- Có trò gì vậy!
Sau khi Tô Mộc trực tiếp cúp điện thoại, tâm tình vẫn không bình phục.
Hiện tại hắn đã thật sự rất thất vọng về Hạ Sơn, mặc dù còn chưa gặp mặt huyện trưởng huyện Hoa Cổ, nhưng thông qua biểu hiện của Hạ Tiểu Xuyên, cũng có thể phân tích ra sơ bộ. Cộng thêm cú điện thoại vừa rồi, cũng nói ra vấn đề rất lớn. Hạ Sơn thật sự là ỷ vào mình là huyện trưởng, dám lấy khẩu khí như vậy nói chuyện với Tô Mộc, cho rằng Tô Mộc dễ khi dễ phải không?
Chỉ có điều nếu chỉ là đánh nhau ẩu đả..., Tô Mộc cũng không để tâm, nhưng cảnh tượng phát sinh ở thôn Thượng Hà, thật sự khiêu chiến lương tâm của Tô Mộc, khiến cho hắn phải nghiêm khắc xử lý Hạ Tiểu Xuyên.
Về phần Hạ Sơn muốn như thế nào là được như thế đó sao, cháu của ngươi chạy đến địa bàn của ta gây chuyện, bị người của ta bắt lại, hiện tại quyền sanh sát nằm trong tay ta, ngươi dám không thành thật, ta dám hung hăng thu thập ngươi.
Nếu người kính mình, thì mình kính người. Đạo lý này cũng không hiểu, xem ra ngươi thật sự ngồi ở vị trí huyện trưởng vị trí này quá lâu, cho nên cả cuồng vọng không có giới hạn rồi.
Trương Quan Trung đứng ở đây, cảm thụ được trên người Tô Mộc truyền đến loại tức giận, hạ thấp đầu nói:
- Lãnh đạo, thật ra tôi đã xem qua lý lịch của vị huyện trưởng Hạ Sơn này, hắn do Giang thị trưởng đề bạt.
Người của Giang Doãn Trí sao?
Khó trách kiêu ngạo như vậy, sau lưng có một Phó thị trưởng thường vụ, đích xác là có tiền vốn lớn lối rồi. Tô Mộc khẽ nheo mắt, nhưng ngay sau đó trực tiếp vứt chuyện này ra sau đầu, không để ý tới nữa.
- Đi mau lên!
- Vâng, lãnh đạo, vừa rồi khi tôi vào đây, nhìn thấy Chu tổng lái xe tiến vào. Khi ngài không ở đây, Chu tổng có đến quản ủy hội, nói là muốn đầu tư xây dựng một chuỗi cửa hàng Duẩn Tiêm trà ở khu Cao Khai chúng ta. Ngài thấy thế nào?
Trương Quan Trung nói.
- Chu Từ tới đây?
Tâm tư Tô Mộc khẽ động, nhìn Trương Quan Trung khoát khoát tay:
- Kêu Chu tổng trực tiếp vào đi, chuyện này lúc trước tôi đã nghe Chu tổng nhắc tới, Chu tổng là người quen biết khi tôi làm việc ở huyện Hình Đường trước kia.
- Tôi hiểu!
Trương Quan Trung xoay người bước ra phòng làm việc.
Hiện tại Trương Quan Trung đã chân chính thích ứng với công việc thư ký. Chuyện gì có thể nói chuyện gì không thể nói, chuyện gì có thể làm chuyện gì không thể làm, hiện tại hắn cũng nắm giữ thành thạo. Người giống như Chu Từ, khi Trương Quan Trung biết nàng đến từ huyện Hình Đường, cũng không làm có can thiệp. Thái độ với Chu Từ cũng hết mực cung kính, bởi vì hắn biết, Chu Từ có thể tới đây vào lúc này, quan hệ với Tô Mộc tuyệt đối không đơn giản.
Hiện tại quả nhiên là như vậy. Nếu là người bình thường, Tô Mộc cần giải thích nhiều như vậy sao?
Khi thân ảnh Chu Từ xuất hiện tại quản ủy hội, tất cả đám người của quản ủy hội đều sôi trào. Mọi người đều ngó qua cửa sổ nhìn theo nữ nhân khí chất bất phàm này, trong mắt lộ ra một loại ánh mắt hâm mộ. Có người thì tràn đầy đố kỵ, hi vọng một ngày mình cũng có thể có khí chất giống như Chu Từ; có người lại tràn đầy tham lam, hi vọng có một ngày có thể có được nữ nhân đáng giá giống như Chu Từ.
Tóm lại đủ loại ánh mắt phức tạp cứ như vậy hiện lên, dưới cái nhìn soi mói như vậy, Chu Từ xuất hiện trong phòng làm việc của Tô Mộc.
Có loại nữ nhân trời sinh chính là yêu tinh bách biến, chỉ cần là nàng nghĩ, chỉ cần là nơi nàng xuất hiện, luôn có thể lấy đủ loại tư thái phủ xuống. Giống như Chu Từ hiện tại, sau khi lộ ra tư thái nữ cường nhân bên ngoài, trong nháy mắt cánh cửa phòng làm việc khép lại, trên mặt nàng liền lộ ra một loại mị hoặc người chết.
- Tô đại chủ nhiệm, bây giờ muốn gặp mặt ngài quả thật rất khó khăn.
Chu Từ cũng không ngồi xuống, mà rất quyến rũ đứng trong phòng, hôm nay nàng mặc một chiếc áo liền quần rất vừa vặn, quần màu tím, vô hình trung để lộ ra tới một loại khí chất sang trọng. Chính loại khí chất này, phối hợp với vẻ quyến rũ nàng cố ý toát ra hiện tại, tạo thành tương phản mãnh liệt, thật sự làm cho người ta không chịu được.
Tô Mộc chậm rãi đứng dậy, trực tiếp đi tới trước mặt Chu Từ, nhìn thẳng vào yêu tinh, trên mặt lộ ra nụ cười. Tay phải tùy ý vung lên, trực tiếp ôm lấy khuôn mặt Chu Từ. Trong thanh âm kinh hô của nàng, Tô Mộc hung hăng hôn lên môi nàng.
Chu Từ làm sao cũng không nghĩ tới Tô Mộc lại lớn mật như vậy, dám làm ra cử động như thế ở đây, chẳng lẽ hắn không sợ có người xông vào lúc này sao? Nhưng cho dù nghĩ như vậy, thân thể Chu Từ vẫn phát ra một loại khát vọng mãnh liệt, khát vọng này đôn đốc thân thể mềm mại của nàng bắt đầu run rẩy, ôm lấy Tô Mộc, liều mạng trả lễ.
Trong lúc nhất thời, hai người sa vào tình cảm nồng say.
Cho đến khi Chu Từ thở hồng hộc, hành động này mới dừng lại. Chu Từ có chút oán hận nhìn Tô Mộc, dịu dàng nói:
- Tô đại chủ nhiệm, ngài có phải có ý đồ đùa giỡn nhà đầu tư hay không? Phải biết rằng nếu chuyện này truyền đi, ngài cũng đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục ngồi ở vị trí đại chủ nhiệm này nữa.
- Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, vì đóa hoa mẫu đơn này, ngay cả chết anh còn không sợ, chớ nói chi là không làm đại chủ nhiệm nữa. Nói đi, hôm nay sao em lại có thời gian rảnh rỗi tới đây? Chuyện này không giống với phong cách của em, có chuyện gì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho anh là được, cần gì phải tới đây, thế nào? Bên đó sắp xếp xong xuôi rồi chứ?
Tô Mộc mỉm cười hỏi.
- Đúng vậy, gần như xong rồi, hiện tại đã bắt đầu trang trí, có lẽ nửa tháng sau là có thể khai trương. Lần này em tới đây thật sự có công sự muốn làm, tại sao có thể giống như trước đây.
Chu Từ vừa nói vừa ngồi xuống trước mặt Tô Mộc, chẳng qua hai cặp chân thon dài, thông qua khe hở ở giữa bàn làm việc, không ngừng khích bác bắp đùi Tô Mộc, nói như vậy, nhưng trên mặt Chu Từ hoàn toàn không tìm được bất kỳ ý tứ muốn nói chuyện công sự.
Tiểu yêu tinh này!
Tô Mộc yên lặng hưởng thụ cảm giác kiều diễm, nhưng trên mặt vẫn không có bất kỳ dị thường, trấn định hỏi:
- Anh nghe Quan Trung nói, em chuẩn bị đầu tư ở khu Cao Khai, thành lập một trụ sở Duẩn Đỉnh trà đúng không?
- Đúng vậy!
Chu Từ cười nói.
- Em nghĩ kỹ chưa? Em thật sự định xây dựng một trụ sở Duẩn Đỉnh trà ở đây sao? Như vậy sẽ không có hiềm nghi xây dựng lại chứ? Hơn nữa ở chỗ em đã có trụ sở, có cần thiết xây dựng cái thứ hai ở đây không? Nếu anh nhớ không nhầm, có thể xây dựng thành làm một chuỗi các cửa hàng độc quyền.
Tô Mộc khẽ nhíu mày nói, hắn thật sự không muốn nhìn thấy Chu Từ vất vả.
- Em biết anh thương em, tốt với em.
Ánh mắt quyến rũ của Chu Từ lưu chuyển.
- Nói chuyện chính đi! Tập đoàn Chu thị của em rốt cuộc muốn làm như thế nào?
Tô Mộc nói.
- Cái gì gọi là tập đoàn Chu thị của em, tập đoàn Chu thị không phải của anh sao? Nếu không phải nhờ anh, tập đoàn Chu thị của em làm sao có thể tạo dựng lên.
Chu Từ có chút trẻ con lầm bầm nói.
- Em có thể đừng như vậy được không, mau nói chính sự đi.
Khẩu khí Tô Mộc trầm xuống, khiến cho Chu Từ sợ hết hồn, nàng thật sự sợ Tô Mộc nảy sinh bất cứ ý nghĩ gì khác với nàng. Phải biết rằng bây giờ trong lòng Chu Từ, Tô Mộc chiếm giữ vị trí vô cùng quan trọng, ngoài Tô Mộc, cuộc đời Chu Từ đã không thể nào chấp nhận bất cứ người đàn ông nào nữa.
- Em biết cái anh muốn nói, thật ra không khoa trương như anh nghĩ đâu, em cũng không phải muốn xây dựng một trụ sở quy mô lớn. Thứ em xem trọng chính là tài nguyên du lịch và tài nguyên xây dựng điện ảnh truyền hình ở khu Cao Khai, anh nghĩ xem, có tài nguyên tốt như vậy, nếu em dựng lên một trụ sở trà mini, có phải có thể thu hoạch vé du lịch vào cửa, đồng thời, còn có thể bán cho bọn họ một ít Duẩn Đỉnh trà, không chừng còn có thể mở rộng thị trường đúng không?
Chu Từ nói.
Trụ sở trà mini, nói như vậy, Tô Mộc liền biết suy nghĩ của Chu Từ. Nói cũng đúng, tập đoàn Chu thị là tập đoàn khổng lồ như vậy, nếu ngay điểm lợi ích này cũng không nhìn thấy, chẳng phải là thất trách rất lớn. Nhưng nếu thật sự xây dựng thành một trụ sở trà mini, thật sự không tệ, ý nghĩ như vậy đáng được công nhận.
Trụ sở trà mini nói đơn giản chính là đã giảm bớt đi rất nhiều bước đi không cần thiết, chỉ lưu lại những mắt xích cơ bản nhất, mà những mắt xích này đều dễ dàng thao tác. Nói thí dụ như mở một vườn trà mô hình nhỏ, để cho du khách có thể tự mình đến đây hái trà xào trà, thông qua phương thức như thế, tuyệt đối có thể hấp dẫn tới đây một số lượng người không nhỏ. Hơn nữa trụ sở trà mini, còn có một chỗ tốt, chính là có thể phát triển nhân mạch.
Thông qua trụ sở trà mini làm môi giới, tập đoàn Chu thị có thể liên hệ với những thương nhân tới đây đầu tư và những xí nghiệp địa phương của thành phố Cổ Lan, từ đó mở rộng thị trường của Duẩn Đỉnh trà. Phải biết rằng hiện tại Duẩn Đỉnh trà cũng không phải chỉ có một loại trà, mà đã trở thành một hệ thống lớn đồng bộ.
- Thật ra em có thể suy nghĩ đến chuyện ai mua trà sẽ được miễn phí vé vào cửa, như vậy, anh nghĩ có thể chiêu dụ được nhiều khách hàng hơn. Phải biết rằng hiện tại người ta thật sự không muốn dùng nhiều tiêu những thứ uổng phí. Dùng tiền vé vào cửa đi mua trà, bọn họ tương đương với bán lời rồi, có được đồ thật sự cần, phương thức như vậy nên có tính thao tác.
Tô Mộc suy tư nói.
- Em vẫn biết tiểu lão công của em là tốt nhất, em biết phải làm sao rồi, sau khi em trở về sẽ an bài bọn họ tiến hành kế hoạch như vậy. Khi nào chuẩn bị xong, sẽ báo cho tiểu lão công kiểm duyệt.
Chu Từ quyến rũ nói.
- Tiểu lão công gì chứ?
Tô Mộc nghe thấy xưng hô như thế, thực sự rất khó chịu nói:
- Phải là đại lão công! Anh không muốn làm thϊế͙p͙, anh muốn làm lớn.
- Hi hi!
Chu Từ nhìn thấy vẻ mặt Tô Mộc, nhất thời cười run rẩy cả người, hung khí trước ngực cũng theo đó mà càng run rẩy lợi hại, khiến cho trong bụng Tô Mộc chợt bốc lên một luồng tà hỏa.
Không chần chờ, Tô Mộc trực tiếp đứng dậy ôm lấy Chu Từ.