Phi Thiên

Chương 2922: Gió êm sóng lặng (2)

Dù sao Thiên Nhi và Tuyết Tinh tình trạng này cũng được xem như là thiếp thất của Miêu Nghị rồi, thậm chí địa vị thay đổi quá nhanh, bình thường việc vặt cũng không làm đến. Hai người đầu tiên là thiếp thân hầu hạ Miêu Nghị và Vân Tri Thu, những việc khác không cần hai người phải đụng tay, chỉ cần giao cho bốn nha đầu bên dưới làm.

Khó mới được xuất quan, vừa xuất quan hiển nhiên không tránh khỏi ân ái với Phi Hồng, mỹ nhân như ngọc, phải nói là Miêu đại quan nhân có thể sảng khoái phóng túng một phen.

Mà sau khi Diêm Tu quay về có chỗ tốt, Thiên Nhi và Tuyết Nhi trên cơ bản cũng đã giải thoát rồi, chỉ chuyên tâm cùng theo Miêu Nghị tu luyện một chỗ. Truyền lời, nói hết sự việc cho Diêm Tu. Ở bên ngoài, Diêm Tu vừa tu luyện vừa làm hộ pháp. Có chuyện nào không tốt sẽ giao cho Dương Triệu Thanh đi xử lý, Diêm Tu không có gia quyến, một thân một mình không có liên quan gì chỗ này. Dương Triệu Thanh thì vẫn còn gia quyến của mình, mà phủ đô thống hoàn toàn cũng cần một tổng quan. Mà ý nghĩ này Dương Triệu Thanh là thích hợp nhất, còn Diêm Tu phù hợp với hộ pháp.

Gió êm sóng lặng, đảo mắt cái lại thêm bảy trăm năm trôi qua. Hiện tại Miêu Nghị đang ngồi trong linh khí nồng nặc bấm đầu ngón tay tính toán thời gian, đình chỉ luyện hóa nguyện châu lực.

Linh khí trong phòng rất nhanh bị bốn người hấp thu sạch sẽ, nhị phẩm thải liên ở mi tâm Miêu Nghị chậm rãi biến mất.

Từ hai trăm năm trước, tu vi của Miêu Nghị cũng đã đột phá đến nhị phẩm thải liên. Mỗi ngày tốc độ luyện hóa nguyện lực châu bằng tiên nguyên đan cũng đạt được 3500 khối. Muốn đột phá lên tam phẩm thải liên cần phải dùng đến bảy mươi trăm triệu khối, hay nói dúng hơn muốn đột phá đến thải liên tam phẩm cần phải cần hơn một ngàn ba trăm năm.

Hiện tại tu luyện đã hơn hai trăm năm, dự đoán còn phải hơn một ngàn năm trăm năm nữa mới có thể đột phá tam phẩm.

Thấy linh khí biến mất, Vân Tri Thu, Thiên Nhi, Tuyết Nhi đều lần lượt mở mắt, nhất phẩm thải liên từ từ biến mất khỏi mi tâm của Vân Tri Thu, mười mấy năm trước nàng cũng đã đột phá đến cảnh giới thải liên rồi. Tu vi của Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng đột nhiên tăng mạnh, đã lên đến Kim Liên cửu phẩm.

Miêu Nghị quét mắt, âm thầm cảm thấy lục đại kỳ công quả nhiên bất phàm, thậm chí còn có xu thế đuổi kịp tiến độ tu luyện của bản thân.

Trên thực thể bí quyết tinh hỏa tuy rằng có chỗ rất kỳ diệu, thế nhưng tốc độ tu luyện sau khi người khác công pháp tiến giai cũng không phải ngồi không. Đều có các pháp môn tu hành, không có đạo lý vĩnh viễn giậm chân tại chỗ, huống hồ là lục đại kỳ công.

Vân Tri Thu nhìn linh khí trong phòng biến mất thì hỏi:

- Làm sao thế?


- Tiến độ tu hành của ba người các người thật là kinh người.

Miêu Nghị lắc đầu cảm thán một tiếng. Cả ba người nhìn nhau, Vân Tri Thu lại mỉm cười nói:

- Đây là chúng ta dính hào quang của ngươi, cái gì cũng không cần, cái gì cũng không làm chỉ phóng thích rồi hấp thu quả thật so với làm chơi ăn thật còn làm chơi ăn thật hơn. Nếu không sao có thể đạt đến mức tiến này. Nếu không phải ở bên cạnh ngươi tu luyện mà nói thì không biết đến năm nào, tháng nào ta mới đột phá đến cảnh giới thải liên, luận chính nhi bát kinh tiến độ tu hành thì còn thua xa ngươi.

Bốn người ngồi tạo thành vòng tròn, Miêu Nghị đứng dậy, Vân Tri Thu cũng đứng lên hỏi:

- Muốn xuất quan sao?

Miêu Nghị trả lời:

- Có chút việc có lẽ phải ra ngoài vài năm.

- Ra ngoài vài năm?

Vân Tri Thu kỳ quái hỏi:

- Đi đâu? Làm gì?

Miêu Nghị đáp:

- Tìm Ngọc La Sát có chút việc.


Vân Tri Thu ngạc nhiên nói:

- Chuyện không phải đã qua rồi sao? Ngươi còn tìm nàng làm gì?

Miêu Nghị nói:

- Ta với nàng có một ước định, bây giờ còn nói chưa rõ ràng, trước mắt cứ đón tiếp rồi hãy nói.

Chuyện giữa hắn và Ngọc La Sá không thể nói cho bất kỳ kẻ nào khác, bao gồm cả Vân Tri Thu. Chuyến này lén rời đi không nói gì cũng chỉ sợ Vân Tri Thu lo lắng, lần này nhất định hắn muốn mạo hiểm. Đương nhiên cũng có phần nắm chắc, không biết hắn có thể ứng đối hay không đây.

- Vài năm? Đi lâu như vậy sao?

Vân Tri Thu chần chờ, cau mày nói tiếp:

- Thời cơ thoát thân của lão nhị nhà ngươi sợ rằng cũng cần mấy năm nữa thôi, ngươi chuẩn bị thế nào?

- Ngươi yên tâm trước đó ta sẽ tận lực trở về nghĩ biện pháp.

Miêu Nghị cười trấn an, trên thực tế chuyến này đi là hắn muốn giải quyết việc này, thuận tiện giải quyết mối hậu hoạn Ngọc La Sát này.

Từ lúc trước đột nhiên tinh linh đưa tin của Thất Giới đại sư toát ra “yêu tăng nam ba” hắn vẫn luôn tính toán thời gian. Về sau bị phạt vào hoang cổ tử địa làm trễ nãi chút thời gian, sau đó lại đến ngự viên phạt thủ ngự điền một trăm năm. Trên thực tế, hắn dự đoán thời gian trốn thoát của bọn Bát Giới chỉ có thể là tám trăm năm sau.

Lúc trước khi hắn lấy nam mô môn tàng bảo lừa gạt Ngọc La Sát, nói là muốn chín trăm năm sau mới là thời gian tầm bảo phù hợp. Trên thực tế là hắn muốn giữ lại cho mình một khoảng trống, để thiết lập kế hoạch ứng biến chu toàn, không đến mức bị nháo động lại không kịp trở tay.

Kỳ thật, với hắn mà nói, muốn diệt trừ Ngọc La Sát không phải là chuyện quá khó khăn. Thực lực trong tay hắn muốn đối phó với toàn bộ La Sát Môn có lẽ không dễ dàng, thế nhưng đối phó một mình Ngọc La Sát thì cũng không hề khó. Dùng tầm bảo để dụ Ngọc La Sát chạy vào địa ngục. Ở địa ngục nhiều cao thủ như vậy, chỉ cần Ngọc La Sát tiến vào đó trên cơ bản thì không có cơ hội giữ mạng sống rồi.

Thế nhưng hắn lại muốn lợi dụng Ngọc La Sát để cứu Bát Giới. Nếu không phải vì tên khôn Bát Giới kia thì hắn cũng không có nhiều phiền toái đến vậy.

Phong ấn Yêu tăng nam ba bắt đầu từ khu vực đinh mão vực. Cho dù Thiên Đình từng có một đoạn thời gian kịch biến, đội ngũ tìm kiếm phong ấn yêu tăng nam ba đều rồi về rồi. Hiện tại, nội bộ Tứ Quân tự chỉnh đốn cũng chưa trở về như lúc đầu, thế nhưng đội quân cận vệ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm. Thế nên có thể thấy được mức độ coi trọng của Thanh chủ đối với phong ấn yêu tăng nam ba kia.