Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 71: Thân phận công tử

Editor: mèomỡ
Biểu tình Đoàn Chính Trung thực nghiêm túc, nhìn nàng nói:“Vết thương còn chưa lành, đừng ra bên ngoài chạy loạn.” Sau đó lại chuyển ánh mắt đến Cận Nhi nói:“Phu nhân có chuyện gì, sẽ hỏi tội ngươi”
Cả người Cận Nhi run lên, đáp:“Vâng, lão gia.”


Cầu Mộ Quân đang định nói nhưng nhìn thấy ánh mắt bức người của Đoàn Chính Trung, những lời muốn nói lại nghẹn trở về. Chỉ thấy hắn kéo công tử nhỏ nhắn kia, xoay người tránh ra.


Công tử quay đầu hô:“Đoàn phu nhân, lần khác lại đến tìm ngươi chơi đùa!” Vừa dứt lời, đã bị Đoàn Chính Trung túm trở về.
Cầu Mộ Quân nhìn bóng dáng hai người bọn họ, trong lòng có cảm giác không nói nên lời, không biết cảm giác này là gì, chỉ là không thoải mái.


Lúc này Tiểu Nhụy nhìn phía trước nói:“Tiểu thư, em cảm thấy vị công tử kia là lạ?”
Cầu Mộ Quân nghe xong lời của nàng, cũng nhìn bóng dáng vị công tử kia: Xinh xắn, lanh lợi, giống nữ nhân...... Nữ nhân?


Cầu Mộ Quân hoảng sợ, nhớ lại giọng nói người kia lúc hắn nói chuyện, bộ dáng kia, cùng với làn da vô cùng mịn màng kia nữa...... Không phải là nữ nhân thì là gì?


Đoàn Chính Trung sao có thể đi cùng một nữ nhân? Hơn nữa nàng ta gọi hắn là Đoàn thái giám, hắn cũng không phản ứng. Cho dù nàng chống đối hắn, cũng không dám trực tiếp gọi hắn là Đoàn thái giám!
Cầu Mộ Quân quay đầu hỏi:“Cận nhi, em biết nàng ta không?”


Cận Nhi trả lời:“Phu nhân, nô tỳ không biết nhưng mấy trước lúc nô tỳ vừa mới vào Đoàn phủ đã gặp hắn một lần, đó là ba tháng trước, hắn ở ngoài cửa lớn cầm một chiếc khăn tay nói là muốn gặp lão gia. Lão gia vừa thấy khăn tay kia liền đi ra ngoài, sau lão gia lại cùng hắn rời phủ, đến buổi chiều lão gia mới một mình trở về.”


Cải trang thành nam nhân, không chút sợ hãi đại tổng quản quyền khuynh hướng dã*, thậm chí xưng Hoàng Thượng là lão già, bộ dáng hồn nhiên rực rỡ......
*Quyền khuynh hướng dã: nắm quyền lực dân chúng lẫn triều đình


Cầu Mộ Quân nghĩ nghĩ, đột nhiên nhớ tới câu nói của nàng: ‘Không muốn làm phụ......’, nàng chỉ nói một nửa liền đổi thành ‘nguyện ý tiến cung - tiểu thư Cầu gia’, vậy lúc đầu nàng định nói cái gì?


Đáng lẽ nàng phải nói là ‘Không muốn làm phi tử của Hoàng Thượng - Cầu gia tiểu thư, Hoàng Thượng...... phụ…?
Cầu Mộ Quân hoảng sợ, nghĩ tới: phụ hoàng ta!
Nàng là con gái của Hoàng Thượng, Công chúa Sanh Dung!


Công chúa Sanh Dung, mười bảy tuổi, là con gái nhỏ nhất của Hoàng Thượng, được Hoàng Thượng lẫn Hoàng Hậu yêu thích, đáng yêu tùy hứng, thích nhất chơi đùa......
Tất cả lời đồn đãi đều tương tự với nữ nhân vừa rồi.


Nghĩ tới thân phận của nữ nhân đang ở cùng Đoàn Chính Trung, lòng Cầu Mộ Quân có chút không yên, liền về phòng.
“Sao công chúa Sanh Dung lại đến đây?” Nhìn thuốc được Tiểu Nhụy mang đến trước mặt, Cầu Mộ Quân lẩm bẩm.


“Tiểu thư, người nói kẻ nữ phẫn nam trang kia là đương kim Công chúa Sanh Dung?” Tiểu Nhụy hỏi.
“Ta đoán thôi.” Cầu Mộ Quân nói.
“Nhất định là vậy rồi, ngay cả mấy người Vương phu nhân cũng nói lão gia thường xuyên cùng Sanh......” Tiểu Nhụy nói một nửa, cuống quít bưng kín miệng.