Doanh Cửu Quang đứng ở bên ngoài sảnh trên bậc thang cao cao, mắt nhìn xuống phía dưới.
Ngoại nhân chỉ biết hắn thiếp thất nhiều, thật tình không biết hắn nhiều năm qua lấy lượng lớn tài nguyên để bồi dưỡng nhóm thiếp thất này mới là sức chiến đấu lớn nhất trong vương phủ của hắn.
Mấy trăm thiếp thất toàn bộ đều đã mặc giáp, đương nhiên cũng không phải là toàn bộ thiếp thất trong vương phủ, có vài người thực lực căn bản không đủ để tham dự đại chiến như vậy, với hắn mà nói không có tác dụng.
Một đôi mắt sáng ngước lên, nhìn hắn đứng trên bậc thang ánh mắt tương đối phức tạp.
Phía sau nhóm thiếp thất này mấy trăm tu sĩ hồng giáp đứng san sát. Thiên Nguyên cũng ở trong đó, cũng đang nhìn Doanh thiên Vương trên bậc thang.
Doanh Cửu Quang ánh mắt đảo qua mọi người, đi nhanh xuống bậc thang, đoàn người tự động tách nhau ra trái phải hai bên, rồi lần lượt quay đầu lại xoay người đi theo.
Một đám người từ trong đi ra, bên ngoài lại có hơn một nghìn Tu sĩ hồng giáp tả hữu vọt tới đi theo.
- Cái gì?
Ngồi trong đình Khấu thiên vương bỗng nhiên đứng lên, lạnh lùng nói:
- Lệnh viện quân tăng tốc độ, nhanh nữa lên!
Đình đài lầu các Hạo Đức Phương một chưởng vỗ lên lan can, tức giận nói:
- Doanh Cửu Quang bên kia tình hình khẩn cấp, lệnh viện quân hết tốc lực tiến về phía trước!
- Bốp!
Bên trong thư phòng Quảng Lệnh Công vỗ tay lên bàn, trầm mặt nói:
- Lệnh viện quân lấy tốc độ nhanh nhất có thể mau tới chi viện, cần phải đến trước khi Doanh Cửu Quang không chống đỡ nổi!
Thiên cung, trong hậu cung, Lý Phi cùng Hàn Phi ngồi cùng nhau. Vẻ mặt sợ hãi xì xào bàn tán:
- Chúng ta không có đường lui, làm là chết, không làm cũng không sống được, nhưng chí ít làm thì còn có thể bảo toàn phụ mẫu trong nhà, ngươi chọn thế nào?
- Sao có thể động thủ chứ! Bệ hạ đang ngủ ngươi dù cho nhẹ nhàng xoay người cũng sẽ hỏi ngươi vì sao không ngủ, cảnh giác quá cao. Với tu vi của bệ hạ thật sự là khó có thể hạ thủ!
- Hàn Phi, bệ hạ thích nhất thân thể của ngươi, lúc này cũng chỉ có ngươi là có thể nghĩ cách, thừa dịp bệ hạ động lòng có lẽ sẽ có cơ hội hạ thủ.
- Ta một mình sợ là không chắc chắn lắm.
- Vấn đề không phải là có chắc chắn hay không, mà là tận lực thử một lần, bệ hạ bên này ngươi nghĩ cách, ta bên này cùng chúng bọn tỷ muội thương lượng, một khi ngươi thất thủ, tỷ muội bọn ta cũng chỉ có thể liên thủ thôi.
Thương lượng xong hai người vội vã ra khỏi biệt viện.
Trong điện Tinh Thần.
Biết Phá Quân, Võ Khúc để nhân mà đối mặt chính diện nhân mã của Doanh Cửu Quang, Thanh Chủ cũng ngồi không yên, chắp tay đi đi lại lại ở trong điện, trầm giọng nói:
- Không cân giấu diếm nữa, mệnh quân cận vệ toàn bộ tập kết chuẩn bị chiến đấu!
- Vâng!
Lúc Thượng Quan Thanh định lấy tinh linh ra liên hệ, tai chợt khẽ động, liếc nhìn giá sách bên kia, nhận ra có sóng pháp lực, cũng chú ý thấy Thanh Chủ hai mắt nhíu lại, trong con ngươi hàn quang lóe lên, không biết là ai đang cùng Thanh Chủ liên hệ.
Truyền lệnh hoàn tất xong, Thượng Quan Thanh hồi bẩm nói:
- Bệ hạ, đã phân phó phía dưới.
Thanh Chủ lại chậm rãi nhắm hai mắt lại, từ từ nói:
- Hậu cung có người muốn tác loạn, người Doanh gia phe phái bên kia, ngoại trừ người của Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch, giết hết cho ta, không chừa một mông!
Thượng Quan Thanh lại liếc mắt về phía giá sách, thử hỏi:
- Vậy Thiên Phi bên đó thì sao?
Thanh Chủ hơi chút im lặng, mở hai mắt ra, nói:
- Thiên Phi vô tội, đề phòng có người lợi dụng hãm hại, giam lỏng, phái người coi chặt!
- Vâng!
Thượng Quan Thanh tuân mệnh lập tức bước nhanh rời đi ra khỏi Tinh Thần điện, lại lấy tinh linh ra liên lạc giám sát tả sử Tư Mã Vấn Thiên.
Cũng không nói gì khác, chỉ tặng một câu cho Tư Mã Vấn Thiên:
- Hậu cung tác loạn, bệ hạ nói Thiên Phi vô tội!
Lúc này Tư Mã Vấn Thiên đang đứng ở một đỉnh núi tuyết, đón lấy gió lạnh thấu xương, phía sau là một hang hắc y nhân mang mặt nạ.
Thượng Quan Thanh đột ngột tới tin khiến Tư Mã Vấn Thiên cầm tinh linh sửng sốt một hồi, chợt bừng tỉnh đại ngộ. Doanh gia xảy ra chuyện như vậy bệ hạ ra sức bảo vệ Thiên Phi, có thể thấy bệ hạ sủng ái Thiên Phi, nếu phụ mẫu Thiên Phi chết bởi cuộc chiến lần này, Thiên Phi và bệ hạ nào còn có thể tiếp tục, đây là muốn để cho hắn đảm bảo an toàn cho phu phụ Chiến Bình!
Tư Mã Vấn Thiên nhanh chóng lấy tinh linh ra liên hệ người phía dưới của tả bộ, mệnh bên ngoài bằng mọi giá dù bại lộ cũng phải nghĩ cách bảo vệ phu phụ Chiến Bình, bằng không mang đầu tới gặp hắn!
Trong thiên cung như phấn điêu ngọc trác, dưới chân tường, một đội quân cận vệ đang tuần tra, Hàn Phi quyến rũ động lòng người dẫn hai thị nữ đi tới.
Như thường, tuần tra cận vệ né tránh sang một bên hành lễ, Hàn Phi tận lực giữ vẻ mặt bình tĩnh đi qua nhưng chuyện không bình thường lại xảy ra, quân cận vệ đột nhiên nhanh chóng lắc mình bao vây, trường thương vây quanh, phản ứng không kịp, đám người Hàn Phi mở to hai mắt nhìn, trường thương cắm trên người các nàng máu me đầm đìa rơi xuống.
Một đường hàn quang hiện lên, lĩnh đội một đao lấy thủ cấp của Hàn Phi.
Vài phi tử cùng Lý Phi mới từ một gian nhà đi ra khỏi cửa liền ngây ngẩn cả người, chỉ thấy từng hàng phá pháp cung đối diện các nàng, còn không đợi các nàng nói, tiếng bịch bịch đột nhiên vang lên.
Hầu như đồng thời với lúc tiếng cung vang lên, đột ngột xuất hiện nhiều quân cận vệ xông vào từng gian biệt viện của phi tử.