Đây rốt cuộc là tiết tấu gì?Chẳng lẽ Tô Mộc muốn vạch mặt đến cùng sao?Nhưng mấu chốt là làm như vậy, không những xé toang da mặt không nói, hắn còn không mò được chỗ tốt nào. Người như hắn, làm sao có thể đối nghịch với Hầu Bách Lương. Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi xuống người Tô Mộc, suy đoán rốt cuộc tại sao hắn phải làm như vậy.Hầu Bách Lương thật sự không thể giấu diếm tức giận trong lòng, đến hiện tại hắn coi như đã biết hôm nay Tô Mộc vốn không có lòng tốt gì.Chuyện này là thế nào? Ba đề tài thảo luận này, cái sau cường thế hơn cái trước. Chặt đứt danh tiếng Huyện Nhất Xây, chất vấn tư chất Huyện Nhất Xây, hiện tại lại còn trực tiếp muốn cắt đứt tiền đồ của Huyện Nhất Xây.Nếu thật sự tạm thời đình chỉ năm hạng mục xây dựng này, Huyện Nhất Xây sẽ vô cùng thua lỗ!Phải biết rằng Huyện Nhất Xây lấy đi một khoản tiền từ tài chính huyện, nhưng so với số tiền ban đầu Huyện Nhất Xây bỏ ra đầu tư, khoản tiền kia thật sự không là gì. Chưa nói những thứ khác, chỉ riêng sau khi thông qua quyết nghị, mỗi ngày Huyện Nhất Xây cũng phải bỏ ra hàng vạn đồng bồi thường rồi.Số tiền này chắc chắn Huyện Nhất Xây phải gánh chịu!Tô Mộc làm như vậy, quả thực là một chiêu độc kế!Hiện tại ánh mắt Mạnh Thường Trực nhìn Tô Mộc, quả thật khϊế͙p͙ sợ. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Tô Mộc lại có quyết đoán lớn như vậy. Hoặc là không làm, một khi đã làm sẽ khí thế kinh người như thế.Tạm thời chưa nói đến đề tài thảo luận này có thể thông qua hay không, chỉ riêng chuyện Tô Mộc dám nói ra những lời như vậy trong hội nghị thường ủy huyện ủy đã là một loại đại quyết đoán.Dĩ nhiên làm như vậy phải bảo đảm đề tài thảo luận này có thể thông qua, nếu không thể..., đến lúc đó người mất mặt chính là Tô Mộc.- Tô bí thư, đồng chí nói vậy là có ý gì? Ban đầu năm hạng mục xây dựng là trải qua chính quyền huyện luận chứng, mới phê chuẩn Huyện Nhất Xây tiến hành chủ thầu. Bây giờ đồng chí nói đình chỉ tất cả những công trình này là như thế nào?Hầu Bách Lương trầm giọng nói.Vẻ mặt Tô Mộc vẫn trấn định :- Các vị có ý kiến gì, cứ nói ra đi!
- Tôi phản đối đình chỉ.
Mã Văn Tuyển không do dự nói.
- Đồng chí phản đối đình chỉ? Tại sao? Các đồng chí cho rằng tôi đề nghị như vậy là cố ý gây phiền toái cho Huyện Nhất Xây sao? Hầu huyện trưởng, đồng chí vừa rồi nói, năm hạng mục này đã trải qua nghiệm chứng, tốt lắm, vậy tôi hỏi các đồng chí, rốt cuộc những thứ này trải qua nghiệm chứng như thế nào!
Tô Mộc lạnh lùng quyết đoán mở miệng, chất vấn tại chỗ.
- Thứ nhất, cái gọi là xây dựng tòa nhà chính quyền huyện, tại sao phải xây dựng? Tòa nhà chính quyền huyện hiện giờ, tôi đã điều tra tài liệu, cũng không phải là là cũ lắm, mà là một tòa nhà mới vừa giao nhận sử dụng chưa tới mười năm, như vậy chất lượng tòa nhà có vấn đề sao? Nếu không có vấn đề, tại sao phải xây dựng tòa nhà chính quyền huyện nữa! Còn nữa tòa nhà chính quyền huyện này tại sao phải theo sát tòa nhà cục tài chính huyện?
Đây cũng không phải nói hai tòa nhà này không thể nằm cạnh nhau, tôi chỉ muốn hỏi là, các đồng chí có biết trường cấp ba huyện ở gần đó, rách nát như thế nào không! Phòng học ở đó đều dán vải plastic, bọn nhỏ đi thi cũng phải thi trên sân tập ngoài trời, ngón tay vì lạnh quá cũng sưng đỏ cả lên. Nhưng khi các cháu ngẩng đầu, thấy tòa nhà chính quyền huyện và tòa nhà cục tài chính huyện, các đồng chí nói trong lòng các cháu sẽ nghĩ như thế nào!
Các cháu sẽ nghĩ như thế nào, dân chúng huyện Ân Huyền sẽ suy nghĩ như thế nào! Đây là vấn đề thứ nhất của tôi, chính là vấn đề di dời và xây dựng tòa nhà chính quyền huyện, các đồng chí có ai có thể giải thích cho tôi. Hầu huyện trưởng, đồng chí có thể giải thích cho tôi được không!
Tô Mộc trực tiếp chĩa mũi nhọn vào Hầu Bách Lương!
Hầu Bách Lương ngươi không phải mới vừa chê cười tôi sao? Được, bây giờ tôi sẽ để cho các người biết biết, thế nào là bản lĩnh của tôi.
Sắc mặt Hầu Bách Lương trầm thấp, vấn đề này thật sự không dễ trả lời. Trong đó liên quan đến vấn đề quá mức nhạy cảm không nói, hơn là còn có trường cấp ba huyện trong đó, so sánh rõ ràng như vậy, lúc này Hầu Bách Lương còn có thể nói gì.
Hầu Bách Lương im lặng!
Tất cả những người còn lại cũng trầm mặc!
Lúc này Mạnh Thường Trực là người có tâm tình kích động nhất, hắn biết Tô Mộc sẽ không chấp nhận như vậy. Nếu hắn đã chủ động tuyên chiến, như vậy màn tiếp theo sẽ càng thêm ánh sáng.
Ánh sáng? Há lại chỉ có từng đó ánh sáng, kế tiếp chính là võ đài biểu diễn của Tô Mộc.
- Vừa rồi là vấn đề thứ nhất của tôi, các đồng chí nghĩ kỹ rồi trả lời cho tôi. Vấn đề thứ hai, tôi muốn hỏi các đồng chí, ban đầu khi con đường huyện trấn xây dựng làm thế nào nghiệm thu? Tại sao từ khi xây dựng đến bây giờ hàng năm đều sửa chữa lại. Còn nữa, Huyện Nhất Xây bao thầu xây dựng lại, vậy biện pháp sửa chữa của bọn họ như thế nào, có ai có thể trả lời, làm thế nào để sau này vĩnh viễn không cần sửa chữa lại nữa?
Tôi cũng không van xin các đồng chí bảo đảm cho tôi thời gian bao lâu, nửa năm, ba tháng, một tháng được không? Đoạn đường bị hỏng thì lúc nào cũng bị hỏng, đoạn đường tốt thì ngày nào cũng bị bịt kín. Tôi thật sự không biết, đây rốt cuộc là sửa đường hay là dưỡng đường? Tài chính huyện hàng năm đều phải bỏ ra một khoản tiền tu sửa, như vậy, tôi muốn hỏi rằng, khoản tiền này nên phát cho ai? Những người ở dưới có ích lợi gì?
Trong phòng họp lúc này vô cùng yên tĩnh, không có gì ngoài thanh âm uống trà. Mọi người vừa rồi còn có thể nhìn Tô Mộc, bây giờ nghe lời nói của hắn, tất cả đều cúi thấp đầu trầm tư.
- Vấn đề thứ ba, xây dựng khu phong cảnh sông hộ thành huyện, lúc ấy rốt cuộc là người nào phê duyệt hạng mục này? Biết các đồng chí phê duyệt hạng mục như vậy là không khoa học thế nào không? Vị trí địa lý của huyện Ân Huyền như thế nào, đừng nói với tôi các đồng chí không biết. Nơi này đừng nói là sông hộ thành, cho dù là từ huyện thành lái xe đến thành phố, nhiều nhất cũng chỉ mất nửa giờ lộ trình.
Đi từ bên phía sông hộ thành còn ngắn hơn, trong thành phố có vườn cây, có sân chơi, ở đó còn có quần thể giải trí. Các đồng chí nói bọn họ sẽ lái xe tới đây sao? Cái gọi là sông hộ thành đã sớm khô khốc, một chút nước cũng không có, tại sao phải xây dựng khu phong cảnh ở đây! Cho đến hiện tại, nơi này còn biến thành chỗ đổ rác, các đồng chí nói cho tôi nghe, chỗ như thế làm sao xây dựng khu phong cảnh?
Xây dựng khu phong cảnh, cần đầu tư bao nhiêu? Dự trù bao nhiêu năm có thể thu vốn về được? Ở xung quanh cũng không có bất kỳ kế hoạch khai phá, các đồng chí làm như vậy, có bất kỳ giá trị sao? Muốn xây dựng xây thành trì ở đây đã đủ hoang đường, các đồng chí còn muốn xây dựng một khu phong cảnh trên mặt nước, thật sự buồn cười mà không thể cười? Đó là khu phong cảnh, chứ không phải là sân chơi!
Khi vấn đề thứ ba đưa ra, ngay cả thanh âm uống nước trong phòng họp cũng biến mất. Tất cả đám người bên phía Hầu Bách, vẻ mặt cũng nghiêm trọng. Không có ai dám mở miệng nói chuyện, bởi vì bọn họ không biết nên phản bác như thế nào.
Dư Thuận lại càng căng thẳng !
Làm phó Huyện trưởng thường vụ chính quyền huyện, làm người hầu của Hầu Bách Lương, năm hạng mục xây dựng này có hai cái là hắn chịu trách nhiệm. Nếu thật sự xuất hiện vấn đề như vậy, người đứng mũi chịu sào tất nhiên phải là hắn. Nhưng hiện tại Dư Thuận, thật không biết nên trả lời vấn đề của Tô Mộc như thế nào.
Bởi vì những vấn đề này, Dư Thuận đều thúc thủ vô sách!
Mộ Bạch ngồi phía sau, nhìn bộ dạng hăng hái của Tô Mộc, nghe một loạt chất vấn vô cùng chặt chẽ này, trong lòng dâng lên một loại cảm giác tự hào. Đây chính là bí thư huyện ủy mình muốn đuổi theo, thật sự là vô cùng quyết đoán!
- Vấn đề thứ tư, xây dựng khu biệt thự huyện, tôi thật sự không biết, ban đầu cục đất đai làm việc như thế nào mà phê duyệt thông qua xây dựng khu biệt thự này. Trong huyện muốn phát triển, muốn khai phá bất động sản, tôi không có bất kỳ ngăn cản. Nhưng tôi muốn hỏi vấn đề là, tại sao lại xây dựng khu biệt thự ở đấy, mạnh mẽ phá hủy mấy trăm mẫu ruộng tốt! Tất cả thổ địa ở đó đều là đất trồng trọt, chẳng lẽ cục đất đai không biết không thể dùng đất trồng trọt để xây dựng biệt thự sao?
Nơi này là huyện Ân Huyền, mỗi miếng đất đều thuộc về quốc gia, đều là của dân chúng nuôi dưỡng. Mấy trăm mẫu ruộng canh tác bị chiếm đi như vậy, trong lòng bọn họ thật sự vui mừng sao? Cách khu biệt thự này không xa, chính là một vùng đất bạc màu, tại sao không xây dựng khu biệt thự ở đó!
- Vấn đề thứ năm, xây dựng huyện, một huyện thành muốn phát triển, muốn có kiến trúc mang tính tiêu chí thuộc về mình, không phải là chuyện đáng trách. Nhưng tôi muốn biết, đối với huyện thành như huyện Ân Huyền trước mắt cần xây dựng lớn như vậy sao? Các vị đã đo đạc qua quảng trường kia? Nếu như các đồng chí không biết..., vậy tôi sẽ nói cho các đồng chí biết, cái gọi là quảng trường của huyện chúng ta lớn gấp ba lần thành phố Thương Thiện.
Nhưng cho tới bây giờ, tôi không nhìn thấy bất kỳ xây dựng nào trên quảng trường, lúc này mới chỉ có những cửa hàng nhỏ xuất hiện bên cạnh. Những cửa hàng nhỏ này thi nhau mọc lên, chẳng lẽ trước khi xây dựng nơi này, không có quy hoạch hoàn chỉnh sao? Tại sao những cửa hàng đó có thể xây dựng trên mặt đất của quảng trường? Bọn họ có tư cách này sao?
Kèm theo vấn đề cuối cùng này, vẻ mặt Tô Mộc vẫn trấn định như vậy, nhưng giọng nói đã vô cùng sắc bén. Cả phòng họp chỉ còn quanh quẩn thanh âm của hắn. Sau khi nói xong, Tô Mộc chậm rãi bưng chén trà trước mắt, uống một ngụm, sau đó quét qua toàn trường.
- Chính là năm vấn đề này, các đồng chí ai có thể trả lời?