Sáu người đều biết việc này không phải chuyện đùa, bên này động đến Vệ Khu nên đã không có đường lui, bên kia Hạ Hầu Thác lại còn sống, Lào tặc Hạ Hầu cũng không thể ngồi yên, nếu không bắt được lào tặc đợi đến khi trả thù thì hậu quả không tưởng nổi.
Sáu người đồng thời lại có chút hưng phấn, là động thủ Hạ Hầu Thác đó!
Sáu người nhanh chóng lắc mình đi thu nạp nhân mã.
Miêu Nghị cũng có chút lo lắng rồi, nếu sớm biết Hạ Hầu Thác còn sống, hắn thật đúng là chưa chắc dám động vào Vệ Khu. Nói trắng ra là, Tào Mãn hắn cũng không sợ, nhưng Hạ Hầu Thác không giống vậy, đa mưu túc trí, có thể lật đổ mấy đời bá chủ nâng dậy mấy đời bá chủ, thiên hạ ai không kiêng kỵ, ai dám động tới? Lần này động vào Vệ Khu thực sự thành nhổ răng trong miệng hổ, đã nghiêm trọng xâm phạm đến giới hạn chịu đựng của Hạ Hầu gia, thực sự không có đường lui không bắt được Hạ Hầu Thác thì phiền phức lớn, một người có thể thao túng Hạ Hầu gia, đích xác có thể dễ dàng lật đổ Miêu Nghị cho nên hắn lần này phải coi chặt Hạ Hầu Thác không thả, nếu không thì đúng như Vệ Khu nói vậy, ngày cuối cùng của ngươi đến rồi!
- Diêm Tu, dẫn đường tìm người giao cho ngươi!
Miêu Nghị nhìn chằm chằm Diêm Tu trầm giọng nói.
- Vâng!
Diêm Tu gật đầu, gương mặt như người chết kia vẫn chưa hết, hắn cũng biết chuyện lần này không phải chuyện đùa, một khi để cho Hạ Hầu Thác chạy mất, cơ nghiệp nhiều năm vất vả như vậy mới có được e là bị hủy hoại trong chốc lát.
Miêu Nghị nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm hắc long nói:
- Hắc Thán, ngươi lần này đi theo Diêm Tu, một tấc cũng không rời bảo hộ Diêm Tu.
Hắc long lắc mình một cái thân hình thu lại thành hình người, Hắc Thán hưng phân chắp tay nói:
- Vâng! Lại được đánh nhau rồi.
Vừa nhìn bộ dạng hưng phấn đó, Miêu Nghị khuôn mặt liên trầm xuống, cảnh cáo nói:
- Chuyến này ngươi đi phải nghe Diêm Tu chỉ huy, nếu dám kháng lệnh làm xăng bậy, giết không tha!
Hắc Thán cụt hứng, tinh thần trong nháy mắt ỉu xìu, cười khan nói:
- Vâng!
Lục đạo nhân mã tập trung, toàn bộ ở phía sau người
Diêm Tu, Miêu Nghị mở cửa ra, mấy người nhanh chóng lướt đi ra khỏi thông đạo, bước nhanh đi tới sảnh chính. Trong sảnh chính, Dượng Khánh đã tới, đang đi đi lại lại ở trong phòng, không biết Miêu Nghị tìm mình có chuyện gi.
Đến khi đám người Miêu Nghị bước nhanh đến, Dương Khánh từ tộc độ gió và tâm tình ý thức được có thể xảy ra chuyện gì rồi, nhưng vẫn chắp tay hành lễ nói:
- Vương gia!
Miêu Nghị cũng không nói nhảm, gặp mặt liền nói,
- Hạ Hầu Thác chưa chết!
Dương Khánh khẽ ngây người, có chút hoài nghi mình có nghe lầm hay không, thử hỏi:
- Vương gia nói là Hạ Hầu Thác chưa chết?
Dường như ai nghe nói như thế đều có phản ứng này, đều phải xác nhận lại. Miêu Nghị vuốt cằm nói:
- Không sai, chính là Hạ Hầu lão tặc, hắn không chết, ẩn giấu ở phía sau, ta hiện giờ về cơ bản có thể xác định chắc chắn, người trước kia ngươi hoài nghi không phải là Vệ Khu, cũng không phải là tộc lão hội, mà chính là Hạ Hầu Thác thao túng toàn bộ!
Dương Khánh trong nháy mắt bất động tại chỗ, tâm tình biến đổi rất đặc sắc, thả nào khi động vào Hạ Hầu Lệnh luôn cảm giác không đúng, cảm tình phán đoán đi phán đoán lại đều sai, then chốt ai có thể nghĩ tới Hạ Hầu Thác lại có thể chơi tay này, ai có thể ngờ Hạ Hầu Thác giả chết lại có thể giấu diếm từ Thanh Chủ đến thiên đình trên dưới, đây quả thực không thể tưởng tượng.
- Vương gia, có phải lầm hay không, theo ta được biết, Hạ Hầu Thác trước khi lâm chung, bao gồm cả Thanh Chủ toàn bộ quan to của thiên đình đều đến nhìn Hạ Hầu Thác, nhiều người như vậy đã từng nghiệm chứng, Thanh Chủ thậm chí tự tay chứng thực. Hạ Hầu Thác giả chết nên nhìn ra mới đúng. Dương Khánh lập tức suy xét điểm đáng ngờ phân tích, đây là tác phong của hắn trước sau như một.
Diêm Tu không hay nói chuyện đột nhiên lên tiếng nói:
- Không sai, người chết là thế thân của Hạ Hầu Thác! Hạ Hầu Thác sớm đã lấy một người có dáng dấp giống hắn, để cho hắn tu luyện công pháp giống như mình, lúc giả chết đem thế thân đẩy ra ngoài, lấy kỳ độc thúc dục thế thân chết sớm, lừa gạt mọi người!
Dương Khánh trợn mắt hốc mồm một hồi, lại vội hỏi:
- Vương gia, bí ẩn như vậy, các ngươi làm thế nào biết được?
Miêu Nghị lạnh lùng nói:
- Quãng thời gian trước Tào Mãn đã tới, muốn xem huyết liên, ta kéo dài vài ngày hôm nay Vệ Khu lại thay hắn tới.
Dương Khánh tựa hồ bỗng nhiên ý thức được cái gì, vô thức nhìn về phía Diêm Tu, lại chậm rãi nhìn về phía Miêu Nghị. Vẻ mặt lộ ra thân sắc khiếp sợ, chợt thất thanh nói:
- Vương gia chẳng lẽ động thủ với Vệ Khu? Ngay sau đó lại cười khổ nói:
- Là luyện ngục nhân mã?
Trước hắn biết Miêu Nghị từ luyện ngục điều động mười triệu nhân mã, thế nhưng không biết luyện ngục nhân mã đi đâu, còn tưởng rằng Miêu Nghị làm gì ở trong luyện ngục, nếu Miêu Nghị có ý định lãng tránh không nói với hắn, hắn cũng sẽ không hỏi tới, đang yên lặng thờ ơ lạnh lùng, quan sát động tĩnh bên trong luyện ngục, muốn xem Miêu Nghị giở trò quỷ gì, giờ thì đã tinh ngộ, nhân mã chắc là len lén từ luyện ngục đi ra, hiện tại e là đang ở bên trong Vương phủ. Miêu Nghị không có phủ nhận, trầm giọng nói:
- Chúng ta bên này đã có cách tìm được chỗ ẩn thân của Hạ Hầu Thác, Diêm Tu sẽ mang Vệ Khu dẫn đường, cho ngươi mười triệu nhân mã luyện ngục, thêm Thanh Nguyệt dẫn năm triệu thân quân của ta, cũng cho ngươi điều khiển! Lần này ngươi tự mình thống suất đại quân bí mật đi trước bắt hắn, cần phải tỉ mỉ lên kế hoạch, cho dù bằng mọi giá cũng nhất định phải bắt được Hạ Hầu Thác, không được để hắn thoát!
Chống lại Hạ Hầu Thác loại cáo già này, hắn cũng lo thất thủ, mà Dương Khánh bên cạnh hắn cũng có thể nói là cáo già, việc này chỉ có cho Dương Khánh đi làm mới có thể khiến hắn yên tâm nhất.