Lời này thiếu chút nữa làm cho Trình Ngạo Phương sặc chết. Chén trà nhanh chóng được bà ta đặt lại trên bàn, nhận lấy khăn tay do thị nữ đưa tới nghiêng đầu một bên, che miệng lại ho khan vài tiếng.
Vẻ mặt của Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn lập tức vô cùng đặc sắc, cắn chặc hàm răng, cố nén không cười.
Tư Không Vô Úy ơi là Tư Không Vô Úy, ngươi may mắn không có tới đây, bằng không ngươi nhất định sẽ gọi Miêu Nghị là “đại gia” (cái thằng ông nội, từ dùng để chửi)! Trong lòng của Triệu Phi thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Miêu Nghị hoàn toàn đã hết chỗ nói rồi. Hắn phát hiện người này vì kết minh thật đúng là nói cái gì cũng có thể hạ bút thành văn, cái gì cũng có thể nói ra được.
Bản thân Trình Ngạo Phương cũng cảm giác vừa bực mình vừa buồn cười, không chết trận ngược lại bị một ly trà làm cho sặc suýt chết rồi. Sau khi bà ta bình phục khí tức, ít nhiều có chút kinh ngạc hỏi:
- Đào Thanh Ly cũng lấy điện chủ thủ hạ của mình làm nam nhân của mình sao?
Miêu Nghị làm bộ không phát hiện bà ta vừa rồi bị nước trà làm cho bị nghẹn đến mặt hoa thất sắc, bộ dạng vô cùng bối rối ấy, hai tay hắn giang ra nhún vui:
- Chuyện này không có cách nào che giấu được. Trình cung chủ sau này đương nhiên sẽ biết, tại hạ cũng không cần phải nói dối làm gì. Dĩ nhiên rồi, nguyện hướng cúi đầu xưng thần với Trình cung chủ còn có một nguyên nhân khác, và cũng coi như là một nguyên nhân trọng yếu nhất.
Trình Ngạo Phương đã khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt một câu:
- Nói đi!
Miêu Nghị trả lời:
- Chuyện này liên quan tới một chuyện của lão cung chủ năm đó đã làm. Hiện giờ Nhật Hành cung có một vị Hành tẩu tên là Chu Diệu Hiển, vốn là một vị Hành tẩu của Thủy Hành cung. Sau bị lão cung chủ đuổi ra ngoài, Chu Diệu Hiển có thể nói là cực kỳ hận lão cung chủ. Đào cung chủ sợ nhiều chuyện sẽ mệt người, bèn quyết định mang đại lễ ưu tiên đưa cho Trình cung chủ. Dĩ nhiên, nếu như Trình cung chủ coi thường, chúng ta không làm gì khác hơn là sẽ tìm Nhật Hành cung nói chuyện. Thiết nghĩ cho dù Chu Diệu Hiển có hận Đào lão cung chủ như thế nào đi nữa, cũng không thể khiến cho Nhật Hành cung bỏ qua ích lợi lớn như vậy!
Lai lịch nhân vật trọng yếu bên phía Nhật Hành cung ra sao, bên Mộc Hành cung không thể không biết. Chuyện của Chu Diệu Hiển dĩ nhiên rõ ràng, điều này đích xác nằm trong phạm vi tình và lý.
Trình Ngạo Phương nhàn nhạt hỏi:
- Ý của ngươi là chúng ta hai bên liên thủ, cùng diệt Nhật Hành cung. Toàn bộ địa bàn của Nhật Hành cung thuộc về ta, Thủy Hành cung các ngươi hàng năm lại lấy một nửa ích lợi cống nạp cho ta, lấy đó để đổi quyền tự trị phải không?
Miêu Nghị ôm quyền đáp:
- Trình cung chủ anh minh, chính là ý này!
Trang Hữu Văn lên tiếng chỉ trích nói:
- Kế hoạch xem ra rất hấp dẫn, nhưng chúng ta làm sao mà biết được các ngươi không phải tâm mang ý xấu?
Miêu Nghị lập tức quay đầu lại, không khách khí chút nào nói:
- Trang Hành tẩu chẳng lẽ cho rằng Thủy Hành cung ta quyết tâm đập nồi dìm thuyền đánh một trận là giả hay sao?
Hắn quay đầu lại lần nữa chắp tay với Trình Ngạo Phương, lớn tiếng nói:
-Vì biểu thành ý liên minh, Thủy Hành cung tập kết 13 vạn nhân mã dẫn đầu trước phát động tấn công Nhật Hành cung. Chúng ta động thủ trước phân tán thực lực của Nhật Hành cung, Trình cung chủ lại tập trung lực lượng mạnh nhất, lấy nhiều đánh ít vây công, một lần hành động là bắt lại cung chủ Thi Khiếu Thiên cùng đám người của Nhật Hành cung, rồi cùng Thủy Hành cung ta hợp binh hoàn toàn bình định Nhật Hành cung. Nhất định là một chiến dịch sẽ kiến tạo kỳ công!
Nhân mã của Thủy Hành cung tiến công trước sao?
Trình Ngạo Phương, hãy Thượng Lưu Hoan, Trang Hữu Văn theo bản năng ánh mắt nhìn nhau một chút, trong lòng đều lẩm bẩm, xem ra Thủy Hành cung này thật đúng là chuẩn bị liều mạng rồi, lại muốn lấy trứng chọi đá cứng đối cứng...
- Nói cặn kẽ một chút.
Trình Ngạo Phương nói ra một câu.
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Nghe nói Mộc Hành cung cùng Nhật Hành cung đang trong đàm phán, hai bên thay phiên phái người đi tới bàn bạc, có chuyện này hay không?
Trình Ngạo Phương "Ừ" một tiếng:
- Một vị Hành tẩu của song phương các phái dẫn hai gã chấp sự, đã trở về bàn bạc xong vài vòng.
Miêu Nghị lập tức nói:
- Chúng ta song phương đều làm chuẩn bị, đợi cho đàm phán đến bên Mộc Hành cung, 13 vạn đại quân của Thủy Hành cung ta lập tức tấn công. Dưới quy mô tấn công lớn như vậy bất luận thắng bại như thế nào, Nhật Hành cung nhất định khẩn cấp phái cao thủ đến ổn định thế cục. Như vậy trấn thủ cao thủ bên phía phủ của cung chủ phủ tất nhiên không nhiều lắm. Thủy Hành cung vừa động thủ, bên cung chủ lập tức trước tru diệt mấy vị cao thủ của đối phương phái tới đàm phán, lại chặt đứt một cánh tay của Nhật Hành cung! Lập tức tập trung tất cả Hồng Liên cao thủ trở lên của Mộc Hành cung lao thẳng tới vị trí cụ thể của Nhật Hành cung cung phủ, lấy nhiều đánh ít, cần phải đánh một trận tru diệt đám người Nhật Hành cung cung chủ Thi Khiếu Thiên. Về sau nữa lập tức chạy đến gấp rút tiếp viện Thủy Hành cung ta, sau đó trảm sát cao thủ còn sót lại! Chờ đến nhóm lớn người của Mộc Hành cung chạy tới, có thể thoải mái tảo trừ tất cả tàn khấu của nội cảnh Nhật Hành cung, đại sự có thể định!
Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn sau khi nghe xong nhìn nhau, đều gật đầu nói:
- Nếu là như vậy, cung chủ, chuyện này có thể được!
Trình Ngạo Phương hơi gật đầu, nhìn về phía Miêu Nghị:
- Nghe ra lợi ích đều ở bên phía bổn cung. Các ngươi có biết một khi dẫn Nhật Hành cung cao thủ đi tới, bên phía các ngươi gặp phải áp lực cực lớn, ngươi không lo lắng bên chúng ta sẽ không đi cứu các ngươi hay sao? Dù sao các ngươi chết sạch đối với chúng ta mà nói càng tốt hơn.
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Nếu bên phía chúng ta chết sạch, xin hỏi nhân mã một cung của Mộc Hành cung phân tán đến trên mặt của ba cung là tình hình gì? Chỉ sợ chờ đến sau khi tin tức truyền ra ngoài, còn đợi không được cung chủ mang nhân mã bổ đủ, chính là lúc những cung khác thừa dịp mà vào đối phó Mộc Hành cung. Huống chi sau khi chúng ta nói chuyện ổn thỏa đương nhiên cần phải lập Như luật lệnh để ước thúc song phương với nhau!
- Nếu các ngươi không lo lắng, ta đây cũng không có gì đáng nói.
Đây chính là tư thái của cường giả, Trình Ngạo Phương nhìn về phía Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn:
- Nhị vị Hành tẩu còn có ý kiến gì không?
Hai người chắp tay nói:
- Nghe theo pháp chỉ của cung chủ!
Trình Ngạo Phương gật đầu, nói với Miêu Nghị:
- Bảo Đào Thanh Ly nhanh chóng tới định ra Như luật lệnh đi. Chuyện này thích hợp làm sớm không nên chậm trễ, đàm phán cùng Nhật Hành cung cũng không thể kéo dài quá lâu, nếu không dễ dàng khiến cho bên đó sinh nghi.
- Cung chủ anh minh!
Miêu Nghị nịnh hót một câu, ngay sau đó cùng Triệu Phi cáo từ.
Trình Ngạo Phương đột nhiên lắc mạnh tới cửa, sau khi nhìn theo bóng người biến mất ở chân trời, đột nhiên lên tiếng nói:
- Thượng Lưu Hoan!
- Có thuộc hạ!
Thượng Lưu Hoan bước đến bên cạnh bà ta chắp tay nghe lệnh.
Trình Ngạo Phương quay đầu lại nói:
- Một người tu sĩ cảnh giới chưa tới Hồng Liên có thể trở thành điện chủ thủ điện của Thủy Hành cung, mà đường đường Thủy Hành cung lại phái tên tu sĩ chưa tới cảnh giới Hồng Liên như thế đến chủ đạo chuyện lớn như vậy. Vừa rồi biểu hiện của hắn ngươi cũng thấy rồi. Bổn cung phải mau sớm biết đại khái tình huống của hắn, ngươi tự mình an bài người đi tra xét chuyện này, lập tức đi làm.
- Dạ!
Thượng Lưu Hoan ngay lập tức lĩnh mệnh mà đi.
---------------