Phong Lưu Tam Quốc

Chương 350: Tào Tháo đại thắng (hạ)

Mà quân Tào đem đại bộ phận quân sĩ gấp gáp công phá trận doanh của Thuần Vu Quỳnh, Viên Thiệu còn chưa mang binh mã tới gần Ô Sào viện quân đã bị phục kích lúc này sĩ khí của Viên quân.

Lương thảo của Viên quân bị hủy trong một bó đuốc, quân tâm tan rã, mỗi người đều vô tâm tham chiến, bại thế đã định.

Tào Tháo thừa cơ xung phong đại phá Viên quân, giết Thuần Vu Quỳnh, thiêu hủy toàn bộ lương thảo của hắn.

Ô Sào bị đốt rơi vòa tiền tuyến của Viên quân, Trương Hợp Tưởng Kỳ đánh Quan Độ lâu bất lợi liền hỏa tốc lui về, lại phát hiện ra Quách Đồ bọn họ vì thù riêng tuyên bố mình sớm cấu kết với quân Tào không cho tiến vào đại trại lúc này quân Tào đằng sau đuổi giết, Trương Hợp giận dữ đầu hàng Tào Tháo.

Viên quân quân tâm đã tán, ở bên trong mâu thuẫn bộc phát bảy mươi vạn đại quân như vụn cát cuối cùng không hình thành nên sức chiến đấu.

Quân Tào binh tới Hoàng Hà, thừa thắng xuất kích đánh bại Viên quân.

Cuối cùng Viên Thiệu hoảng sợ mang tám trăm kỵ binh trở về Hà Bắc.

Trận chiến Quan Độ song phương Tào Viên lực lượng chuyển biến, Viên Thiệu bại vong Tào Tháo chính thức bá chủ phương Bắc.

Trận chiến này Tào Tháo thắng không phải là ngẫu nhiên Tào Tháo hiệp thiên tử lệnh chư hầu, khiến cho mình trở thành người có lợi ở địa vị chính trị, toàn bộ phương diện điều động chư hầu các nơi, mà ở trong chiến lược, Tào Tháo dùng chính sách dĩ dật đãi lao hậu phát chế nhân, buông tha cho phòng tuyến Hoàng Hà mà tập trung ở vùng Quan Độ, nắm chắc cửa ải Ô Sào cuối cùng giành được thắng lợi.

Trái lại Viên Thiệu dung túng ngang ngược sát nhập thôn tính ruộng đất tùy ý vơ vét, bên trong bất hòa kiêu ngạo khinh địch bảo thủ không tiếp thu đề nghị của thuộc hạ, chần chờ không quyết đoán đánh mất nhiều cơ hội, cuối cùng lương thảo bị đốt, quân tâm dao động bên trong phân liệt.

Tào Tháo ở Quan Độ giành chiến thắng, phương Bắc thống nhất đã không xa.

Khi Trương Lãng nghe được tin tức này thì đã ở trong dự liệu của hắn nhưng vẫn có cảm giác bất an.

Trương Lãng thầm nghĩ nhất định phải nắm bước chân của Tào Tháo, mục tiêu kế tiếp của hắn hẳn là Lưu Biểu. Tuy nhiên mười vạn đại quân của mình xuất chinh Nam Hải, Triệu Vân hiển nhiên vẫn chưa có thể thích ứng cần phải bình ổn thủ thắng, nếu tiếp tục như vậy bình định Nam Hải chi loạn cần phải ba đến năm năm, ngoại trừ số binh mã cơ động còn có hai vạn thủy sư do Chu Du huấn luyện, nhân mã mình có thể rút không có nhiều lắm, đã vậy mình không có thực lực đả kích Lưu Biểu còn Lưu Bị kia không biết có thể như ý nguyện nhập xuyên không.

Trương Lãng biết sau khi đánh một trận ở Ô Sào xong sẽ gây ra ảnh hưởng trọng đại, cực kỳ sâu xa, phản ứng tiếp theo sẽ vô cùng hoa mắt, Trương Lỗ biết Tào Tháo lấy ít thắng nhiều đánh bại Viên quân thì lập tức bỏ qua ý định Trường An, chia binh lam fhai đường một đường lui về giữ Ngọ cốc một đường lui binh về Hán Trung, chuẩn bị trợ giúp Manh quân, chống lại binh Xuyên Trung.

Mà Mã Đằng Hàn Toại rục rịch lúc này lui về Tây Lương bắt đầu vững chắc Thiên Thủy, chờ cơ hội tiến công.

Lưu Biểu thì thúc giục Lưu Bị sớm có hành động, chuẩn bị thừa dịp Trương Lỗ tới Manh Quan thì đột phá cửa khẩu cùng Lưu Chương chia cắt đất Hán Trung.

Mà Trương Lãng cũng để cho Trương Liêu bỏ qua phòng tuyến Tế Bắc lui về Thái Sơn, nắm chặt yếu địa.

Mà Tào Tháo thì thừa cơ tiến lên bắc, quét sạch quân Viên.

Viên Thiệu hoảng sợ bị ép về Lê Dương

Nhưng lạc đà chết còn lớn hơn ngựa, Hà Bắc bốn châu dù sao cũng là đất rộng người nhiều, Tào Tháo mặc dù thắng nhưng thực sự không có khả năng đánh hạ, Lê Dương torgj yếu tướng thủ thành Tưởng Nghĩa lĩnh mấy vạn quân canh gác biết Viên Thiệu lui lập tức ra đón chào, sau đó mấy ngày Tưởng Nghĩa liên tục chỉnh đốn quân thế trọng chnấ, Viên Thiệu lui về Ký Châu mấy lần muốn tòng binh mã nhưng mưu sự thủ hạ vô cùng phản đối, Viên Thiệu vừa bị đánh bại sĩ khí thấp u buồn ốm đau không dậy không màng tới chính sự.

Mà lúc này Tào Tháo cũng không bỏ qua bức tiếp tới Lê Dương.

Đúng lúc này ba con trai của Viên Thiệu, trưởng nhi Viên Đàm lãnh năm vạn binh sĩ từ Thanh Châu tới tương trợ thứ tử Viên Hi từ U Châu lãnh sáu vạn binh mã tới, cháu ngoại Cao Kiền lãnh binh năm vạn từ Tịnh Châu mà tới, Viên Thiệu biết tin tức này thì tinh thần đại chấn gióng cờ trống.

Tào Tháo biết được mấy đứa con cháu của Viên Thiệu tới đây tương trợ thì lo lắng lập tức đem binh tiến tới Thương Đình hạ trại.

Mấy ngày kế tiếp hai quân giao đấu, ba đứa con của Viên Thiệu xuất chiến, mà Tào Tháo cũng đối chiến lại.

Tiểu nhi tử Viên Thượng của Viên Thiệu được Viên Thiệu yêu thích nhất mấy ngày gần đây muốn lập hắn làm kế thừa, Viên Thượng vì muốn thể hiện nên vũ khởi song đao lĩnh ba nghìn bộ binh xuất chiến.

Sử Hoán thuộc cấp của Tào Tháo biết hắn là con của Viên Thiệu thì thầm nghĩ cơ hội kiến công lập nghiệp đã tới, lập tức xuất quân.

Kết quả Viên Thượng dùng tên bắn chết Sử Hoán, Viên Thiệu thắng trận đầu xua quân liều chết.

Hai phe đại sát, đuổi tới trưa lúc này mọi người mới thu binh.

Sau đó Tào Tháo cùng những người khác bắt đầu tính kế thảo phá Viên quân, mưu sĩ Tuân Du đưa ra kế sách thập diện mai phục mà khuyên nhủ:

- Ngày sau quân ta lui về sông phục binh mười đội dụ dỗ Viên quân tới, lúc đó tử chiến nhất định có thể thắng được Viên Thiệu.

Kế này tất cả thuộc hạ của Tào Tháo đều đồng ý, phân làm năm đội trung quân Hứa Chử đi trước, ngày hôm sau sau khi mười đội phục binh hoàn tất, Tào Tháo để cho trung quân Hứa Chử tiến tới, cùng nhau truy kích, Hứa Chử quay đầu lại chạy Viên quân không ngừng đuổi theo đến khi trời sáng Viên quân đuổi tới sông quân Tào thối lui, Tào Tháo hét lớn khích lệ:

- Trước không có đường đi sau có truy binh sao không quyết tử chiến?

Chúng tướng hưởng ứng quay lại tử chiến.

Hứa Chử tả xung hữu đột chém hơn mười tướng, Viên quân đại loạn Viên Thiệu lạnh rét lòng đang định lui binh thì quân Tào đã đuổi tới, tả tướng Hạ Hầu Uyên mang binh chém giết, ba đứa con của Viên Thiệu liều chết mở đường máu, không đầy mười dặm Nhạc Tiến Vu Cấm lại nửa đường xông ra chém giết, Viên quân thây chất đầy đồng, lại không đến vài dặm, Lý Điển Tào Nhân lại xông ra Viên Thiệu phụ tử kinh hãi lạnh mình, đằng sau đại quân Tào Tháo lại đuổi tới, Hạ Hầu Đôn xông tới, Viên Thiệu hô to:

- Nếu như không quyết tử chiến phụ tử ta bỏ mạng hôm nay.