Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 117: Lời của Lệ phi

“Không muốn không muốn!” Sanh Dung dậm chân nói:“Mẫu hậu nếu thật muốn nhi thần gả, vậy nhi thần gả cho Đoàn thái giám!”
“Con!” Hoàng hậu lập tức thay đổi sắc mặt, tức giận đến không nói ra lời.


Lệ phi vội nói:“Hoàng hậu chú ý thân thể, không nên tức giận, Công chúa còn nhỏ tuổi, nói lung tung, hoàng hậu không cần cho là thật.”


Không ngờ Sanh Dung lại tiếp tục nói:“Bản Công chúa nói thật, các ngươi bắt bản Công chúa lập gia đình, bản Công chúa liền gả cho Đoàn thái giám, đến Đoàn phủ ở!”
Hoàng hậu tức giận hít sâu mấy hơi, nói:“Ngày mai, ngày mai bản cung sẽ nói Hoàng Thượng chỉ hôn cho con!”


“Mẫu hậu, người thật xấu, bây giờ con đi tìm phụ hoàng, để cho người chỉ hôn nhi thần cho Đoàn thái giám!” Nói xong, Sanh Dung bỏ chạy ra ngoài.


Thấy Sanh Dung đi ra ngoài, Hoàng hậu bị chọc giận không nhẹ, Cầu Mộ Quân tiến lên quỳ xuống nói:“Hoàng hậu nương nương, thần nữ cáo lui trước.” Hoàng hậu gật gật đầu, Cầu Mộ Quân đứng lên đang định đi, lại bị gọi lại. “Đợi chút.” Hoàng hậu nói.


“Ngươi cùng Công chúa quan hệ cũng tốt, ngươi cảm thấy Công chúa nói muốn gả cho Đoàn Chính Trung là thật hay giả?”


Cầu Mộ Quân nói: “Bẩm hoàng hậu nương nương, thần nữ cảm thấy là thật, nhưng Công chúa đối với Đoàn tổng quản không phải tình cảm nam nữ, cũng không thật sự muốn làm vợ chồng với hắn gần nhau cả đời, mà là giống Lệ phi nương nương nói, Công chúa tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện mới nói ra lời này. Có lẽ là Đoàn tổng quản có thể khiến Công chúa vui lòng, ngày thường Công chúa được Đoàn tổng quản hầu hạ, Hoàng hậu nương nương lại nói muốn tuyển Phò mã cho Công chúa, Công chúa trời sinh tính ham vui, lại không muốn gả, dưới tình thế cấp bách mới có thể nói muốn gả cho Đoàn tổng quản.”


Hoàng hậu gật gật đầu, nói:“Đứa nhỏ này, thực không thể khiến người ta bớt lo.”
Lúc này, Lệ phi nói:“Hoàng hậu, Công chúa nói muốn gả Đoàn tổng quản nô tì không lo lắng, chỉ coi như nàng nói giỡn mà thôi, nhưng có một sự kiện khác, thật ra lại khiến nô tì lo cho Công chúa hơn.”


Hoàng hậu hỏi:“Chuyện gì?”
Lệ phi nói:“Công chúa sủng ái Đoàn tổng quản là chuyện mọi người đều biết, nô tì cũng không để trong lòng, nhưng trước đó vài ngày, nô tì lại nghe được mấy lời đồn đại không tốt về Công chúa.”


Hoàng hậu lập tức nói:“Đồn đại như thế nào?”


Lệ phi khó xử một chút, cắn cắn môi, hạ quyết tâm quyết định nói:“Nô tì nghe mấy nô tài nói, bên ngoài đều nghe đồn Đoàn tổng quản......” Nàng đỏ mặt, cúi đầu nói:“Đều nghe đồn Đoàn tổng quản thật ra không phải hoạn quan thực sự, Công chúa sủng ái hắn như vậy, thật ra là cùng hắn có quan hệ không để người ngoài biết.”


“Cái gì?” Hoàng hậu nhất thời tức giận, thân mình lảo đảo, cung nữ bên cạnh vội đi lên đỡ bà.
Nghe thấy lời này của Lệ phi, Cầu Mộ Quân chỉ cảm thấy trong lòng chấn động.


Tuy rằng nàng ở bên ngoài cũng nghe nói như vậy, nhưng dân gian tất nhiên là lắm lời đồn, thích chế tạo lời đồn, nhưng trong cung...... Lệ phi nói lời này cho Hoàng hậu, vậy không phải sẽ lớn chuyện sao? Đoàn Chính Trung...... Sẽ gặp chuyện sao?


Cầu Mộ Quân còn đang lo lắng, liền nghe Lệ phi nói thêm:“Hoàng hậu, lời này đương nhiên là do người ta cố ý tung ra, hoặc là vũ nhục Đoàn tổng quản, hoặc là vũ nhục trong sạch của Công chúa, nhưng thời gian quá dài, truyền nhiều người, đối với thanh danh Công chúa, đối với thanh danh hoàng gia đương nhiên không tốt. Nô tì vì thế mà lo lắng mất mấy ngày, rốt cục nghĩ ra một cách, cũng không biết có thích hợp không.”


Hoàng hậu đã sớm bị việc này khiến cho tâm phiền ý loạn, lập tức nói:“Lệ phi có chuyện nói thẳng đi.”


Lệ phi liền nói:“Nô tì suy nghĩ, có nên để Hoàng Thượng chủ trì, trước mặt những người có thể tin, nghiệm thân cho Đoàn tổng quản, sau đó triêu cáo thiên hạ, tẩy oan cho Đoàn tổng quản, cũng trả lạ trong sạch cho Công chúa.”


“Này......” Hoàng hậu nghĩ nghĩ, nói:“Trong cung cách vài năm cũng sẽ kiểm tra nô tài một lần, nhưng cũng không nghiêm. Đoàn Chính Trung lại được Hoàng Thượng sủng ái, có lẽ chẳng có mấy kiểm tra được hắn. Lần này, có lẽ trước lúc kiểm tra, để cho Hoàng Thượng hạ chỉ, lần kiểm tra này không được sót một người, cho dù chức vị ra sao đều phải kiểm tra. Mượn danh kiểm tra, để Đoàn Chính Trung nghiệm minh chính bản thân, sau đó đem kết quả công bố rộng rãi.”


Lệ phi vội nói:“Vâng, hoàng hậu lo lắng thực chu đáo, như thế rất tốt!”
Lúc này, Cầu Mộ Quân nhẹ giọng nói:“Hoàng hậu nương nương, thần nữ cả gan có thể nói mấy câu sao?”
Hoàng hậu gật đầu nói:“Ngươi nói đi.”


Cầu Mộ Quân nói:“Hoàng hậu biết thần nữ từng cùng Đoàn tổng quản là vợ chồng, từng có tiếp xúc với hắn, cũng hầu hạ hắn tắm rửa thay quần áo, mấy chuyện linh tinh. Chuyện Đoàn tổng quản thật sự là thân không trọn vẹn thần nữ có thể đảm bảo, kiểm tra xong công bố thiên hạ đương nhiên là có thể, nhưng thần nữ lại cảm thấy không thích hợp.”


Hoàng hậu nhất thời đã quên Cầu Mộ Quân trước mắt lúc trước là phu nhân của Đoàn Chính Trung, nghe nàng nói như vậy, liền hỏi:“Ngươi có ý kiến gì?”


Cầu Mộ Quân nói:“Bẩm hoàng hậu nương nương, chưa đến lúc kiểm tra trong cung lại đột nhiên cho kiểm tra, lại hạ lệnh không thể bỏ sót một người, thêm lời đồn đãi lúc trước, mọi người nhất định sẽ đoán được kiểm tra lần này là nhằm vào Đoàn tổng quản. Thế chẳng phải là nói cho khắp thiên hạ, trong cung nghe lời đồn đãi này, cho nên kiểm tra đường đường đại tổng quản được Hoàng Thượng sủng ái sao?


Như vậy, ở trong cung ngoài cung, lời đồn đãi Đoàn tổng quản cùng Công chúa có quan hệ sẽ càng lưu truyền bốn phía. Có lẽ lúc đầu người biết lời đồn đãi này cũng không nhiều, nhưng làm như vậy ngược lại biến việc nhỏ thành chuyện lớn. Chẳng sợ sau này chứng minh được Đoàn tổng quản thật sự là hoạn quan, đó cũng chỉ là chứng thật chuyện không cần chứng thật. Đoàn tổng quản tiến cung tám năm, bây giờ là tam phẩm đại thái giám tổng quản, nói hắn là thái giám giả lại cấu kết cùng Công chúa, đều là tiểu dân phố phường, nhàm chán liền lấy ra làm đề tài nói vài câu, có chuyện khác mới mẻ, bọn họ liền quên.


Thần nữ sau khi bị đuổi về nhà, cũng có người truyền thần nữ trước khi gả vào Đoàn phủ cùng người khác thân mật, sau khi vào Đoàn phủ, hàng đêm tưởng niệm người trong lòng lúc trước, lại cùng người trong lòng trước kia hẹn hò, thế mới chọc giận Đoàn tổng quản, khiến hắn bỏ thần nữ. Thần nữ lúc ấy cũng thực đau lòng, nhưng không đến vài ngày sau, mọi người lại nói chuyện khác. Bọn họ căn bản không thật sự quan tâm. Thần nữ nghĩ, nếu lúc trước thần nữ để ý, tìm người ta lý luận, ngược lại không phải làm cho bọn họ có thêm đề tài sao? Cho nên thần nữ cảm thấy, nếu chỉ là đồn đãi không đủ tin tưởng, thì hoàng hậu, Công chúa việc gì phải cho là thật, việc gì phải đi kiểm tra làm lớn chuyện?”


Hoàng hậu cân nhắc nửa ngày, nói:“Ngươi nói cũng đúng, vốn là lời đồn đãi không thể tin, nếu trong cung làm kiểm tra, chẳng phải tự mình coi là thật sao.”
Lệ phi nói:“Hoàng hậu, nhưng lời đồn đãi này tiếp tục lan truyền như vậy, không phải tổn hại đến danh dự của Công chúa sao?”


Nghe xong lời này, Cầu Mộ Quân còn nói thêm:“Hoàng hậu nương nương, Lệ phi nương nương, thần nữ cảm thấy, thật ra phương pháp tốt nhất vừa rồi đã có, giống như hoàng hậu nói, thay Công chúa chọn Phò mã. Công chúa thành thân, có Phò mã, hai người tương thân tương ái, làm sao có kẻ dám đàm luận tổn hại danh dự Công chúa nữa?”