Nhưng mà những lời này của Thiên Nguyên cũng không phải không có đạo lý. Ngưu Hữu Đức và Doanh gia đã thành như vậy. Thiên Nguyên lại là người của Doanh gia, cũng không ai dám đảm bảo Ngưu Hữu Đức liệu có làm chuyện gì bất lợi với Thiên Nguyên hay không.
Có câu một đêm vợ chồng tình nghĩa trăm năm, hai người dù sao cũng là phu thê nhiều năm như vậy, tình cảm dù ít dù nhiều thì vẫn có, từ một góc độ khác nói kỳ thực là nàng phản bội Thiên Nguyên, trong lòng có sự áy náy. Nhưng vì nguyên nhân con gái khiến nàng hướng về Hải Uyên Khách hơn. Nhưng bất kể nói như nào đi nữa, nàng không hi vọng thấy Thiên Nguyên gặp chuyện.
Châm chước một chút, nàng nhắm mắt đi tới cửa, muốn thử một chút.
Thủ vệ cửa lục tục nghiêng đầu ra nhìn, thống lĩnh phụ trách bảo vệ chắp tay hành lễ:
- Bích Nguyệt phu nhân.
Thái độ xem như khá khách khí, họ đều biết Bích Nguyệt là người bên cạnh Vân Tri Thu. Bích Nguyệt gật đầu mỉm cười, tiếp tục đi ra phía ngoài, vị thông lĩnh kia không thể không vội và dịch bước ngăn cản nàng, một lần nữa chắp tay nói:
- Phu nhân muốn đi đâu? Bích Nguyệt nhíu mày nói:
- Đi ra ngoài một chút sao hải ta đi đầu còn phải báo với ngươi sao?
Thống lĩnh vội vàng giải thích.
- Phu nhân hiểu lầm rồi, đại đô đốc có lệnh người bên trong phủ tổng đốc ra ngoài cần phải có thủ dụ của Dương tổng quản. Điều này hẳn là ngài cũng biết, gần đây chuyện Yêu tăng Nam Ba gây ra động tĩnh rất lớn, đại đô đốc tăng mạnh đề phòng cũng là vì muốn tốt cho mọi người.
Bích Nguyệt tỏ vẻ không biết, kinh ngạc nói:
- Ra ngoài còn cần thủ dụ của Dương tổng quản? Ta đi ra ngoài một chút, không cần làm phiên Dương tổng quản di?
Thống lĩnh cười khổ nói:
- Phu nhân, ngài đừng làm khó dễ tại hạ, hậu quả kháng lệnh tại hạ không gánh vác được, xin mời phu nhân về, trước tiên dàn xếp với Dương tổng quản một chút.
Bích Nguyệt cũng chỉ định thử một chút, thấy quả nhiên phòng thủ nghiêm mật, cũng chỉ đành quay trở về.
Nơi làm việc của Dương Triệu Thanh trong phủ Tổng đốc là ở bên trái vườn, xa xôi đôi lập với hữu viên mà đám nữ nhân như Bích Nguyệt ở lại.
Đi tới cửa tả viên, Bích Nguyệt lại do dự, nhìn thấy Dương Triệu Thanh phát thủ dụ không khó lắm, Dương Triệu Thanh không đến nổi không cho chút mặt mũi này, vấn đề là thời điểm như này cần phải báo cáo lý do rời đi của người phủ Tổng đốc, trước khi Dương Triệu Thanh cho thủ dụ nhất định sẽ hỏi nàng đi đâu.
Đương nhiên nàng cũng có thể tìm một lý do để qua loa, nhưng Ngưu Hữu Đức từng nói với nàng nếu như gặp Thiên Nguyên vậy, hãy nói với Vân Tri Thu một tiếng. Những năm nay Hải Uyên Khách vẩn hao tốn tài nguyên nuôi không nàng, qua loa lừa dối dường như có phần không thích hợp.
Nghĩ lại nàng cảm thấy nói cho Miêu Nghị nghe cũng không có vấn đề gì. Chuyện Doanh gia đã qua, Miêu Nghị cũng không đến mức không bỏ qua được cho Thiên Nguyên, bây giờ Thiên Nguyên đã không uy hiếp nổi Miêu Nghị.
Vân Tri Thu không ở đây, nàng nghĩ lại thì thấy vẩn nên tới hậu viện tự tìm Miêu Nghị.
Ai ngờ khi gặp được Miêu Nghị trong hoa viên thì Dương Triệu Thanh đang ở bên cạnh Miêu Nghị luận đàm.
- Thiên Nguyên muốn gặp ngươi?
Đình trong hoa viên, Miêu Nghị đứng trên đôn đá sửng sốt nói. Hắn vốn định sớm dẫn Bích Nguyệt đưa tới Luyện Ngục, giao phó với Hải Uyên Khách còn chưa hoàn thành. Bích Nguyệt lại đi tìm Thiên Nguyên. Hắn tin những năm nay Bích Nguyệt không liên lạc với Thiên Nguyên, giữa hai người khẳng định vẫn liên hệ, chỉ là Bích Nguyệt không tự nói với mình mà thôi. Nói không chừng hai người đã âm thầm gặp gỡ nhau không biết bao nhiêu lần, hiện giờ chỉ e vì phủ Tổng đốc tăng mạnh phòng ngự, không cách nào tự do ra vào mới không thể không thông báo.
Bích Nguyệt gật đầu xác nhận.
Miêu Nghị trầm ngâm nói:
- Gặp mặt vào lúc này. Yêu tăng Nam Ba mới trốn ra, có phải là quá không an toàn rồi không.
Bích Nguyệt cười nói:
- Yêu tăng Nam Ba cũng không thể chú ý tới ta đi!
Miêu Nghị:
- Vẫn là an toàn thì tốt hơn, như này đi, ta phái vài người tới bảo vệ ngươi. Ngươi yên tâm, chắc chắn sẽ không quấy rầy các ngươi gặp mặt.
Đây thuần túy là lấy cớ, hắn cũng không cho rằng Yêu tăng Nam Ba sẽ chú ý tới nhân vật nhỏ như Bích Nguyệt.
- Chuyện này... Bích Nguyệt hơi khó xử. Miêu Nghị cười lớn nói:
- Ngươi không cho rằng ta sẽ làm chuyện gì bất lợi với Thiên Nguyên chứ? Điểm này ngươi hoàn toàn có thể an tâm, lại nói sau khi ngươi gặp mặt với Thiên Nguyên có thể lại liên hệ với hắn, ta cũng không muốn gây chuyện gì bất lợi với hắn cả, bằng không cũng không thể bàn giao với ngươi, có phải không?
Miêu Nghị nói như vậy, Bích Nguyệt nghĩ lại thấy cũng g đúng, muốn động vào Thiện Nguyên, sau này mình liên hệ với Thiên Nguyên là sẽ biết, chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu nói:
- Được rồi!
Nàng nằm mơ cũng không ngờ Hải Uyên Khách nhờ Miêu Nghị diệt trừ Thiên Nguyên.
Miêu Nghị lập tức dặn dò Dương Triệu Thanh: - Điều mấy cao thủ từ Thiên Sách phủ đi theo bảo vệ.
- Dạ! Dương Triệu Thanh đáp lại.
- Sau khi nhìn hai người rời đi. Miêu Nghị nheo mắt lại hô:
- Diêm Tu!
Diêm Tu không biết từ đầu đi ra, giống như quỷ mị, đứng ở bên người Miêu Nghị chờ lệnh. Miêu Nghị nghiêng đầu truyền âm:
- Động thân thể người nhân mã Dương Triệu Thanh điều động, không nên để Bích Nguyệt phát hiện. Chờ khi Bích Nguyệt gặp mặt Thiên Nguyên, hai bên rời đi thì bắt lấy Thiên Nguyên, trước tiên khống chế, đợi khi Bích Nguyệt xác nhận Thiên Nguyên an toàn thì giải quyết hắn.
Để Diêm Tu tự thân xuất mà đương nhiên là vì thần thông của Diêm Tu có thể không chê người, suy nghĩ một chút lại bô sung một câu:
- Thực lực bản thân Thiên Nguyên không yếu, bên người e rằng còn cả cao thủ dư nghiệt của Doanh gia, mang theo vài con Minh Đường lang. Yến đại ca vẫn ở Trấn Nam tinh, ngươi dẫn theo phòng ngừa vạn nhất. Kiểm tra ở tỉnh môn không cần lo lắng, ta sẽ tìm người chào hỏi cho qua.