Trong bất kỳ trường đại học nào chắc chắn không thể thiếu những cô gái xinh đẹp, những mỹ nhân từ rất nhiều nơi, hội tụ trong trường học, biến trường học thành một bức tranh xinh đẹp rực rỡ nhiều màu sắc.
Hiện tại nữ sinh viên không giống với trước kia, các nàng mặc tất đen rất gọn gàng, đến buổi tối, không chừng còn có thể biến thành bộ dạng yêu ma quỷ quái.
Nhưng chính trong hoàn cảnh như vậy, cô gái xuất hiện trước mắt thật sự khiến cho hai mắt Tô Mộc tỏa sáng.
Nàng mặc một chiếc váy dài thanh nhã, gương mặt hoàn mỹ, mặc dù nói hiện tại trên khuôn mặt đang toát ra vẻ bất thiện. Nhưng vẻ mặt như vậy, vừa vặn làm cho người ta nhìn thấy càng có cảm giác dưỡng nhãn. Bất kể là trang phục hay dung mạo của nàng, cũng làm cho Tô Mộc cảm thấy một loại vẻ đẹp cổ điển.
Đại học Yên Kinh quả nhiên là nơi anh tài tụ tập, chỉ cần tùy tiện hỏi một người, cũng là cực phẩm, Tô Mộc bỗng chốc cảm thấy tràn đầy hứng thú với cuộc sống đại học sắp tới.
Chẳng qua tại sao cô gái đẹp này cứ nhìn chằm chằm vào mình, không nói lời nào, vẻ mặt lạnh như băng?
Chẳng lẽ mình có chỗ nào đắc tội với nàng hay sao?
– Đồng học, tôi muốn hỏi tòa nhà giáo vụ ở đâu?
Tô Mộc hỏi lại.
– Anh không phải là sinh viên Yên Kinh?
Khương Mộ Chi nhíu mày nói.
– Đúng vậy.
Tô Mộc gật đầu nói.
Khương Mộ Chi nhìn lướt qua Tô Mộc, sau khi xác định hắn thật sự không biết tòa nhà giáo vụ ở đâu, vẻ mặt lạnh lùng mới thoáng giảm bớt, đưa mắt nhìn về phía bên phải:
– Đi hết con đường kia là thấy!
– Đa tạ!
Tô Mộc cười ôn hòa, xoay người rời đi.
Hành động quyết đoán bỏ đi như vậy, thật ra khiến Khương Mộ Chi có chút ngây người. Không phải là giả vờ hỏi đường sao? Nhưng hôm nay là chủ nhật, người của phòng giáo vụ có đi làm sao? Tên này chẳng phải là muốn tìm lý do bắt chuyện làm quen sao? Nếu thật sự như vậy, lý do này thật sự làm người ta không biết, cũng khiến Khương Mộ Chi bạo tẩu.
Khương Mộ Chi là ai?
Chỉ cần là sinh viên của đại học Yên Kinh đều biết, cho dù là người chưa từng gặp, cũng có thể nghe thấy tên. Một nữ nhân tiêu chuẩn mỹ nữ, huống chi nàng cũng không phải là sinh viên, mà là một lão sư. Là phó giáo sư của học viện nghiên cứu sinh viên đại học Yên Kinh, tinh thông mấy ngôn ngữ, hơn nữa mấy hôm trước còn được chọn trở thành phó viện trưởng học viện ngoại ngữ đại học Yên Kinh, có thể nói là người phong lưu.
Cho nên Khương Mộ Chi mới cảm thấy có chút giận dỗi sau câu hỏi của Tô Mộc.
Dĩ nhiên chuyện như vậy Tô Mộc không biết, hắn vốn cũng không phải là sinh viên đại học Yên Kinh. Hơn nữa vừa rồi hắn cũng không đụng vào Khương Mộ Chi, không có cách nào vận dụng quan bảng tiến hành điều tra. Nhưng không sao cả, Tô Mộc tới đây cũng không phải tán gái, hắn tiến vào đại học Yên Kinh là vì trình độ học vấn nghiên cứu sinh. Nếu vì tán gái, hà cớ gì phải chạy xa như vậy?
Phòng giáo vụ.
Có Khương Mộ Chi chỉ điểm, Tô Mộc rất nhanh tìm được nơi này, chẳng qua khi hắn vừa mới xuất hiện trước phòng giáo vụ, còn chưa kịp gõ cửa đi vào, bên trong liền truyền ra tiếng nói chuyện rất thô lỗ, nhất là tiếng cười khanh khách, làm cho người nghe cảm giác không đứng đắn.
Điều này khiến chân mày Tô Mộc khẽ vén lên.
– La chủ nhiệm, anh nói cuối tuần này sẽ ở nhà với chị dâu, không đến trường học mà? Nếu hôm nay không phải tôi trực ban, có chút việc phải tìm Khương đại mỹ nữ, thì thật sự không có cơ hội gặp anh rồi.
Lý Mỹ Mỹ cười nói.
Lý Mỹ Mỹ là ai? Đó là người của phòng giáo vụ đại học Yên Kinh, bởi vì trong nhà có chút quan hệ, cho nên ở trường học cũng có thể xem là có danh tiếng. Chỉ có điều quan hệ của nàng với người nam nhân trước mắt này có chút giật gấu vá vai. Ai không biết người nam nhân này, là phó chủ nhiệm phòng giáo vụ đại học Yên Kinh, hơn nữa trong nhà còn có người làm việc ở cục Giáo dục kinh thành.
Người nam nhân này chính là La Trang!
La Trang nghe lời nói của Lý Mỹ Mỹ, ánh mắt không khỏi nheo thành một đường thẳng, nhìn khắp người đánh giá. Hôm nay Lý Mỹ Mỹ thật sự là vô cùng xinh đẹp, trang phục của nàng làm cho người ta cảm giác hết sức xinh đẹp. La Trang cũng biết Lý Mỹ Mỹ ở trường học cũng có danh tiếng, nghe nói tác phong rất cởi mở, cái này có quan hệ đến chuyện trước kia nàng từng đi du học ở nước ngoài.
. Chỉ cần là người nàng chọn trúng, bất kể là lão sư hay là sinh viên, cũng sẽ nghĩ cách kéo lên trên giường.
Cho nên La Trang hiện tại cũng hơi có chút động tâm!
– Chị dâu trở về nhà mẹ đẻ rồi, chỉ còn lại mình tôi cô đơn thôi.
– Vậy sao? Vậy La chủ nhiệm không phải muốn một mình trông phòng chứ? Chẳng lẽ anh không thấy cô đơn sao?
– Cô đơn thì có thể làm gì?
– Hắc hắc, La chủ nhiệm, nếu cô đơn thì phải tìm một số việc vui chơi mới đúng chứ!
...
Quá ɖâʍ đãng!
Nếu như không phải chính tai nghe thấy, Tô Mộc thật sự rất khó tin, ở đại học Yên Kinh lại có nam nữ cực phẩm như vậy xuất hiện. Điều này cũng rất bình thường, rừng lớn vốn loại chim nào cũng có. Phải biết rằng trên mảnh đất thiên triều, từ trước đến giờ đều tồn tại chuyện như vậy, nước quá trong ắt không có cá, thật sự là lời lẽ chí lý.
Tô Mộc thật sự không muốn nghe tiếp, nếu tiếp tục nghe tiếp, hắn sẽ ói ra mất!
Hơn nữa các ngươi muốn tán tỉnh ve vãn đó là chuyện của các ngươi, sau khi ta làm xong chuyện của mình, các ngươi muốn làm gì thì làm. Nghĩ đến đây Tô Mộc liền gõ cửa, sau khi bên trong truyền đến một trận thanh âm xôn xao, La Trang mới lạnh nhạt nói:
– Mời vào!
Tô Mộc thản nhiên đi vào!
Chẳng qua sau khi đi vào, chân mày Tô Mộc liền không khỏi nhíu lại. Thật đúng là bụng đói ăn quàng! Cũng không nhìn xem nơi này là nơi nào? Hai người vừa rồi còn đang nói chuyện, hiện tại y phục trên người đã bắt đầu xộc xệch, nếu nói giữa hai người không có quan hệ, ai tin? Chẳng lẽ tranh thủ từng giây làm việc hay sao? Nếu khao khát như vậy thì ra ngoài mướn phòng đi!
– Cậu là ai?
La Trang nhíu mày nói.
Lý Mỹ Mỹ ngồi bên cạnh, lật xem một quyển tạp chí, trên mặt lộ ra vẻ thẹn thùng. Chẳng qua khi nàng nhìn thấy Tô Mộc đi tới, trong đáy mắt không khỏi chớp động tinh quang. Loại tinh quang này Tô Mộc rất quen thuộc, là muốn lật ngã nam nhân trước mặt, hung hăng giày xéo.
Ánh mắt này đồng dạng cũng bị La Trang nhìn thấy, cho nên hắn rất tức giận.
Mặc dù biết Lý Mỹ Mỹ là loại con gái lẳng lơ, nhưng cô ta vừa nhìn thấy một người có tướng mạo anh tuấn, là đã quên luôn mình, sáng mắt lên như thế, thử hỏi người nào có thể chịu được?
Cho nên vẻ mặt La Trang liền trở nên trầm thấp!
– Tôi đến làm thủ tục trình diện nghiên cứu sinh!
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Các ngươi muốn làm gì là chuyện của các ngươi, tôi chỉ muốn nhanh chóng ký tên rồi rời đi. Nhưng ai ngờ ý nghĩ của Tô Mộc, lại không có cách nào thực hiện. Bởi vì La Trang đã bị ngọn lửa ghen ghét thiêu đốt, nghe thấy lời nói của Tô Mộc, dứt khoát nói:
– Thủ tục trình diện nghiên cứu sinh? Chẳng lẽ cậu không biết cái gọi là thi vòng hai sao? Lúc này cách thi vòng hai còn nửa tháng, lúc này cậu tới báo cái gì?
– Tôi nghĩ anh có chuyện nhầm lẫn ở đây? Tôi thật sự đến đây trình diện, tôi tên là Tô Mộc!
Tô Mộc lạnh lùng nói.
– Tô Mộc? Tô Mộc là ai? Tôi không biết, tốt nhất cậu lập tức biến mất cho tôi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ tới đây!
La Trang lớn tiếng nói.
– Thật sự không biết tôi là ai sao? Xem ra tôi tới nhầm chỗ rồi. Nhưng La chủ nhiệm đúng không? Có một số việc nên kiềm chế, nếu tiếp tục chơi đến cùng, không chừng sẽ dẫn lửa thiêu thân.
Tô Mộc quyết đoán nói.
– Cậu?
La Trang liền từ trên ghế đứng dậy!
Quá càn rỡ!
Quá kiêu ngạo rồi!
Biết nơi này là nơi nào không? Biết ngươi là thân phận gì không? Lúc này đến đây trình diện, trình diện cái đầu ngươi, lúc này có ai đến đây trình diện! Ngươi lừa gạt người nào chứ, có tin ta thu thập ngươi hay không!
La Trang tức giận.
Đẹp trai quá!
Uy vũ quá!
Lý Mỹ Mỹ thật sự không ngờ, nam nhân trắng trẻo trước mặt lại toát ra khí phách như vậy, lời nói rất hùng hồn. Chỉ có điều bề ngoài mềm mỏng, bên trong nham hiểm không phải là loại Lý Mỹ Mỹ thích, nàng thích chính là những lời đanh thép Tô Mộc trực tiếp ném về phía La Trang. Nếu có hai nam nhân đánh nhau vì mình, Lý Mỹ Mỹ càng thêm kích động.
Có vài nữ nhân chính là như vậy, thích chơi loại lộ tuyến cực đoan này.
Tô Mộc mặc kệ La Trang, hắn trực tiếp rời khỏi phòng làm việc, phía sau truyền đến từng đợt tiếng gầm gừ của La Trang, nghe thấy tiếng gầm gừ này, Tô Mộc hoàn toàn xem thường, trực tiếp rời khỏi phòng giáo vụ, ngồi xuống hoa viên bên cạnh, nhắm hai mắt lại, bắt đầu hưởng thụ cảm giác yên tĩnh trong chốc lát.
Nhưng Tô Mộc không rời đi!
– La chủ nhiệm, đừng nóng giận, nếu anh vì người như vậy mà tức giận thật sự không đáng giá.
Lý Mỹ Mỹ đặt cuốn tạp chí trong tay xuống nói.
– Chưa từng thấy một học sinh nào hỗn láo như vậy, tố chất như vậy còn muốn vào đại học Yên Kinh chúng ta, nằm mơ đi, tôi đánh cuộc, hắn tuyệt đối không thể bước chân vào đây!
La Trang tức giận, trực tiếp kêu lên.
– Đúng vậy, học sinh như vậy thật sự quá càn rỡ!
Lý Mỹ Mỹ nói.
La Trang nhìn dung mạo động lòng người của Lý Mỹ Mỹ, vừa nói hay là chúng ta tiếp tục chuyện vừa rồi còn chưa hoàn thành, nhưng đúng lúc này, thân ảnh của Khương Mộ Chi đột nhiên xuất hiện trong phòng làm việc.
Cảnh tượng bất ngờ này, khiến cho La Trang như hóa đá tại chỗ.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu!
Lời nói ngay sau đó của Khương Mộ Chi khiến La Trang há hốc mồm.