Hắn người quản gia này có thể nói sớm nhớ lại, quan to trong triều hiển nhiên đều để lại ấn tượng ở trong đầu hắn.
Lời nhắc nhở như vậy đương nhiên, khiến Miêu Nghị nhớ lại là ai, chuyện ngấm ngầm lên kế hoạch Ngự Điện năm đó nói đi nói lại vẫn có quan hệ tới Bàng Quán. Hắn nhớ lại nói:
- Cái tên Lạc Quy kia đầu óc hình như có chút vấn đề, nhưng Lạc Mãng lịa rất bảo vệ hắn.
Dương Triệu Thanh:
- Là có chuyện như vậy, theo lời đồn Lạc Mãng từng bị ám sát, Đồng Liên Tích khi thai ngăn cản công kích thay hắn, đây cũng là nguyên nhân khiến Lạc Quy sau khi sinh đầu óc không được bình thường, vì vậy Lạc Mãng đối với chuyện này có chút hổ thẹn, bởi vì Lạc Quy đầu óc có vấn đề, Lạc Mãng cũng không thể giao Lạc gia cho Lạc Quy được, nghe nói là để đảm bảo nhi tử này tương lai phú quý. Lạc Mãng ra chủ ý với hòn ngọc quý trên tay Quảng Lệnh Công là Quảng Mị Nhi, chỉ cần nhi tử cưới Quảng Mị Nhi, nửa đời sau đương nhiên không phải lo. Nếu Đồng Liên Tích thật là Giang Vân năm đó Lạc Mãng bị ám sát e là đã có chuyện rồi, hung thủ có thể ám sát Lakc Mãng lẽ nào là trò đùa, chỉ dựa vào thực lực năm đó của Đồng Liên Tích cũng dám tham gia vào?
Miêu Nghị khẽ vuốt cằm, lại cau mày nói:
- Việc này sợ là có chút phiền phức, xác nhận Đồng Liên Tích có phải Giang Vân hay không rất đơn giản, trực tiếp liên hệ Đông Liên Tích xác nhận là được, có thể Đông Liên Tích là ái thiếp của Lạc Mãng, nếu Đồng Liên Tích chính là Giang Vân, một khi bại lộ, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, dưới sự kinh hoảng nàng có thể hướng Quần anh báo cáo hay không? Như vậy ngược lại có thể sẽ hỏng việc, phải tìm một người có thể ổn định tâm trạng của nàng âm thầm cùng nàng liên hệ.
Dương Triệu Thanh:
- Ngự viên viên khánh sắp tới, Vương gia không phải dự định để Vương phi đi trấn an thiên hậu sao? Nói vậy Đồng Liên Tích cũng sẽ đi. Với thân phận và năng lực của Vương phi, chắc chắn có thể kiểm tra được nàng có phải Giang Vân hay không, cũng có thể ổn định tâm trạng nàng, nếu có thể đưa nàng trở thành người của chúng ta đó là chuyện không thể tốt hơn được nữa.
Miêu Nghị gật đầu, bên này đại cục đã định, nguy hiểm của bại trận đã qua, mấy thể lực lớn cũng không có khả năng lấy Vân Tri Thu uy hiếp hắn, bằng không không gánh nổi hậu quả hắn trả thù, đang trong tình thể ổn định sẽ không bị những đại thế lực kia phá hư, Yêu Tăng cũng không có cơ hội hạ thủ đối với Vân Tri Thu, huống hồ chuyện cho tới bây giờ Vân Tri Thu không lộ diện cũng không được trong nhà một đám nữ nhân, bên trong quả thật cần một chủ nhà.
Phải biết lần này nạp thiếp có không ít người xuất thân đại tiểu thư, tương đối có tính cách, Phi Hồng thường thường bị làm cho khó chịu, nam nhân cũng không tiện quản, Miêu Nghị hắn nào có sức lực mỗi ngày đi xử lý chuyện này, thật đúng là cần Vân Tri Thu trở về mới có thể trấn trụ được!
Thiếp thất tạm thời vẫn ở ngoài vương phủ, hắn cũng không thể để cho người ta cứ ở bên ngoài, những hàng tướng đối với việc ổn định nam quân có ảnh hưởng không nhỏ, rất nhiều bộ hạ cũ đều vẫn còn đó, không để cho như thế, những hàng tướng kia sẽ nghĩ như thế nào, sẽ lo lắng ngươi qua cầu rút ván, hắn đường đường nam quân chưởng lệnh thiên vương không có khả năng thất tín người nhiều như vậy, nếu như thế, về sau nam quân trên dưới ai còn dám tin tưởng lời hứa của hắn? Cho nên Phi Hồng bên kia không được để kéo dài quá lâu.
Một khi thiếp thất vào cửa. Phi Hồng cũng liền thuận lý trở về, giám sát tả bộ sẽ bức Phi Hồng động thủ với hắn, không động thủ Phi Hồng sẽ bại lộ, kết cục của mẫu thân của Phi Hồng khẳng định rất thảm. Cho nên phải mau sớm cứu mẫu thân Phi Hồng, bởi vậy phải làm cho rõ Yêu Tăng nói vậy rốt cục là thật hay giá.
Thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ bên kia còn muốn trấn an, Miêu Nghị hắn hôm nay không tiện đi lại Thiên Cung, tổng hợp mọi mặt tình huống, Vân Tri Thu đứng ra là thích hợp nhất, tiện thể xác nhận một chút thân phận của Đồng Liêm Tích cũng là thích hợp nhất.
- Ủ, vậy chuyện này để Vương phi đi làm đi! Miêu Nghị tán thành một tiếng, quay đầu lại nói:
- Chuyện âm thầm mua tài nguyên tu luyện, đợi Vương phi trở về, ngươi hãy cùng Vương phi thương lượng cho kỳ, cần phải làm cho ổn thỏa.
Hắn nắm giữ nam quân địa bàn và binh mà quyền nơi đây, có nghĩa hắn sắp có được tài lực to lớn, nuôi trên trăm triệu nhân mã đã không thành vấn đề, vận chuyển tài nguyên cho luyện ngục để đẩy nhanh tốc độ nâng cao thực lực của đội ngũ luyện ngũ đã dọn lên mặt bàn để giải quyết.
- Vâng! Dương Triệu Thanh đồng ý.
Trong phòng Miêu Nghị đi đi lại lại, ngồi sau án thư, hỏi
- Hoàng Phủ Luyện Không bên kia vẫn không có trả lời sao?
Dương Triệu Thanh:
- Đã làm theo vương gia phân phó, âm thầm liên lạc hắn, nhưng hắn không có bất kỳ phản ứng nào, ta ước đoán hắn đang đợi.
- Đợi gì? Miêu Nghị giương mắt nói:
- Đợi gì?
Dương Triệu Thanh:
- Thiên Cung sẽ hạ sát thủ Vương gia, đây không phải là việc nhỏ, cũng không phải là việc dễ dàng đắc thủ, Thiên Cung nhất định sẽ vận dụng các loại thế lực tới canh chừng Vương gia, Quần anh hội sợ cũng tránh không được âm thầm bị sai phái. Hoàng Phủ Luyện Không rất có thể đã biết chuyện rồi.
Năm ngón tay Miêu Nghị nhẹ nhàng đập trên mặt bàn, khẽ rên một tiếng, hiểu ý của Dương Triệu Thanh, Hoàng Phủ Luyện Không đang quan sát, nếu như Miêu Nghị không qua được cửa ải này, bị Thiên Cung giết chết, Hoàng Phủ Luyện Không có cần phải đàm luận với hắn sao?
- Vân Tri Thu đã trở về, đương nhiên là cùng Tô Vận trở về, cũng có thể nói là tiện đường đưa Tô Vận trở về.
Đối diện bờ sông uốn lượn như dải lụa bên ngoài nghĩa trang an táng Hạo gia trên dưới, dưới một gốc cây già có một người nam nhân đang đứng.