Nguyên Công vẫn ở bên ngoài phụ trách việc bảo vệ, nhìn bên ngoài thì dường như không có gì, nhưng trong lòng quả thật đang muốn chửi thề.
Hôm nay toàn bộ Vưu tộc đã triển khai, gắt gao giám sát tất cả khu vực đầm Hắc Long, tiếp viện của Hạ hầu gia phái tới vì không dám lộ diện nên không thể tới gần hắn, cho nên hắn nghĩ nếu chẳng may ở đây có xảy ra điều gì bất trắc, Hạ hầu gia cũng không thể nào kịp thời cử cứu viện tới.
Đường đường là Lục gia của Hạ Hầu gia lại rơi vào hiểm cảnh như vậy, lúc này Nguyên Công chỉ có thể tự cười quyết định chạy đến Tổng trấn Quỷ Thị hưởng ứng lệnh triệu tập năm đó của mình, bây giờ có hối hận cũng đã vô dụng.
Sau khi Dương Triệu Thanh được điều động đã tìm được hắn, nói ra mệnh lệnh của Đô thống, Nguyên Công cũng không nói hai lời, lập tức làm theo, vừa hay không phải trốn tránh nữa, có thể dùng tinh linh để liên lạc với phía Hạ Hầu Gia.
Trong động, mấy vị đại tướng Địa ngục nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Vô Lượng Đạo Đại Tướng Ngao Thiết truyền âm nói với Miêu Nghị:
- A Đại người ở địa vị như của Doanh Cửu Quang thế lực sẽ rất kinh khủng. Nhưng ít nhất bây giờ ông ta vẫn chưa dám công khai động vào ngài, bây giờ ngài thu tay lại thì vẫn có thể hòa hoãn một chút với Doanh gia. Nếu như công khai vạch mặt trước thiên hạ thì ảnh hưởng sẽ rất nghiêm trọng, e rằng Tụ Hiền Đường sẽ không giữ được.
Miêu Nghị trầm mặc một lát, truyền âm đáp:
- Ông ta không cho ta sống tốt thì cũng đừng mong sống tốt. Cùng lắm là cá chết thì lưới rách, bây giờ ta không quản được nhiều như vậy.
Ngao Thiết đáp:
- Ngài làm như vậy có gì tốt?
Đúng lúc này, lại có người đến báo tin:
- Đại nhân, có biến rồi.
Người này tiến đến bên cạnh la bàn, liên tục chỉ vào năm điểm trên la bàn nói:
- Tất cả thám tử ở năm điểm này đều đã bị tiêu diệt, ngoài ra còn có hơn mười vạn quân đang đi tuân ở xung quanh Tinh Không.
Miêu Nghị phất tay ý bảo lui lại phía sau, chăm chú nhìn vào la bàn một hồi lâu, cuối cùng đưa tay chỉ vào năm địa điểm vừa rồi nhìn mọi người hỏi:
- Mọi người có nhìn ra manh mối gì không?
Đám người Mạc Du đều nhìn về phía Miêu Nghị chờ nghe giải thích.
Yêu Đạo Đại tướng Trường Hồng nói:
- Từ phạm vi của đầm Hắc Long có thể thấy, dù ở vị trí nào của đầm Hắc Long xảy ra biến thì quân ở năm điểm này cũng có thể đến trong vòng nửa canh giờ. Xem ra, Doanh Vô Mãn muốn đặt phục binh ở đây.
Miêu Nghị gật đầu:
- Có lẽ là vậy.
Tiên Đạo Đại tướng Mạnh Như nhìn chằm chằm vào la bàn, trầm ngâm nói:
- Bịt kín lối ra vào vì muốn bắt người. Sau đó lại điều động một trăm vạn nhân mã làm nhãn tuyến, trong khoảng thời gian ngắn có thể hiểu rõ được cục diện nơi này, tiếp đó cử một đạo quân đi tuần xung quanh, chỉ cần một động tĩnh nhỏ sẽ cho quân xuất thủ. Sắp xếp đâu vào đấy, rất lão luyện, tên Doanh Vô Mãn này quả không đơn giản!
Miêu Nghị gật đầu:
- Ta đã đánh giá thấp tên này, xem ra Doanh Cửu Quang phái hắn đến không phải không có lý do.
- Nếu đối phương làm như vậy càng tăng thêm thực lực của đối phương, rất khó đánh. Hắn dùng một trăm vạn quân quan sát khiến cho chúng ta không thể chạy đi đâu được, sớm muộn cũng bị tìm ra. Một khi quân chủ lực của chúng ta đã bị phát hiện, lại không thể đi ra ngoài, khi đó bị đối phương tấn công thì rất phiền toái. Đối phương đã cho quân chặn bốn phía, sẽ khó mà chạy thoát.
Ngao Thiết nói xong liền nghiêng đầu nhìn Miêu Nghị.
Mấy người bên Mạc Du đưa mắt nhìn nhau. Nhưng Miêu Nghị lại truyền âm nói với Ngao Thiết:
- Đây chính là nguyên nhân khiến cho ta truyền tin ra ngoài làm lớn chuyện ra, không thể để cho đối phương đến một cách dễ dàng. Muốn đánh thì phải có thủ đoạn, ép cho Doanh Vô Mãn tự rối loạn trước, sau đó chúng ta mới có cơ hội đánh bại đối thủ.
Ngao Thiết đã hiểu, tin tức truyền ra, phía Thiên đình chắc chắn phải cho người đi kiểm chứng. Doanh Vô Mãn còn có thể cho người chặn đường người của Thiên đình vào đầm Hắc Long hay sao? Đến lúc đó, thời gian cho Doanh Vô Mãn sẽ không còn nhiều nữa. Ngao Thiết khẽ gật đầu:
- Nếu như Đại nhân không muốn Tụ Hiền Đường gặp tổn thất quá lớn, tôi đề nghị Đại nhân lập tức thông báo cho phía Tụ Hiền Đường, sau khi tung tin hãy lập tức ẩn nấp, không được để ai phát hiện.
Miêu Nghị liền quay lại dặn dò Dương Triệu Thanh làm theo, sau đó chỉ về phía la bàn:
- Lối ra vào có tất cả một trăm vạn đại quân, lại điều động thêm một trăm vạn nhân mã làm thám tử, ở năm địa điểm đó, ta dự đoán mỗi chỗ ít nhất cũng có tới ba trăm ngàn quân. Giả sử đối mặt với chúng ta thì sức chống cự không đủ bền bỉ, không phát huy được tác dụng của viện quân. Hơn nữa, mười vạn nhân mã đang đi tuần này, quân mai phục không biết còn ở đó hay không, nếu như không có thì chắc chắn là đang giấu ở bên trong mười vạn quân này. Nếu như vậy thì quân mai phục sẽ không vượt quá năm mươi vạn.
Đám người Ngao Thiết đều thi nhau gật đầu. Miêu Nghị đặt một ngón tay lên la bàn nói:
- Nếu mười vạn quân đi tuần này là con số thật thì đây chính là mục tiêu đầu tiên ta muốn tấn công.
Quỷ Đạo Đại tướng Lãnh Trác cất giọng:
- Đại nhân, theo ta thấy, mười vạn quân đi tuần tra này e là mồi nhử nếu đại nhân xuất kích sẽ trúng kế của Doanh Vô Mãn.
- Ngươi yên tâm, ta đã dám đánh thì tự có cách ứng phó. Vấn đề bây giờ là không biết mười vạn quân này có giấu phục binh hay không. Nếu không có thì giống như một miếng thịt đặt trước mặt, nhưng nếu như có mấy chục vạn quân phục binh, trong quá trình đánh bị giữ chân để viện binh đuổi tới thì sẽ phiền phức. Cho nên hiện giờ cần phải xác định quân số của chúng.
Miêu Nghị nhìn mọi người hỏi:
- Không biết chư vị có cách gì hay để biết được quân số của đoàn quân này không?
Mọi người suy nghĩ một chút, vẫn là Ma Đạo Đại tướng Đan Tình lên tiếng:
- Cách thì không phải là không có, chỉ e rằng có chút mạo hiểm.
Miêu Nghị lập tức vui vẻ nói:
- Không biết Tướng quân có thể chỉ dạy cho ta không?