Phong Vũ Thanh Triều [Quyển 1]

Chương 30: Nam hiệp Bắc quan

Tiếp theo trận quyết chiến.

Đám binh lính và huynh đệ bang hội chen chân, bu rần rần như ruồi vây chén
mật. Gương mặt người nào người nấy hồi hộp, lòng thấp thỏm chờ xem cuộc
ác đấu giữa hai bậc võ lâm sư tôn. Nhưng chờ hoài chờ hủy mà cặp siêu
sao vẫn cứ đứng chôn chân tại chỗ. Đã hơn một canh giờ trôi qua còn chưa thấy xuất nửa chiêu.

Đâu có ai ngờ Nam Bắc võ vương cái thế thần thông. Trận giao tranh âm thầm trong não.

Vào một canh giờ trước…

Bắc quan đại nhân biết địch thủ võ nghệ cao cường nên tịnh, đứng im, không
dám khinh xuất. Phía đối diện, thần quyền Nam hiệp cũng cùng chung tâm
trạng, chưa chủ động ra tay.

Lúc này khí trời đang đông. Cành cây Sồi nâu trụi lá. Đám quạ ngừng bay.
Mây trắng dừng trôi. Nước thôi ngưng chảy. Không gian vắng lặng im lìm.
Hai chiếc bóng tạc vào khoảnh trời như hai pho tượng, cảm giác hình như
họ đứng đó từ lúc thiên địa vừa mới khai sinh.

Một khắc sau, đột nhiên có hạt tuyết đầu tiên của mùa đông xuất hiện, bay
lững lờ trên không trung một hồi rồi chạm nền đất lạnh, phát ra âm thanh nhỏ nhất mà trên thế giới này chỉ có trời biết, đất biết. Nhật, nguyệt
biết. Hai bậc võ lâm chí tôn biết. Âm thanh đó vang xa, lan rộng vào dải ngân hà, tác động đôi tai của hai cao thủ. Dòng máu anh hùng ngỡ chừng
ngủ quên nay rừng rực lửa. Chảy vào tim. Chìm sâu. Cuộc ác đấu bắt đầu!

Nam võ vương cao thủ thần quyền, nếu không tiếp cận đối phương thì sẽ không dễ dàng chế ngự. Tần Thiên Nhân liền thi triển khinh công thượng thừa
Vũ Bạt Phong, khua chân đằng vân giá vũ, bay hệt kỳ lân, chuyển thân
nhanh như gió, vọt tựa cung tên của chư hầu Hậu Nghệ.

Khi phóng tới chỗ Bắc quan tướng quân đang đứng, Tần Thiên Nhân vận công
lực xuất Âm Dương Song Quyền, dùng ức hai bàn tay tung đòn thứ tám thuộc Lôi Công La Hán quyền. Cú thôi sơn nhằm vào ngực của đại nhân vật.

Dương Tiêu Phong thấy kẻ thù chủ động tấn công thì lập tức xoay lưng định
thần, đợi chờ thời khắc gần kề mới xê dịch, chân phải móc gót ba trăm
sáu chục độ, tung cước Đồng Tước Song Phi của bang phái Ưng Trảo Phiên
Tử Môn, cản đòn quyền.

Cú đá song phi đụng song quyền, tiết gió độc, xoáy lồng lộng, ngỡ tiếng
rống thống thiết của chúa tể bạch hổ sơn lâm. Âm thanh vang xa rầm rộ.

Chiêu thứ nhất kết thúc trong sự kinh ngạc. Dẫu biết trước địch nhân có bản
lĩnh siêu việt nhưng cả hai cao thủ vẫn bất ngờ trước công lực phi
thường của đối phương.

Tần Thiên Nhân đang ở thế chủ động nên xuất hai chiêu liên tiếp. Đòn thứ
nhất là Tứ Môn Hổ Quyền, chân trái bước nghịch, chỏ trái đánh vòng tới
trước như hổ vồ mồi. Rồi tiếp nối với chiêu thứ hai là Bình Song Hạc
Quyền, thiếu đà chủ dùng móng vuốt tiên hạc nắm lấy cổ tay phải của địch thủ. Tần Thiên Nhân xoay mình ra sức quật Dương Tiêu Phong qua vai.

Dương Tiêu Phong chế phục bằng cách khắc tay phải từ trên xuống, ra chiêu Hỏa Niệm Thiên Sơn, lấy sức mạnh ngàn cân của núi tuyết Thiên Sơn đè phục

hổ, phản ngón đòn thứ nhất của Thần Thiên Nhân. Nhưng sau đó cổ tay phải lại bị nắm giữ. Dương Tiêu Phong chẳng màng bối rối nửa giây. Ngay tức
khắc, Bắc quan đại nhân vận công lực Thôi Sơn Hữu Dực, vốn là một trong
bảy cú đánh bằng cùi chỏ của Bộ Phương Dực mà võ vương Long Thiên Hổ đã
cất công chỉ giáo trong suốt chín năm trường. Dương Tiêu Phong dùng chỏ
trái cấm thẳng về phía trước, thụi vô lưng kẻ thù trả đũa, rồi tiến chân phải đạp một cú vô phía sau đầu gối bên phải của Tần Thiên Nhân. Dương
Tiêu Phong tung đòn tinh xảo, ép bức đối thủ buông thả cổ tay.

Tần Thiên Nhân nhảy ra khỏi vòng chiến, rồi lại thình lình bay vụt vào nhập nội, xuất Mã Thương Lôi. Chân trái kim tiêu, Tần Thiên Nhân biến hóa
chiêu thức đá bay ngoạn mục, mũi chân phóng thẳng, nhắm ngay cổ Dương
Tiêu Phong đâm tới. Chiêu này kình lực vô cùng.

Dương Tiêu Phong bình thản trước cú đá mãnh liệt. Không tiến cũng không thối. Đại tướng quân biết không thể tránh né nên xoay mình gồng nội công Cữu
Long Giá Lâm, lãnh trọn cước pháp vô vai mà thân hình không hề chao
động.

Cữu Long Giá Lâm là một phương thức dùng sức lực để làm cho thân hình nặng
thêm ngàn cân. Thiên cân trụy không chỉ đơn thuần là dồn khí vào đan
điền, dồn thấp trọng tâm, phân lực cân đối ra hai lòng bàn chân để bám
trụ. Then chốt của Cữu Long Giá Lâm là dùng móng vuốt của chín con rồng
bám vào mặt đất khiến hạ bàn vững chắc không chao đảo, làm cơ sở để thực hiện các động tác phòng thủ.

Quả nhiên, cú đá vừa chạm vào bả vai đã bị đàn hồi, bật ra ngoài ngay lập
tức. Tần Thiên Nhân muốn chiếm thượng phong nhưng công thủ không thành
bởi vì Dương Tiêu Phong có Cửu Thiên Thần Long hộ mệnh. Tần Thiên Nhân
thối lui vài bước, trong lòng khâm phục tài nghệ của vị lãnh tụ võ lâm
phương Bắc. Cho dù là đang giao đấu, Tần Thiên Nhân cũng phải gật gù
công nhận “thế phòng thủ của kẻ thù rất cẩn mật, vừa linh hoạt vừa có
lực, thủ pháp rất nhanh.”

Hai vị anh hùng ngang tài ngang sức. Qua một trăm chiêu vẫn thắng bại bất phân.

Phía bên này, thiếu đà chủ tung quyền nhanh gọn. Phía bên kia, Phủ Doãn đại
tướng quân công thủ kỹ càng. Hai bậc võ lâm sư tôn dồn hết công lực vào
cú đánh khiến mỗi lần phát huy trời lở đất long. Thần quyền Nam hiệp
tung muôn ngàn cú đấm, hàng vạn cú đá, Bắc quan đại nhân đều tránh được.

Tần Thiên Nhân lần lượt xuất thủ pháp sáu bộ, bốn mươi hai môn Lục Quyền.
Và liên tục sử dụng cước pháp bốn bộ, mười tám môn Tứ Cước. Đòn chân đòn tay bủa tới tấp, cú đánh phủ đầu, phép sấm sét không kịp bưng tai, tấn
công bất ngờ chớp nhoáng đúng vào lúc đối phương không phòng bị nhất.

Nhưng Dương Tiêu Phong thuộc hàng danh tiếng kỳ nhân, công phu tột đỉnh dân
gian. Phủ Doãn đại tướng quân không hề mắc bẫy. Vừa thấy đối thủ nhích
chân thì đã tràn người qua một bên tránh đòn và lập tức xuất chiêu phản
kích.

Trận giao đấu kịch liệt. Dương Tiêu Phong thay phiên xuất hầu hết các chiêu
thức của bang phái Ưng Trảo Phiên Tử Môn, đặc biệt là bộ pháp Ưng Trảo
Quyền hay còn gọi là Ưng Trảo Công, bao hàm phép đánh bằng móng vuốt của chim ưng. Dương Tiêu Phong phát lực cương bạo, thân bộ linh hoạt. Trong tư thế hùng dũng, Bắc quan đại nhân thi triển bài bản và ra đòn hiểm
ác.

Dương Tiêu Phong còn lôi những đặc điểm ra ứng biến, hết chiêu này đến chiêu
kia. Lần lượt sử dụng mười sáu môn Bát Bộ Truy và Bát Diện Truy. Tung
mười lăm thế Ngũ Thập Lộ Liên Quyền. Thêm vào mười hai chiêu Thập Nhị Lộ Hành Quyền. Các thế quyền linh hoạt biến ảo nhưng bên trong có phần
mạnh bạo. Cương nhu tương tế, mềm cứng có đủ. Tay chân di chuyển nhanh
nhẹn vững vàng, đòn chân đòn tay kết hợp chặt chẽ. Thủ pháp vồ, đánh,
tóm, rứt, lật, khóa, dựa, gạt, cắt, ngăn, bọc, nhưng chú trọng vồ tóm là chính. Về thoái pháp thì có dậm, bật, khều, quấn, xuyên, và liên hoàn
thoái. Thân pháp có cúi, ngửa, vặn, xoay, vươn, co, né, sải… nhiều không đếm xuể.

Hai trang nam tử loạn đả một hồi, chỉ mới có hiệp thứ nhất thôi mà đương cự đến toát mồ hôi. Tần Thiên Nhân thấy cứ so tài cao thấp mãi không phải
cách nên thoáng bâng khuâng. Phía đối diện, Dương Tiêu Phong cũng âm
thầm e ngại. Chiêu thức xuất gần hết mà kẻ địch vẫn không lung lay. Theo đà này thì đến tết Nguyên Đán cũng bất phân thắng bại.

Dương Tiêu Phong nhận định tình thế ngặt nghèo của hiệp thứ nhất, ẩu đả quyền cước mãi mà không thắng cuộc nên lập tức mở màn hiệp thứ hai bằng
chưởng pháp.

Dương Tiêu Phong khởi đầu chiêu thức Siêu Hạt Tân Tinh của bộ pháp tự sáng
lập, Thất Tinh Thể Luân Phiên Chưởng. Siêu Hạt Tân Tinh sử dụng thiết
quyền và thiết tí. Dương Tiêu Phong tác phối song song độc đáo chưởng
pháp với kỹ nghệ Phi Hành Di Thiên.

Phi Hành Di Thiên là tên gọi của môn khinh công, hình thức sử dụng sức bật
của đôi chân để đạt được hiệu quả khi di chuyển trên không trung, nhảy
một bước cao xa vạn dặm, lẩn biệt tích trong mây mờ.

Từ trên không trung, Dương Tiêu Phong chà đôi bàn tay sát vào nhau, xoay
vòng tròn từ trái sang phải để kích động từ trường khí quyển của sao
thủy, kim, hỏa, mộc, thổ, thiên vương và hải vương, thu hút sức nóng của bảy thiên thể. Khi sức mạnh của thái dương hệ được dồn hết vào chưởng
pháp, Dương Tiêu Phong đánh một chưởng về phía đương sự. Chưởng pháp
chói rọi. Ánh mặt trời bừng chiếu trong lòng bàn tay. Sức nóng của khí
dương có thể thiêu trụi cả một vùng núi non hùng vĩ. Dương Tiêu Phong
xuất chưởng xong thì khoanh tay đứng nhìn kẻ địch phản hồi.

Đúng là nhân thượng hữu nhân. Người xuất đòn đã tài mà người phản đòn còn có vẻ tài tình hơn nữa!

Chưởng pháp của Bắc quan đại nhân càng cao thâm phong phú bao nhiêu thì
chiêu thức phản đòn chiến đấu của thần quyền Nam hiệp càng uyên áo
đa dạng bấy nhiêu. Lúc chưởng pháp Siêu Hạt Tân Tinh cuống cuồng xông
tới, Tần Thiên Nhân phóng tả chưởng Giao Long Khắc quét qua trước mặt,
cản trở khí nóng của hệ thái dương.

Để thi triển hữu chưởng Giao Long Khắc, Tần Thiên Nhân chắp tay khấn niệm. Trong tích tắc, thần chú chấn động Long Cung, lan tỏa ra khắp bốn bể
đại dương. Tứ hải long vương phát hiện có đệ tử phật gia Thiếu Lâm cầu
khẩn liền hiện thân. Đông hải long vương Ngao Quảng cùng Tây hải long
vương Ngao Khâm truyền triệu hai vị thần Phong, Lôi. Còn Nam hải long
vương Ngao Thuận và Bắc hải long vương Ngao Nhuận kêu gọi thần linh Vũ,
Điện. Tất cả cùng nhau hợp tác kích động chiến dịch Đại Hồng Thủy. Nước
dâng cuồn cuộn. Sóng thần vỡ bờ. Mưa to gió lớn dập tắt trận hỏa hoạn
kinh hồn của Dương Tiêu Phong.

Lại một lần nữa tỉ số san bằng. Hiệp thứ nhất bất phân thắng bại. Đến hiệp
thứ nhì thì kẻ tám lạng người nửa cân. Kẻ này đối người kia, từ quyền
cước tới chưởng pháp, âm trắc âm bằng đối với nhau.

Trong phút chốc, Tần Thiên Nhân và Dương Tiêu Phong lộ vẻ ngập ngừng trước sự tương đương nội công, rồi lại chuyển qua tâm đắc về sự hòa đồng của các chiêu thức. Nếu như hai người họ không phải đứng ở hai bên bờ chiến
tuyến, không tuyên thề vạch đất tuyệt giao và không có ý tưởng hoàn toàn trái lập thì ắt sẽ trở thành tri kỉ tâm giao.

Hai bậc kỳ nhân không ngừng công kích đối phương. Họ tiếp tục tung chưởng
lẹ làng thần tốc. Trận oanh liệt kéo dài. Chưởng pháp chạm nhau trên
cao. Đùng! Đoàn! Tiếng động chẳng khác gì địa chấn thiên bang làm rung
chuyển hàng ngàn tảng đá, luôn cả mặt đất. Hai người phải thối lùi mấy
bước. Định thần một lúc, lại tiếp tục đấu chưởng, càng đánh càng khẩn
trương.

Dương Tiêu Phong tiếp diễn, vung tay hô phong hoán vũ, tác hợp gió bụi trong
vũ trụ thiên hà hòa nhập thành những mảnh đá lớn, tung khí chưởng Du
Nham Phiến Thạch.

Tần Thiên Nhân thấy chưởng pháp của địch phát ra nham thạch thì kinh ngạc.
Dù thầm phục bản lãnh ghê gớm của đối phương nhưng không vì thế mà khiếp nhược. Tần Thiên Nhân định thần chống đỡ, vung tay xuất chưởng Ha Kim
Chung. Hàng triệu miếng kim loại đổ xô tới cắt gọt từng mảnh nham thạch.

Chưởng pháp của Dương Tiêu Phong bị gạt sang tứ phía, đập trúng vào vách núi,
đất cát rung chuyển rơi lộp độp. Một tảng đá lọt xuống vực sâu thăm
thẳm, mất hút, tiếng vọng không truyền lên.

Dương Tiêu Phong quyết ăn thua đủ, một lần nữa dùng thuật Phi Hành Di Thiên
vọt lên mây. Trên không trung là nơi lý tưởng để hấp thụ hàn băng của
mặt trăng. Tích tụ khí lạnh là trọng điểm của Tinh Nguyệt Truy Phong
chưởng. Luồng khí đối lưu từ mặt đất bốc lên thật mạnh khiến cho các hạt nước mưa bị đẩy lên cao. Tinh Nguyệt Truy Phong chưởng sẽ làm giảm
nhiệt một cách tối thiểu khiến giọt nước trở thành hạt băng. Các hạt
băng lớn dần qua mỗi lần bị đẩy lên cao. Khi kích thước đủ lớn, các hạt
băng thắng được sức đẩy của các luồng không khí bốc lên từ phía mặt đất
nên rơi xuống tạo thành mưa đá.

Bầu trời lúc này nổi dông. Mây đen bao phủ. Gió từng cơn thổi mạnh. Nhiệt độ giảm khiến không khí lạnh lẽo.

Tần Thiên Nhân ngước lên cao, ngộ giác từng hạt mưa đá to tướng màu trắng
dã đang lao thẳng xuống đầu liền lập tức chuyển mình vận khí công Thiên
Loan Đài. Hình thức khí công phật gia vang xa tận thiên đình bao la, làm thức tỉnh bốn vị thần có pháp lực chu tường và cao cấp nhất của miền
thượng giới. Yêu cầu Thác Tháp Lý Thiên Vương cùng Kim Tra, Mộc Tra, và
Na Tra thiên tướng hiện hình bảo hộ. Thác Tháp Lý Thiên Vương ném Lung
Linh Bảo Tháp, gói trọn thần quyền bên trong. Lung Linh Bảo Tháp hóa
thành pháo đài kiên cố, làm chốn hộ thân trong trận cuồng phong.

Bằng vào võ công, có thể nói Dương Tiêu Phong đứng vào hàng cự phách giang
hồ. Xưa nay chưa hề biết qua mùi thất bại là gì. Dương Tiêu Phong vẫn tự phụ rằng trong thiên hạ chưa chắc có người đương đầu nổi. Nhưng hôm nay gặp người tài giỏi. Khí thế của Tần Thiên Nhân dữ dội, vừa đánh vừa thủ các huyệt đạo và những chỗ hiểm cẩn thận kỹ càng. Lúc nào thần quyền
Nam hiệp cũng bình tĩnh ứng chiến, chẳng chút khiếp sợ. Chả trách là
trước đây có biết bao nhiêu cao thủ lãnh chiếu chỉ triều đình đi truy
lùng khâm phạm phản Thanh nhưng đều bị giết mất xác hoặc bị thương trí
mạng. Kẻ may mắn sống sót thì lại ôm cái nhục mà chạy dài dài.

Hiệp thứ hai chấm dứt trong sự hoang mang của Bắc quan đại nhân. Tỉ số vẫn còn san bằng. Địa bất tiến, thiên bất thoái.

Mặt trời đứng bóng trên đỉnh rồi âm thầm ẩn náu hướng tây. Đến lúc trăng
lên, cả hai bậc tôn sư võ vương bừng tỉnh, thoát ly khỏi trận ác chiến

tâm linh để trở về hiện thực. Đoàn binh lính và huynh đệ bang hội vẫn
còn đó.

Bắc quan đại nhân quyết định đóng khung trận đấu ngàn năm một thuở. Dương
Tiêu Phong tay rút phi đao, khí lực tràn trề, thân người và đao hợp
nhất. Đao theo thì thân chuyển, từ thân thế hợp tứ chi. Bộ pháp nhẹ
nhàng, Bắc quan đại nhân xoay người trên không xuất chiêu tuyệt kỹ. Hiệp tỉ thí cuối cùng!

Đạo dùng ám khí là thiên biến vạn hóa. Binh khí hóa nhất. Thiên địa hóa
nhất. Tâm linh hóa nhất. Nếu như trong lòng có binh khí thì người dụng
ám khí sẽ hòa cùng thần khí và giác ngộ chiêu thức ở trong ý niệm. Lúc
ấy muốn đánh đông trúng đông, đánh tây trúng tây. Mặt trời mặt trăng
cùng xuất hiện để hợp nhất thành một chiêu thức. Đất trời cùng nhau dung hòa.

Tần Thiên Nhân đã từng nghe nói đến chiêu thức Cửu Ẩn Phi Hoàn Đao. Khi đối phương tung chín phi đao sắc bén thì Tần Thiên Nhân biết bản thân sẽ
không nhìn thấy chúng. Cũng bởi vì không nhìn thấy nên không thể tránh
né. Thần quyền Nam hiệp không chút do dự, âm thầm nhắm mắt định thần,
dùng linh giác cố tâm cảm nhận và định hướng đường bay.

Trong cơ thể con người có rất nhiều giác quan. Hai trong số giác quan đó là
xúc giác và cảm giác, hệt như một cao thủ không có đèn trong đêm tối
nhưng vẫn xác định được đồ vật chung quanh. Cảm giác giữa địch và ta
không khoảng cách. Dĩ bất biến, ứng vạn biến.

Tần Thiên Nhân nghe tiếng gió, đánh thức phát lực và am tường di chuyển đòn thế của đối phương. Khi Dương Tiêu Phong vung tay xuất tuyệt kỹ Cửu Ẩn
Phi Hoàn Đao thì Tần Thiên Nhân nghe tiếng đao rít vù vù trong tích tắc. Không thấy bóng. Bất chợt, hàn quang khiếp đảm, vừa ẩn, lại hiện. Tần
Thiên Nhân quyết định ra chiêu thức cuối, đem tuyệt kỹ của chính bản
thân mình sáng lập là Chuẩn Đề Quyền độc nhất thiên hạ phát uy. Khi phi
đao vừa vượt gió phóng đến nơi thì Tần Thiên Nhân xoay hai cổ tay một
vòng lấy khí. Trong chớp nhoáng, tượng phật nghìn mắt nghìn tay hiện
thể. Những cánh tay bên phải truyền âm khí từ mặt đất. Các cánh tay bên
trái hòa dương khí từ ánh trăng. Hợp lại đánh một chưởng vào không khí
về hướng phi đao. Âm dương hòa hợp tạo nên một làn sóng sức ép kinh hồn. Không khí bị nén chính giữa hai luồng hòa khí dệt thành một bức tường
kiên cố. Phi đao va vào nát tan tành.

Mọi người như lặng đi khi trông thấy song hùng hiệp sĩ xuất hai chiêu tuyệt kỹ. Lâu thật lâu mới hoàn hồn, họ ồ lên trầm trồ thán phục, rồi lại
phải thi nhau dụi mắt. Ai nấy sững sờ. Trước mặt họ, Nam hiệp Bắc quan
không hẹn mà cùng bưng tay chèn ngực, thổ bãi huyết tươi trước khi quỵ
hẳn xuống đất.

Phải mất một lúc họ mới hiểu chuyện gì đã xảy ra. Do cả hai cao thủ sử dụng
nội công tối đa trong hai hiệp đầu tiên, rồi dồn hết công lực còn lại
vào hiệp cuối cùng nên nguyên khí tổn hại một cách đáng kể. Lại nữa, lúc tuyệt kỹ Cửu Ẩn Phi Hoàn Đao va chạm tuyệt học Thiên Thủ Chuẩn Đề Quyền đã khiến cho hai nguồn chân khí kết hợp, ép vào nhau, hòa thành một
luồng sóng từ trường lớn mạnh. Làn sóng đó phát ra sức bật kinh khủng
tung ngược về hướng Nam hiệp Bắc quan. Cả hai tránh không kịp nên lãnh
trọn bức xạ điện từ hung hãn.

Huynh đệ bang hội mồ hôi đổ đầy, không ngờ tình thế hiểm trở như vậy. Tần
Thiên Nhân và Dương Tiêu Phong giao đấu trọng thương. Cả hai nhân vật
đầu não đứng không vững. Bên phía bang phái Đại Minh Triều ít ỏi, bị tỉ
số quân lính triều đình chèn ép. Nếu đoàn binh sĩ thừa thế xông lên sẽ
tóm gọn toàn bộ.

Quả nhiên, Dương Tiêu Phong thâm niên sa trường, cả đời cầm quân chinh
chiến tứ phương. Nhoáng mắt đã phát hiện chi tiết ác nghiệt đó. Phủ Doãn đại tướng quân phất tay ra lệnh:

- Đánh!