Không bao lâu sau, xa xa trong không trung, một gã tướng lĩnh dẫn ba tên nữ tử lướt đến, dẫn đầu áo trắng như tuyết đoan trang như tranh về lộ ra vẻ khá là trong trẻo lạnh lùng chính là Nguyệt Hành cung chưởng giáo Kim Linh. Miêu Nghị chưa thấy qua cung chủ Ly Hoa, vị chưởng giáo này từng gặp.
- Kim chưởng giáo đại giá quang lâm, khách quý!
Miêu Nghị chắp tay cười nói.
Kim Linh chắp tay hoàn lễ:
- Đại đô đốc khách khí.
Nói rồi liếc nhìn công trường.
- Thật là náo nhiệt.
Miêu Nghị cười hỏi:
- Chưởng giáo tới đây không biết có gì phân phó?
- Phân phó không dám nhận.
Kim Linh quay đầu, mặt không chút thay đổi nói:
- Chỉ là có chuyện muốn nói rõ với Đại đô đốc, để về sau khỏi phát sinh hiểu lầm gì đó.
Lời này nghe có chút quá lời.
Miêu Nghị, Văn Trạch, Hoành Vô Đạo liếc nhìn nhau, hỏi:
- Không biết chuyện gì? Ngưu mỗ chăm chú lắng nghe.
Kim Linh cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng không kiêng kỵ.
- Mấy ngày trước, Hạ Hầu gia Đại tổng quản Vệ Khu tìm đến Nguyệt Hành cung phát ngôn bừa bãi, nếu như Chính khí môn ở chỗ này lập môn phái, hắn cũng muốn lập một môn phái ở đây. Ta không biết Vệ Khu nói thật hay giả, nhưng có một điểm Nguyệt Hành cung phải biểu đạt chính xác với Đại đô đốc. Đại đô đốc cần biết nơi này là địa bàn Nguyệt Hành cung, ngươi có thấy trong môn phái nào lại có môn phái khác không? Nếu như Chính khí môn thật muốn ở chỗ này đặt chân, ta đây có thể nghiêm chỉnh nhắc nhở Đại đô đốc, Nguyệt Hành cung sẽ không đồng ý, chuyện này không thể thương lượng, cáo từ!
Nàng không cần thiết giấu giếm Vệ Khu, trực tiếp nói ra, nói xong cũng xoay người bay đi, căn bản không muốn cùng Miêu Nghị nói nhiều, rất là vô lễ.
Miêu Nghị khóe miệng hơi lệch, mẹ kiếp Vệ Khu lão tiểu tử kia dám ở sau lưng giở trò quỷ.
Nhưng nói đi nói lại thì, hắn thật đúng là không làm gì được Vệ Khu dám động Vệ Khu khác gì cùng Hạ Hầu gia khai chiến, huống hồ chuyện đã bị Vệ Khu vạch ra rồi, Nguyệt Hành cung thái độ rất rõ ràng, đã không thể gạo nấu thành cơm, chủ yếu nhất là ngẫm lại Nguyệt Hành cung nói cũng không sai, trong gia môn của mình lại có môn phái khác tiến vào xác thực không thích hợp, đổi lại mình cũng sẽ không đồng ý, ước chừng thiên đình bên kia cũng không thể bằng lòng yêu cầu không an phận của hắn.
Nhưng bây giờ vấn đề là, Chính khí môn nhất định phải được hắn che chở ra khỏi U Minh chi địa ở tứ quân cảnh nội ước chừng không dể đặt chân, mấy nhà kia chắc chắn sẽ không để Chính khí môn thoải mái, nhưng U Minh chi địa ngoại trừ Nguyệt Hành cung địa bàn có địa phương thích hợp cho một môn phái lâu dài đặt chân ra cũng tìm không được những địa phương khác.
Vệ Khu mục đích rất rõ ràng, đem Chính khí môn bức ra khỏi U Minh chi địa để tạo áp lực!
- Đại đô đốc, Vệ Khu sao lại cắn Chính khí môn không tha?
Văn Trạch không nhịn được hỏi một tiếng, Chính khí môn cùng Cao Nham hắn có nghe nói, tại sao lại bị Vệ Khu theo dõi hắn cũng có chút không hiểu, chỉ vì hắn bây giờ không biết tình hình tiệm tạp hóa Chính khí.
Hoành Vô Đạo cũng có chút ngoài ý muốn, trước mắt hắn cũng không có chú ý đến tin tức của phương diện này.
- Tiệm tạp hóa chính khí vốn là ta một tay làm lên, bị đám người không biết xấu hổ chiếm mất.
Miêu Nghị nói đại khái tình hình.
Văn Trạch cùng Hoành Vô Đạo nhìn nhau không nói, là gài bẫy Hạ Hầu Lệnh, muốn bắt đầu từ số không, người ta ngay cả Doanh Cửu Quang đều lộng lật, lẽ nào dễ sống chung vậy.
Hoành Vô Đạo nhíu nhíu mày, hảo tâm nhắc nhở một tiếng:
- Đại đô đốc, nếu không Chính khí môn coi như thôi đi, nhường một bước! Ngươi bây giờ bước chân hình như hơi lớn một chút.
Thực sự không có chỗ đặt chân, cùng lắm thì để Chính khí môn trước phân tán trên thiên nhai đợi xử lý xong chuyện trước mắt lại nghĩ cách.
Miêu Nghị khoát tay áo, chuyện Chính khí môn không ít người khuyên, hắn trước đây làm ra chuyện Chính khí môn thiếu chút nữa khiến Dương Khánh tức thổ huyết, kế hoạch lớn như vậy, Miêu Nghị bí mật mang theo hàng lậu. Dương Khánh vẫn lo lắng phía sau sẽ phức tạp, nhưng vô dụng, không khuyên được!
Nhưng đối với Miêu Nghị lúc đó mà nói, Đức Minh đạo trưởng tìm đến hắn, biết Bảo Liên gặp phiền toái như vậy, hắn có thể ngồi yên không để ý đến sao?
- Giờ mấu chốt là đem Thiên Nhai cửa hàng gầy dựng lại, có cửa hàng, Chính khí môn sẽ dễ đặt chân, chuyện Thiên Nhai giao cho ngươi tới theo dõi, hiện nay quản hạt Thiên Nhai mỗi bên khu vực đều là quân cận vệ, ngươi và quân cận vệ quen thuộc, chào hỏi nhiều một chút.
Miêu Nghị quay đầu trực tiếp đem chuyện ném cho Văn Trạch, cho Văn Trạch đi quản.
- Ta...
Văn Trạch chỉ chỉ chính mình.
- Không ổn đâu, ta đang phụ trách U Tuyền cùng Quỷ thị, sợ không giúp được! Hoành Vô Đạo xây xong nhà thì không có việc, để Hoành Vô Đạo làm đi!
Trong lòng có chuyện không nói ra, tiệm tạp hóa là của ngươi, ngươi để ta giúp ngươi làm việc riêng, không ngờ ngươi cũng mở miệng được.
Miêu Nghị lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Ngươi phải hiểu rõ một việc, ngươi bây giờ là người của U Minh tổng đốc phủ, không phải lính cận vệ, ngươi tới đây nhậm chức có phải muốn cầm bổng lộc cả đời không? Nếu như là, ta đây cũng không miễn cưỡng!
Văn Trạch không nói, cuối cùng dở khóc dở cười nói:
- Ta tận lực thử xem sao!
Chuyện tạm thời cứ như vậy, Miêu Nghị sau đó dẫn Văn Trạch đi Quỷ thị đi đến Quỷ thị, Văn Trạch đi tổng trấn phủ chính thức cặn kẽ tìm hiểu tình hình, về sau còn phải đi U Tuyền kiểm tra.
Miêu Nghị đi Tín Nghĩa Các, cùng Tào Mãn hội đàm rất thuận lợi, song phương đều rất hài lòng.
Nhưng mà cũng không phải tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, chuyện khiến Dương Khánh lo lắng cuối cùng vẫn xuất hiện.