Chuyện làm trao đổi ý đồ rất rõ ràng, chỉ cần Miêu Nghị chịu thả người, Đại quân U Minh giết nhiều người Vưu tộc như vậy nàng cũng buông xuống. Nguyên nhân bởi vì có chút đuối lý, quan trọng là... nàng không muốn cuốn vào ân oán giữa Miêu Nghị và Doanh gia, mới không tiếc lấy mệnh của nhiều người như vậy làm trao đổi.
Nàng hiện tại đã hiểu, thành môn thất hỏa, Vưu tộc đã quấn vào phân tranh nội bộ thiên đình, Vưu tộc của nàng là quân cờ trên tay người khác. Đấu tranh nội bộ thiên đình tàn khốc, liên lụy thế lực phức tạp, thường thường một chuyện nhỏ cũng có thể tại người có ý chí thêm dầu vào lửa biến thành đại sự. Làm không tốt sẽ mang đến tai ương diệt tộc cho Vưu tộc. Những đại thế lực kia cái nào Vưu tộc cũng không thể trêu vào, nàng muốn mau sớm bứt ra.
Nàng cho là mình trả giá cao rồi, dù sao Miêu Nghị giết nhiều đệ tử Vưu tộc như vậy, nhưng Miêu Nghị căn bản cũng không để cho nàng như ý. Nếu không hắn làm gì quấn lớn trong vòng tròn luẩn quẩn như vậy, sớm liền trực tiếp chạy đến Doanh gia, cười lạnh nói:
- Doanh gia? Ngưu mỗ nghe không hiểu ý của Vưu Vương. Tại sao lại liên quan đến Doanh gia? Vưu Vương đã khoan hồng độ lượng như vậy, Ngưu mỗ cũng không phải không thức thời.
Lời đã nói đến đây, Vưu Vương vốn tưởng rằng sự tình đã có chuyên cơ, ai ngờ Miêu Nghị nói lời tiếp theo thiếu chút nữa làm nàng phát điên:
- Chỉ cần Vưu Vương có thể làm cho Doanh gia nói rõ chuyện xảy ra, thừa nhận bọn họ bắt Từ Đường Nhiên, chuyện còn lại không cần Vưu Vương quan tâm. Vưu tộc Ngưu mỗ lập tức bỏ qua, tuyệt không nuốt lời.
Vưu Vương thiếu chút nữa cắn răng. Loại chuyện này Doanh gia làm sao có thể thừa nhận. Thiên Đình hỏi tới cũng nhất định chết không nhận. Nàng căn bản không có khả năng làm cho Doanh gia mở miệng. Nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngưu Hữu Đức, ân oán giữa ngươi và Doanh gia chính mình biết rõ, Vưu tộc ta vô tội, ngươi đường khinh người quá đáng.
Miêu Nghị nói:
- Có vô tội hay không ta không biết, ai bắt người của ta, ta tìm người đó đòi người. Thiên Kinh Địa Nghĩa, Vưu tộc của ngươi bắt người của ta lại không chịu buông người. Dứt khoát kéo Doanh gia ra để ta tin tưởng, còn nói ta khinh người quá đáng, rốt cuộc là ai khinh người quá đáng?
Cái này rõ ràng là căn Vưu tộc chết không tha.
Thanh Nguyệt cùng Long Tín nhìn nhau, lại nhìn về phía Miêu Nghị ánh mắt có chút bội phục.
Sự tình đến trình độ này hai người như còn chưa nhìn ra ý đồ của Miêu Nghị. Hai người kia cũng không cần lăn lộn, bắt đầu còn thật sự cho rằng Miêu Nghị là muốn báo thù cho Từ Đường Nhiên, hiện tại hai mười xem như đã minh bạch Miêu Nghị trước đó vì cái gì muốn huyết tẩy tinh cầu kia. Cho dù là bọn họ phản đối cũng cố ý muốn chấp hành. Hóa ra mục đích ở chỗ này. Biết rõ Doanh gia thế lớn, không thể giao phong chính diện với Doanh gia, bức hiếp con tin muốn đẩy Vưu tộc lên phía trước đi đối mặt với Doanh gia.
Hai người tìm nơi nương tựa Miêu Nghị đến này, Phủ đô thống U Minh vẫn ở trạng thái giấu tài, Đại quân U Minh cho chưa bao giờ có công việc lớn. Hôm nay hai người đi theo Miêu Nghị trở lại làm động tác lớn như vậy, hôm nay coi như là thấy được sự lợi hại của vị Đô thống đại nhân này. Ngẫm lại những lời đồn mới biết Ngưu Hữu Đức danh tiếng quả nhiên là danh bất hư truyền!
Về phần trước kia vì cái gì không nói cho bọn hắn biết, hai người cũng có thể hiểu được. Kế hoạch mấu chốt một khi tiết lộ ra ngoài bị Doanh gia biết được đoạt tiên cơ thì chơi không nổi nữa. Phải thừa dịp bất ngờ quyết đoán tập kích đánh đối phương trở tay không kịp.
Hai người đoán một chút cũng không sai. Miêu Nghị ngay từ đầu không có ý định liều mạng với Doanh gia, Nhất là được biết Doanh gia bí mật điều 500 vạn quân tinh nhuệ xong là hắn biết dựa vào đại quân U Minh dù liều mạng thế nào cũng là đường chết.
Hắn cũng rất rõ ràng, Doanh gia không có khả năng thả Từ Đường Nhiên. Thậm chí ngay cả cơ hội nhặt xác chưa chắc sẽ cho hắn. Nhưng hắn vẫn nghĩ hết sức thử một lần, nhưng hết sức thử một lần không có nghĩa là hắn bắt mười vạn đại quân đi chôn cùng.
Đã từng khi hắn còn là thanh niên đầy nhiệt huyết, hắn đã từng đối với những người khác cái gọi là vì đại cục mà hi sinh người khác cảm thấy trơ trẽn cùng oán giận, hắn không chỉ một lần trở thành vật hi sinh kia. Đi tới hôm nay hắn đã hiểu, hơn nữa hắn không chút do dự đưa ra lựa chọn, khiến cho chính mình thành người mà năm đó mình ghét.
Cho nên hắn suất lĩnh nhân mã tới liền làm tốt chuẩn bị tâm lý hi sinh Từ Đường Nhiên, sẽ không vì Từ Đường Nhiên mà dùng mạng của 10 vạn đại quân liều mạng, cũng sẽ không biết vận dụng đại quân địa ngục đến. Một khi vận dụng đại quân địa ngục chống lại Doanh gia, hắn cho dù thắng cũng là thua, mà Doanh gia dù thua cũng thắng.
Nguyên Công ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị, như có điều suy nghĩ.
Vưu Vương lại bị Miêu Nghị nói ép có chút nổi giận, lạnh lùng nói:
- Ngươi đến tột cùng để hay không để?
Nhìn nàng bộ dạng như vậy, mềm không được, có xu thế dùng sức mạnh, không lệnh cấm. Thần kinh của mấy người Thanh Nguyệt căng cứng.
Mà Miêu Nghị vẻ mặt trầm ổn lại quyết đoán đưa tay, giơ lên hai ngón tay đáp lại.
Đại quân Vưu tộc trước đó nhìn thấy hậu quả hắn giơ một ngón tay lập tức trong lòng căng cứng. Đại khái đoán được hai ngón tay là có gì, nhanh nhanh đeo giáp.
Kết quả quả nhiên không để cho bọn họ thất vọng, trong đại quân U Minh nhanh chóng đẩy ra hai nghìn đệ tử Vưu tộc đang sợ hãi cầu cứu đến trước trận, nguyên một đám hướng tới Vưu Vương khẩn cầu.
Long Tin có chút hãi hùng khiếp vía, cứng như vậy đụng làm không tốt muốn ngọc thạch câu phần.
Miêu Nghị bỗng nhiên quay đầu lại, lạnh nhạt nhìn Long Tín, trọng mắt mang theo sát cơ bức lai, ý tứ giận dữ mắng mỏ chất vấn rất rõ ràng.