Mộ Dung Tinh Hoa trầm mặc, nàng thật ra không muốn có liên quan gì đền Tào Vạn Tường nữa.
Thứ nhất là song phương hiện giờ đối đầu, sợ làm cho Miêu Nghị bên này suy nghĩ nhiều, nàng cũng không muốn dính líu tới Tào Vạn Tường, ngay cả tinh linh ra pháp ấn của Tào Vạn Tường lưu lại đều xóa sạch rồi.
Thứ hai là theo chân đến cấp bậc hôm nay rồi mà lại đi gặp Tào Vạn Tường, thật sự là người không thể nào dung tục hơn, nếu nói là vì sao không hận Tào Vạn Tường, là vì Tào Vạn Tường trước đây bỏ nàng còn niệm một chút tình phu thê xưa đảm bảo cho nàng, không để người ta ép vào đường cùng, để cho nàng bình an thoát thận.
Nhưng Tô Vận nếu đã nói như vậy, nàng cũng gật đầu, xoay người đi.
Không cho người ta để Tào Vạn Tường tiến vào, nơi đây dù sao cũng là Vương phủ biệt viện, không phải là người nào cũng có thể xông vào. Mộ Dung Tinh Hoa ra khỏi biệt Viện gặp hắn.
Bên ngoài biệt viện đứng cạnh gốc cây lớn, dáng người thô kệch Tào Vạn Tường dung mạo không thay đổi mấy, hai bên tóc mai thêm chút tóc bạc thần thái có vẻ hèn mọn. quần áo mặc trên người cũng không hoa mỹ, gia nô đương nhiên phải có bộ dạng của gia nô, có thể thấy bây sống cũng không vui vẻ gì.
Bên cạnh Tào Vạn Tường là một nữ nhân dung mạo tầm thường, giữa hai lông mày hiện lên sự căm hận sâu sắc, tướng mạo khó coi không nói, lại còn lộ ra vẻ chanh chua, cao hơn một cái đầu so với Tào Vạn Tường, chính là phu nhân hiện tại của Tào Vạn Tường. Điền Chỉ Quân, ăn mặc cũng rõ ràng cho thấy dáng dấp của hạ nhân.
Tào Vạn Tường mắt nhìn chằm chằm cửa biệt viện, thấp thỏm trong lòng, rất sợ Mộ Dung Tinh Hoa không muốn gặp hắn, dù sao ban đầu là hắn có lỗi với nàng, nhưng hậu quả của việc không gặp được khiến hắn có chút sợ hãi, trước đây mặc dù có thể sống sót cũng bởi vì hắn luôn miệng nói vẫn còn cảm tình với Mộ Dung Tinh Hoa, nhờ Mộ Dung Tinh Hoa là tâm phúc của Ngưu Hữu Đức nên hắn mới giữ được mạng, bây giờ phía trên để hắn tới gặp Mộ Dung Tinh Hoa, giả sử ngay cả mặt cũng không thấy, không cần nói mình có phải đang lừa gạt phía trên hay không, đầu tiên đối với phía trên mà nói khẳng định cũng không còn giá trị lợi dụng, còn giữ hắn lại làm chi?
Đợi một lúc thấy một người mặc chiến giáp nữ tướng lộ diện. Tào Vạn Tường hai mắt nhất thời sáng lên, hai tay nắm chặt
- Điên Chỉ Quân nhanh chóng liếc nhìn phản ứng của Tào Vạn Tường, trong mắt lóe lên oán sá
Thấy người dưới tàng cây, Mộ Dung Tinh Hoa tư thế hiên ngang mà bước tới, đứng ở trước mặt hai người, tư thái rõ ràng so với Tào Vạn Tường cao hơn nữa cái đầu, đôi mắt sáng liếc hai người, bình tĩnh nói:
- Tìm ta có việc gì? "
Tào Vạn Tường trong chốc lát không biết nên nói cái gì cho phải, đúng là hối hận phát điên rồi, nhìn về phía Mộ Dung Tỉnh Hoa ánh mắt chứa chan tình cảm, không cần nói tư sắc của Mộ Dung Tinh Hoa hơn hẳn Điền Chỉ Quân, bây giờ lại lên đến cấp bậc đại tướng, có thể thấy ở bên Ngưu Hữu Đức quả thực không sai. Vợ trước bất luận là tư sắc hay là nhân phẩm đều là thượng thừa, hắn hiện giờ thật không hiểu mình ban đầu tại sao lại bỏ nàng mà cưới tiện nhân bên cạnh, thật đúng là bị ma quỷ ám, nếu không bỏ rơi mà cùng đến đầu quân cho Ngưu Hữu Đức ngày hôm nay há nào sẽ có kết quả như vậy, không chừng đến ngay cả Hầu gia cũng có thể được làm rồi.
- Bái kiến Mộ Dung tướng quân. Tào Vạn Tường chắp tay thi lễ, Điền Chi Quân mặc dù hận không thể đem Mộ Dung Tinh Hoạ chém thành tám mảnh, nhưng vẫn không thể không cúi đầu hành lễ.
Mộ Dung Tinh Hoa bị ánh mắt kia của Tào Vạn Tường nhìn có chút không được tự nhiên, có một số việc không phải nói quên là có thể quên được, nếu không phải thế cục biến đổi thất thường, hắn hiện tại không chừng đã sinh con cho Tào Vạn Tường, lần nữa lên tiếng nói:
- Có chuyện cứ nói!.
Tào Vạn Tường gượng cười.
- Mộ Dung, mấy năm nay sống vẫn ổn chứ. Mộ Dung Tinh Hoa gật đầu:
- Tốt! Các ngươi tìm ta không phải là để nói chuyện này chứ!?
- Năm đó là ta có lỗi với nàng. Tào Vạn Tường cười khổ một tiếng, lại lặng lẽ kéo tay áo Điên Chỉ Quân.
Điền Chỉ Quân hiểu ý, khom người nói:
- Mộ Dung tướng quân, năm đó đều là do ta sai, có chỗ nào không phải mong ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, đừng để trong lòng.
Bày ra dáng vẻ ti tiện nói ra lời này, trong lòng lại đang rỉ máu, từ sau khi Doanh Cửu Quang suy sụp. Tào Vạn Tường mất quyền thế, cũng không còn khách khí với nàng ta nữa, bình thường so sánh nàng ta với Mộ Dung Tinh Hoa, nói nàng ta không đáng một đồng, nàng ta cũng không hiền lành, hai người cãi nhau, Tào Vạn Tường cho nàng ta một cái bạt tai, đánh nàng ta một trận, không có chỗ dựa Tào Vạn Tường há sẽ sợ nàng. Nàng vì vậy đã sớm hận thấu xương Mộ Dung Tinh Hoa, lúc này lại phải như vậy, đối với nàng ta mà nói đơn giản là vô cùng nhục nhà, hận không thể đập đâu chết luôn.
Nhưng nàng ta lại sợ chết, bằng không cũng sẽ không chạy tới cúi đầu.
- Quá khứ đều đã là quá khứ, tất cả mọi ân oán sớm đã bị xóa bỏ, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì, nói chuyện chính đi.
Mộ Dung Tinh Hoa lại thể hiện mình vô cùng rộng lượng, đứng cao, tư thế đương nhiên cũng cao, không tránh được đưa mắt nhìn xuống.
Nhưng mà Tào Vạn Tường và Điền. Chỉ Quân tới cũng không có chuyện gì, phía trên đột nhiên sai hai người bọn họ tạm thời đến ngự viên gặp mặt Mộ Dung Tinh Hoa, không nói làm cái gì, hai người chỉ có thể cho rằng là để bọn họ nhận lỗi với Mộ Dung Tinh Hoa.
Hỏi một hồi cũng không hỏi ra chuyện gì. Mộ Dung Tinh Hoa đang sốt ruột vì nghe những lời nhận lỗi dối trá, vừa may Vân Tri Thu từ Thiên Tần Cung trở về. Tuyết Nhi và đám thợ mộc đi theo.
Mộ Dung Tỉnh Hoa không thể làm gì khác hơn là xin lỗi một tiếng, xoay người rất nhanh đi ra cửa đón Vân Tri Thu.
Đối với Tào Vạn Tường, Vân Tri Thu năm đó từng gặp, hướng bên đó liếc nhìn, ít nhiều có chút bất ngờ.
Vị này bây giờ đã là Vương phi, là nữ nhân trong thiên hạ cό địa vị gần với thiên hậu nhất phu thê Tào Vạn Tường cúi đâu khom lưng từ xa.