Sau đó Doanh Vô Mãn chỉnh mặt nạ trên mặt sai sử với Vưu U một tiếng:
- Dẫn đường đi.
Cái này gọi là một người đã quen sai khiến người khác, nói trắng ra chính là một Vưu tộc thật sự không được người ta để trong mắt.
Vưu U dáng tươi cười nhẹ gật đầu, thò tay thỉnh, trong lòng có thể nói hối hận đến nỗi trong bụng xanh lè rồi. Bên này không khách khí chút nào sai khiến nàng. Ngưu Hữu Đức bên kia lại bắt con trai nàng làm con tin, muốn nàng nghĩ cách giữ mạng sống của Từ Đường Nhiên, nhưng nàng lấy gì ra bảo vệ? Hiện tại mặt Từ Đường Nhiên cũng không thấy, thật sự nếu để Doanh gia nghi ngờ, biết là nàng làm hư chuyện tốt của Doanh gia, nàng nghi ngờ đối phương sẽ trực tiếp làm thịt nàng rồi. Lời nói vừa rồi của Doanh Vô Mãn nàng đều nghe được, một khi dụ được Ngưu Hữu Đức vào bẫy, liền lấy cứ không cần thối lại, trực tiếp giết chết bất luận tội, không lưu người sống. Đây quả thực rõ ràng liền quy củ thiên đình cũng không để ý.
Nàng xem như đã nhìn ra, Thiên Đình không một cái tốt, đều là loại người hung ác.
Vưu Huyền đã sớm khuyên nàng không nên xen vào phân tranh nội bộ Thiên Đình. Nhưng nàng không nghe, không nên đánh một ít tính toán nhỏ nhặt, hiện tại đánh lên hai nhóm người hung ác, hung ác đến mức không một cái nào nàng chọc nổi. Tiến không được lui cũng không xong, triệt để không xuống đài được, quả thực là gác nàng trên lửa.
Ánh nắng tươi sáng, bóng cây bờ sông. Doanh Cửu Quang tĩnh lặng một tay vuốt râu một tay thả câu.
Tả Nhi bước nhẹ đến bên cạnh, bẩm báo nói:
- Vương gia, U Minh đại quân đã đến Hắc Long Đàm.
Doanh Cửu Quang “Hừ hừ” cười lạnh hai tiếng từ chối cho ý kiến.
Nghiễm Thiên vương phủ, trong thư phòng Quảng Lệnh Công đang luyện viết văn, nghe hỏi ngẩng đâu, nhìn chăm chăm vào Câu Việt kinh ngạc nói:
- Hắc Long Đàm? Tiến vào Hắc Long Đàm? Tên kia muốn làm gì?
Mị nương mài mực bên cạnh cũng sững sờ ngừng lại. Câu Việt có chút lúng túng nói:
- Tạm thời còn không rõ ràng ý đồ của hắn, nhưng phái người một mực theo dõi.
Quảng Lệnh Công hơi chút trầm ngâm, để bút xuống, nói với Mị nương:
- Ngươi về trước nghỉ ngơi đi.
- Vâng thần thiếp cáo lui.
Mị nương biết rõ đây là y đuổi mình, muốn nói chút chuyện không tiện để mình biết, hành lễ cáo lui, đồng thời gật đầu với Câu Việt.
Câu Việt lập tức chắp tay đưa tiễn. Không có những người khác, Quảng Lệnh Công nhặt bút lên, tùy ý vẽ trên giấy.
- Mua sắm lượng lớn vật tư tác chiến ở Chợ Quỷ, đại quân U Minh dốc toàn lực lượng, hiện tại lại chạy tới Hắc Long Đàm, đổi thành người khác cũng thôi đi. Ngưu Hữu Đức thằng này... bổn vương như thế nào cảm giác muốn xảy ra chuyện. Hắc long đàm còn có chỗ thông đến địa phương khác sao? Thằng này không phải là muốn đi đánh Hắc Long Đàm chứ?
Câu Việt nói:
- Lão nô hiện tại cũng có nghi ngờ này, lần trước nghe được tin tức Tụ Hiền Đường hai tay hình như tiến vào Hắc Long Đàm không biết có phải có liên quan đến việc này không: Thiên giới phú hào đến thân cận.
Quảng Lệnh Công:
- Con đường của Ngưu Hữu Đức khó đoán ra, tay cầm tinh binh, co đầu rút cổ U Minh, trấn giữ U Tuyền cố định phát tài. Tụ Hiền Đường quảng mưu tài lộ. Những năm này thừa dịp bốn phía quân hỗn loạn ít xuất hiện, đây đúng là thượng sách. Về lý thuyết nên tiếp tục như thế mới đúng, lần trước đột nhiên tham gia sự việc Canh Tử Vực, lần này lại động tĩình lớn như vậy, xem ra Thanh Chủ canh chừng hướng một ít, cho Thiên Tẫn Cung áp lực. Ngưu Hữu Đức lưng tựa Thiên Tẫn Cung có chút đứng ngồi không yên. Nhưng nói đi thì nói lại, hắn cần phải rất rõ ràng tiếp tục giấu tài mới là cử chỉ sáng suốt, đột nhiên có động tác này tuyệt không phải mong muốn đơn phương, tuyệt đối là nhận lấy cái gì kích thích.
Câu Việt gật đầu:
- Vương gia minh giám, nhưng bây giờ còn không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Tùy ý bôi vẽ Quảng Lệnh Công đột nhiên thay đổi:
- Mị nhi nha đầu kia cùng Ngưu Hữu Đức rốt cuộc tiến triển đến trình độ nào ngươi trong lòng hiểu rõ sao?
Câu Việt càng sửng sốt một chút trả lời:
- Tiểu thư mỗi lần từ bên kia trở về đều có chút lo được lo mất. Đã có thể xác định rất nghiêm túc là có ý tứ với Ngưu Hữu Đức rồi. Hiện tại chỉ cần Ngưu Hữu Đức bên kia nguyện ý, hai người hẳn là có thể biết thời biết thế rồi. nhưng là lão nô hỏi qua nha hoàn của tiểu thư, tiểu thư mặc dù đi nhiều nhưng cơ hội gặp mặt Ngưu Hữu Đức cũng không nhiều. Mỗi lần tiếp đài đều là Vân Tri Thu. Tiểu thư bây giờ cùng Vân Tri Thu quan hệ ngược lại là không sai. Nói cho cùng vẫn là cơ hội tiếp xúc với Ngưu Hữu Đức quá ít, có chút không biết rõ Vân Tri Thu cố ý ngăn trở hay là Ngưu Hữu Đức cố gắng lảng tránh.
- Hừ! Cho thể diện mà không cần.
Quảng Lệnh Công tiện tay đập bút xuống bàn rõ ràng có chút mất hứng. Câu Việt càng thử hỏi một tiếng:
- Vương gia, có liên quan đến chuyện Ngưu Hữu Đức tiến quân vào Hắc Long Đàm sao?
Quảng Lệnh Công hai tay chắp sau lưng ngẩng đầu nhìn nóc nhà trầm ngâm nói:
- Vương phi nhiều lần đề cập, kể cả vừa mới, vẫn còn nói chuyện tìm được ý trung nhân cho Mị nhi, lại để cho bổn vương nghĩ cách tìm một người tốt ở Tây quân cảnh nội, bổn vương chỉ nói không vội, để lưu lại vài năm bên người, nhưng Mị Nhi tuổi thật cũng là không nhỏ.
Câu Việt ánh mắt lóe lên, nghe được vội nói:
- Vương gia hẳn là đã có người thích hợp, thay đổi chủ ý?
Quảng Lệnh Công khẽ thở dài:
- Thế cục có biến, ứng đối không thể không thay đổi. Bốn bộ phận trong quân chỉnh đốn, kể cả Tây quân, đều bị tổn thương nguyên khí, có ít người lòng bất an. Buổi trưa Lộ nguyên soái hoàng hạo trước mặt bổn vương nói qua mấy lần, nói con lớn nhất của lão ta Hoàng Cực Tang sở dĩ một mực chưa lập gia đình là vì coi trọng Mị Nhi, ý tứ đã ám chỉ rõ ràng.
Câu Việt cũng đã minh bạch, đây là muốn đem tiểu thư gả cho nhi tử của Hoàng Hạo, thích thú thăm dò tâm ý, nói:
- Hoàng Cực mặc dù một mực chưa lập gia đình nhưng bên người nữ nhân ngoài sáng trong tối không ít, hình như cùng một ít phụ nữ có chồng cón kéo chút không rõ ràng lắm.