Đưa mắt nhìn La Bình lộ vẻ dễ dàng vui thích rời đi từ trạch viện Diệp Tâm ở, Nhậm Huyền Minh trốn trong bóng tối có thể nói hận đến nghiến răng nghiến lợi:
- Ba đại phái lấn hiếp người quá đáng!
Thế nhưng y cũng không làm gì được ba đại phái, một là quan hệ ba đại phái với thương hội rất tốt, hai là thế lực ba đại phái ở Thìn lộ không phải ai cũng có thể chọc, chưởng môn ba đại phái là nhân vật có thể trực tiếp ra mắt Quân Sứ. Chọc giận người ta bằng vào thế lực quan hệ của người ta, muốn thu thập một tên giao dịch viên thương hội nho nhỏ không có gì đáng nói, Nhậm Huyền Minh chỉ có thể ôm hận rời đi...
-----------
- Thiếu A tỷ tỷ, mau đến đây xem!
Tuyết nhi đang dạo chơi trong chợ đột nhiên quay đầu lại gọi to, sau lưng nàng một nữ tử xinh đẹp vận áo xanh hết nhìn Đông tới nhìn Tây, nghe tiếng gọi bèn chạy tới.
Thiên nhi, Thái A, Ngọc Phương, Ngọc Liên cũng xúm lại xem Tuyết nhi gọi có chuyện gì.
Thái A cùng Thiếu A là thị nữ của Triệu Phi, Ngọc Phương cùng Ngọc Liên là thị nữ của Tư Không Vô Úy. Ba vị chủ nhân cho các nàng tự do đi chơi, không cần các nàng phục vụ, cho phép các nàng chơi bời thỏa thích ở đô thành một phen, cũng coi như bồi thường cho sáu nữ nhân đã phải lo lắng sợ hãi trong những năm qua.
Nhưng đô thành này diện tích to lớn bao trùm ngàn vạn tín đồ, dân chúng đông đúc cực kỳ tấp nập phồn hoa, há là một hai ngày có thể dạo chơi hết được. Sáu nữ tử cũng hiếm khi có được cơ hội tốt như vậy, có thể nói mỗi ngày đều kết bạn với nhau đi sớm về trễ, lưu luyến quên về.
Mấy nữ nhân xúm lại mới phát hiện bên trong một hồ cá bằng thủy tinh điêu khắc tinh xảo, có mấy con cá tròn như quả cầu đang chậm rãi bơi qua bơi lại, hết sức đáng yêu, lập tức được các nàng cực kỳ yêu thích.
Các nàng đang vây quanh hồ cá chỉ chỉ trỏ trỏ, một nam tử cao gầy phe phẩy chiết phiến nghênh ngang đi tới, năm sáu tên tùy tùng đi theo phía sau, làm cho sắc mặt những người bán hàng xung quanh đều lộ vẻ sợ hãi.
Lúc đi ngang qua bên cạnh các nàng, nam tử cao gầy chợt nhướng mày, đột nhiên thuận tay vỗ vào mông Thiên nhi đang khom người xem cá trong hồ say mê đánh bốp một tiếng, vô cùng vang dội.
Đột nhiên bị tập kích, Thiên nhi kêu á một tiếng tay ôm mông. Các nàng cùng nhau xoay người, chỉ thấy Thiên nhi đá ra một cước theo bản năng, hai tên tùy tùng nhanh chóng chạy tới ngăn cản chẳng những không thể bảo vệ nam tử cao gầy kia, ngược lại cùng với chủ nhân mình hộc máu bay ra ngoài.
Ba người bay ra ngoài đụng ngã gian hàng đối diện, bọt nước văng khắp nơi. Hồ cá vỡ nát đầy đất, đủ các loại cá nhảy loi choi dưới đất.
Chỉ thấy tên tùy tùng đứng mũi chịu sào đã ngã xuống đất hộc máu chết bất đắc kỳ tử, một tên tùy tùng khác cũng ngã xuống đất thổ huyết không ngừng. Nam tử cao gầy kia cũng ngã xuống đất choáng váng đầu óc ra sức lắc lắc đầu, nếu không phải có hai tên tùy tùng cản lại, chỉ là một phàm nhân như y bị một tu sĩ như Thiên nhi công kích làm sao có thể còn mạng.
Ba tên tùy tùng khác lập tức phóng tới đỡ tên nam tử cao gầy kia dậy, trong đó có hai người chỉ Thiên nhi định phát tác. Kết quả thấy Mi Tâm Thiên nhi xuất hiện Bạch Liên tam phẩm, nhất thời đều sợ hãi, chẳng qua là chỉ Thiên nhi giận quát:
- Lại dám động thủ ở đô thành Thìn lộ, ngươi có biết người ngươi đánh là ai hay không?
Các nàng từ động tác Thiên nhi ôm mông, cộng thêm tiếng vỗ bốp trước đó đoán được đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt ai nấy vô cùng giận dữ. Tỷ tỷ bị làm nhục như thế, làm sao Tuyết nhi có thể nhịn được. Các nàng liên thủ mà lên, chỉ sau mấy cước đã đá mấy tên tùy tùng ngăn trở phải kêu thảm thiết bay đi, suy đoán chết chắc.
Thật may là Lâm Bình Bình đứng ở cách đó không xa cả kinh mặt mày thất sắc nhanh chóng lướt tới, ngăn cản Tuyết nhi và các nàng, cao giọng nói:
- Nơi này không thể động thủ.
Tuyết nhi đâu để ý nhiều như vậy, tức giận nói:
- Tránh ra, ta phải giết y!
Nam tử cao gầy vừa định thần lại, lại bị dọa đến lui về phía sau ngã xuống, dùng chân đạp đất lui về phía sau có vẻ sợ hãi, tựa hồ không nghĩ tới lại có người dám động thủ với mình ở đô thành Thìn lộ.
Nhậm Huyền Minh đứng ở một cửa hàng cách đó không xa cũng biến sắc mặt, y cũng không nghĩ tới mấy nữ nhân này gan lớn tày trời, lại dám động thủ ở đô thành, có chút ngoài dự liệu của y. Y rất muốn xuất hiện khích bác các nàng đánh chết tên kia, vậy phiền phức sẽ rất lớn.
Chỉ thấy Lâm Bình Bình liều mạng ngăn các nàng lại, thấp giọng khuyên nhủ:
- Người nọ là Hô Diên Thọ cháu đời thứ ba mươi tám của Hô Diên Thái Bảo, Hô Diên Thái Bảo là thủ đồ (đại đệ tử) của Tiên Thánh, chúng ta không chọc nổi.
Vừa nghe là cháu của đại đệ tử Tiên Thánh Mục Phàm Quân, các nàng đều giật mình kinh hãi, nhanh chóng từ tức giận bình tĩnh lại, đều biết mặc dù đối phương là phàm nhân nhưng cũng không phải các nàng chọc nổi.
Sắc mặt Thiên nhi trắng bệch cắn răng, cũng lên tiếng nói:
- Bỏ đi, chúng ta đi!
Nàng bỏ qua chuyện này chỉ vì không muốn gây phiền phức cho chủ nhân mình.
Thế nhưng đâu còn có thể đi được, cách đó không xa đã vang lên tiếng thanh la cảnh báo chói tai. Rất nhanh đã có chín tên tu sĩ từ ba phương hướng chạy tới, mặc phục sức thống nhất, đeo lệnh bài chữ Đô ngang hông, chính là tu sĩ Đô Đốc phủ duy trì trật tự đô thành.
Thấy thảm trạng của Hô Diên Thọ, chín người cũng phải lấy làm kinh hãi, không nghĩ tới có người dám đánh Hô Diên Thọ ở đô thành. Sau khi hỏi thăm dân chúng vây quanh tình huống xảy ra, chín người bèn vây các nữ tử lại, trầm giọng quát:
- Thân là tu sĩ lại dám coi thường luật pháp, động thủ giết người ở đô thành, ta thấy các ngươi chán sống rồi!
Thấy có người tới, Hô Diên Thọ lập tức trở nên tự tin hơn, hai chân không còn mềm nhũn nữa, nhanh chóng nhảy dựng lên, tức giận nói:
- Dám đánh ta!
Lâm Bình Bình nhanh chóng tiến lên ngăn cản y, liên tiếp xin lỗi nói:
- Hô Diên công tử, bọn họ mới tới nơi này, xin ngài Đại nhân không chấp lỗi tiểu nhân!
- Ngươi chỉ là rơm rác!
Hô Diên Thọ phất tay tát một cái, bốp, tát thật mạnh vào mặt Lâm Bình Bình. Sau đó thình lình xông tới trước mặt Thiên nhi, vung tay lia lịa tát nàng mấy cái thật mạnh.
Như vậy vẫn chưa xong, Tuyết nhi, Thái A, Thiếu A, Ngọc Phương cùng Ngọc Liên cũng không tha, Hô Diên Thọ nhất nhất tát từng người một, mỗi người lãnh một tát tai vang dội.
Mặc dù các nàng có thi pháp chống đỡ, Hô Diên Thọ chỉ là một phàm nhân cũng không thể làm gì được các nàng, nhưng bị Hô Diên Thọ đánh cho không dám hoàn thủ, từng người đứng yên đó để cho y tát thoải mái. Mấy nữ nhân xinh đẹp bị làm nhục, có thể nói là không thể nào chịu nổi.
Đánh xong một đợt, Hô Diên Thọ lại muốn đánh đợt thứ hai, đột nhiên bên cạnh có một cánh tay thò ra giữ tay y lại, quát lớn:
- Hô Diên Thọ, đủ rồi!
---------------