Phi Thiên

Chương 3005: Hồ Dù chết, uy phong vẫn còn (1)

- Vâng!

Đường Hạc Niên cúi đầu trả lời, lại ngẩng đầu hỏi:

- Chỉ sợ việc này có gài bẫy, có lẽ Thanh Chủ nói tin tức này cho Chiến Như Ý nghe chưa hẳn đã là thật.

Khấu Lăng Hư trầm mặc nói:

- Từ tình hình trước mắt của Hạ Hầu gia mà nói, dường như cũng chỉ có cách giải thích này là có thể thích hợp thôi. Doanh Cửu Quang bên đó cũng lo lắng có bẫy, ý tứ của hắn là, do mấy lão gia hỏa chúng ta đi thăm hỏi một chút, đích thân gặp mặt Hạ Hầu Thác tự nhiên sẽ biết là thật hay giả.

Khấu Tranh vội vàng nói:

- Không được, ngộ nhỡ là Thanh Chủ và Hạ Hầu Thác liên thủ với nhau bày chuyện, phụ thân đi chẳng phải sẽ nguy hiểm sao? Con nguyện thay phụ thân đi trước thăm dò.

Khấu Lăng Hư khoát tay một cái, nói:

- Con đi cũng vô dụng thôi, con vẫn chưa đủ tư cách đó, con đi chưa chắc đã có thể thấy được Hạ Hầu Thác, Hạ Hầu Lệnh có thể đuổi con đi, lẽ nào con còn có thể xông vào hay sao? Cho dù con có thể thấy được cũng chỉ có thể nhìn từ xa, căn bản không có cách nào tiếp xúc được với Hạ Hầu Thác, chỉ có mấy người chúng ta đích thân đi mới có thể tiếp xúc được để kiểm tra thật giả.

Khấu Tranh lo lắng nói:

- Nhưng việc này quá nguy hiểm.

Khấu Lăng Hư đi đến cửa nhìn ra xa, nói:

- Con yên tâm, mấy người bọn ta sẽ không cùng nhau đến cùng một lúc, luân phiên nhau đi, ba nhà khác chuẩn bị tiếp ứng, nghĩ rằng Thanh Chủ và Hạ Hầu Thác cũng không dám làm càn!

Thiên Ông phủ đệ, Doanh Cửu Quang là người đầu tiên đến, trước khi đến một chút phong thanh cũng không có, đến khi đến cửa lớn của Hạ Hầu gia rồi, Hạ Hầu gia mới biết được tin tức.

Hạ Hầu Lệnh đích thân ra ngoài nghênh tiếp, nói:

- Doanh Thiên Vương đích thân pháp giá tới đây, vì sao không nhắn nhủ trước một tiếng. Lệnh không tiếp đón từ xa được, mong rằng Thiên Vương thứ tội.


Doanh Cửu Quang ở đó lắc đầu, nói:

- Hiền điệt, bản vương cũng là đột nhiên nghe nói có tin tức không ổn, nhất thời lòng nóng như lửa đốt cứ như vậy chạy đến xác minh, trước tình hình cấp thiết quên không chuẩn bị mạo muội tới thăm, mong đừng trách.

Hạ Hầu Lệnh âm thầm khinh bỉ, người có thân phận như ngươi đi ra còn có thể quên không chuẩn bị sao? Cấp dưới ngươi nuôi nhiều như vậy là để ăn cơm khô sao? Đương nhiên, hắn tự nhiên cũng hiểu rõ mục đích đối phương đến đây là gì, vội vàng đưa tay ra tương thỉnh nói:

- Thiên Vương, mời vào bên trong!

Doanh Cửu Quang lại bắt lấy cổ tay hắn, cùng đi vào bên trong, thần tình ngưng trọng nói:

- Nghe nói Thiên Ông đại hạn đến rồi, là thật sao?

Tin tức của Hạ Hầu gia cho tới bây giờ vẫn được phong tỏa rất nghiêm mật, Hạ Hầu Lệnh không biết ông ta nghe ở đâu được tin tức này, có điều ít nhiều cũng có chút phán đoán, trước đây lúc phong tỏa tin tức vẫn chưa thất người đến, Thanh Chủ bên đó đến rồi sau khi rời đi vị này liền biết được tin tức, mười phần có tám chín phần là Thiên Cung bên đó để lộ tin tức.

“Haiz!” Hạ Hầu Lệnh gật đầu một cái.

- Sao lại như vậy chứ?

- Doanh Cửu Quang bày ra bộ dạng đau khổ ôm đầu, lôi kéo Hạ Hầu Lệnh, nói:

- Nhanh nhanh nhanh, nhanh đưa bản Vương đi gặp phụ thân ngươi!

Gặp phải loại vô lại đùa bỡ lưu manh này, Hạ Hầu Lệnh có chút không nói lên lời, giống như nơi này là trong nhà của đối phương, hắn gần như là bị Doanh Cửu Quang trực tiếp kéo vào cấm viên.

- Lão ca ca, tiểu đệ đến thăm huynh đây.

Vào đến tẩm điện, thấy Hạ Hầu Thác đang ngồi xếp bằng trên giường thần tình uể oải, Doanh Cửu Quang lập tức lên tiếng bi thương, bày ra bộ dạng hận bản thân mình đã tới chậm.

- Doanh Thiên Vương đến rồi.


Hạ Hầu Thác hơi mỉm cười, đang muốn hoàn lễ, ai biết Doanh Cửu Quang lập tức bước vội đến, hai tay đỡ lấy ông ta, rất cung kính để ông ta an toạ tịnh dưỡng, thuận tay cũng bắt mạch tượng của Hạ Hầu Thác, thi pháp kiểm tra, nói:

- Nghe được tin tức, tiểu đệ quả thực là khó mà tin được!

Bộ dạng quan tâm đến thân thể của Hạ Hầu Thác, giúp ông ta xem bệnh.

Hạ Hầu Lệnh đứng ở bên cạnh mắng thầm, có đủ vô sỉ rồi đây!

- Đây... đây... Lẽ nào là thật sao?

Sau khi xem mạch của Hạ Hầu Thác, Doanh Cửu Quang vẻ mặt kinh ngạc khó mà tin được.

- Không không mà đến, không không mà đi, là chuyện thường tình của con người.

Hạ Hầu Thác cười nhạt một cái, rồi lại nói:

- Có chuyện còn cần Thiên Vương giúp đỡ.

Doanh Cửu Quang vỗ ngực đảm bảo, nói:

- Lão ca ca cứ việc nói, chỉ cần là tiểu đệ có thể làm được, quyết không hai lời!

Hạ Hầu Thác chỉ Hạ Hầu Lệnh bên đó nói:

- Thân thể ta ngày càng yếu dần, khó có thể làm chủ sự được lão nhị đã kế thừa địa vị gia chủ của Hạ Hầu gia. Bệ hạ cũng đồng ý để nó kế tục tước vị Thiên Ông, nhưng ta sợ ta không nhìn được đến ngày đó, lo lắng việc này sẽ xảy ra biến cố gì đó, việc kế tục tước vị, vẫn mong Thiên Vương ở trên triều đường tận lực tương trợ!

Doanh Cửu Quang vỗ cánh tay của Hạ Hầu Thác, vạn phần chắc chắn bảo đảm, nói:

- Lão ca ca cứ yên tâm trong lòng, việc này cho dù huyết tiền tam thước cũng chắc chắn gắng sức đến cùng, tuyệt không hà hồ!

- Đa tạ!

- Lão ca ca nói lời khách khí rồi.

Doanh Cửu Quang đương nhiên không thể ở lại đây lâu, quá nguy hiểm!

Cuối cùng vẫn cáo từ, lại liên tục xin Hạ Hầu Thác giữ gìn sức khỏe là không tránh được, trước khi đi còn để lại lễ vật quý trọng để hỏi thăm. Sau khi ông ta trở về, Khấu Lăng Hư lại đến, Tứ đại Thiên Vương có thể nói là thay phiên nhau đến hỏi thăm.

Quan trọng là Doanh Cửa Quang xác nhận được thọ hạn của Hạ Hầu Thác thật sự là đã đến rồi, Khấu Lăng Hư cũng không dám tin hoàn toàn, vẫn phải đích thân đến kiểm tra mới yên tâm.

Khấu Lăng Hư như thế, Hạo Đức Phương và Quảng Lệnh Công cũng như vậy, cho dù là người cuối cùng nghe ba nhà đều nói vậy cũng không dám tin tưởng, sự việc này mấy vị đó sao có thể nghe lời đồn thổi là có thể cho qua chuyện, cần phải xác nhận rõ ràng mới được.