Tình hình này Thiên Nguyên còn băn khoăn an nguy của nàng, Bích Nguyệt cũng sắp khóc, đã luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ, nàng thật sự là bất lực, hỏi Miêu Nghị có biện pháp nào cứu Thiên Nguyên, hy vọng Miêu Nghị có thể tìm Hạ Hầu gia giúp một tay.
Đừng nói chuyện như vậy Miêu Nghị không cách nào cứu Thiên Nguyên, cho dù có, Miêu Nghị cũng sẽ không cứu, cứu sẽ khó mà ăn nói với Hải Uyên Khách, đối với Thiên Nguyên mà nói, một khi tương lai chuyện của Bích Nguyệt cùng Hải Uyên Khách lộ ra, hắn Miêu Nghị cứu Thiên Nguyên cũng không thành được ân nhân của Thiên Nguyên, ngược lại thành kẻ thù của Thiên Nguyên, không có khả năng đi cứu.
Nhưng không thể nói như vậy, Miêu Nghị ngoài miệng đồng ý sẽ nhờ Hạ Hầu gia hỗ trợ, đồng thời khuyên nàng không nên sợ hãi, bảo nàng lập tức đến Thiên Nguyên tinh, hắn sẽ đảm bảo nàng bình an.
Không nói đến giao tình với Bích Nguyệt, cho dù là vì Hải Uyên Khách, hắn cũng sẽ không để Bích Nguyệt gặp chuyện không may dưới tình hình binh hoang mã loạn, đồng thời cũng là vì cho Hải Uyên Khách một cái công đạo.
Trấn an được Bích Nguyệt, Miêu Nghị tinh thần chấn động, ân oán với Doanh gia rốt cục đã chấm dứt, giải quyết tai họa ngầm lớn nhất trước mắt.
Không có thời gian để vui vẻ, lần nữa liên hệ Hạ Hầu Thừa Vũ, đem tin vui báo cho nàng biết, để nàng thừa dịp bốn quân thế yếu không thích hợp lỗ mãng, lập tức đi tìm Thanh Chủ chờ lệnh, lấy cớ bốn quân binh mã có dị động, Thiên Nhai Đại đô đốc các loại có không ít người là người của Doanh gia, phụ cận xin điều quân cận vệ tạm thời thay mặt ổn định cục diện các Thiên Nhai phụ cận để cho Thiên Nhai tuần sát sử bộ hạ tạm thời nắm giữ vị trí thống lĩnh, khống chế toàn diện Thiên Nhai.
Đặc biệt nhấn mạnh Hạ Hầu Thừa Vũ là không nên để cho Hạ Hầu gia biết, tiếp tục lấy chuyện Doanh làm cái cớ, nói là ý của Thanh Chủ.
- Doanh Cửu Quang chết rồi...
Trong Thiên Tẫn cung Hạ Hầu Thừa Vũ suýt chút nữa bật cười, còn dám đoạt hậu vị của nàng, còn dám hãm hại con trai của nàng, bây giờ biết kết quả là gì rồi chứ, giờ tại hậu cung đám tiện nhân này đã biết sự lợi hại của bổn cung!
Nghe được ngoài phòng có tiếng bước chân, biết Nga Mi tới Hạ Hầu Thừa Vũ nhanh chóng thu lại nụ cười, nghiêm mặt, đợi cho Nga Mi tới gần, nàng vỗ tay lên bàn trà quát lên:
- Bệ hạ rốt cục còn muốn giam lỏng bổn cung tới khi nào?
Nga Mi than thở khuyên nhủ:
- Nương nương chớ gấp gáp, sẽ nhanh thôi.
Hạ Hầu Thừa Vũ liếc mắt, trong lòng chán ghét, nàng không tin Hạ Hầu gia không biết Doanh gia binh bại, đến bây giờ cũng không nói với nàng một tiếng, hừ lạnh nói:
- Không được, bổn cung muốn tìm bệ hạ hỏi cho rõ!
Dứt lời đứng dậy đi nhanh đi ra ngoài.
Nga Mi theo sát phía sau cầu khẩn nói:
- Nương nương, việc này không thể nóng vội!
Chuyện như vậy Hạ Hầu Thừa Vũ không để ý tới nàng, nhưng vừa tới cửa cung lại bị thủ vệ ngăn lại, không chịu để cho nàng đi ra ngoài, Hạ Hầu Thừa Vũ nổi giận, lấy tinh linh ra liên lạc với Thượng Quan Thanh. Chỉ chốc lát sau thủ vệ nhận được cấp trên chỉ thị, để Hạ Hầu Thừa Vũ đi, đồng thời giải trừ phong tỏa Thiên Tẫn cung.
Trên thành lầu các Miêu Nghị trong lúc nhất thời chưa nhận được tin từ Hạ Hầu Thừa Vũ, lại nhận được một tin ngoài ý muốn.
Vân Tri Thu tới tin, Miêu Nghị ngay từ đầu còn tưởng rằng Vân Tri Thu lại vì chuyện của Chư Cát Thanh làm phiền hắn, ai ngờ Vân Tri Thu truyền đạt một tin tức ngoài ý muốn cho hắn.
Xác thực, là Dần Lộ Nguyên soái Lệnh Hồ Đấu Trọng phu nhân Thiệu Hương Hoa nhờ Vân Tri Thu chuyển đạt tin tức, Lệnh Hồ Đấu Trọng muốn dẫn 50 triệu đại quân nương tựa Miêu Nghị hắn.
Miêu Nghị dùng tinh linh hỏi Vân Tri Thu:
- Nàng không có nói đùa chớ?
Vân Tri Thu:
- Ngưu Nhị, loại chuyện như vậy ta lại đùa giỡn với người sao? Khi Lệnh Hồ Đấu Trọng vẫn là tinh quân, ta và Thiệu Hương Hoa có trao đổi qua phương thức liên lạc, không ngờ Thiệu Hương Hoa vì chuyện này lại tìm đến ta.
Miêu Nghị:
- Lệnh Hồ Đấu Trọng nương tựa ta? Đây không phải là chuyện đùa thiên hạ sao? Ta nương tựa hắn còn tạm được.
Vân Tri Thu:
- Ta cũng cho rằng không có khả năng, nhưng người liên hệ ta đích thực là Thiệu Hương Hoa không sai, nàng nhiều lần nói Lệnh Hồ đại soái nghiêm túc, hơn nữa thành tâm tìm nơi nương tựa, tuyệt vô hư ngôn người bảo ta phải nói như thế nào?
Miêu Nghị:
- Nói vớ vẩn! Hắn là ai? Nói khó nghe một chút, hắn hiệp trợ Doanh Cửu Quang mưu phản, cho dù ta có thể thu lưu, ta dám thu lưu sao? Còn nữa, nhân mã lúc này có thể theo hắn, vậy cũng là nhân mã thân cận, 50 triệu đại quân chạy đến U Minh chi địa, hắn thổi một cái là có thể tiêu diệt ta, ta về sau lẽ nào không phải nhìn sắc mặt của hắn, ta đầu óc có bệnh mới nhận hắn, nói cho hắn biết chúng ta không chịu nổi, bảo hắn tìm nơi khác đi!
Vân Tri Thu:
- Được rồi.
Thu tinh linh Miêu Nghị chỉ đem việc này như trò đùa, chỉ coi Lệnh Hồ Đấu Trọng khi tuyệt vọng là cái gì cũng có thể thử, ước chừng thật sự là tìm không được chỗ nào đi, mới tìm đến hắn, hắn không thèm dính vào, tiếp tục chờ tin của Hạ Hầu Thừa Vũ.
Ai ngờ trong chốc lát Vân Tri Thu lại tới tin tức, Miêu Nghị hỏi:
- Làm sao? Lẽ nào bên kia vẫn còn dây dưa?
Vân Tri Thu:
- Thiệu Hương Hoa giúp Lệnh Hồ Đấu Trọng chuyển cáo tình hình mới, Lệnh Hồ Đấu Trọng nói đây là ý của Thanh Chủ, nói Thanh Chủ nói chỉ cần người bằng lòng thu nhận, thì sẽ cho Lệnh Hồ Đấu Trọng một con đường sống.
- Ý của Thanh Chủ?
Miêu Nghị ngạc nhiên: “Thanh Chủ đây là có ý gì?”
Hơn nữa, ý của Thanh Chủ ý tứ hắn cũng không thể từ chối được, hắn sớm đã thông qua Thanh Nguyên Tôn để Thanh Chủ biết được thái độ của hắn, hắn chắc sẽ không liều mạng vì Thanh Chủ. Thanh Chủ thật muốn đem người nhét vào U Minh chi địa, vậy hắn cũng không ngại cho mấy quân nhân mã khác mượn một cái cớ dẫn mấy đạo nhân mã tiêu diệt Lệnh Hồ Đấu Trọng, đoán chừng mấy phe thế lực khác cũng sẽ vui vẻ phối hợp.