Nhiều cao thủ như vậy cũng không đỡ nổi hắn, thậm chí không thể ngăn hắn tiến tới!
Quân cận vệ bên này mắt thấy màn này trở nên sợ hãi!
- Giết!
Nhiệt huyết sôi trào Hùng Kỳ gào lên.
Vương gia vũ dũng như vậy, Đông quân bên này cũng nhiệt huyết sôi trào, sĩ khí dâng trào, gào lên điên cuồng xông lên cuồng sát, không sợ chết, khí thế lấy một đánh mười!
- Tránh ra!
Võ Khúc quát một tiếng, tà đao trong tay, thân hình lóe lên, từ trong đám người bay ra, một thanh đao sáng quắc mạnh mẽ lao tới.
Doanh Cửu Quang vung thương đập một cái, phá đao cương, có hai mũi thương khác giao nhau đỡ đao cương sắc bén, tả hữu thương liên tục đâm ra.
Võ Khúc nhanh chóng rút đao, dùng tốc độ nhanh hoa cả mắt bên trái chém bên phải chém, hai người giao chiến thân ảnh nhanh đến nỗi hầu như không thấy rõ, bóng người giao thoa qua lại như chớp, tiếng chém giết kịch liệt không ngừng, tựa hồ khó phân cao thấp.
Nhận lực tốt lại có thể nhìn ra, Võ Khúc một thanh đại đao đối mặt Doanh Cửu Quang sáu tay xuất quỷ nhập thần, phối hợp vô song trường thương quá là thua thiệt, chỉ là cố chống đỡ.
- Cút!
Có người muốn xông lên trợ trận, bị Võ Khúc lớn tiếng quát lui.
Đúng lúc này, Phá Quân từ phía xa hoả tốc đi tới, trên không dừng lại, thấy rõ chiến cuộc, số lượng lớn nhân mã phía sau ào ào hiện thân, hợp thành chiến trận, lấy Phá Quân dẫn đầu xung phong liều chết lao vào chiến trận, không cùng loạn quân chiến đấu, đám quân xông thẳng về phía Võ Khúc và Doanh Cửu Quang đang giao chiến, một đường đẩy lui phản loạn.
Mắt thấy đại đội nhân mã tiến về phía Doanh Cửu Quang, Hùng Kỳ lập tức chỉ huy loạn quân nhân mã tụ lại, tiến vào chặn đường.
Phó tướng Võ Khúc lập tức chỉ huy loạn quân nhân mã ngăn chặn.
Phá Quân xuất lĩnh nhân mã liên tục công kích, nhân mã ít xung quanh căn bản không có cách thoát khỏi nhanh chóng hướng gần về phía Doanh Cửu Quang, hết lần này tới lần khác Doanh Cửu Quang lại bị Võ Khúc quấn lấy, nhưng thắng Võ Khúc lại không thể tốc thắng.
- Vương gia! Mau bỏ đi!
Có người gấp gáp hô một tiếng.
Doanh Cửu Quang cũng đã nhận ra không đúng. Võ Khúc rõ ràng chính là muốn giữ chân hắn, quân cận vệ bên này vừa thấy Phá Quân đi tới, trong hộ vệ quân số lượng lớn cao thủ lập tức vọt tới, bằng bất cứ giá nào phối hợp Võ Khúc giữ chân, cộng thêm Võ Khúc công kích, trong lúc nhất thời khiến Doanh Cửu Quang như sa vào đầm lầy.
Thêm vào đó Phá Quân đột nhiên thoát ly đại đội nhân mã, chỉ dẫn bốn năm người nhanh chóng tới giết, gia nhập vây công Doanh Cửu Quang. Phá Quân cùng Võ Khúc liên thủ. Doanh Cửu Quang dù có ba đầu sáu tay cũng bị giữ lại tại chỗ khó có thể thoát thân.
Nhưng Doanh Cửu Quang cũng thật lợi hại, đồng thời ngăn cản nhiều cao thủ như vậy, trên người vẫn tản ra bạch quang nhàn nhạt, vẫn có thể khống chế ánh sáng của vũ khí thất tình lục dục, ở trong hỗn chiến ứng đối như thường, quả thật người cũng như tên.
Mắt thấy loạn quân tụ quần vọt tới cách Doanh Cửu Quang bên kia càng ngày càng gần, Hùng Kỳ chỉ huy nhân mã điên cuồng hướng bên kia xông lên liều chết, muốn giải vây cho Doanh Cửu Quang, nếu bị nhiều nhân mã như vậy bao vây, hậu quả khó mà lường được, nhưng lại bị chặn lại.
Hùng Kỳ lại chỉ huy loạn quân cao thủ hướng về phía Doanh Cửu Quang, quân cận vệ bên kia há có thể để hắn thực hiện được chỉ huy nhân thủ chặn lại.
Thời khắc mấu chốt, liên tục hơn mười cây thương vây công Doanh Cửu Quang, bên người đột nhiên toát ra mấy trăm nhân mã, dĩ nhiên toàn bộ là nữ nhân, từng vũ khí thất tình lục dục hợp thành chiến trận che chở Doanh Cửu Quang đột phá vòng vây, trong chốc lát các màu ánh sáng đan vào như vòng, khiến Phá Quân cùng Võ Khúc cũng bị bức phải tránh né. Hai đầu mau chóng tránh ra Phá Quân cùng Võ Khúc đều vung tay lên, trước mặt có trên trăm người khoác chiến giáp hồng tinh yêu thú văn lộ xuất hiện, mũ giáp cũng khác thường, cư nhiên che hết cả đầu, chỉ lộ hai mắt, khiến người ta không nhận ra là ai.
- Ảnh Vệ!
Nhìn trước sau Doanh Cửu Quang trầm giọng quát chói tai, trong mắt hận ý khó có thể hình dung, để đối phó hắn, từ trước đến nay không lộ diện Ảnh Vệ cư nhiên cũng được Thanh Chủ phái tới, hơn nữa kéo đến tận hai trăm người, chuyện này đúng là muốn đưa hắn vào chỗ chết!
- Giết!
Phá Quân cùng Võ Khúc đều hướng về phía Doanh Cửu Quang quát.
Hai trăm ảnh vệ, hai trăm đại đao đỏ tươi trong tay cùng công kích, ánh sáng vũ khí thất tình lục dục không kịp nhìn dày đặc như võng, hung hãn trực tiếp xông vào.
Rất nhanh, bên trong giăng khắp nơi đao cương như rừng, tuôn ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân.
Mà hầu như đồng thời., Phá Quân mang đại quân tới xông vào trong loạn quân.
- Giết hết!
Phá Quân chỉ vào tả hữu quát, đại quân nhanh chóng vây công chiến đấu, tả hữu chia ra xử lý chung quanh, tầng tầng vây lại nơi ác chiến của Doanh Cửu Quang, vòng bên trong mấy triệu nhân mã phá pháp cung xuất hiện, toàn bộ hướng về nơi giao chiến.
- Toàn quân, theo ta giết!
Hùng Kỳ gầm lên một tiếng, tự mình dẫn hết thảy trung quân cao thủ đánh tới muốn liều mạng trợ giúp Doanh Cửu Quang đột phá vòng vây.
- Lui!
Phá Quân cùng Võ Khúc trao đổi ánh mắt đồng thời quát. Ảnh vệ nhân mã lập tức lắc mình trở ra.
Doanh Cửu Quang sao có thể để cho bọn họ lui, phải giết bớt bằng không những người này một khi thoát thân, đúng là vạn tên cùng bắn. Nhưng một Ảnh vệ hai mắt chợt đỏ đậm, đao ảnh liên miên như cuồng triều điên cuồng bổ về phía Doanh Cửu Quang. Doanh Cửu Quang sáu thương cùng ngăn cản mới ngăn được đao ảnh dày đặc.
Đinh tai nhức óc, Ảnh vệ thuận lợi lắc mình trở ra, Doanh Cửu Quang lại bị chấn tại trong hư không liền lùi lại mấy bước mới đứng vững thân hình, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
- Bắn cung!
Người mình vừa lui, Phá Quân không chút do dự phất tay ra lệnh.