Phi Thiên

Chương 3131: Cắm thẳng vào trung lộ (2)

Lãnh Trác Quần chỉ vào la bàn nói:

- Ý đồ của đối phương dĩ nhiên rõ ràng, trăm vạn đại quân phong tỏa cửa vào đổi đường là vì chặn chúng ta. Trăm vạn đại quân phong tỏa cửa ra còn lại là vì bám chặt chúng ta, lấy thế tiền hậu giáp kích kéo chúng ta lại, sau đó tập trung những binh lực khác tiêu diệt đội ngũ của Thanh Nguyệt, rồi tập trung tất cả nhân mã ngược trở lại tiêu diệt chúng ta.

Miêu Nghị gật đầu, ngón tay điểm vào la bàn:

- Đại quân nơi xuất khẩu đang ở tại phía tây bắc, đã điều đi đuổi theo phía sau chúng ta. Đại quân cửa vào ở phía tây, vốn là chạy thẳng tới điểm giao chiến, hiện đã điều chuyển đổi đường chặn chúng ta lại. Trước mắt chúng ta đã lôi kéo lại 2 triệu đại quân, nhưng cái này còn chưa đủ, Thanh Nguyệt bên đó không ngăn được hơn 200 vạn Đông quân tinh nhuệ tiểu trừ, còn cần chúng ta tiếp tục giải vây.

Mười vạn quân đi tuần đã bị chúng ta tiêu diệt. Tây bộ phục binh trên cơ bản bị tiêu diệt. Trăm vạn thám tử trước mắt cũng bị chúng ta tiêu diệt hơn ba mươi vạn rồi. Còn dư lại 700 ngàn còn đang cuồn cuộn không ngừng tiến tới, nhưng mà không đáng để sợ. Chiến thuật thêm dầu chẳng qua là đến chịu chết thôi.

... Trước mắt uy hiếp lớn nhất đối với bộ đội của Thanh Nguyệt là phục binh phía đông, phục binh phía bắc, phục binh phía nam, còn có trung quân của Ngao Phi. Địa điểm giao chiến nghiêng về hướng Tây Nam.

Hay nói cách khác, viện quân phía nam chính là cánh quân trước hết đến tấn công đội ngũ của Thanh Nguyệt, kế đó là đội ngũ trung quân của Ngao Phi bố trí trung bộ Hắc Long Đàm. Cuối cùng mới là đội ngũ phía đông và phía bắc.

... Đội ngũ phía nam gần như đã mất đi khả năng kiềm chế, hiện tại chúng ta phải làm chính là lôi kéo chậm bước chân trung quân của Ngao Phi và đội ngũ phía đông, phía bắc, tận lực tranh thủ thời gian cho bộ đội của Thanh Nguyệt lấy được càng nhiều Phá Pháp cung hơn, để nuôi một đòn quay giáo công kích!

Lãnh Trác Quần hỏi:

- Đại nhân muốn kéo lại thế nào?

Miêu Nghị chỉ phương vị và điểm chặn lại đại khái của các đại quân trên la bàn:

- Hiện tại không vội biến động, đợi trăm vạn đại quân chặn đường ta rút ngắn cự ly gần lại chúng ta, khi sắp tiếp cận chúng ta, thì lập tức quẹo đi tránh ra bọn họ, tận lực tranh thủ thời gian thật nhiều cho Thanh Nguyệt bên đó!

Ngón tay trợt trên la bàn:

- Cắm thẳng vào trung lộ, kéo thẳng tới trung quân của Ngao Phi. Trên tay Ngao Phi đoán chừng cũng chỉ còn lại đội ngũ 40 vạn, Phá Pháp cung đoán chừng 5000 cây, đối mặt với năm mươi vạn đại quân ta bày ra trang bị. Ngao Phi làm sao có thể không hoảng hốt. Hai triệu đại quân đuổi theo phía sau chúng ta sợ chúng ta uy hiếp đến Ngao Phi, tất nhiên chết sống bám theo không buông. Nếu như Ngao Phi đủ lì, vì để quấn lấy chúng ta không cho chúng ta quá mức tiếp cận bộ đội của Thanh Nguyệt, sẽ phải lấy tự bản thân mình làm mồi nhử, sẽ kéo chúng ta ra xa một chút rồi mới động thủ.


Ta đoán chừng Ngao Phi khẳng định sẽ làm như vậy, người này là một tên ngoan cường lỳ lợm, có thể không tiếc lấy chiến thuật thêm dầu đem mạng người chất đống, hoàn toàn có khả năng làm như vậy.

Quy Vô gật đầu:

- Nếu là như thế, lại tạm hoàn áp lực bốn mươi vạn trung quân trên tay Ngao Phi bức bách Thanh Nguyệt.

Miêu Nghị thu hồi tay từ trên la bàn:

- Thông báo cho Đan Tình chuẩn bị sẵn sàng.

Hoa mỹ tinh không, giao chiến điểm, viện binh tiếp tục chạy đến nhận được tử mệnh lệnh, không tiếc bất cứ giá nào phải xông vào chiến trận chi viện cho Xa Vũ.

Chung Tam Minh soái lĩnh mười vạn đội ngũ hỏa tόc chạy tới, dưới sự công kích của Lưu Tinh tiễn mãnh liệt, chết thảm trọng, cuối cùng đánh giết vào trong chiến trận hội hợp với Xa Vũ.

Lúc này Xa Vũ hai mắt đỏ bừng, gào rách cả cổ họng chỉ huy đội ngũ còn lại không nhiều lắm liều mạng chém giết.

Chung Tam Minh chạy tới chỉ có thể nói là khiến cho hắn hơi thở chậm lại chút khẩu khí. Hai người chỉ huy đội ngũ liều mạng quấn lấy U - Vưu Liên Quân. Liên quân muốn lui ra, bên này lập tức không tiếc mạng nữa nhào lên, liều mạng quấn đấu với nhau, chính là không để cho song phương cơ hội kéo dài khoảng cách.

Mà U - Vưu đại quân bên này tuy rằng chết cũng không ít, nhưng càng đánh càng trở nên dễ dàng, Phá Pháp cung trên tay càng đánh càng nhiều, trang bị càng đánh càng hoàn mỹ. Mà trọng yếu hơn chính là Vưu tộc bên này dần dần thoát khỏi cảm giác sợ hãi giao chiến lúc đầu, sự đánh giết kéo dài dần dần khiến họ có kinh nghiệm, phối hợp đối với chiến trận càng trở nên quen thuộc hơn.

- Đại nhân, thám tử báo, đội ngũ địch quân chặn chúng ta lại đã cách chúng ta không xa!

Bên trong không gian trừ vật, liên lạc viên trung khu khẩn cấp thông báo với Miêu Nghị.

Miêu Nghị quyết đoán hạ lệnh:

- Chuyển hướng, kéo rốc tới trung quân của Ngao Phi!


Tinh không, Đan Tình cùng mọi người nhanh chóng bay lệch khỏi quỹ đạo vốn có, đi theo phi hành lộ tuyến mới. Đội ngũ truy kích phía sau bám sát không buông, một đầu đội ngũ chặn lại khác cũng điều chỉnh phương hướng đuổi theo.

Nhận được tin tức, Vương Viễn Kiều cấp tốc báo cho Ngao Phi:

- Đại tướng quân, Lộc Bằng Phương bám sát Ngưu Hữu Đức. Ngưu Hữu Đức biến đổi phương hướng, không có chạy tới cứu viện nữa.

Ngao Phi vội hỏi:

- Đi đâu rồi?

Vương Viễn Kiều:

- Hiện tại còn không biết dụng ý của Ngưu Hữu Đức, không có cách nào phán đoán chân chính đi về phía nào.

Ngao Phi:

- Nói cho Ô Kim Hoàn, không được theo đuôi, men theo một bên phương hướng giao chiến, truy kích từ bên cạnh, phòng ngừa Ngưu Hữu Đức lâm thời đổi đường nữa cắm trở về, để lúc nào cũng có thể chặn lại.

Sau một khoảng thời gian, căn cứ Lộc Bằng Phương bên đó truy kích báo về, Vương Viễn Kiều dường như phán đoán xảy ra điều gì, lần nữa bẩm báo với Ngao Phi:

- Đại tướng quân, Ngưu Hữu Đức dường như hướng đến chỗ chúng ta rồi, mục tiêu nhắm thẳng tới hình như chính là trung quân chúng ta!

- Ngừng!

Ngao Phi nhảy dựng bỗng nhiên giơ tay lên quát bảo ngưng lại đội ngũ đi về phía trước, dừng lại ở trong hư không cười lạnh một trận liên tục:

- Giỏi lắm con trai, kẻ trộm rất là biết cách bắt gà, xem ra là đoán được trên tay trung quân ta không có nhiều vũ khí công kích mạnh lắm, biết chúng ta không ngăn được đội ngũ năm mươi vạn trang bị tốt nhất của hắn tấn công!

Không Hãn trầm giọng nói:

- Xem ra hắn là muốn đánh chúng ta, ép những người khác điều chuyển phương hướng tới tiếp viện, để tranh thủ thời gian cho nhân mã ở giao chiến điểm.

Ngao Phi gật đầu:

- Không sai, hắn tự nhiên là cho rằng tấn công chỉ huy trung khu của chúng ta có thể ép những người khác lập tức tới cấp cứu! Được, ta đây sẽ cho ngươi được như nguyện, giảm tốc độ đi chậm lại, đợi chúng tới gần, chúng ta giả vờ tiếp chạy trốn dụ hắn truy kích, kéo dài khoảng cách tinh binh của hắn với giao chiến điểm, không để cho hai đạo nhân mã của hắn có cơ hội xác nhập. Nói cho Ô Kim Hoàn và Lộc Bằng Phương, đợi ta dẫn dụ Ngưu Hữu Đức đến vị trí nhất định, ta sẽ lập tức quay giáo đánh một đòn, lệnh cho bộ đội sở thuộc của hai người toàn lực phối hợp! Nói cho những mấy đạo nhân mã khác, không cần phải để ý đến ta bên này, tụ tập binh lực giải quyết hết đội ngũ chiến đấu!