Vụ nổ mạnh và tiếng đánh nhau đã thu hút sự chú ý của tất cả thủ vệ, chỉ còn lại một số cung nữ trầm lặng, Hoàng Bắc Nguyệt lặng yên không một tiếng động tiến laị phía sau lưng bọn họ, đè đầu bẻ một cái, liền gãy!
Cách làm này tàn khốc đáng sợ tới mức hai mẹ con Nhã hoàng hậu cũng nhịn không được cả người phát run, Phong Nhã Ngọc vẫn luôn âm thầm đánh giá nữ nhân kì lạ này, nàng thật sự...... Rất lợi hại! (Ân: Lạc Lạc thứ hai ra đời, đánh dấu thêm một người nhập phủ!!!)
Nhưng cách hành động của nàng tàn nhẫn đã làm nam tử trẻ tuổi này hoàn toàn kính phục, không dám chậm trễ, nâng Nhã hoàng hậu đi theo nàng vào chỗ tối nhất của hậu cung.
Một cái giếng cổ bị bao bọc trong cỏ dại, nơi này đã từ rất lâu không có ai chăm sóc.
Chính là nơi này!
Không khác biệt nhiều so với bản đồ thiết kế.
Hoàng Bắc Nguyệt vừa định đi qua, bỗng nhiên bụi cỏ cạnh giếng rung động, nàng lập tức cảnh giác, che chở Thập Nhất hoàng tử và Nhã hoàng hậu, định tìm một chỗ trốn, nhưng cơ thể của Nhã hoàng hậu đang bệnh, bước chân lảo đảo không nhanh, chưa kịp trốn, đằng sau có giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Không ngờ được, lại gặp người ở chỗ này!”
Không xong! Là Mạnh Kì Thiên!
Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ chẳng lẽ lối đi trong mật đạo lúc nãy, lại thông tới nơi này?
Hoàng Bắc Nguyệt quay lưng về phía hắn, không chút suy nghĩ, cầm Tuyết Ảnh chiến đao trong tay, bay nhanh về phía sau vung lên!
“Băng thuẫn!”
Xem thực lực hiện tại của hắn, nàng mở ra ba mươi sáu khối băng thuẫn, lớp lớp kiên cố, Mạnh Kì Thiên cũng phải tốn một chút thời gian mới có thể thoát ra được!
“Đi mau!” Bao vây Mạnh Kì Thiên, Hoàng Bắc Nguyệt nắm lấy tay của Nhã hoàng hậu, mạnh mẽ dẫn dắt lôi kéo nàng rời đi.
Xem ra từ trong giếng cổ tìm đường đi ra ngoài là không thể, cẩn thận suy nghĩ lại, bên cạnh chính là tẩm cung của Hoàng Thượng, còn có mật đạo khác!
Ầm ——!
Từ hướng Phượng Nghi cung truyền đến một tiếng nổ thật mạnh, so với lúc nãy càng to hơn, một tiếng quái vật rống lên, trong nháy mắt mây trên trời đều cuộn cuồn, ban đêm yên tĩnh bắt đầu nổi lên gió lớn!
Gió lớn mạnh mẽ đem mái ngói của những tẩm cung bên cạnh cùng cây cỏ lập tức cuốn lên không trung!
Thôn Thiên Hồng Mãng ra ngoài!
Hoàng Bắc Nguyệt nhịn không được cũng phải quay lại nhìn thoáng qua một chút, chỉ thấy phía dưới bầu trời tối đen, một con rắn lớn cả người đỏ rực từ trong Phượng Nghi cung cuộn lại, trên đầu nó là một thiếu nữ mặc hồng y, trong tay đang cầm một thanh kiếm lửa, kiêu ngạo ngông cuồng không ai sánh bằng cúi đầu nhìn những người đáng thương bên dưới, tất cả bị Thôn Thiên Hồng Mãng nuốt trọn vào bụng!
“Người của Tu La thành! Hừ! Cũng chỉ như thế mà thôi!” Hồng Liên kiêu ngạo nói.
Tạo ra tiếng động trắng trợn và lộ liễu như vậy, đã dẫn tới phần lớn người của Tu La thành, lần này chắc chắn sẽ xảy ra một trận chiến lớn!
Phải biết, bây giờ Tu La vương Phong Liên Dực đang ở trong này, Vương tộc ma thú của Tu La thành, cùng với mười hai ma thần đều có mặt, Hồng Liên nghĩ với thực lực của nàng liên hợp cùng Mạnh Kì Thiên thì có thể đánh lại sao?
Tu La thành và Quang Diệu điện giao chiến, không liên quan gì đến nàng, không nên xen vào việc của người khác, việc quan trọng bây giờ là phải nhanh chóng rời đi.
Nàng vừa mới quay người định tiếp tục rời đi, bỗng nhiên có một nữ nhân không biết sao lại lao đến chỗ nàng, hoang mang hoảng hốt đụng phải Hoàng Bắc Nguyệt.
Thân thể của nữ nhân này mảnh mai, đụng phải Hoàng Bắc Nguyệt lập tức ngã trên mặt đất, quần áo màu hồng nhạt trên người lộn xộn, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ hiện ra biểu tình căm giận sợ hãi.
“Yên Nhiên tiểu thư?” Hoàng Bắc Nguyệt thốt lên, Ngụy Yên Nhiên không phải đang ở Quyền vương phủ sao? Tại sao lại chạy từ trong cung đến đây?