi, tôi chỉ đến xem tình huống hiện trường. Hy vọng Bí thư Lưu có thể đốc thúc cấp dưới của anh, sớm ngày thực hiện nghĩa vụ đúng hợp đồng quy định. Như vậy mới là có thành ý hợp tác.Nói đến công tác, tên Nhật này cũng rất nghiêm túc, có nề có nếp nói.Lần này, thì không cần Tiêu Du Tình phiên dịch, cô gái xinh đẹp đã cướp phiên dịch, ánh mắt thoáng nhìn qua Tiêu Du Tình, tràn đầy ý cảnh giác. Vào năm 95, các lớp đào tạo ngoại ngữ chưa được lưu hành, phiên dịch ngoại ngữ vẫn là một loại công việc rất hiếmHơn nữa hiểu được tiếng Nhật, lại còn là con gái trẻ đẹp, càng là hiếm càng thêm hiếm. Cô gái xinh đẹp đúng là dựa vào hai nguồn vốn này, mới dính được với Bạch Xuyên Nhất Hùng, giương oai muốn vuốt. Khoảng thời gian này, vẫn tự cảm thấy cực kỳ tốt đẹp. Hiện giờ lại nhảy ra một Tiêu Du Tình, trình độ thông thạo tiếng Nhật, không kém hơn cô ta. Mà nói về diện mạo, khí chất, hai người hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc. Nếu chẳng may Tiêu Du Tình muốn “Cạnh tranh” cùng cô, thì sẽ thế nào đây?Đây giống như một tên ăn mày, giữ lấy cái chén bể của mình, luôn lo lắng bị tên ăn mày khác đến đoạt “Địa bàn” của mìnhLưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:- Ngài Bạch Xuyên, tôi vừa mới đến nhận chức, đối với hợp đồng của quý công ty cùng chúng tôi ký kết, tạm thời vẫn chưa nghiên cứu. Nếu quả thật là chúng tôi không thực hiện đúng nghĩa vụ hợp đồng quy định, tôi sẽ đốc thúc bọn họ sớm ngày hoàn thành. Chúng tôi rất xem trọng lời hứa, điểm này, xin ngài Bạch Xuyên và quý công ty cứ việc yên tâm. Tuy nhiên tôi cũng muốn cảnh cáo ngài Bạch Xuyên, chúng tôi hiện tại đang xử lý công vụ, là sự vụ nội bộ của chúng tôi. Ngài Bạch Xuyên là người ngoại quốc, thì nên chủ động tránh đi. Xin ông hiểu rõ thân phận của mình!Tiêu Du Tình liền nhìn Bạch Xuyên Nhất Hùng, khẽ mỉm cười.Tên Nhật kia, mày cho rằng người đứng trước mặt mày, cũng là số cán bộ Trung Hoa mà mày gặp trước kia sao?Đám người Đồ Thanh Vân, ai nấy trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, vừa kính lại sợ.Bà mẹ tôi ơi, quả nhiên là tuổi trẻ khí thịnhLời này, phỏng chừng toàn bộ lãnh đạo trung tầng thành phố Kinh Hoa, có một tính một, Lưu Vĩ Hồng cũng dám nói raBạch Xuyên Nhất Hùng sắc mặt hết xanh lại trắng. Từ sau khi gã đến Kinh Hoa, bọn quan viên Kinh Hoa, đều đối với gã rất khách khí, vừa xua nịnh vừa tôn kính, chưa lần nào bị răn dạy kiểu này?Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng nhìn qua, cũng là thật sự không để ý đến thân phận thương nhân Nhật Bản của gã- Rất xin lỗi, Bí thư Lưu. Tôi hy vọng phương diện quý quốc, mau chóng thực hiện hợp đồng. Cáo từ!Lát sau, Bạch Xuyên Nhất Hùng rốt cục đè nén được khó chịu trong lòng, lại hướng Lưu Vĩ Hồng cúi đầu chào, nói có nề nếp, giọng điệu vô cùng cứng ngắc.- Được, thứ cho không tiễn xa được!Bạch Xuyên gật gật đầu, lập tức xoay người, ngẩng cao đầu, nghênh ngang mà đi.