Thế nhưng bị dọa cho kinh hồn khiếp vía, không ai dám nhiều lời, ánh mắt nhìn Miêu Nghị lại toát ra vẻ cảm kích.
Bất ngờ Miêu Nghị lộ vẻ kinh ngạc, khoát tay kêu:
- Đi đi thôi, đừng đứng ở đây nữa!
Mọi người nhất thời lộ vẻ bi phẫn nhìn hắn, phát hiện thì ra là tiểu tử này muốn chơi khăm bọn họ. Ô Mộng Lan đã nói bọn họ cứ tiếp tục đứng ở đây, tiểu tử này lại bảo mọi người đi, đây không phải là muốn hại mọi người còn có thể là gì?
Miêu Nghị nhất thời ra vẻ bừng tỉnh ngộ, suy đoán nếu Ô Mộng Lan không lên tiếng, những người này sẽ không dám loạn động, vội vàng truyền âm giải thích:
- Ta nói tốt giúp cho các ngươi, các ngươi lại đứng mãi ở chỗ này. Ô điện chủ vừa mở cửa sổ hoặc vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy các ngươi, chắc chắn sẽ rất bực mình. Nàng cảm thấy ta nói có đạo lý, cũng không muốn các ngươi đứng ở chỗ này nhìn chằm chằm nàng, cho nên đồng ý cho các ngươi đi xuống đứng dưới đầu thuyền. Đứng ở đầu thuyền cũng có ích với các ngươi, cũng có thể tránh khỏi Ô điện chủ trực tiếp nhìn thấy các ngươi, tránh cho các ngươi cảm thấy không được tự nhiên. Đứng ở dưới có ngứa ngáy cũng có thể gãi thoải mái, đứng ở đây không thuận tiện chút nào…
Tên Miêu Nghị này thật sự có lòng tốt đến mức này sao, bọn Tô Kính Công cơ hồ có bảy thành nghi ngờ tên này là muốn mượn đao giết người, muốn lừa bọn họ rời khỏi nơi này chọc giận Ô Mộng Lan, khiến cho Ô Mộng Lan giết chết bọn họ.
Thấy những người này không nhúc nhích, Miêu Nghị nhất thời lớn tiếng kêu la:
- Thật đúng là một đám người đầu đất, vì sao không chịu nghe lời ta khuyên bảo?! Được, uổng công ta hao hết miệng lưỡi nói giúp các ngươi trước mặt Ô điện chủ, suýt chút nữa ngay cả ta cũng bị trừng phạt. Ta bất kể, các ngươi muốn đứng ở nơi này cứ tiếp tục đứng đi, gây ra chuyện cũng đừng trách ta.
Lời này hắn không dùng truyền âm, hơn nữa giọng hơi lớn một chút, trong đó còn pha lẫn vẻ oán trách bọn họ không chịu nghe lời. Đây là muốn chứng minh cho đám người trước mắt này rằng mình không có nói láo, đồng thời cũng là nói cho Ô Mộng Lan nghe, cũng chứng minh với nàng mình không có nói láo.
Hắn nói xong khoát tay bỏ đi.
Bọn Tô Kính Công ngơ ngác nhìn nhau, lại nhìn về phía gian phòng gỗ điêu khắc chạm trổ kia, thấy không có phản ứng gì bèn gật đầu một cái, vội vàng xoay người đi theo Miêu Nghị xuống.
Đạo lý rất đơn giản, Miêu Nghị lớn tiếng như vậy bằng vào tu vi Ô Mộng Lan suy đoán không có khả năng không nghe thấy. Ô Mộng Lan nghe mà không có phản ứng, đã chứng tỏ lời Miêu Nghị nói rất có thể là thật. Nếu Miêu Nghị nói láo, sao dám lớn giọng như vậy!?
Nếu như Miêu Nghị nói ra những lời này vẫn truyền âm như trước, chắc chắn bọn họ không tin. Hiện tại hắn đường hoàng nói ra như vậy, bọn họ không có lý do không tin, cho dù có chuyện bọn họ cũng không thể nói là Miêu Nghị giả truyền pháp chỉ.
Bên trong các tầng dưới, các tu sĩ mở cửa phòng ra đứng bên ngoài, tò mò nhìn Miêu Nghị dẫn bọn Tô Kính Công đi qua hành lang giữa, đi qua đầu ra bên kia.
Miêu Nghị dừng bước lại, chỉ về phía mảnh ván ở tận cùng đầu thuyền, tằng hắng một cái, nhìn về phía sau lưng nói:
- Nên làm như thế nào ta nghĩ không cần ta dạy, tất cả ngoan ngoãn ra đứng ở đầu thuyền đi. Đương nhiên nếu các ngươi không muốn đứng, ta cũng không miễn cưỡng, dù sao ta cũng chỉ có thể giúp bấy nhiêu thôi, các ngươi liệu đó mà làm!
Lý Diệu Kỳ dẫn đầu chắp tay với hắn tỏ vẻ cảm tạ, những người khác cũng lục tục chắp tay đi qua bên cạnh hắn, không chút do dự chạy thẳng tới đầu thuyền đứng ngay ngắn.
Hơn hai mươi người trước đó xông vào phòng Miêu Nghị ỷ thế ép người, lúc này ngoan ngoãn đứng ở đầu thuyền đón gió biển chịu phạt.
Sau khi giải quyết xong tất cả những người này, Miêu Nghị mới thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm, lưng áo đã hơi ướt. Làm chuyện giống như đi trên dây này thật sự quá nguy hiểm, cũng quá phí tâm lực, chỉ cần sơ suất một chút, suy đoán Ô Mộng Lan thẹn quá hóa giận sẽ vỗ một chưởng đập chết hắn. Khéo léo mà cẩn thận khống chế hành động mấu chốt khiến cho hắn phải căng thẳng thần kinh ứng đối, tuyệt không nhẹ nhõm giống như thoạt nhìn bề ngoài.
Hắn đánh cuộc chính là Ô Mộng Lan và bọn Tô Kính Công sẽ không nghi ngờ hắn dám giở trò quỷ giữa hai bên ở khoảng cách gần như vậy. Rốt cục hắn cũng giở trò thành công, đây là hành động hết sức mạo hiểm, chỉ có kẻ có gan lớn tày trời mới có thể làm được.
Khiến cho Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm chính là, mặc dù tu vi Ô Mộng Lan cao hơn Dương Khánh, nhưng đầu óc lại không bằng Dương Khánh. Nếu như đổi là Dương Khánh, chắc chắn Miêu Nghị không dám giở trò như vậy trước mặt y, bằng không đến lúc đó chưa chắc là ai chơi ai.
- Cuồng phong đã nổi, hẳn là trời cũng sắp đổ mưa…
Miêu Nghị nhìn bọn người đứng ở đầu thuyền, lại nhìn trời lẩm bẩm.
Lúc trở về đi qua hành lang, tu sĩ ở các phòng hai bên có người lên tiếng hỏi:
- Miêu quản sự, bọn họ làm gì vậy?
Ôi! Miêu Nghị thở dài, thoải mái thừa nhận:
- Đây chính là kết quả đắc tội Ô điện chủ, Ô điện chủ chỉ trừng phạt nhẹ mà thôi.
Đám tu sĩ hai bên nhất thời chợt hiểu ra, chẳng trách nào trước đó nghe Ô điện chủ lớn tiếng, ba đại phái này cũng thật là, đây rõ ràng là chuốc khổ vào thân…
- Ngươi, còn ngươi nữa, đi theo ta một chút.
Miêu Nghị tiện tay điểm hai người, bao gồm người mới vừa hỏi.
Hai người đi theo sau hắn tới khoang chuồng ở tầng dưới chót, không nhịn được hỏi:
- Quản sự, chuyện gì vậy?
Miêu Nghị giả vờ than thở:
- Đắc tội Ô điện chủ há có thể có kết quả tốt, bọn họ chịu phạt không nói, ngay cả long câu bọn họ cũng bị liên lụy theo. Từ đây tới Tinh Tú Hải phải mất ba tháng, bắt đầu từ bây giờ, động lực chiếc thuyền này đặc biệt giao cho long câu bọn họ phụ trách đi.
Có câu tối độc phụ nhân tâm! Hôm nay coi như là lãnh giáo.
Hai người được gọi đi theo rùng mình một trận, bất quá chỉ có thể ngấm ngầm cảm thán. Nữ nhân này quả nhiên là không dễ chọc, thậm chí ngay cả long câu cũng trừng phạt.
Bất quá bọn họ cũng cảm thấy còn may, khoang động lực một lần chỉ có thể chứa mười con long câu, có hơn hai mươi người bị trừng phạt, vậy vật cỡi của bọn họ có thể thay phiên đổi cho nhau, đối với long câu mà nói cũng không phải vấn đề quá lớn.
Ba người đi vào chuồng ngựa, số phòng của ba đại phái đều nằm trong đầu Miêu Nghị, mà số phòng tương ứng với số chuồng long câu. Hắn lập tức dẫn trước mười con long câu của bọn Tô Kính Công ra, lùa chúng theo lối đi vào khoang động lực.
Bên trong khoang động lực có mười con long câu kéo bàn kéo bằng dây xích chạy vòng tròn, giống như lừa kéo cối xay, chủ nhân của chúng khoanh chân ngồi bên cạnh thay phiên nhau cầm lái.
Trên thuyền có hai trăm tu sĩ dự hội, vì lý do công bằng, cứ mỗi đợt mười con long câu kéo một ngày, sau đó sẽ đổi sang phiên mười con khác. Suy đoán vật cỡi mỗi người kéo chừng ba lượt như vậy sẽ tới được Tinh Tú Hải.