Phi Thiên

Chương 611-2: Thật sự đánh chết rồi (2)

Hắn vừa đứng dậy, những người khác của Mộc Hành cung lại vây lại, mọi người điều tra, sau khi xem xét phát hiện thật sự đã chết rồi, hơn nữa còn chết rất thê thảm, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng thành một đống nát bét.

- Không giống như ta giết, không phải các ngươi vừa rồi chữa thương cho hắn, động tay chân gì chứ? Miêu Nghị nhìn đám người của Tiên Hành cung, đột nhiên trả đũa.

- Ngươi nói gì?

Đám người của Tiên Hành cung trong nháy mắt nổi giận.

- Làm sao? Muốn dùng thế hiếp bức người sao?

Miêu Nghị vừa lên tiếng, người bên phía Mộc Hành cung lập tức đứng lên đối đầu với người của Tiên Hành cung, thật sự có thể nói là đại chiến hết sức căng thẳng.

Bên phía Tiên Hành cung chỉ vào Miêu Nghị quát lên:

- Miêu tặc, ngươi giết người còn dám trả đũa?

Miêu Nghị cười lạnh nói:

- Là ta giết thì thế nào? Hắn động thủ trước, ta không thể hoàn thủ sao? Bản thân đã không có bản lĩnh, lại dám động thủ, đây chính là bản thân hắn không biết tự lượng sức mình, muốn chết!

Bên kia quát lên:

- Ác tặc lớn lối! Giết người thì đền mạng!

Miêu Nghị quát lên:


- Ai dám động đến ta thử xem, dù sao giết một người cũng là giết, ta không ngại giết thêm mấy người đâu!

- Thật đúng là coi chúng ta không ra gì!

Đám người bên phía Thủy Hành cung cũng rống lên:

- Động thủ trước đánh người, còn cãi chày cãi cối...

Tóm lại hai bên chỉ nói chuyện không động thủ, mọi người mặt đối mặt, chỉ vào lỗ mũi đối phương mắng tới mắng đi. Lúc này chỉ cần có một người động thủ trước, vậy khẳng định sẽ xảy ra đánh nhau, nói cho cùng động thủ ở Đô thành trong lòng mọi người vẫn có chút băn khoăn.

Nhìn thấy tay một nữ nhân đâm tới đâm lui trước mặt mình, chỉ vào lỗ mũi mình mà mắng, thiếu chút nữa đâm mù mắt mình! Ánh mắt Miêu Nghị chợt lóe, đột nhiên tát một cái, tiếng tát tai vang dội thanh thúy, tàn nhẫn quất vào khuôn mặt trắng nõn của đối phương!

Hiện trường yên lặng trong một lát ngắn ngủi, Ổ Mộng Lan liếc mắt, giơ tay lên ôm trán, xong rồi! Đoán chừng song phương không cách nào khắc chế nữa rồi, nàng phát hiện tiểu lão đệ này không phải sợ chuyện náo lớn, chỉ sợ chuyện náo không lớn!

Triệu Phi ngẩn ra, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, hắn hiểu tâm tư của Miêu Nghị, muốn đánh mọi người cùng nhau đánh, nếu không khẳng định một mình Miêu Nghị sẽ gặp xui xẻo, mọi người cùng nhau xui xẻo mới an toàn nhất!

Nữ nhân bị tát tựa hồ tỉnh mộng, che khuôn mặt sưng lên, hét lên một tiếng chói tai:

- Ta giết ngươi!

Hiện trường nhất thời rối loạn, hai bên lập tức làm ra tư thế sẵn sàng, tất cả đều không dám sử dụng vũ khí ở Đô thành. Một nhóm người hỗn chiến chung một chỗ, xích thủ không quyền đánh nhau oanh oanh liệt liệt, hoa viên trong nháy mắt bị phá hư đến rối tinh rối mù. Không ngừng có người bị đánh bay, bò dậy lại lao đến, cũng có người bị đánh đến hộc máu.

Ban đầu mọi người còn có thể khống chế, nhưng sau khi song phương đều có người bị thương, dần dần đánh rất ác liệt máu lửa, nhìn thấy tình cảnh này có dấu hiệu liều mạng phát sinh, trên không trung đột nhiên truyền đến một tiếng quát chói tai:

- Dừng tay cho ta!


Trên không trung, Đại đô đốc phủ đô đốc Lan Hầu pháp giá đích thân tới, mắt lạnh lẽo nhìn phía dưới, vẻ mặt sương lạnh, phía sau là hơn mười người của phủ đô đốc….

Quả thực là quá kỳ cục, là chư hầu canh giữ một phương của Quân Sử, bọn họ vốn nên làm gương, tuân thủ pháp tắcn của Đô thành mới đúng, nhưng một đám điện chủ phía dưới lại ở chỗ này quần đấu, phí công Quân Sử bao trọn nơi này khao thưởng cho bọn họ, mọi thứ đều cho vào bụng chó ăn rồi. Đám người đang hăng máu đánh nhau phía dưới trong nháy mắt tịt ngòi, nhìn thấy Lan đại đô đốc xuất hiện cũng chột dạ, mọi người chật vật thu tay lại.

Lan Hầu dẫn một nhóm người trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người:

- Các ngươi thật to gan, dám ẩu đả đánh nhau ở Đô thành, có phải đều chán sống rồi hay không?

- Đại đô đốc, chúng ta cũng không phải tự nhiên ẩu đả đánh nhau, mà là có người giết người của Tiên Hành cung chúng ta, chúng ta đang bắt hung thủ, đang chuẩn bị giao nộp cho Đại đô đốc xử lý!

Bên phía Tiên Hành cung có người chỉ vào Miêu Nghị lớn tiếng nói:

- Đại đô đốc, hung thủ đang ở đây, kính xin Đại đô đốc chủ trì công đạo cho Tiên Hành cung chúng ta!

Miêu Nghị nhìn thấy Lan Hầu cũng có chút chột dạ, thân thể ý thức lui ra sau lưng người khác, muốn tránh phong mang, ai ngờ bị chỉ điểm ra ngoài.

- Giết người?

Sắc mặt Lan Hầu lại lạnh đi mấy phần, ánh mắt thuận thế nhìn lại, đám người đang che chắn cho Miêu Nghị không chịu được ánh mắt của hắn, theo bản năng lùi lại, làm Miêu Nghị hơi có vẻ lúng túng không có chỗ nào che dấu. Nhìn thấy Miêu Nghị, ánh mắt Lan Hầu hơi ngẩn ra, tại sao lại là người nầy?

Có rất ít tu sĩ dám gây chuyện ở Đô thành, nha môn của phủ đô đốc cũng coi như thanh nhàn. Người dám gây chuyện ở Đô thành phần lớn là loại phàm phu tục tử, thật sự tín đồ quá nhiều, vì vậy một sô chuyện vô ích cũng không tránh được, đại sự của loại phàm phu tục tử không coi vào đâu dĩ nhiên sẽ có quan địa phương xử lý, còn chưa đến mức làm phiền phủ đô đốc. Cho nên người có duyên nhiều lần với phủ đô đốc như Miêu đại điện chủ rất hiếm có.

Lan Hầu buồn bực rồi, làm sao người này lại gây chuyện nữa chứ?

Hắn tự mình tham dự điều tra vụ án ‘Nhân viên nằm vùng Miêu Nghị bại lộ ở khách sạn Phong Vân’, cho nên biết một số chuyện mọi người không biết tình. Chính là Tiên Thánh Mục Phàm Quân âm thầm an bài một nhóm người đến Lưu Vân Sa hải thi hành nhiệm vụ bí mật, vị Miêu Nghị này lại làm được chuyện rất nhiều người không thể làm được, thuận lợi đánh vào nội bộ khách sạn Phong Vân, trở thành tâm phúc bên cạnh Lão Bản Nương của khách sạn Phong Vân, đặc biệt hơn là hắn chính là vị Ngưu Nhị mai danh ẩn tích .

Nếu không phải Lan Hầu đích thân tham dự vào điều tra vụ án này, chỉ sợ cũng không cách nào tin tưởng, Miêu Nghị chính là Ngưu Nhị rất nổi tiếng ở giới tu hành. Sau này bởi vì thân phận bại lộ, thiếu chút nữa mất mạng, hắn mới rời khỏi Lưu Vân Sa hải. Lời khai của Miêu Nghị cũng tiết lộ nguyên nhân thân phận bại lộ, một quỹ viên nhỏ bé bị thương hội trục xuất ‘Nhâm Huyền Minh’ đã liên lụy đến gia tộc Hô Diên, chính là người chịu trách nhiệm xử lý vụ án này năm đó. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lan Hầu tham dự điều tra chuyện này.

Cũng chính vì bên phía thương hội trấn giữ bằng chúng Miêu Nghị trình lên An Chính Phong của Lưu Vân Sa hải, cộng thêm không biết An Chính Phong nói những thứ gì, làm Tiên Thánh Mục Phàm Quân tức giận, trực tiếp xuống tay với gia tộc Hô Diên. Đệ tử của Tiên Thánh là Hô Diên Thái Bảo đến nay vẫn bị nhốt trong phòng suy nghĩ. Nếu không phải thấy hắn là đệ tử của mình, cuối cùng lại điều tra ra Hô Diên Thái Bảo thật sự không tham gia vào chuyện ám sát Miêu Nghị, nếu không Hô Diên Thái Bảo sợ rằng đã mất mạng.

Mặc dù như thế, Tiên Thánh Mục Phàm Quân cũng trừng phạt tương đối nghiêm nghị đối với Hô Diên Thái Bảo, chưa nói đến gia tộc Hô Diên suy vong, Hô Diên Thái Bảo còn bị nhốt trong phòng suy nghĩ hơn một vạn năm!

---------------