Phi Thiên

Chương 3234: Nỗi buồn của Lệnh Hồ (1)

Hắn cũng không nói gì khiêm nhường, theo ý chỉ của Thanh Chủ phân phó phía dưới đối xử tử tế Chiến Bình phu phụ. Sau đó toàn lực chú ý trận chiến ở sào huyệt Doanh Cửu Quang.

Giải quyết xong chuyện của Chiến Như Ý, Thanh Chủ đương nhiên cũng lưu tâm đêm Doanh Cửu Quang bên kia.

Trong tinh không bay nhanh Dần Lộ Nguyên soái Lệnh Hồ Đấu Trọng cũng cao độ chú ý tình hình đại chiến, sầu lo không nói hết.

Không lo không được tình hình của hắn đặc thù, tự biết mình, Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch vì sao làm phản? Không có Thanh Chủ chống đỡ hai người không có khả năng làm như vậy, chuyện đột nhiên xảy ra song phương vẫn có thể phối hợp, điều này nói rõ Thanh Chủ sớm đã có liên lạc hai người. Thanh Chủ vì sao chỉ liên hệ hai người này mà không liên hệ hắn?

Hắn có nỗi khổ khó nói, hắn mới tiếp nhận chức vụ Dần Lộ Nguyên soái không lâu, phía dưới vẫn chưa hoàn toàn làm theo, cũng không thể đại khai sát giới cưỡng ép xử lý! Đông quân đã trải qua một hồi chỉnh đốn vốn đã nhân tâm bất ổn, hắn nếu lại làm như vậy, không chừng sẽ khiến binh biến xảy ra cho nên cần từ từ làm, không thể nóng vội khiến vài người chó cùng rứt giậu.

Giờ thì tốt rồi, chuyện trên tay còn chưa thuận, Doanh Cửu Quang này lại đột nhiên gây ra chuyện này, người khác nhìn nguyên soái hắn vinh quang lắm, như nào hắn cũng là tự biết khổ không thể tả.

Một khi Doanh Cửu Quang sụp đổ, Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch mạo hiểm lớn như vây lẽ nào có thể tha cho hắn, không giết hắn, cũng tất nhiên muốn hắn đứng sang một bên. Nếu ra nhập vào phe Thanh Chủ, Thanh Chủ vì trấn an Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch không có khả năng thu nhận hắn, trừ phi Thanh Chủ hy vọng thiên hạ đại loạn lệnh thế cục triệt để phá tan. Thanh Chủ có thể thuyết phục hai người bọn họ tất nhiên là đã đưa ra lời hứa gì.

Ra nhập vào ba vị thiên Vương khác? Trừ phi ba vị triệt để làm phản, bằng không không muốn triệt để trở mặt Thanh Chủ, căn bản không khả năng thu nhận hắn. Phía dưới ba vị Vương gia cũng không có khả năng bằng lòng, địa bàn lớn như vậy, lại chạy tới một đám người nắm giữ, ai có thể bằng lòng? Trừ phi từ hắn Lệnh Hồ Đấu Trọng mở lại thủy, từ trên xuống dưới người đều nguyện ý buông tha vị trí của mình bị người khác cho tiêu hóa hết, nhưng này dạng hắn phía dưới của mình thân tín lại khẳng định không muốn.


Nếu mang theo địa bàn quy thuận thì lại có thể, nhưng Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch làm sao có thể bằng lòng, không có địa bàn kia, hắn so với trước đây khác nhau ở chỗ nào? Hai người đáng mạo hiểm lớn như vậy sao? Ba vị thiên vương khác vì ổn định thế cục sẽ phối hợp Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch, hay là sẽ phối hợp hắn. Lệnh Hồ Đấu Trọng hầu như không cần suy nghĩ nhiều.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ hy vọng Doanh Cửu Quang bên kia có thể đứng vững, đến khi hắn gấp rút tiếp viện, chỉ cần có thể giúp Doanh Cửu Quang độ qua cửa ải này. Được rồi, cho dù có thể giúp Doanh Cửu Quang độ qua cửa ải này hắn cũng không có khả năng leo lên. Doanh Cửu Quang lẽ nào có thể đem vị trí Thiên Vương tặng cho hắn sao? Hắn vẫn ở vị trí hiện tại, nhiều lắm cũng chỉ là càng được Doanh Cửu Quang coi trọng mà thôi, mà trận chiến này tâm phúc nhân mã phía dưới không biết có bao nhiều người sẽ phải chết.

- Mẹ kiếp, đây gọi là chuyện gì!

Lệnh Hồ Đấu Trọng trọng trong lòng thầm mắng một tiếng.

Hắn giờ lo lắng nhất vẫn là nhóm nhân mã này, có vài người rõ ràng cho thấy không phục hắn, hắn lo lắng có người có lòng dạ khác lâm trận phản chiến, vậy thì phiền toái lớn. Nhưng hắn giờ lại không thể đợi đến khi xử lý xong hết mới đi tiếp viện, đừng nói đợi đến lúc trận chiến kết thúc, đánh nhau thôi cũng đủ khiến hắn tổn thất.

Chuyện cho tới bây giờ hắn chỉ có thể trông cậy vào Doanh Cửu Quang có thể đứng vững, chỉ cần Doanh Cửu Quang có thể đứng vững, người phía dưới sẽ kiêng kỵ, dù sao Doanh Cửu Quang uy danh vẫn còn đó, nếu một khi Doanh Cửu Quang không chống nổi, đường đường Doanh thiên Vương cũng không dọa được người đường đường Doanh thiên vương cũng không thể chịu được, vậy phía dưới hắn tám chín phần muốn bất ngờ làm phản.

Đổi lại trước đây cũng không dễ dàng bất ngờ làm phản như vậy, then chốt Doanh thiên vương gần đây liên tục làm hỏng việc, việc Hắc Long Đàm đã khiến quân tâm bị ảnh hưởng quá lớn, ước chừng phía dưới không ít người dọc đường đi vẫn mắng Doanh Cửu Quang.


Hắn suy bụng ta ra bụng người đều có thể đoán được ý của người phía dưới, một khi Doanh Cửu Quang thất bại dưới tay Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch, Đông quân cảnh nội tất nhiên sẽ trống một số lượng lớn vị trí. Dẫn đạo nhân mã cứu viện có công nhất định phải trọng dụng, nhất định phải trọng thưởng, vị trí nguyên soái còn trống hai chỗ, ngoài vị trí của hắn thì không cần phải nói, đây là cơ hội cho người phía dưới, cũng là lý do để họ theo tới cùng.

Cho nên trong lòng hắn giờ có thể nói là cầu trời cầu đất cầu Doanh thiên vương nghìn vạn lần đứng vững, hắn thật sự sợ Doanh Cửu Quang chịu không nổi mà chạy trốn, Doanh Cửu Quang chỉ cần lộ ra vẻ bại trận rút lui, vậy hắn bên này nhân mã ước chừng lập tức cũng sẽ thay đổi ý định.

Cho nên hắn dọc đường đi không ngừng truyền lời cổ vũ phía dưới, nói cái gì Hạo thiên Vương, Quảng thiên Vương, Khấu Thiên vương viện binh lập tức đã đến rồi, hy vọng có thể cổ vũ sĩ khí cho mọi người hy vọng.

Ngàn vạn lo âu, Lệnh Hồ Đấu Trọng nghiêng đầu truyền âm hỏi người bên cạnh:

- Dẫn đường cảnh nội chiêu mộ người mỗi bên môn phái bây giờ tình hình ra sao? Sao vẫn không thấy báo cáo tiến độ? Sao dọc đường đi một đạo nhân mã cũng chưa từng gặp?

Đại tướng một bên thực sự không muốn cho hắn biết chân tướng, sợ đả kích hắn, nhưng đã hỏi tới cũng không tiện không nói, than thở:

- Mỗi bên môn phái hồi phục hiện giờ vẫn đang tập kết nhân thủ.

Lệnh Hồ Đấu Trọng vừa nghe là biết những môn phái kia đang cố ý kéo dài, hận đến cắn răng nói:

- Được lắm! Cứ đợi đó cho bản soái, về sau xem bản soái ta xử lý bọn họ ra sao!