Quan Bảng

Chương 657: Kiểm tra học vấn

Trước khi chuyện này chưa có xác định, thân là bí thư thị ủy Lý Hưng Hoa sẽ tiến tới trước, chuyện này không quan hệ tới thành bại, chủ yếu nhất là, ở trong đó liên quan tới một vấn đề khác, nếu ngươi nói Lý Hưng Hoa thân là bí thư thị uy tham gia nghi thức nghênh đón, kết quả đến cuối cùng chuyện này không có hoàn thành, ngươi bảo thể diện của Lý Hưng Hoa để vào đâu?


Trà trộn trong quan trường, có đôi khi thể diện là không cần nhất, nhưng sau khi ngươi chính thức leo lên một vị trí, cái gọi là thể diện lại là vấn đề lớn chết người không thể bỏ qua.
Giống như là hiện tại!


Lý Hưng Hoa dẫn mọi người tới khu vực chờ, chuyện này với một đoàn đầu tư tới khảo sát mà nói sức nặng không thể bảo là không nặng. Lê Cường đứng bên người Lý Hưng Hoa, nhìn sắc mặt cương nghị của Lý Hưng Hoa, cảm thụ được hào khí vui sướng trên người Lý Hưng Hoa phóng ra ngoài, đáy lòng không nhịn được cao hứng lên. Phải biết rằng việc này mà thành công, công lao của Lý Hưng Hoa sẽ đứng đầu.


Không nói chỉ là nghi thức thế này cũng cho Lý Hưng Hoa đủ lời rồi, chắc chắn sẽ được lãnh đạo cấp tỉnh ưu ái.
- Như thế nào? Chẳng lẽ Bạch thị trưởng còn không có thời gian hay sao?
Lý Hưng Hoa lạnh nhạt hỏi.


- Vâng, thị ủy gọi tới nói chủ tịch đi xuống huyện xử lý công việc, nói là không có thời gian kịp trở về, giữa trưa mời khách vẫn làm phiền bí thư ra mặt.
Lê Cường cung kính nói.
- Biết rồi!
Lý Hưng Hoa nói ra rất bình tĩnh, muốn từ trên mặt hắn nhìn ra cảm xúc gì đó là rất khó.


Cứ chờ đợi như thế thêm mười phút đòng hồ, đoàn xe liền xuất hiện trong tầm mắt của Lý Hưng Hoa. Sau khi đoàn xe chậm rãi đỗ tại ven đường, Chu Mai Lâm mang theo người từ tỉnh thành đi xuống, vội vội vàng vàng đi qua chỗ Lý Hưng Hoa, Tô Mộc cùng Lý Nhạc Thiên cũng xuống xe.
- Lý bí thư, làm phiền rồi!


Chu Mai Lâm tiến lên nói.
- Chu thị trưởng làm việc thì tôi rất yên tâm.
Lý Hưng Hoa mỉm cười nói, khẳng định công việc của Chu Mai Lâm, lại đứng qua bên cạnh, lúc này đám người Lý Nhạc Thiên dẫn theo bọn Tô Mộc đi tới.


- Hoan nghênh Lý tổng, Trịnh tổng, còn có chư vị đến thành phố Cổ Lan khảo sát đầu tư.
Lý Hưng Hoa duỗi hai tay ra, bắt tay với đám người Lý Nhạc Thiên.


Lý Nhạc Thiên cũng không có vì thế mà kiêu căng, dù sao hắn hiểu rõ chi tiết của Lý Hưng Hoa, biết rõ thời điểm này không thể phá hư chuyện được, mấu chốt nhất là, về sau báo chí và truyền hình sẽ căn cứ vào tình hình phát triển của thành phố mà đưa tin, tuyệt đối không thể làm xấu quan hệ với đám người này được. Huyện quan không bằng hiện quản, chuyện như thế không nên làm căng. Nếu thật sự làm cương cứng quan hệ với thành phố Cổ Lan, đối với báo chí và truyền hình sẽ không có lợi.


Sau khi hoan nghênh thật náo nhiệt, Lý Hưng Hoa liền dẫn đội đi tới nhà khách thành phố Cổ Lan. Hiện tại đã sắp giữa trưa, phải chiêu đãi đám người Lý Nhạc Thiên thật tốt mới được. Tiệc buổi trưa là phải có, vốn Lý Hưng Hoa hy vọng Bạch Vi Dân cũng họp, nhưng ai ngờ Bạch Vi Dân đi huyện Chân Hạ, hơn nữa còn là vào thời điểm này, thật không biết hắn nghĩ thế nào!


Chẳng lẽ Bạch Vi Dân không biết, hành vi của mình làm cho người ngoài sinh ra hiểu lầm hay sao? Hết lần này tới lần khác Lý Hưng Hoa lại không thể nói thêm cái gì.
- Tô Mộc, anh đi theo tôi!


Đang ở trước mặt mọi người, Lý Hưng Hoa gọi Tô Mộc tới chỗ của mình một chuyến, đợi đến lúc đoàn xe bắt đầu chạy nhanh, Lý Hưng Hoa cười hỏi:
- Nói đi, lần này những tổng giám đốc kia chuẩn bị làm cái gì?


- Chương trỉnh rất đơn giản, bí thư, ngài cứ yên tâm đi, bọn họ chắc chắn sẽ ký kết, nhưng mà có lẽ một ít chi tiết, vấn đề nhỏ cần phải đàm phán thêm, nhưng cũng chỉ là chuyện vài ngày nữa mà thôi.
Tô Mộc nói ra.
- Vậy là tốt rồi!


Lý Hưng Hoa cũng bỏ được tảng đá trong lòng của mình xuống.


Hai người nói chuyện đơn giản, khiến cho Lê Cường chính thức thấy năng lực của Tô Mộc. Bỏ qua chuyện mở khu không nói, mặc dù là cả thành phố Cổ Lan, kéo được đại thủ bút đầu tư như vậy cũng là chuyện trước nay chưa từng có. Nếu thật sự thực hiện được, đối với Lý Hưng Hoa mà nói tuyệt đối là chiến tích phong phú, hơn nữa còn là chiến tích vinh quang nhiều người biết tới.


Mà những thứ này do ai mang tới? Là Tô Mộc!
Sắc nặng của Tô Mộc tăng lên trong lòng Lê Cường, hình tượng cũng trở nên mạnh mẽ. Từ khoảng khắc này, Lê Cương chính thức xếp Tô Mộc vào vị trí đứng đầu kết giao, trở thành người hắn cần đối đãi trọng điểm, tuyệt đối không thể không coi trọng!


- Bí thư, hiện tại Lý thị trưởng lo lắng duy nhất chính là sau khi ký kết, những hoạt động của Cổ Lan chúng ta bên này có bị ảnh hưởng hay không. Ngài cũng biết, sau khi ký kết chấm dứt, hoạt động của một ít ngành sẽ chậm lại, sợ nhất là bọn họ đứng ra làm khó dễ.
Tô Mộc lo lắng nói.


- Điểm ấy cậu yên tâm, tôi biết phải làm sao.


Lý Hưng Hoa nói ra câu này, trong lời nói đã mang theo khí chất sát phạt. Hôm nay Lý Hưng Hoa đã không phải là lúc mới đến, trong khoảng thời gian này hắn có được rất nhiều người đứng chung đội ngũ ở thành phố Cổ Lan. Nếu thật có kẻ đui mù nào đâm vào chuyện này, Lý Hưng Hoa chắc chắn sẽ động thủ xử lý.


Chớ nói chi là trong tay Lý Hưng Hoa còn có bài tẩy chưa đánh ra ngoài đấy, đó chính là chuyện thu hình lần trước Tô Mộc làm ra, Lý Hưng Hoa đang cầm trong tay, đang chờ thời điểm tốt nhất sẽ đưa ra, khi đó nhân tình và uy vọng của mình sẽ tăng lên cao cực điểm..


- Chúng ta nên chuẩn bị ký kết chính thức khu Cao Khai thôi.
Tô Mộc cười nói.
- Tốt, đến lúc đó tôi nhất định sẽ dự họp.
Lý Hưng Hoa cao hứng nói.


Trong hào khí nhẹ nhàng và vui vẻ này, đoàn xe dừng lại trước nhà khách, sau đó có tiếng pháo tay và đốt pháo vang lên, bước lên thảm đỏ, một đoàn người đi vào nhà khách, bữa tiệc cũng tiến hành.


Bởi vì có vui vẻ ở khu vực hoan nghênh lúc trước, cho nên hiện tại không cần phải khoa trương quá nhiều. Khúc dạo đầu qua đi đơn giản, mọi người bắt đầu tùy ý uống rượu. Mà nơi này đối với đám người Lý Nhạc Thiên mà nói đã nhìn quen rồi, mỗi lần bọn họ dự hợp thì sức nặng còn nặng hơn buổi tiệc này, nhưng cũng không đánh mất chừng mực.


Cả tiệc trưa tiến hành trong vui vẻ.


Lại nói tiếp những người ở nơi này, thật sự không phải ai cũng biết thân phận thật sự của mấy nhà đầu tư chân chính, cho dù là đám người Trịnh Mục cũng không biết. Bởi vì số người biết không nhiều, nhưng tuyệt đối không nói cho kẻ khác biết. Có đôi khi có chút bí mật, chỉ có càng ít người biết thì nó mới có giá trị.


- Trịnh tổng, tôi mời anh một ly!
Lý Hưng Hoa nhìn Trịnh Mục nâng chén nói.
- Lý bí thư khách khí.
Trịnh Mục lạnh nhạt nói.
- Trịnh tổng, lần này anh với tư cách là chủ quản Lý thị giải trí và mấy xí nghiệp chỉ định xây dựng kiến trúc, nhiệm vụ trên vai rất nặng nha.
Lý Hưng Hoa nói ra.


- Lý bí thư cứ yên tâm, nên làm thế nào thì tôi có nắm chắc, sẽ không làm cho ngài thất vọng. Còn có Trịnh thị tập đoàn của tôi tuy gánh kiến trúc cho Lý thị giải trí, nhưng muốn thoáng một lần ăn nhiều kiến trúc như thế vẫn không nổi, còn hứa hẹn tiến độ công trình nữa, tập đoàn Trịnh thị cũng sẽ nhượng một ít công trình ra. Đến lúc đó còn phải mời các công ty xây dựng của thành phố Cổ Lan hỗ trợ.


Trịnh Mục nói ra.


Lợi ích đồng đều, đây cũng là ý kiến Trịnh Mục đã định ra, chuyện này giống như lực lượng của Lý Nhạc Thiên tập hợp mấy xí nghiệp vận hành báo chí và truyền hình. Chỉ có như vậy mới có thể bảo chứng vào lúc tiến hành công trình, xí nghiệp thành phố Cổ Lan bên này không đứng ra nháo sự, sẽ không muốn tìm phiền toái.


Đương nhiên tất cả điều kiện tiên quyết là chất lượng công trình, nếu có xí nghiệp nhà ai dám lừa gạt... Tuyệt đối sẽ bị Lý Nhạc Thiên trừng trị thẳng tay.


Mà suy nghĩ của Trịnh Mục cũng làm cho Lý Hưng Hoa cảm thấy ngoài ý muốn và vui vẻ. Hắn biết rõ thân phận của Trịnh Mục, cho nên mới ngoài ý muốn tìm Trịnh Mục nói ra như vậy. Phải biết rằng cho dù Trịnh Mục không phân ra chút canh, Lý Hưng Hoa cũng không có biện pháp nói gì. Thân phận Trịnh Mục còn đó, mình có thể làm chính là toàn lực giữ gìn, cũng không có bất cứ suy nghĩ nào khác.


Nhưng hiện tại xem ra, chính mình lo lắng là không cần thiết, Trịnh Mục vẫn là người biết cách làm việc.


Trong không khí hòa hợp này, Tô Mộc là người tổng liên lạc lần này, nhất định hưởng thụ vinh quang mà người khác không có. Hắn không ngừng được mời rượu, mà Tô Mộc cũng phát huy đầy đủ quy củ không đắc tội trong quan trường, chỉ cần là rượu tới thì không cự tuyệt, tất cả đều một hơi uống cạn. Trong tình thế như vậy, tất cả mọi người nhìn Tô Mộc vói ánh mắt bội phục và tán đồng.


Tửu phẩm tức nhân phẩm, tửu phẩm tốt, đã nói lên nhân phẩm Tô Mộc không tệ. Liên hệ với người như Tô Mộc là đúng rồi.


Lại nói hiện tại ai cũng biết Tô Mộc sẽ kinh doanh khu Cao Khai, đã trở thành trọng điểm kinh tế của thành phố Cổ Lan, chỉ cần đợi một thời gian, khu Cao Khai quật khởi. Đến lúc đó thật sự muốn chấp nối với Tô Mộc cũng trễ rồi.


Trên quan trường lúc nào cũng sẽ có lúc cần người, cũng không thể mang tất cả con đường đều phá hỏng đi


Chu Mai Lâm ngồi cạnh bàn, lần nghênh đón này là đám người Lý Nhạc Thiên phụ trách, Chu Mai Lâm không thể nghi ngờ là người có tư cách ngồi đây lớn nhất. Tuy đang ngồi ở đây, nhưng trong lòng Chu Mai Lâm không phải rất nhiệt tình. Dựa vào cái gì? Hiện tại tất cả danh tiếng đều bị Tô Mộc lấy đi, nhìn đám người vây quanh Tô Mộc kia đi, tại sao ư? Các ngươi cần nịnh nọt như vậy sao?


Tô Mộc cũng chỉ dựa vào Lý Hưng Hoa mà lên đài thôi, đám các cán bộ các ngươi như thế, các ngươi còn biết lễ nghĩa liêm sĩ hay không? Còn có biết cái gì gọi là tự trọng thân phận hay không?
Càng nghĩ như thế, Chu Mai Lâm càng cảm thấy nghẹn một bụng tức giận.


- Chu thị trưởng, tôi kính ngài một ly.
Điền Phong Hồng lúc này đi qua nói ra.


- Phong Hồng ah, lần này kéo mấy nhà đầu tư tới, cục chiêu thương các anh phải quy hoạch thật tốt, không nhất định tất cả mọi người đều ngụ ở khu Cao Khai. Nhìn một chút thành phố Cổ Lan còn có mấy huyện thích hợp, cũng có thể phân phối đôi chút đấy.
Ánh mắt Chu Mai Lâm xoay động nói ra.


- Chu thị trưởng, ngài ý nói?
Điền Phong Hồng nghe nói như thế, hơi ngây người, chần chờ hỏi lại.