Trương Lãng thân thể cao lớn xuất hiện ở cửa ra vào, Điều Thuyền ngạc nhiên hô lên một tiếng, nhào tới đầu tiên, tiếp theo là Mi Hoàn, hai người đều ôm chặt lấy Trương Lãng không chịu buông tay. Hơn nữa thân thể mềm mại lại run lên không ngừng. Thái Văn Cơ chậm hơn một bước, chỉ có thể ngu ngốc đứng bên cạnh, ngây thờ nhìn người mình ngày đêm mong nhớ cả trong giấc mộng.
Trương Lãng nhẹ nhàng vỗ đôi vai mềm yếu của các nàng, vô cùng yêu thương nói:
- Bảo bối, đừng khóc, ta đã trở về các nàng nên vui mới đúng chứ.
Trương Lãng nói chưa dứt lời, vừa nhắc tới hai nàng liền nghĩ tới nỗi tương tư dày vò, không khỏi khóc lên thành tiếng.
Trương Lãng đau lòng ôm lấy các nàng, nhìn thấy thân thể gày gò của nàng Vân Cơ phía trước.
Giọt nước mắt từ đôi mắt phượng hoàng rơi xuống, đã hơn có chút sưng đỏ. Môi anh đào mở ra, bộ ngực phập phồng mạnh mẽ. Nhìn bộ dạng yếu đuối của nàng, Trương Lãng trong lòng rung động, nhẹ nhàng buông hai mỹ nư ra, đi tới trước mặt Văn Cơ, nhìn nằng thắm thiết.
Văn Cơ rốt cuộc không khống chế nổi chính mình, ôm lấy Trương Lãng vui mừng khóc òa lên.
Trương Lãng nhẹ nhàng nói:
- Nghe Dung nhi nói nàng bị bệnh, đúng là nha đầu ngốc, sau này nàng nhất định phải dưỡng bệnh cho tốt.
Văn Cơ tựa trong lồng ngực Trương Lãng, nội tâm như muốn tan ra. Chỉ biết nhếch cái miệng nhỏ nhắn cố hết sức gật đầu. Hình dung ra tâm hồn ngọt lịm, chỉ cảm thấy những đau khổ chịu đựng những ngày qua, hôm nay đã được hồi báo tất cả.
Trương Lãng cũng cảm thấy tình cảm thắm thiết của mỹ nữ trong lòng, không chịu được bèn dùng tay nâng khuôn mặt nàng lên, nhìn con mắt phượng hoàng không còn chút sức lực của mỹ nhân, đau lòng nói:
- Ngươi gầy quá.
Say đó không để Văn Cơ kịp phải ứng bèn hôn lên đôi môn nàng.
Toàn thân Văn Cơ cứng đờ, vừa đón lấy đã lập tức mềm nhũn ra, đã rất lâu rồi trên người lại mới có cảm giác. Hoàn toàn không để ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của Điêu Thuyền và Mi Hoàn bên canh, giống như đầu lưỡi rắng nhiệt tình đáp lại.
Một lúc sau hai người mới buông ra.
Văn Cơ thở hồng hộc, khí chất như lan phượng vô cùng nhiệt tình nhìn về phía Trương Lãng.
Trương Lãng mỉm cười, giơ bàn tay về phía Điêu Thuyền và Mi Hoàn.
Hai người thẹn thùng liếc mắt nhìn nhau, ngoan ngoãn nhích lại gần, tự dâng lên một nụ hôn dài nồng nhiệt.
Hàn Sương thấy thế, ngoan ngoãn đóng cửa lại đi ra ngoài.
Trương Lãng ôm Điêu Thuyền, Văn Cơ và Mi Hoàn chỉ có thể dựa vào sau lưng, nghe thấy cương khí ý loạn tình mê trong người mình.
Trương Lãng mở miệng gian tà nói:
- Các ngươi buổi tối ai cùng ta đây?
Ba người cùng nhìn nhau, ai cũng nhìn thấy ánh mắt trông đợi của người kia.
Trương Lãng thấy các nàng khuôn mặt xấu hổ đỏ ửng lên, trêu ghẹo nói:
- Hay là tối nay bốn người chúng ta cùng ngủ chung?Văn Cơ đỏ khuôn mặt như trứng gà, khẽ đánh cho Trương Lãng một phát, giọng nói khẽ xấu hổ:
- Hoang đường.
Trương Lãng nở nụ cười ha hả nói:
- Diễm nhi, cơ thể nàng vẫn chưa khỏe lắm, buổi tốt nàng hãy nghỉ ngơi sớm đi.
Văn Cơ khó giấu vẻ thất vọng, nhưng cũng ưng thuận gật đầu.
Trương Lãng sao có thể để cho giai nhân thất vọng, thấp giọng nói:
- Buổi tối muộn ta sẽ bò lên giường của nàng ôm nàng ngủ nha.
- A.
Văn Cơ giật mình kinh ngạc. mặt đỏ như Vân Hà.
Trương Lãng vỗ nhẹ khuôn mặt của Văn Cơ, nói:
- Nàng đi ngủ trước đi, một lát nữa ta tới.
Văn Cơ nhẹ nhàng ngoan ngoãn gật đầu.
Trương Lãng lúc này mới xấu hổ dẫn Điêu Thuyền và Mi Hoàn đi. Ở lại sẽ khiến Văn Cơ thất vọng, lan man tưởng tượng tới cảnh nghỉ ngơi trên giường.
Trương Lãng ôm chiếc eo bé nhỏ của hai thiếu nữ, vội vã đến khuê phòng của Điêu Thuyền.
Đóng cửa chặt, Trương Lãng lại thấy hai thiếu nữ thể hiện có chút không được tự nhiên, nhìn hai nàng lúc này mới nhớ ra rằng hai nàng vẫn chưa trải qua chuyện này, nhớ tới buổi tối đẹp đẽ sắp tới, miệng không khỏi khiêu khích nói:
- Sao thế, ai cũng giống như Lâm Đại Địch vậy? Sợ ta ăn thịt các nàng sao? Giống như song phượng đùa giỡn long nha.
Trương Lãng bắt đầu dùng tay vuốt ve phần lưng mềm mại cua rhai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ mặt đỏ như gấc chín, như trái táo chín mọng khiêu khích. Chỉ biết tựa vào trong lồng ngực Trương Lãng, không có chút kháng cự nào với bàn tay đang lần mò bốn phía ráo riết kia.Trương Lãng như cá gặp nước, nghĩ lại mình đã nhẫn nhịn suốt một năm, trong lòng ngứa ngáy không chịu nổi.
Tay sớm đã không chịu nổi sờ soạn trên lưng các nàng đã chuyển sang vuốt ve từ mông đến đùi.
Ánh mắt nhiệt tình của hai thiếu nữ càng trở nên kiều diễm ướt át, tựa vào ngực Trương Lãng, bộ ngực căng phập phồng không ngừng. Trương Lãng có thể cảm thấy được những thay đổi trên thân thể các nàng, càng ngày càng khiến mê người.
Trương Lãng hôn cái miệng nhỏ nhắn đầy khêu gợi của đt, lưỡi bắt đầu mây mưa bốn phía, hơn nữa thỉnh thoảng còn mút cái dịch ngọt ngọt. Tay bắt đầu sờ vào trong nội y của Mi Hoàn, sờ soạn bốn phía.
Điêu Thuyền sớm đã mềm mại không còn chút lực nào, khi Trương Lãng trèo lên bộ ngực nàng, rốt cục kêu lên một tiếng, không còn khí lực để làm những động tác tiếp theo, chỉ có thể mềm nhũn trong ngực Trương Lãng.
Trương Lãng cũng cảm giác thân thể mình thay đổi, ôm hai mỹ nữ đi vào giường, nhanh chóng cở bỏ xiêm y của các nàng.
Chỉ trong chốc lát, hai** trắng noãn như lông cừu xuất hiện trước mặt Trương Lãng.
Như những dãy núi tầng tầng lớp lớp phập phồng, đường cong phác họa đẹp đẽ ở bên trong hai cỗ mài quỷ giống như động lòng người. Điêu Thuyền thân thể phốp pháp, cong cong, giống như những mảnh khác tinh xảo, khiến cho người vừa nhìn sẽ phát điên. Mi Hoàn làn da non mịn màng, trắng hồng, thân thể sáng bóng, vô cùng linh hoạt, hơn nữa bộ ngực vô cùng vững chắc.
Hai người đều có nét đẹp riêng, dưới ** chập chờn, vẻ đẹp vô biên khiến cho Trương Lãng vừa nhìn nhất thời ngây người.
Mà Điêu Thuyền và Mi Hoàn xấu hổ không dám mở mắt ra, không biết đặt hai tay ở đâu mới được.
Trương Lãng nửa ngày mới tỉnh lại được, khống chế không được dục hỏa bên trong mình, dùng tốc độ ánh sáng cởi y phục trên người nhào tới.
Vừa đùa giỡn bên trong thân thể hai nàng, vừa trêu đùa:
- Như thế này có được không?
Điêu Thuyền và Mi Hoàn cùng đồng thời mở mắt nhìn bốn phía, thẹn thùng liếc nhìn Trương Lãng, sau đó lại nhắm mắt lại.
Trương Lãng coi như càng thêm tinh thần cổ vũ, càng hăng say vuốt ve bộ ngực hai nàng.
Không biết là ai rốt cục không thể chịu nổi sự khiêu khích của Trương Lãng, khẽ rên lên:
- Lão công, đừng làm nữa, đau quá.
Thì ra bàn tay to của Trương Lãng nắm vào phần mẫn cảm trên ngực Mi Hoàn, khiến cho toàn thân nàng đau đớn, vừa khó chịu vừa thoải mái.