Cũng tức là nói, một khi Ngưu Hữu Đức thu phục đại quân Đằng Phi, trên tay liền khống chế gần năm tỷ nhân mã, lại bằng lượng trang bị trên tay, một nhà đủ để đối kháng thế lực hai nhà Khấu, Quảng thế lực, thành chi nhân mã co thực lực cường đại nhất trong thiên hạ, cũng vì bước tranh hùng thiên hạ tiếp theo định ra nền móng kiên cố nhất.
Thành Thái Trạch không nghĩ để biểu tình trên mặt có biến hóa gi quá lớn, nhưng sau khi hiểu ra liền một chuỗi kế hoạch này, thần tình vẫn nhịn không được co quắp hồi lâu, thì ra đối phương sớm đã có dự mưu thôn tính toàn bộ Đông quân, không chỉ là muốn ăn xuống nhân mã của Thành Thái Trạch hắn, nực cười hắn cùng Đằng Phi đấu đến người chết ta sống, kỳ thực đều là quân cờ trên tay đối phương, trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, cần gì phải thế a!
- Vương gia hùng tài đại lược, Thành Thái Trạch tự than không bằng!
Thành Thái Trạch không khỏi lắc đầu cười khổ.
Miêu Nghị an ủi nói:
- Giờ nhất thời kia nhất thời, đương thời huynh trưởng tất nhiên phải tính toán cho huynh để thủ ha chính mình, hiện nay đã là người một nhà, tự nhiên khác với hôm qua.
Thành Thái Trạch thở dài một tiếng, hỏi:
- Bây giơ Vương gia muốn tập trung nhân mã ư?
Miêu Nghị “Ừ” một tiếng:
- Làm phiền huynh trưởng hạ lệnh nhân mã sơ bộ của minh tập kết, tránh ra phong mang Thanh Chủ, chuẩn bị hội hợp cùng sơ bộ của ta, tạm thời không được để lộ kế hoạch này cho mặt dưới.
- Đây là tự nhiên.
Thành Thái Trạch gật đầu.
Miêu Nghị lại nói:
- Ngoài ra, ngay cả Thiên cung Thanh Chủ cũng có thể vứt bỏ, Ngưu Vương tinh này chúng ta cũng không có gì không bỏ được, còn mong huynh trưởng thông tri các tẩu tẩu, làm tốt chuẩn bị triệt ly.
Thành Thái Trạch đồng ý nói:
- Lý nên như thế, nếu cố thủ nơi này, làm mất đi tính linh hoạt của kế hoạch, sẽ rơi vào cục diện bị động chịu đánh, nên triệt!
Ngưu Vương Tinh, trong hoa viên vương phủ, một quần nữ nhân vui vẻ khách sáo liên hồi, đam thiếp thất kia cuả Thành Thái Trạch khách khí, nữ chủ nhân Vân Tri Thu cũng rất nhiệt tình.
Bề mặt như thế, thực ra tâm lý mỗi người đều đang nơm nớp lo sợ, bao gồm cả chính Vân Tri Thu.
Bình thường một quần nữ nhân có lẽ không có cảm giác gì, nhưng lúc này đều biết nam nhân nhà mình chính đang suất lĩnh đại quân đanh đến người chết ta sống cùng Thiên đế, đều biết rõ hậu qua một khi chiến bại, không chi hết thảy vinh hoa phú quý đều tan tành mây khói, có thể giữ được tính mạng bản thân hay không đều thành vấn đề.
Trước đó khi song phương nhận được tin hai vương kết bái làm huynh đệ khác họ, hai tốp nữ nhân ngoài mặt đều cao hứng vô cung, gọi nhau tỷ tỷ muội muội nhiệt tình hết sức, làm như thần hơn ca tỷ muội ruột thịt. Thực ra tâm lý cũng rất cao hứng, đều biết thế lực hai nhà liên hợp, trong lòng nhiều thêm một phần cảm giác an toàn.
Ngay cả đám nữ nhân nay đều có thể cảm thụ được là chuyện tốt, đối với những tướng sĩ chinh chiến sa trường kia mà nói, tự nhiên càng có thể đề cao sĩ khí.
- Các tỷ muội, các ngươi xem xem thứ này như thế nào?
Trong đình tử Vân Tri Thu sai người lấy ra bao vật tích trữ nhiều năm, để đám thiếp thất Thành Thái Trạch mặc ý lựa chọn, đều là chút bảo vật mà bình thương nàng yêu thích nhất.
Cái thời điểm nay yêu thích hay không yêu thích đã không còn nghĩa lý gì nữa rồi, có yêu thích đến mấy cũng phải cầm ra tặng người thu mua nhân tâm, cho dù biết hiện tại Miêu Nghị là bên cường thế, nhưng nàng càng biết tính trọng yếu của Thành Thái Trạch với Miêu Nghị bây giờ, nào sợ những nữ nhân này không ảnh hương được Thành Thái Trạch, cũng không thể để bọn họ không cao hứng nói xấu gì về vương gia với Thành Thái Trạch, nhỡ xảy ra chuyện ai mà biết được.
Lúc này cho dù địa vị Vân Tri Thu cao hơn những nữ nhân này một bậc, cũng lại hết sức bợ đơ, dỗ ngon dỗ ngọt bọn họ.
Lễ vật đưa cho con cái Thành Thái Trạch càng là phong khoáng đến dọa người.
Mà gia quyến bên phía Thành Thái Trạch cũng thu được ý tứ Thành Thái Trạch, kết bái là giả, đã thần phục là thật, nếu không tính mạng bản thân khó mà giữ được, Vân Tri Thu này lại có ảnh hưởng rất lớn đối với Ngưu Hữu Đức, để các nàng cẩn thận hành sự.
Bởi thế, hai bên đều là cười nói không ngừng, ân cần vơi nhau, ở chung rất là dung hợp.
Nương nương! Đại thắng! Tám trăm triệu nhân mã cận vệ quân đã bị vương gia cùng Thành vương liên thủ tiêu diệt!
Mộ Dung Tinh Hoa đi tới, lớn tiếng bao hỉ với Vân Tri Thu.
Ánh mắt Vân Tri Thu sáng lên, lớn tiếng nói:
- Lập tức thông báo trên dưới toàn phủ!
- Đại thắng?
- Đánh thắng!
- Thật đánh thắng rồi?
Các nữ nhân tại hiện trường lập tức sôi trào, cao hứng đến không hơn được nữa, tâm tình thấp thom lắng lại không những đam nữ nhân hân hoan cổ vũ không được bao lâu, lại có lệnh tới:
- Nương nương! Vương gia hạ lệnh trên dưới vương phủ lập tức thu dọn triệt ly...
Cơ hồ gia quyến phía Thành Thái Trạch cũng đồng thời nhận được tin tương tự.
Không biết đang yên đang lành vì sao phải triệt ly, không phải đánh thắng rồi ư?
Đám nữ nhân lại loạn thành một đoàn, có người mặt may biến sắc không dễ nhìn, lo lắng xảy ra chuyện gì không hay, vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tùy quân triệt ly...
Khấu vương phi, trong điện, Khấu Lăng Hư đứng trước tinh đồ la bàn chậm rãi ngẩng đầu:
- Nhanh như vậy liền đánh thắng? Tám trăm triệu cận vệ quân cứ thế mà bị tiêu diệt?
Đường Hạc Niên thán nói:
- Lấy có tâm tính vô tâm, sớm đã chuẩn bị sẵn hết thảy, chỉ đợi quân địch tự nhảy vào trong bẫy, một trận chiến liền định đoạt, kết quả tự nhiên rất nhanh, không hề ra ngoài ý liệu.
Trong Ngưu vương phủ vốn cũng có thám tự của bên này, tin vui vừa được công khai, bên này rất nhanh liền biết tin tức.
Khấu Lăng Hư khẽ gật đầu, lấy ra tinh linh tự thân hướng Miêu Nghị xác nhận, sau khi thu lại tinh linh, khẽ thở dài một tiếng:
- Ngưu Hữu Đức nói tổn thất gần chín trăm triệu nhân mã!
Đường Hạc Niên nói:
- Nhưng mà được đến tám trăm triệu Phá pháp cung a!