Bồi hồi đến trước mặt Miêu Nghị liền dừng lại, ánh mắt thâm thúy nói:
- Vương gia ngang trời xuất thế giữa thời buổi hỗn mang này, cái khác ta không biết, nhưng có một điểm ta nhìn ra được, cả Hạ Hầu gia mà cũng tận lực tương trợ, vương gia quan hệ rộng a! Năm đó vương gia cao giơ quý thủ với khuyển tử, hiện tại lại có thể vì một lời hứa hẹn mà thương tiếc nhọc lòng, là người có tình có nghĩa, há sẽ ngầm tiết lộ chuyên này cho Quảng Lệnh Công? Lạc mổ tin tưởng Vương gia! Vương gia nếu như tin tưởng Lạc mổ, sau này nếu có gì phân phó cứ việc thương lượng.
Lạc Mãng cùng Ðồng Liên Tích tịnh không ở lâu, thuận đường tới bái phỏng liền đi.
Khách nhân ra cửa, Dương Khánh lại tới, nói ra chuyện câu dẫn Quảng Mị Nhi tới U Minh phủ tổng đốc, chút tâm tư kia của Quảng Lệnh Công ai cũng có thể nhìn ra được. Phía Miêu Nghị hiển nhiên không hài lòng nhìn Thanh Nguyên Tôn cùng Quảng Mị Nhi thành toàn hỉ sự, nhỡ ra bởi vì việc này mà hai khiển Thanh Chủ bác đoạt binh quyền trong tay Thanh Nguyên Tôn, vậy mặt sau hắn không còn gì để chơi, liền phân phó người bên U Minh phủ tổng đốc kịp thời theo dõi tình hình, lúc tất yếu hắn sẽ lập tức liên hệ Hạ Hầu Thừa Vũ, nghĩ biện pháp ngăn trở!
Tóm lại Quảng Mị Nhi gả cho ai đều được, thích gả kẻ nào thì gả, nhưng không thể là Thanh Nguyên Tôn, hiện tại không phải là lúc để Thanh Nguyên Tôn lấy Quảng Mị Nhi!
Tiếp đó lại bàn đến chuyên Thiên cung bị tập kích, đều hoài nghi là chuyện tốt do Yêu Tăng Nam Ba làm. Ðạo lý rất đơn giản, tên hạ nhân tập kích Ly cung kia hoặc là đầu óc có bệnh, hoặc là tử sĩ nhà ai đó, nếu không một tên hạ nhân chạy tới tập kích Ly cung, không phải đi tìm chết ư? Chứng trạng giống như là bị Yêu Tăng khống chế, thêm nửa chỗ xảy ra chuyện lại là Ly cung, có khả năng là nơi bí mật luyện chế Phá Pháp cung, hai nhân tố đó đặt cùng một chỗ khiến không nghi ngờ Yêu Tăng cũng khó.
Chỉ là không biết Yêu Tăng đã đắc thủ hay chưa, tin tức từ phía Thiên cung cũng sợ không rõ ràng.
Dương Khánh nói:
- Nếu Yêu Tăng đã thật đắc thủ, dự tính không lâu nữa sẽ liên hệ vương gia. Mà một khi Lâm Ngạo Tuyết bị đưa đi, chỉ sợ đối tượng hoài nghi đầu tiên của Thiên cung là vương gia, Phi Hồng phu nhân cũng sẽ bại lộ!
Miêu Nghị không đáng cười lạnh một tiếng:
- Hoài nghi bản vương thì đã làm sao, cài cắm thám tư bên người bản vương, bọn họ còn có lý ư? Thanh Chủ dám công khai chuyện này? Nếu thật có thể cứu ra Lâm Ngạo Tuyết, hôm sau để Phi Hồng tơi Ngự viên dao một vòng, bản vương cũng muốn nhìn xem có ai dám loạn động không!
Dương Khánh:
- Nếu Yêu Tăng thật đã đắc thủ, bằng thần thông của Yêu Tãng, sợ là đã biết quan hệ giữa Lâm Ngạo Tuyết cùng Phi Hồng, đối phương kẹp Lâm Ngạo Tuyết làm con tin, vây vương gia có giao ra thần thảo không?
Miêu Nghị chắp tay đi tới đi lui, sa vào trầm mặc.
Nhìn hắn do dự không quyết. Dương Khánh có lẽ đã đoán được kết quả, thầm than một tiếng.
Tiếp theo phía bên này chỉ biết đợi đợi Yêu Tăng liên hệ, mà không tiện chủ động đi hỏi, chỉ cần ngươi lên tiếng hỏi, nhỡ ra căn bản không phải đối phương làm, đối phương lại thuận nước đẩy thuyền nhân vơ về mình, vậy lại bị động.
Ðợi phải đến nửa ngày, cuối cùng Diêm Tu dẫn theo Trương Bình tới.
Miêu Nghi đang tình hậu trong thư phòng chợt mở hai mắt ra, Dương Khánh cùng Dương Triệu Thanh nhìn nhau, thấy đến Trương Bình, tự nhiên đã minh bạch, chuyên ơ Ly cung quả nhiên do Yêu Tăng làm.
Trương Bình vẫn cứ bộ dáng kẻ vô tri không sợ sệt kia, chiếu lệ chắp tay khách khí, nói:
- Quý nhân để ta chuyển cáo đại nhân. Lâm Ngạo Tuyết đã ở trong tay quý nhân.
Thành thật mà nói, cho dù đã đoán được, nhưng khi xác nhận tin tức, Miêu Nghị vẫn cả kinh không nhỏ, Yêu Tăng thật là có bản lĩnh, không ngờ có thể từ Ly cung cứu người mang ra, giới bị sâm nghiêm của Thiên cung vẫn bi Yêu Tăng tìm ra sơ hở, chuyện này không khỏi nhắc nhở hắn, phòng ngự bên này tất phải được tăng cường.
Miêu Nghị hờ hững nói:.
- Hắn nói người hiện nay ở trong tay hắn ư?
Trương bình cười nói:
- A Tự nhiên muôn lấy ra cùng đại nhân nói chuyện làm sao đề giao dịch.
Miêu Nghị:
- Còn có thể giao dịch thế nào nữa, tự nhiên là một tay giao vật, một tay giao người, đó là công bình nhất! Ðể ngươi sau lưng ngươi hẹn ra thời gian địa điểm, ta sẽ trực tiếp giao dịch vơi hắn!
Trương Bình nói:
- Quý nhân nói đại nhân binh cường mã tráng, một khi lật lọng, phong hiểm thật sự quá lớn, cùng đại nhân gặp mặt thi miễn, chỉ cần đại nhân để ta cầm đồ vật mang đi, sau đo người tự nhiên sẽ được đưa về, tuyệt không nuốt lời.
Miêu Nghị:
- Vây sao hắn không đưa người tới trước? Ta xác nhận người an toan tự nhiên sẽ đề ngươi cầm đô vật mang về.
Hiện nay trên tay khống chế lấy Hạ Hầu gia, đẳng chuôi trong tay Yêu Tăng hắn đã không quá để ý, nếu thật được đến Lâm Ngạo Tuyết, hắn cũng không cần nói đạo lý gì với Yêu Tăng nữa.
Trương Bình.
- Ðiều này không khả năng, nếu đại nhận lấy được người mà không giao đồ vật, sợ la quý nhân ca chỗ để noi lý đều không có.
Miêu Nghị:
- Tương tự vây thôi, ta lại dựa vào cái gì để tin tưởng hãn? Chỉ một câu, hắn đưa người sang đây, ta lại đưa đồ cho hắn, nếu không đồng ý vậy đừng nói gì nữa!
Trương Bình đành phải dao động tinh linh trên tay, liên hệ Yêu Tăng, sau đó mới trả lời:
- Quý nhân để ta nhắc nhở đại nhân, quan hệ giữa Lâm Ngạo Tuyết cùng Phi Hồng chắc đại nhân cũng biết rõ ràng, cần gì sính cường?
Miêu Nghị tựa ở trên ghế, hờ hững nói:
- Biết thì đã làm sao? Hiện tại ngươi nói với hắn, có bản sự thi hắn cứ giết Lâm Ngạo Tuyết!