Miêu Nghị nói:
- Không thể nào.
Trình Ngạo Phương nhíu mày, không nói gì nữa.
Lão Bản Nương cũng bắt được ba động pháp lực, truyền âm hỏi:
- Ngươi và nữ nhân kia đang nói gì vậy?
- Ài! Đang hỏi chúng ta vừa nói gì, ta nói ngươi đang chửi ta.
Miêu Nghị buông tiếng thở dài, lại nghiêng đầu nhìn về phía Trang Hữu Văn bên cạnh, phát hiện Trang Hữu Văn thỉnh thoảng tràn đầy hồ nghi nhìn về phía mình, hiển nhiên cũng đã nhận ra pháp lực ba động.
Trang Hữu Văn cũng truyền âm cho hắn:
- Ngươi thật bận rộn!
Đinh đinh đinh, ba tiếng kim ngọc lại một lần nữa vang lên, động tĩnh ở phương hướng đại điện lập tức thu hút ánh mắt của mọi người phía dưới, chỉ thấy từ cửa đại điện Linh Lung tông đi ra hai người.
Một đạo sĩ cao to, mặc đạo phục màu đen, cài trâm ngọc trên đầu, gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ khôi ngô, ba sợi râu dài đen như mực đeo trước ngực, đôi mắt lạnh lùng, ánh mắt quét nhìn mọi người phía dưới đầy như thế, phong thái ngạo nghễ toát ra một luồng khí thế uy thêm thiên hạ.
Đi bên cạnh hắn, là một mỹ nhân như từ trong tranh đi ra, đoan trang xinh đẹp, mặc một bộ y phục trắng như tuyết, gầy nhưng không mất đi thân thể thướt tha, mặt mũi xinh đẹp như Thanh Mộng, tóc mây búi cao, không đeo bất kỳ đồ trang sức nào, cả người lộ ra vẻ trắng trong thuần khiết, vẻ thùy mị hấp dẫn ánh mắt của mọi người không hề thua kém Hồng Trần tiên tử và Nguyệt Dao tiên tử, không phải mỹ lệ bình thường, chẳng qua vẻ mặt lộ ra vẻ có chút nhạt nhẽo.
- Phong Bắc Trần đi ra rồi.
Ở phụ cận truyền đến một giọng nói thầm.
Miêu Nghị kinh ngạc, lập tức truyền âm hỏi Lão Bản Nương:
- Đạo sĩ kia chính là Phong Bắc Trần?
- Ừ!
Lão Bản Nương trả lời.
Miêu Nghị lại hỏi:
- Vậy nữ nhân có tư cách đi sóng vai với hắn là người nào?
Lão Bản Nương nói:
- Có thể cùng sóng vai mà đi dĩ nhiên là phu nhân của hắn Tần Tịch.
- Không ngờ phu nhân của Phong Bắc Trần lại xinh đẹp như vậy.
Miêu Nghị khen một tiếng tự đáy lòng, thật sự không hề kém cạnh so với lão Tam và sư tỷ sai của nàng, nữ nhân xinh đẹp trong thiên hạ vẫn rất nhiều, phát hiện nói nữ nhân nào là xinh đẹp nhất cũng có chút quá đáng, mỹ nhân trong thiên hạ há lại chỉ có một người. - Làm sao? Lẽ nào lại để mắt đến lão bà của người ta rồi?
Lão Bản Nương lạnh lùng hỏi.
Miêu Nghị có cảm giác sụp đổ trong nháy mắt, quay đầu lại tàn nhẫn trợn mắt nhìn nàng, nữ nhân này vẫn chưa chán hay sao, làm sao cứ lấy chuyện này ra nói mình.
Lão Bản Nương giả bộ tức giận quay đầu lại không nhìn hắn, nhưng khóe miệng đã hiện lên vẻ hài hước, nàng rất thích cảm giác khi dễ hắn, chỉ hận không thể sớm chiều ở chung, khi dễ hắn cả đời.
Ở cửa đại điện, sau khi vợ chồng Phong Bắc Trần đi ra ngoài, phía sau lại đi ra một đôi, chẳng qua không hề xứng đôi với một cặp phía trước, nam chính là một lão đầu tử tướng mạo bình thường, có mấy phần uy nghi, nữ nhân cũng là người xinh đẹp, nhìn cũng chỉ có chừng ba mươi tuổi, ẩn chứa phong phạm mẫu nghi. Miêu Nghị đang muốn mở miệng hỏi, Lão Bản Nương đã chủ động giới thiệu giúp hắn:
- Lão nhân kia chính là chưởng môn Mạc Danh của Linh Lung tông, nữ nhân chính là phu nhân của hắn, cùng họ với ngươi, tên là Miêu Quân Di, cũng là đệ tử của Phong Bắc Trần. Hôn sự của hai người là do Phong Bắc Trần thúc đẩy, vốn Linh Lung tông sẽ rơi vào Ma quốc, kết quả Phong Bắc Trần đột nhiên gả đệ tử của mình cho Mạc Danh, cứ như vậy lưu Mạc Danh lại, cũng chẳng khác gì vững vàng cắm chốt Linh Lung tông ở Vô Lượng quốc. Nói cho ngươi sự kiện, năm đó Phong Bắc Trần kêu đệ tử của mình là Miêu Quân Di đi lấy lòng Mạc Danh, bên phía Ma quốc cũng có người đề nghị ông nội ta gả ta cho Mạc Danh. Miêu Nghị lạnh lùng nói:
- Không biết là vị nào đưa ra chủ ý cùi bắp này?
Lão Bản Nương cười giễu nói:
- Ghen tị? Trong lòng không thoải mái?
Vừa nói lại thở dài:
- Ài! Người đưa ra chủ ý cùi bắp chính là thập lục thúc của ta. Ông nội ta nổi trận lôi đình giận dữ ngay tại chỗ, không chút lưu tình, trực tiếp giết chết thập lục thúc, đồng thời triệu tập tất cả mọi người của Vân gia, cầm đầu của thập lục thúc cảnh cáo trên dưới Vân gia, Vân gia tung hoành thiên hạ không cần lấy cả đời con gái làm thẻ đánh cược, tình nguyện đứng chết, cũng không nằm sinh, tuyệt đối không làm ra loại chuyện bán mình cầu vinh, làm ra loại chuyện bại hoại như vậy. Giết không tha! Lúc ấy mẫu thân của thập lục thúc, cũng chính là bà cô của ta có thể nói là khóc đến chết đi sống lại, muốn ông nội của ta bồi thường tính mạng của nhi tử. Kết quả ông nội của ta nổi điên lên, chỉ vào người bà cô nói, có thể dạy ra nhi tử có tâm tính như thế, ngươi cũng khó thoát tội, lưu lại tiện nhân nhà ngươi sớm muộn gì cũng gây tai họa. Vân gia sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy diệt trong tay ngươi! Ông nội của ta lại trước mặt trên dưới Vân gia, đích thân giết bà cô ta. Sau đó trước mặt mọi người, gia gia lại rạch sáu đao trên người mình, chỉ vào sáu vết đao chảy máu đầm đìa trên người, nói bản thân không biết dạy con, mình cũng có trách nhiệm, cũng phải chịu phạt!
Khiếp sợ! Miêu Nghị thật sự kinh hãi, cũng bởi vì một chủ ý cùi bắp, Vân Ngạo Thiên đã giết nhi tử và lão bà của mình, thậm chí còn cầm đầu nhi tử của mình ra giáo huấn, loại phương thức cảnh cáo này của Mạc Danh cũng quá độc ác. Không trách được là đại ma đầu số một Ma quốc, nhưng cũng không nhịn được khen:
- Gia gia ngươi mới là thật anh hùng chân hào kiệt!
Lão Bản Nương:
- Cái này là nịnh bợ rồi?
Miêu Nghị:
- Không phải! Ta nói rất thật lòng, nghe đại danh Ma Thánh đã lâu. Không biết lúc nào mới có thể thấy được phong thái của Ma Thánh!
Lão Bản Nương thay đổi đề tài:
- Người đi ra phía sau là nữ nhi Mạc Quân Lan của Mạc Danh và Miêu Quân Di, vị hôn phu bên cạnh nàng cũng là người thừa kế chưởng môn Linh Lung tông Hạng Bách Đình, đệ tử của Mạc Danh.
Miêu Nghị lập tức nhìn lại, hắn tương đối quan tâm đến đôi phu thê này, phát hiện Mạc Quân Lan quả nhiên rất xinh đẹp, so với mẹ mình còn xinh đẹp hơn mấy phần, khí chất lộ ra vẻ thanh tao lịch sự. Còn Hạng Bách Đình cũng là ngọc thụ lâm phong, cao lớn bất phàm, dáng vẻ đúng là đẹp mắt hơn Yêu Nhược Tiên không chỉ mấy phần, người ta là tướng mạo tuấn lãng đẹp trai, còn Yêu Nhược Tiên chỉ có thể dùng từ xấu xí để hình dung, nếu đổi lại mình là Mạc Quân Lan chắc chắn cũng sẽ chọn Hạng Bách Đình chứ không chọn Yêu Nhược Tiên, không biết lão yêu quái có cái gì không phục.
Bất kể đôi nam nữ nào đó không thích chuyện tốt đẹp, chẳng qua không biết lời đồn đãi là thật hay giả! Miêu Nghị lại hỏi:
- Tin đồn Mạc Quân Lan thiếu chút nữa được gả cho một người khác tên là Tử Dương tiên sinh, không biết là thật hay giả? Lão Bản Nương nói:
- Ngươi nói là chuyện Linh Lung tông chọn lựa người thừa kế chưởng môn sao? Tử Dương tiên sinh vốn cũng là đệ tử của Mạc Danh, là sư đệ của Hạng Bách Đình, trong tỉ thí người thừa kế luyện bảo, hai người đều bộc lộ tài năng, nghe nói Tử Dương tiên sinh trong trận đối quyết cuối cùng đã thất bại bởi sư huynh Hạng Bách Đình.
---------------