Phi Thiên

Chương 3334: Tô Vận tới chơi (1)

Miêu Nghị nghe thấy có phần ngẩn ra, vội vã bỏ mặc mấy người khác, đi tới một nơi yên tĩnh, thông qua tinh linh hỏi:

- Ngươi nói đùa sao?

Dương Khánh:

- Thuộc hạ không dám.

- Ngươi sẽ cho rằng chỉ chút náo loạn trước mắt, bằng chút nhân mã của ta là có thể tân công Nam quân sao?

Miêu Nghị thầm nghĩ trong lòng, dùng tinh linh hỏi dò:

- Thời cơ nào?

Dương Khánh:

- Trước kia thuộc hạ đã nói, yên lặng xem kỳ biến, phía sau sẽ xuất hiện biến cố có lợi cho chúng ta biến cố tới rồi.

Miêu Nghị ngẩn người, nghĩ lại, trước đây Dương Khánh đã có nói lời này, bảo là muốn đánh cược một lần... Trong lòng hắn cảm thấy cả kinh, hỏi:

- Ngươi sớm đoán được là sẽ có chuyện này? Bất hủ mộc là do ngươi tung ra?

Dương Khánh:

- Thuộc hạ không có bản lãnh này, hẳn là người kia ra tay rồi.

Người kia? Người nào? Miêu Nghị suy tư một hồi, con ngươi đột nhiên co lại lộ vẻ mặt đăm chiêu, cuối cùng hỏi:


- Với chút nhân mã của ta, tấn công Nam quân là không hiện thực.

Dương Khánh:

- Đúng là không hiện thực, nhưng chỉ cần để Nam quân cảm thấy đại nhân sẽ làm như vậy là đủ rồi...

Sau khi hai người kết thúc liên hệ, Miêu Nghị cấp tốc trở lại đại sảnh nhà Hoành Vô Đạo, trầm giọng nói với mọi người đang đứng lên:

- Triệu tập chư tướng tới phủ Tổng đốc nghị sự!

Cả đám người nhanh chóng rời khỏi nhà Hoành Vô Đạo.

Rất nhanh, hơn vạn tướng lĩnh từ khắp nơi trên Ất Nguyệt tinh nhanh chóng bay tới, bước vào bên trong phủ Tổng đốc, tập hợp trên quảng trường.

Người đã tới đủ, Miêu Nghị mặc thêm chiến giáp từ trong đại điện đi ra, đứng ở trên bậc thang, biểu hiện nghiêm nghị ánh mắt quét nhìn bên dưới.

Mọi người tập hợp lại đều nhìn chằm chằm vào hắn, không biết lại có chuyện gì, không phải nghe nói là tình thế nguy cấp đã được giải quyết rồi sao?

- Các vị, triệu mọi người tới đây là để nói cho mọi người một chuyện!

Miêu Nghị cao giọng nói lời đạo đầu, nhìn phản ứng của mọi người, tiếp tục lớn tiếng nói:

- Rất nhiều người có thể còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, để ta nói cho mọi người nghe. Bất Hủ mộc! Mọi người đã nghe nói tới Bất Hủ mộc hay chưa? Hẳn là đều đã nghe nói qua, nghe nói Bất Hủ mộc xuất hiện, ngay bên trong nhà hàng xóm) sát vách của chúng ta, hiện giờ cảnh nội Nam quân vô cùng náo nhiệt, thế lực khắp nơi ngươi tranh ta đoạt, ta cũng không che dấu làm gì, bản đốc cũng chuẩn bị tới tham gia náo nhiệt!

Người phía dưới ồ lên, đại thể mọi người hoặc là khiếp sợ vì Bất Hủ mộc xuất thế, hoặc là sợ hãi vì quyết định tham gia náo nhiệt của Miêu Nghị.

Miêu Nghị nhìn phản ứng của mọi người, một lần nữa lên tiếng đè ép tiếng ồn ào bàn tán xuống:


- Mọi người có thể cảm thấy lòng ta quá lớn, sai rồi, ta không đi cướp đoạt Bất Hủ mộc, bản đốc tự hiểu mình có bao nhiêu cân lượng, vật này không liên quan gì tới chúng ta, cướp được cũng chỉ dẫn tới họa sát thân mà thôi, vậy chúng ta tham gia náo nhiệt gì? Hàng xóm sát vách của chúng ta không biết nói lý, chuyện chuẩn bị tấn công chúng ta mọi người đều biết, tuy rằng hiện giờ vì chuyện tình Bất Hủ mộc mà không rảnh bận tâm chúng ta, nhưng khi chuyện Bất Hủ mộc qua đi, chỉ e chúng ta khó lòng tránh khỏi họa sát thân. Ngưu mỗ cũng không phải người ngồi chờ chết! Hắn bất nhân vậy chớ trách ta bất nghĩa. nếu thò đầu rụt đầu đều là một đao, vậy hắn cũng đừng mong dễ chịu. Chuyện Bất Hủ mộc vừa ra, Nam quân loạn tung lên, đây chính là cơ hội tốt cho chúng ta ra tay, bản đốc chuẩn bị tập kết đại quân chủ động xuất kích, tấn công Nam quân.

Văn Trạch đứng một bên không nói gì, nhìn Miêu Nghị nói năng hùng hồn, cảm thấy muốn tự tử. Hắn cảm thấy mình đúng là đen tận mạng, được điều từ quân Cận vệ tới đây còn đang cảm thấy cao hứng, ai biết vừa tới đã gặp phải mấy vị Thiên vương tập kết đại quân ý đồ tiến công, đột nhiên chuyện này tan rã, thoát khỏi tình thế nguy cấp, vừa mới thở phào một hơi thì giờ hay rồi, vị Tổng đốc này không sợ phiền phức lớn, không có chuyện gì lại đi gây sự, chủ động muốn tấn công Nam quân, chính mình có thể lên nói lý sao?

Mặc kệ mọi người nghỉ như nào, Miêu Nghị muốn làm như vậy, hơn nữa, còn là làm một cách đường đường chính chính.

Triệu tập các tướng, ra lệnh một tiếng, mấy chục triệu đại quân đóng khắp U Minh nhanh chóng được điều động với quy mô lớn.

Hạo Thiên Vương phủ, trong đại điện tập kết nhân viên phân tích quân tình, mấy trăm người tụ tập ở trong, hoặc vây quanh tinh đồ la bàn thảo luận, hoặc tiếp thu tin tức từ khắp nơi truyền tới.

Trước mặt Hạo Đức Phương cũng để một tấm tinh đồ la bàn, căn cứ vào tin tức khắp nơi truyền tới nhìn chằm chằm la bàn suy tư.

Tô Vận bên trong điện thu được tình báo, sắc mặt hiện ra vẻ nghiêm nghị, bước nhanh tới bên người Hạo Đức Phương, truyền âm nói:

- Vương gia, Ngưu Hữu Đức muốn gây chuyện...

Miêu Nghị không hề có chút giấu diếm, công khai hạ lệnh, bên trong mấy chục triệu nhân mã có cơ sở ngầm của Nam quân không hề có chút kỳ quái.

Hạo Đức Phương vuốt râu trầm ngâm lông mày giật giật vài cái, trầm giọng quát:

- Hắn dám!

Tô Vận cười khổ nói:

- Hắn đang điều động nhân mã làm chuẩn bị tiến công!

Sắc mặt Hạo Đức Phương trầm xuống, người khác có thể không dám, nhưng tên Ngưu Hữu Đức kia thì khó nói. Huống chi đối phương nói không sai, thay vì ngồi bị động không bằng ra tay chiếm ưu thế trước, làm như vậy cũng không có gì lạ, đặc biệt là vào lúc này.

- Hắn thật biết chọn thời điểm ra tay!

Hạo Đức Phương âm thầm cắn răng một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm tinh đồ la bàn, đúng là đáng chết, tại sao Bất Hủ mộc lại xuất hiện trên địa bàn Nam quân chứ, hiện ra nhân mà các phe đều chạy tới chỗ mình, làm loạn cả lên.

Tô Vận khuyên nhủ:

- Vương gia, cần mau chóng chuẩn bị! Trong tay Ngưu Hữu Đức có 50 triệu đại quân tinh nhuệ nhân mã đóng trú nơi tiếp giáp căn bản là không ngăn được, điều động nhân mã bình thường, cho dù là một hai trăm triệu cũng chưa chắc phải đối thủ của hắn, lại thêm Ngưu Hữu Đức giỏi chinh chiến! Mà tình hình hiện giờ, không biết Thanh Chủ liệu có nhân cơ hội này biến Nam quân thành Đông quân thứ hai không, trọng điểm của mọi người đều đặt vào trên Bất Hủ mộc, một khi có chuyện, tinh lực những nhà khác chỉ e chưa chắc đặt vào việc tiếp viện cho Vương gia.