Quay về với kế hoạch lùng bắt Dương Tiêu Phong, Tần Thiên Nhân dẫn đường cho tất thảy quân đội phản Thanh tiến lên núi.
Gạt bỏ chướng ngại vật là vấn đề trước tiên. Lão Tôn hạ lệnh hy sinh toán
ngựa để tránh hỏa dược. Sau khi giục ngựa leo dốc đèo, quân đội phản
Thanh chia thành nhiều nhóm truy tìm Phủ Doãn đại tướng quân.
Tông Quy như một phiến sơn xuyên nguy nga, tuấn tú và đĩnh bạt. Nhìn từ xa,
núi mang vẽ đẹp hàm ẩn nhưng nhìn gần thì thấy vách đá đột ngột dựng
đứng. Xứ xứ phong tư mỹ lệ. Nơi nơi quang cảnh xinh đẹp. Trớ trêu thay,
ngay giây phút này, quân đoàn phản Thanh lại ngỡ núi đồi nghiêng nghiêng chào tiễn biệt.
Bóng ngã chiều hoang tím càng khiến Tông Quy Sơn giống nấm mồ khổng lồ, chỗ
chôn thây những người vì dân tộc mà phất cờ khởi nghĩa, dám nổi dậy lật
đổ ách thống trị để giành chính quyền kiểm soát cố đô.
Phó tướng mai lặc chương kinh Tô Khất và tên phản đồ cầm đầu đoàn binh
thiết giáp rượt theo nhân mã Đại Minh Triều. Hai cánh quân tả hữu đều là tinh binh cờ trắng rồng xanh của Mãn Châu, ai cũng cầm thương dài kích
lớn đuổi tận giết tuyệt.
Bên Tần Thiên Nhân chỉ còn có vài ngàn người đoạn hậu, vừa đánh vừa lùi lên đỉnh núi. Quân Thanh vốn đông gấp mấy lần quân bang hội. Hết thảy chủ
lực đều tập trung ở hướng nam giờ kéo đến vây, tỉ lệ mạnh yếu chênh lệch rất rõ.
Gần tới đỉnh núi, binh sĩ phản Thanh rụng rời tứ chi, thần trí mê man như
người mộng du. Nữ Thần biết độc đến hồi công tâm liền bảo cả thảy vận
công dồn khí đan điền. Quân lính triều đình thừa lúc địch thủ bận vùng
vẫy với Tiêu Cốt Tán mà ùa ra từ đằng sau vách đá và rặng thông đánh úp. Tiếng la hét dữ dội. Hai bên giáp chiến ác liệt.
Tô Khất vừa quát như sấm nổ vừa phóng chưởng nhanh hơn chớp giật, giết đội trưởng sư đoàn hai. Tên phản đồ tung binh khí vù vù cắt đầu đội trưởng
đội bốn rồi đá một cú trí mạng vào huyệt bách hội của đội trưởng đội ba.
Cách hiện trường sũng máu một quãng, lão Tôn cùng Tần Thiên Nhân, Lâm Tố Đình và Nữ Thần Y đối đầu toán quân thiết giáp.
Đang bị vậy chặt, Tần Thiên Nhân cảm thấy sau lưng có kình phong thốc tới
bèn lập tức xô Nữ Thần Y sang một bên. Chàng quờ tay trái lại chụp một
thanh giáo rồi kẹp một cây trường mâu khác dưới nách phải.
Vận kình lực vô lòng bàn tay trái để giựt mạnh thanh giáo đánh lén sau
lưng, Tần Thiên Nhân dùng tay phải rút cây trường mâu và đưa lên quất
trúng đầu tên lính Thanh trước mặt. Vỡ sọ, tên Thanh binh chết đứng, máu mũi máu miệng phung tứ tung.
Hạ thẳng tay một tên, Tần Thiên Nhân đâm giáo ngược lại phía sau trúng vào trán của tên đánh lén. Mũi giáo xuyên qua ót khiến đối phương xì óc.
Thấy cảnh giết chóc dã man, Nữ Thần Y bụm mặt rợn xương sống.
Tần Thiên Nhân thu cặp binh khí nắm trong lòng bàn tay phải. Chàng dang
rộng cánh tay trái bảo hộ hiền thê. Nữ Thần Y nép sát vô lưng phu quân.
Đoàn binh thiết giáp được Dương Tiêu Phong dượt kỹ, thấy Tần Thiên Nhân
thần dũng vô song, mãnh lực không ai chống nổi mà vẫn không lùi, cứ hè
nhau tiến quân.
Tít đằng kia, lão Tôn tóc tai rối bù, y phục bết đầy vết máu. Ông dụng đơn
đao đoạt được từ tay Thanh binh mà tả xung hữu đột với tám tên lính
thiết giáp cầm trường đao. Tiếng vũ khí chạm nhau chan chát. Đánh hoài
cũng không thắng toán quân áo sắt, lão Tôn nhíu mày tính kế. Nghĩ là
làm, lão Tôn lừa nhóm Thanh binh tới gần cây bách, quẹt mũi đao xuống
đất, hất cát trúng mặt cho đối phương lúng túng. Rồi ông chém ba nhát
đao vào gốc cây. Mưu đồ suôn sẻ, bách vạn niên đổ rụp xuống đè tám tên
Thanh binh.
Rừng thông lá biếc chập chùng che khuất bóng Lâm Tố Đình. Nàng liên tục bị
tấn công từ mọi phía. Không hề túng quẫn, nàng vừa khua gươm vừa lui vô
khe đá hòng dụ lính Thanh đuổi theo. Khe đá chật chội, bề ngang đủ chỗ
cho một người múa may.
Chiến lược mà Lâm Tố Đình áp dụng hạn chế khả năng hoạt động của đối phương.
Địa thế chật hẹp thành thử trường mâu khó xoay trở nên nàng mới cầm cự
tính mạng vững bền. Lính Thanh không thể chen chân vây bọc, chỉ còn cách một đấu một. Từng tên Thanh binh bị Lâm Tố Đình chém giết vì võ nghệ
thua nàng xa lắc, có tới ba bậc là ít.
Khốn nỗi, mưu mẹo địa hình chóng vánh đổ bể. Lão Tôn thoáng thấy Tô Khất và
đoàn cung thủ ló dạng, tức thời báo động cho Lâm Tố Đình. Nhận biết Tô
Khất dàn trận áp đảo, Lâm Tố Đình vọt ra khỏi khe đá trước lúc cung tên
lao vào như phong ba bão táp. Thoát chết trong gang tấc, Lâm Tố Đình phi thân đến châu lưng lão Tôn. Cả hai hợp tác song sức đấu với Tô Khất và
binh lính triều đình Mãn Châu.
Tô Khất là bại tướng của Lâm Tố Đình hôm bữa cơ mà chiều nay càn khôn xoay trở bởi Lâm Tố Đình bị chi phối tâm chí. Tay nàng khuấy kiếm nhưng mắt
ngó chừng cung thủ.
Lính Thanh quay Lâm Tố Đình và lão Tôn vào giữa, chặn mọi phía kín mít,
không hở khe nào. Bí lối, lão Tôn liều mình tấn công Tô Khất để Lâm Tố
Đình thoát thân.
Lão Tôn không phải đối thủ của phó tướng mai lặc chương kinh, đánh mười
hiệp thì bị Tô Khất đâm một nhát vô bụng. Ông sụp xuống đất ôm đôi chân
của Tô Khất, miệng thúc Lâm Tố Đình đi tiếp ứng Tần Thiên Nhân.
Lâm Tố Đình nghiến răng chém lia, thầm cảm tạ lòng dũng cảm của ông lão.
Nàng cắt cổ mười mấy tên Thanh binh xong cướp đường tẩu mã. Lão Tôn vẫn
còn dưới đất. Sấm gầm cũng nhất trí không buông. Chứng kiến bát đương
gia tẩu thoát, Tô Khất ức đến phát điên. Hắn vung tay chưởng lên đỉnh
đầu tóc bạc. Lão Tôn gào một tiếng xé trời rồi buông đôi chân to bè.
Tô Khất liền cung chân đá thêm một cú trời giáng vô be sườn ông lão. Thân
thể già nua hất tung lên cao, rớt đánh bịch tựa quày dừa rụng. Lão Tôn
lăn lộn vài vòng cơ hầu chưa chịu xuôi cẳng nhắm mắt. Ông thổ huyết,
bưng tay chẹn ngực và từ từ đứng dậy. Tứ bề gió thổi lồng lộng.
Gầm lên hệt dã thú săn mồi, ông lao về phía Tô Khất nhưng cung thủ kịp thời bắn tên. Vạn tiễn xuyên tâm, lão Tôn trừng mắt nhìn lá bạch kỳ bay lật
phật.