Hạo Đức Phương nâng chén trầm ngâm một chút, hiển nhiên có chút không tiện lắm, Hoang Cổ tử địa tuy rằng nằm trên địa bàn của hắn, nhưng dù sao không phải chuyện của mình hắn, đây là đại biểu cho trấn thủ của toàn bộ Thiên Đình, có điều không từ chối, thế nhưng đưa ra điều kiện:
- Chỉ có thể một mình ngươi đi vào!
Miêu Nghị nở nụ cười, gật đầu liên tục nói:
- Đây là đương nhiên, những người khác đi vào cũng vô dụng.
Sau khi đàm phán cụ thể xong khung xương, Miêu Nghị và Hạo Đức Phương đều quyết định âm thầm hợp tác trong bóng tối, tinh linh loại mới bán ra trên danh nghĩa của Hạo Đức Phương, hai người hỗ trợ lẫn nhau cũng không công khai, một khi bên Hạo Đức Phương có chuyện. Miêu Nghị sẽ xuất binh, mà bên Miêu Nghị có phiền toái gì Hạo Đức Phương cũng sẽ bỏ lực, vừa vặn lấy lần thông báo công khai trước để che giấu.
Hắn nâng chén chúc rượu.
Miêu Nghị cũng không ở lại Hạo Vương phủ quá lâu, sau một bữa tiệc rượu lập tức rời đi. Điều khiến Miêu Nghị dở khóc dở cười chính là Hạo Đức Phương tặng mấy chục ca vũ cơ trợ hứng khi này cho hắn, mặt khác tặng hắn chừng năm mươi mỹ nhân tuyệt sắc, tổng cộng một trăm mỹ nhân cho hắn.
Thịnh tình không thể từ chối, Miêu Nghị không thể làm gì hơn là vui lòng nhận lấy, số ca vũ cơ này khi nào U Minh Tổng đốc phủ có khách thì sẽ dùng để chiêu đãi, còn năm mươi mỹ nhân tuyệt sắc kia hắn cũng không dám hưởng dụng, Vân Tri Thu không phải là ngồi không, chuẩn bị để sau này ban thưởng cho người có công.
Giải quyết xong Hạo Đức Phương cũng chẳng khác nào giải quyết nôi cho cho U Minh chi địa.
Mà Hạo Đức Phương cũng không có nỗi lo về sau, có thể buông ta truy tìm Bất hủ mộc, có U Minh đại quân sau lưng chống đỡ, hắn không sợ phía dưới có người phản loạn.
Trở lại U Minh Tổng đốc phủ, Miêu Nghị lập tức bắt đầu chỉnh đốn toàn bộ, trước tiên triệu hồi nhân mã phân tán khắp các nơi Thiên nhai về cảnh nội Nam quân, cấp bậc thích hợp đều nhét vào trong cảnh nội Thiên nhai Nam quân, dịp đã giao quyền nắm giữ Thiên nhai cảnh nội Nam quân cho hắn, phân công chức vị trong Thiên nhai do Miêu Nghị tự chủ, điều kiện đương nhiên là không thể tổn hại lợi ích của Hạo Đức Phương trong Thiên nhai, bằng không trong địa bàn của đối phương, người ta có rất nhiều cách để thu quyền.
Hành động lần này gây nên chấn động không nhỏ, Miêu Nghị chủ động từ bỏ quyên lực những Thiên nhai khác, đương nhiên sẽ gây nên chấn động.
Nhưng đối với Miêu Nghị mà nói, lần co cụm này cũng vì nguyên nhân bất đắc dĩ, hắn cũng muốn chiếm lấy quyền lớn ở tất cả Thiên nhai, nhưng những Thiên nhai kia ngang dọc khắp nơi, thế lực của hắn khó mà quản hết, chút suy nghĩ của Dương Khánh là không tệ. nhưng Miêu Nghị không muốn dây dưa khắp nơi, loại phương thức đọ sức trí óc, dây dưa không ngớt kia như Dương Khánh quá tiêu hao tinh lực, hắn thẳng thắn bỏ qua, dùng phương thức nhanh chóng nhất là co rút thực lực của mình trong phạm vi dễ dàng khống chế, biến bàn tay duổi rộng thành nắm đấm, có Hạo Đức Phương chống đỡ ở trước, lại thêm thực lực của hắn, chỉ cần hắn không chủ động gây sự, thiên hạ không ai có thể dễ dàng đụng tới hắn.
Miêu Nghị đồng ý chủ động từ bỏ quyền lợi Thiên nhai, những thế lực khác ước gì hắn làm như vậy, lại thêm hiện giờ thế lực khắp nơi truy tra Bất hủ mộc, cũng không gây nên sóng to gió lớn gì quá.
Những chuyện này trước đó Miêu Nghị không thương lượng với Dương Khánh, sau khi động tĩnh Thiên nhai truyên ra. Dương Khánh mới hiểu được.
Sau khi biết rõ mọi chuyện Dương Khánh giật nảy mình, không biết vì sao Miêu Nghị lại từ bỏ lợi ích vât vả mới đạt tới tay, vội vã liên lạc với Miêu Nghị hỏi rõ tình hình.
Miêu Nghị không lộ ra chuyện mình muốn lợi dụng Hoang cổ tu luyện, còn lại đều báo rõ, Dương Khánh cũng không nghĩ tới Yêu Nhược Tiên đã luyện chế ra tinh linh loại mới, có thể cung cấp tài lực to lớn ở phương diện khác, không cần tiêu hao tinh linh chiếm lấy tất cả Thiên nhai.
Dương Khánh có chút buồn bực, chuyện này sao Tần Vi Vi không nói trước cho hắn, có điều nghĩ đi nghĩ lại, phỏng chừng phía bên Yêu Nhược Tiên luyện chế ra bảo vật gì cũng không nói với Tần Vi Vi, Yêu Nhược Tiên có chuyện gì sẽ trực tiếp tìm vợ chồng Miêu Nghị.
Biết được ý nghĩ của Miêu Nghị, Dương Khánh sau khi thu hồi tinh linh trầm mặc không nói.
- Đại nhân, hắn nói như nào?
Thanh Cúc một bên nhẹ nhàng tới gần hỏi:
- Ý nghĩ của hắn cũng không sai, có thể quyết đoán bỏ qua lợi ích lớn như vậy, vô cùng bạo tay, quyết đoán, đơn giản, gọn gàng, nhanh chóng hơn ta...
Dương Khánh than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mang theo phiền muộn, phát hiện Miêu Nghị cũng không phải là không rời xa được Dương Khánh hắn.
Điều khiến hắn cảm thấy phiền muộn chân chính là Miêu Nghị không phải cái gì cũng nghe hắn, chuyện cần tự mình quyết định sẽ không hàm hồ, sẽ không bị hắn dắt mũi dẫn đi.
Miêu Nghị mặc kệ Dương Khánh hắn nghĩ như nào, khi Dương Khánh liên hệ với hắn, hắn đang cùng Phi Hồng quấn lấy nhau trên giường.
Sau khi kết thúc liên hệ với Dương Khánh, Miêu Nghị và Phi Hồng mây mưa một hồi, sau khi mây tan mưa tản, hắn thương lượng với Phi Hồng.
Phi Hồng mái tóc tán loạn, nằm trong lồng ngực hắn đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nói:
- Ngay cả việc này cũng nói cho Thiên Đình?
Miêu Nghị xoa xoa tấm lưng bóng loáng của nàng, cười nói:
- Không có chuyện gì, để Thiên Đình biết cũng không sao, sớm muộn gì cũng bị Thiên Đình nhìn ra đầu mối, ta đã lớn mạnh, Thiên Đình không dễ dàng làm gì được ta, ngươi báo tin tức càng chính xác thì càng an toàn cho mẹ ngươi, mới có thể lưu lại cơ hội chờ cứu mẹ ngươi ra, Giám sát hữu bộ cũng sẽ càng tin tưởng ngươi, sau đó ngươi mới có thể phát huy tác dụng càng mãnh liệt.
- Vâng!
Phi Hồng gật đầu, mang theo cảm kích, bờ môi anh đào hôn nhẹ lên môi hắn.
Miêu Nghị liên tiếp làm ra động tác, mặc kệ chuyện Bất hủ mộc bên ngoài náo nhiệt tới đâu, tự mình dùng lực thúc đẩy chuyện cửa hàng mới, thô bạo đơn giản hơn phong cách của Dương Khánh nhiều lắm, trực tiếp phát thiệp mời thương lượng cho Hạ Hầu Lệnh, Khấu Lăng Hư, Hạo Đức Phương, Quảng Lệnh Công, Đằng Phi và Thành Thái Trạch, những thế lực nắm giữ ít cό phần ở tiệm tạp hóa trước đây, tất cả đám dông dài đều không được hắn để ý tới.