Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1055: Đem sổ sách giao cho Trịnh Quảng NghĩaNhóm dịch: PQTNguồn: metruyenBấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọnThứ bảy, buổi chiều trong phòng 606 khách sạn Xuân Thành, sương khói lượn lờ.Lưu Vĩ Hồng tựa vào sô pha hút thuốc, gạt tàn thuốc trước mặt đã tràn đầy đầu thuốc, quạt thông gió khắp phòng toàn bộ mở hết công suất, thế mà vẫn không thể lám sạch khói thuốc trong phòngTrên bàn phía trước, đặt một cuốn sổ dày cộm bìa xanh mà Phó Thanh giao cho hắnCuốn sổ này đã sao chép mấy phần, giao cho hai đồng chí cục Giám sát đi thẩm tra tỉ mỉ. Hai đồng chí này, đều là người giỏi tài vụ. Cục Giám sát hiện có ba mươi mấy thành viên, mỗi người đều có tài riêngTrải qua mấy ngày cẩn thận thẩm tra, rất nhiều bí mật được cất dấu của nhà máy cơ giới hạng nặng số hai thành phố An Bắc, dần dần trồi lên mặt nước. Đương nhiên, đây chỉ là kết quả bước đầu thẩm tra, vẫn chưa thể nói là chứng cứ là vô cùng xác thực. Nhưng theo manh mối điều tra, khẳng định có thể tra ra được căn cứ chính xácLưu Vĩ Hồng hiện tại cần làm quyết địnhLưu Vĩ Hồng chậm rãi phà ra một vòng khói, vươn tay, đem tàn thuốc dụi tắt trong gạt tàn, cầm điện thoại di động trên bàn lên- Phó cục trưởng Lưu?Đầu kia điện thoại, truyền đến giọng nói hơi bất ngờ của Lý Phong. Người của Cục Giám sát đến Liêu Trung cũng đã nhiều ngày, đây vẫn là lần đầu tiên Lưu Vĩ Hồng chủ động liên hệ Lý Phong- Chủ nhiệm Lý, mời anh báo cáo Bí thư Trịnh, tôi có chuyện quan trọng, phải giáp mặt báo cáo với ông taLưu Vĩ Hồng nói không vội vàng không hấp tấp, giọng điệu nghe ra có chút nghiêm túc.- Phó cục trưởng Lưu, hôm nay là thứ bảyLý Phong nhắc nhở Lưu Vĩ Hồng một câu.- Tôi biết.Lý Phong liền hiểu được, Lưu Vĩ Hồng quả thật là có chuyện rất trọng yếu phải gặp mặt Trịnh Quảng Nghĩa.- Được, xin Phó cục trưởng Lưu chờ một chút, tôi báo cáo với Bí thư Trịnh liền- Cảm ơn chủ nhiệm LýƯớc chừng hai phút sau, Lưu Vĩ Hồng lại nhận được điện thoại của Lý Phong, Lý Phong mời hắn lập tức trụ sở Tỉnh ủy, Bí thư Trịnh đồng ý tiếp kiến hắn. Tuy rằng hôm nay là thứ bảy, nhưng Trịnh Quảng Nghĩa vẫn chưa nghỉ ngơi, vẫn ở văn phòng xử lý công vụ. Vừa mới nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy, Trịnh Quảng Nghĩa cũng không thanh nhàn cho lắm. Hơn nữa, tới cấp bậc ông ta hiện giờ, thời gian làm việc và ngày nghỉ, vốn không có giới tuyến rõ ràng.Lưu Vĩ Hồng lập tức gọi điện thoại cho Lý CườngRất nhanh, chiếc Santana cũ kỹ tầm thường chạy ra khỏi tầng ngầm bãi đỗ xe khách sạn Xuân Thành, đi thẳng đến trụ sở Tỉnh ủy.Quận Xuân Thành là khu trung tâm thành phố An Bắc, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cùng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều làm việc ở quận Xuân Thành. Bí thư quận ủy Quận Xuân Thành, trước kia gọi là “tri huyện phụ cận”. Khoảng cách khách sạn Xuân Thành và trụ sở Tỉnh ủy không xa, hơn mười phút sau, Santana liền chạy tới cửa trụ sở Tỉnh ủy nghiêm trangBảo vệ cửa đã được Lý Phong điện thoại thông báo, chỉ đơn giản đăng ký cho Santana, liền lập tức phất tay cho đi.Lý Phong không tự mình đến cửa trụ sở nghênh đón, cũng không đến cửa tòa nhà làm việc Tỉnh ủy nghênh đón, chỉ ở trong điện thoại báo cho Lưu Vĩ Hồng biết, đường đi tới phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy. Từ điểm này, cũng có thể nhìn ra được, Lý Phong quả thật rất có ngộ tính. Lưu Vĩ Hồng vào lúc này, bỗng nhiên cầu kiến Trịnh Quảng Nghĩa, hơn nữa lại cấp bách, Lý Phong liền phỏng đoán, khẳng định là đã xảy ra tình huống vô cùng trọng yếu. Lúc này cục thế chính trị toàn Liêu Trung, mẫn cảm như thế, Lưu Vĩ Hồng gặp mặt Trịnh Quảng Nghĩa, thì càng ít người biết càng tốt hơnLý Phong làm thư ký chuyên trách của Trịnh Quảng Nghĩa, tự mình ở cửa nghênh đón khách, dù có muốn khiêm tốn, cũng không thể được. Toàn trụ sở Tỉnh ủy, không nói người người đều quen mặt Lý Phong, ít nhất cũng có bảy tám mươi phần trăm quen biết anh ta. Làm việc ở Tỉnh ủy, mà không biết “thư ký đứng đầu tỉnh ủy”, vậy thì tính mẫn cảm chính trị hơi bị thấp rồi đóKhu làm việc của trụ sở Tỉnh Liêu Trung được xây dựng từ những năm tám mươi, ký túc xá số 1 của trụ sở Tỉnh ủy, nguy nga tráng lệ, xây dựng trên bậc thang đá cẩm thạch màu đen cao cao, có vẻ vô cùng uy nghiêm.Lưu Vĩ Hồng cầm cặp công văn, không vội vàng không hấp tấp đi lên bậc thang đá cẩm thạchVăn phòng Trịnh Quảng Nghĩa, nằm ở phía đông tầng 6 tòa nhà làm việc số 1. Cả lầu 6, đều là khu vực làm việc của bí thư, Bí thư Tỉnh ủy và hai vị Phó bí thư đều làm việc ở tầng này, văn phòng Tỉnh ủy văn phòng ủy viên thường vụ, cũng làm việc ở tầng nàyCái gọi là văn phòng Tỉnh ủy văn phòng ủy viên thường vụ, là bộ máy thư ký hậu cần chuyên môn phụ trách phục vụ lãnh đạo thường ủy tỉnh ủyTừ thang máy đi ra, Lý Phong đã mỉm cười đứng ở cửa thang máy đón chào.- Phó cục trưởng Lưu, mời!Lý Phong nhã nhặn nói.- Cảm ơnThứ bảy, toàn lầu 6 nhìn chả thấy mấy người, im ắng. Cho dù là bình thường, cũng không có người dám ở trong này ồn ào.Lưu Vĩ Hồng và Lý Phong sóng vai mà đi, đi tới trước phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy.- Bí thư Trịnh, đồng chí Lưu Vĩ Hồng tới rồiLý Phong bên ngoài, dùng điện thoại tiến hành báo cáo cho Trịnh Quảng Nghĩa- Mời anh ta tiến vào- VângLý Phong lập tức dẫn dắt Lưu Vĩ Hồng tiến vào trong văn phòng.Trịnh Quảng Nghĩa ngồi ngay ngắn ở sau gỗ lim cực bự, thần thái uy nghiêm. Vốn Trịnh Quảng Nghĩa không nổi danh là "Bình dị gần gũi", nhất là thời gian đi làm, khá nghiêm túc.- Chào Bí thư TrịnhLưu Vĩ Hồng cách bàn làm việc Trịnh Quảng Nghĩa hơn hai thước thì dừng bước, hơi hơi cúi đầu chào.- Xin chào!Trịnh Quảng Nghĩa hơi gật đầu đáp trả, hoàn toàn là một tư thế giải quyết việc chung- Phó cục trưởng Lưu, cậu có tình hình trọng yếu gì muốn gặp tôi?- Đúng vậy, Bí thư Trịnh.- Được, mời ngồiTrịnh Quảng Nghĩa liếc ghế dựa trước bàn làm việc ra hiệu một cáiLưu Vĩ Hồng ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới, ngồi xuống ghế dựa, tư thế ngồi rất là đoan chính. Lý Phong dâng nước trà cho Lưu Vĩ Hồng, thấy Trịnh Quảng Nghĩa không có chỉ bảo khác, liền lập tức lui ra ngoài, nhẹ nhàng chốt cửa lạiTrịnh Quảng Nghĩa ánh mắt lợi hại, lập tức dừng ở trên mặt Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng ngồi nghiêm chỉnh, nghênh đón ánh mắt Trịnh Quảng Nghĩa, rất là điềm tĩnh- Chuyện gì? Nói đi!Lát sau, Trịnh Quảng Nghĩa chậm rãi nói.- Bí thư Trịnh, tôi đến Liêu Trung gần mười ngày, trong khoảng thời gian này, chúng tôi đại khái đã hiểu được tình huống của công tác doanh nghiệp nhà nước thành phố An Bắc thay đổi chế độ. Căn cứ tin tức được biết hiện giờ, công tác doanh nghiệp nhà nước An Bắc thay đổi chế độ, tình huống rất không lạc quan!Lưu Vĩ Hồng cũng chậm rãi nói, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.Trịnh Quảng Nghĩa nhíu hai hàng lông mày nâng trĩu lại, nhưng vẫn chưa tức giận, bình tĩnh như cũ nói:- Vậy cậu nói xem, tình huống không lạc quan thế nào- Vâng, Bí thư Trịnh, tôi đây nói thẳng. Từ toàn cục mà xem, công tác doanh nghiệp nhà nước An Bắc thay đổi chế độ, thiếu khuyết sự trù tính chỉ huy, trên cơ bản đều là mạnh ai nấy đánh. Đương nhiên, cũng có liên can đến tình trạng trực thuộc của doanh nghiệp nhà nước An Bắc. Doanh nghiệp nhà nước trong khu trực thuộc An Bắc, có xí nghiệp thuộc bộ, có xí nghiệp thuộc tỉnh, có xí nghiệp thuộc thành phố, còn có xí nghiệp trực thuộc các quận khác, quy mô không đồng nhất, có cách làm riêng. Công tác thay đổi chế độ không có một chỉ huy thống nhất, mạnh ai nấy làm. Văn kiện duy nhất mang tính chỉ đạo, còn là văn kiện hai năm trước của Ủy ban nhân dân tỉnh phát, chỉ đơn giản quy định mấy khuôn khổ lớn, không có chỉ đạo cụ thể. Cho nên doanh nghiệp nhà nước An Bắc hiện tại, công tác thay đổi chế độ đều là mạnh ai nấy làm, phương thức đủ loại. Nhưng nói tóm lại, thay đổi chế độ thành công nhất, vẫn rất ít. Đa số đang giẳng co, cái gọi là tối ưu hoá tổ hợp, không phải là loại bỏ nhân viên tổ hợp thật sự không cần, mà là loại bỏ nhân viên tổ hợp không liên can, để lại ở xí nghiệp, hầu hết đều là đơn vị có liên quan. Số xí nghiệp này vốn gánh nặng rất lớn, trên cơ bản dựa vào mượn tiền duy trì sản xuất, tự thân tích lũy rất hữu hạn. Cứ tiếp tục giằng co lung tung, thì những xí nghiệp ban đầu khởi bước khó khăn, liền càng thêm hấp hối. Nếu loại tình huống này còn không cải thiện, rất nhanh sẽ có nhiều doanh nghiệp nhà nước hơn nữa đình công, thậm chí phá sản đóng cửaLưu Vĩ Hồng không có chút quanh co lòng vòng, lời nói rất không khách khí.- Ừ, cậu tiếp tục nóiTrịnh Quảng Nghĩa ung dung thản nhiên.- Vần đề thứ hai, chính là trong quá trình doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, tồn tại hiện tượng tham ô hủ bại và tư lợi làm rối kỉ cương vô cùng nghiêm trọng. Mấy xí nghiệp đình công mà chúng tôi đang khảo sát hiện nay, trên cơ bản đều tồn tại vấn đề như vậy. Cán bộ lãnh đạo chủ yếu của xí nghiệp, không lo cho sự sống chết của xí nghiệp, chỉ biết từ giữa bòn rút kiếm lời túi riêng, thậm chí còn cấu kết với phần tử không hợp pháp trong ngoài xã hội, ngầm chiếm đoạt tài sản quốc hữu. Thí dụ như nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 thành phố An Bắc, xí nghiệp quy mô lớn, hơn 5000 công nhân viên chức, trong vòng mấy năm, liền gây sức ép suy sụp. Hiện tại đang xin bảo hộ phá sản bên toà án, chuẩn bị bán đi toàn bộ trang thiết bị nhà xưởng và các phương tiện khác, hoàn lại nợ ngân hàng và các khoản nợ tư nhân khác. Nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 nằm ngay quận Xuân Thành, xem như đoạn đường rất phồn hoa, chiếm gần một ngàn mẫu đất, riêng mảnh đất này, cũng đã trị giá trên trăm triệu. Nhưng trong đơn xin phá sản của bọn họ, lại chẳng hề đề cập tới giá trị của mảnh đất này. Trong này rất rõ ràng tồn tại vấn đề.- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, đây là phê bình vô cùng nghiêm khắc, cậu hẳn là hiểu rõ!Trịnh Quảng Nghĩa trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói.- Đương nhiên!Lưu Vĩ Hồng lập tức từ trong cặp hồ sơ lấy ra cuốn sổ kia, nhẹ nhàng đặt ở trước mặt Trịnh Quảng Nghĩa.- Bí thư Trịnh, đây là sổ sách tài vụ chi tiết của nhà máy cơ khí hạng nặng số 2, trên đó tồn tại rất nhiều vấn đề về tài vụ trong vài năm gần đây của, nhà máy cơ khí hạng nặng số 2, ghi lại khá rõ ràng. Đủ để chứng minh, vấn đề nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 vô cùng nghiêm trọngĐồng tử trong mắt Trịnh Quảng Nghĩa, bỗng dưng co rụt lại, chăm chú vào trên cuốn sổ kia, nhưng không vội mà giơ tay lật xem. Tài vụ kiểm toán, là công tác rất chuyên nghiệp, tạm thời, Trịnh Quảng Nghĩa khẳng định cũng không thể thấy được gì từ cuốn sổ nàyTrong khoảng thời gian ngắn, văn phòng trở nên yên tĩnh hẳnTrịnh Quảng Nghĩa trong đầu liền xoay chuyển với tốc độ caoY không nghi ngờ tính xác thực của cuốn sổ này, càng không nghi ngờ việc Lưu Vĩ Hồng đã nắm giữ chứng cứ nhất định. Không có được trên tám phần nắm chắc, Lưu Vĩ Hồng tuyệt sẽ không tùy tiện cầu kiến Bí thư Tỉnh ủy y, lại càng không tùy tiện đem sổ sách này giao vào tay của yLưu Vĩ Hồng trẻ thì có trẻ, đối mặt chuyện lớn như vậy, tuyệt không đến mức xằng bậy.Người này có thể được Phó thủ tướng Hồng coi trọng như thế, khẳng định là có đạo lý.Nguyên nhân chính là vì như thế, Trịnh Quảng Nghĩa mới phải cẩn thận hơnLưu Vĩ Hồng giờ này khắc này, đem một sổ sách như vậy, giao vào tay y, rốt cuộc là dụng ý gì?Với thân phận lúc này của Lưu Vĩ Hồng, sổ sách này, hắn hoàn toàn có thể không cần giao cho Trịnh Quảng Nghĩa, thông qua Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện, tiến hành xử trí thẳng, dường như sẽ càng thỏa đáng thêm. Cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện, vốn chính là một phòng ban đặc biệt được thiết kế độc lập. Hơn nữa trong chuyện này, lập trường của Lưu Vĩ Hồng và lập trường bên tỉnh Liêu Trung, hiển nhiên là có nhất trí không lớn.