Câu hỏi suy ngẫm: Gánh nặng Sứ đồ Phao-lô nói ở đây là gánh nặng gì? Khi chúng ta vui lòng mang gánh nặng này của anh chị em thì chúng ta được gì?
Nếu một người là con cái thật của Chúa, yêu mến Chúa, yêu mến Hội Thánh, nhưng vô tình phạm lỗi, và rời khỏi sự thông công của Hội Thánh, thì cá nhân người đó mang một gánh nặng rất lớn trong đời sống.
Niềm vui lớn nhất trong đời sống người tin Chúa là mối thông công với Ngài, được đồng đi, được tương giao với Ngài. Vì vậy gánh nặng lớn nhất của người tin Chúa là đánh mất sự thông công với Chúa.
Nếu chưa được cứu, người đó không nặng lòng về việc không đi nhà thờ. Nếu người đó thật sự được cứu, nhưng xa lánh cộng đồng thông công, thì người đó phải mang một gánh nặng lớn trong lòng là người khốn khổ nhất.
Khi Đa-vít mất sự thông công với Chúa vì đã phạm tội, ông khốn khổ và cầu xin Chúa "xin ban lại cho tôi sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa" (Thi-thiên 51:12). Ông không nói "xin phục hồi cho tôi sự cứu rỗi" mà nói, "xin phục hồi lại niềm vui về sự cứu rỗi của tôi."
Gánh nặng của những người sa ngã mà chúng ta phải cảm thương là gì? Trước hết là sự đổ vỡ trong mối liên hệ của họ với Chúa. Trong lời cầu nguyện thống hối của mình, Đa-vít nói, "Tôi đã phạm tội cùng Chúa, chỉ cùng một mình Chúa thôi, Và làm điều ác trước mặt Chúa" (Thi-thiên 51:4). Khi phạm tội Đa-vít đã đánh mất sự thông công với Chúa, mất đi niềm vui về sự hiện diện của Ngài trong đời sống mình. Không chỉ mất niềm vui, người vấp ngã còn bị cáo trách về tội lỗi của mình. Thi-thiên 32:4 Đa-vít cho biết, "Ngày đêm, tay Ngài đè nặng trên tôi, sinh lực tôi tiêu hao như sương gặp nắng hạ."
Thêm vào đó là sự tấn công của ma quỷ, sự tố giác của Sa-tan. Bạn biết ma quỷ làm gì khi bạn phạm tội không? Nó trở nên kẻ tố cáo bạn. Trước khi bạn phạm tội nó nói, cứ làm đi, không sao đâu, không ai biết đâu. Sau khi bạn phạm tội, nó nói bạn không thể nào tránh khỏi hậu quả của tội lỗi đó, bạn không phải là con cái Chúa. Bạn không nên đến nhà thờ, những người trong Hội Thánh không còn tin tưởng, yêu thương bạn nữa. Đó không phải là sự cáo trách của Thánh Linh, mà là sự tố giác của Sa-tan.
Anh chị em của chúng ta đang mang một gánh nặng. Liên hệ của người ấy với Chúa bị gãy đổ, lương tâm bị cắn rứt, Sa-tan đang kiện cáo và người ấy cảm thấy xấu hổ. Là người có Chúa Thánh Linh, chúng ta phải sẵn sàng mang gánh nặng, giúp đỡ phục hồi quan hệ của anh chị em sa ngã. Chúng ta làm việc này với thái độ nhẹ nhàng, khiêm tốn, phục hồi người đó trong sự cảm thương vì anh chị em chúng ta là người đang mang gánh nặng, rất cần một người đưa cánh tay nhẹ nhàng nâng đỡ cho họ được nhẹ bớt.
Bạn sẵn sàng mang gánh nặng với người đang cần phục hồi mối liên hệ với Chúa, với anh chị em trong Hội Thánh không?
Xin Chúa giúp con thấy được gánh nặng của anh chị em bị vấp ngã, và nhận được ơn Ngài để sẵn sàng mang lấy gánh nặng của họ, giúp họ phục hồi quan hệ với Chúa và người khác.