Phi Thiên

Chương 2788: Sợ bóng sợ gió (2)

Một đường bình an đi tới Tín Nghĩa Các, Thất Tuyệt tự mình nghênh đón, khách sáo dẫn đường đi lên lầu.

Năm vị đi theo phía sau bao gồm Từ Đường Nhiên bên trong, muốn đi theo cũng không có biện pháp, bị người của Tín Nghĩa Các cưỡng ép ngăn lại tại chỗ không cho đi vào, chỉ cho một mình Miêu Nghị đi vào.

Vẫn là phòng đãi khách thanh nhã kia, Tào Mãn vẫn như cũ ở đó nhàn nhã pha trà, thấy Miêu Nghị đi vào mỉm cười, đưa tay mời ngồi.

Cũng vẫn không mượn tay người khác, Tào Mãn tự mình ra tay châm trà đãi khách.

Bưng chung hương trà khẽ nhấp môi một cái, Miêu Nghị buông chung trà xuống hỏi:

- Không biết Đông chủ cho gọi có chuyện gì?

Tào Mãn thổi chung trà, ánh mắt liếc nhìn một chút, nói:

- Nghe nói U Tuyền săn thú xảy ra chút chuyện, không biết tổng trấn đại nhân có nghe nói không?

Miêu Nghị làm ra vẻ kinh ngạc nói:

- Xảy ra chuyện ư? Có thể xảy ra chuyện gì?

- Ha ha...

Tào Mãn cười như không cười, nói chế giễu:

- U Tuyền săn thú, Doanh gia có mưu đồ khác, bày bẫy rập muốn thỉnh ông vào rọ, kết quả ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo! Có người mời cao thủ Phật môn đánh lén, xảy ra kịch chiến. Chuyện có xu hướng liên quan tới thiên đình và Phật giới, đội ngũ săn thú của bốn nhà Tứ Đại Thiên Vương hỗ tương nhau như cây liền cành, lần lượt gấp rút chạy đến tiếp viện. Ai biết bọ ngựa bắt ve hoàng tước ở phía sau, lại xuất hiện một lượng lớn người vây quét, một lưới bắt hết tất cả đội ngũ săn thú. Tổng trấn đại nhân là quan viên cao nhất khu vực Minh giới, không biết đại nhân có biết nhóm lớn người xuất hiện cuối cùng là ai không?


Thật đúng nghĩ rằng Hạ Hầu gia tộc không gì không biết, Miêu Nghị vừa nghe nói cái gọi là “mời cao thủ Phật môn đánh lén” liền biết tên này đang gạt mình: Đội ngũ Phật môn không phải mình “mời”, chỉ sợ muốn mời cũng không mời được, người ta cũng không có khả năng đáp ứng giúp mình làm chuyện đánh lén!

Hắn chậc chậc thở dài nói:

- Còn có chuyện như vậy ư?

- Đại nhân thật không biết ư?

Tào Mãn liếc nhìn nói.

- Thật không biết!

Miêu Nghị dang hai tay.

Hắn chết cũng không thừa nhận, Tào Mãn cũng không ép được hắn. Kế tiếp hai người tán gẫu chuyện đâu đâu, sau đó Miêu Nghị nói cáo từ, Tào Mãn cũng không lưu khách.

Chỉ là thời điểm đứng dậy rời đi, Miêu Nghị nghĩ tới điều gì dừng bước cau mày nói:

- Đông chủ, ta thấy Quỷ Thị dường như có chút rối loạn, có phải xảy ra chuyện gì không?

Tào Mãn cũng đứng dậy, đi tới trước cửa sổ nhìn ra xa, đưa lưng về phía hắn chậm rãi nói:

- Còn có thể có chuyện gì, đương nhiên là chuyện không thoát khỏi liên quan với săn thú U Tuyền. Người có thể bao vây tiêu diệt đội ngũ săn thú của Tứ Đại Thiên Vương không nhiều lắm, có lá gan động thủ đối phó bốn nhà này lại có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chuyện lại liên lụy đến Phật môn, không khỏi khiến nhiều người phỏng đoán: Tứ Đại Thiên Vương sợ hãi vị Thiên Cung kia muốn ra tay với bọn họ, nên trước tiên làm chuẩn bị phản kích. Bốn vị kia ra lệnh một tiếng, đại quân thiên hạ đều điều động, thanh thế kinh người, chẳng những là Quỷ Thị, chỉ sợ Thiên Nhai bên kia phản ứng còn lớn hơn...


Hắn không có che giấu với Miêu Nghị, ngược lại có điều tiết lộ, để Miêu Nghị nắm giữ một chút ý hướng và động tĩnh của cao tầng thiên đình!

Đúng như lời hắn nói, Tứ Đại Thiên Vương ra lệnh một tiếng, Đông Quân, Nam Quân, Tây Quân, Вắс Quân dùng tốc độ cao vận chuyển với tốc độ hiếm thấy từ thái bình tới nay, hiệu suất cao hơn xa lúc thi hành pháp chỉ của Thiên Cung. Có thể thấy lúc bình thường làm việc bất lợi là tình huống gì? Trong lúc nhất thời làm cho khắp thiên hạ gió nổi mây phun... Sợ bóng sợ gió!

Động tĩnh này chỉ vừa nảy mầm liền không dừng được. Không biết đã xảy ra chuyện gì, mỗi người đều cảm thấy bất an, các môn các phái cấp tốc kêu gọi đệ tử của mình trở về sơn môn. Cho dù là tán tu nghe tin cũng cấp tốc chạy về hang ổ, hoặc là tìm chỗ trốn tránh.

Địa phương có phản ứng thể hiện trực tiếp nhất chính là Thiên Nhai, khách thương lui tới cấp tốc xói mòn, rất nhiều cửa hàng không hiểu rõ tình huống liền đóng cửa, rất nhanh làm cho các nơi Thiên Nhai trong cảnh nội thiên đình luôn phồn hoa biến thành thành trống tiêu điều.

Đây đều là nói sau.

Mà Thiên Cung lúc này, trong Tinh Thần Điện, Thanh Chủ gương mặt âm trầm ngồi phía sau cái bàn dài, hai tay chống mép bàn không nhúc nhích, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm ngoài cửa đại điên.

Thượng Quan Thanh mặt căng thẳng hầu hạ bên cạnh, Tư Mã Vấn Thiên, Cao Quán đứng dưới.

Trạng thái của ba người này đều không tốt lắm, Thượng Quan Thanh áo quần xốc xếch, Tư Mã Vấn Thiên thỉnh thoảng nâng tay áo lau mồ hôi trên trán, Cao Quán khá hơn một chút, nhưng cũng mím môi căng thẳng sắc mặt nặng trĩu.

Trong điện tĩnh lặng có thể nghe tiếng kim rơi, lâu lâu có tiếng hít thở phun ra nuốt vào kéo dài của Thanh Chủ, ánh mắt Thanh Chủ lúc này giống như là muốn ăn người...

Tứ Đại Thiên Vương làm ra động tĩnh lớn như vậy, muốn Thiên Cung bên này không biết cũng khó, nhiều đội ngũ lớn như vậy chưa có hiệu lệnh của Thiên Cung đã tự tiện điều động, vả lại không ngừng trấn giữ yếu địa bày ra thế công, trong nháy mắt làm cho thần kinh Thiên Cung căng thẳng lên.

Đây là muôn làm gì? Muốn tạo phản sao?

Thiên Cung bên này lên tiếng hỏi là chuyện gì xảy ra, Tứ Đại Thiên Vương đều đáp lời: đang thao luyện binh mã!

Thao luyện binh mã cái gì, Thanh Chủ mà tin mới là lạ! Ngược lại xem ra rất giống như là muốn binh biến!

Không có chờ bao lâu, trong Tinh Thần Điện đang yên tĩnh bị phá vỡ, ngoài điện vang lên một tràng tiếng chiến giáp đi lại kêu xào xạc.

Tả đốc vệ Chỉ huy sứ Phá Quân, Hữu đốc vệ Chỉ huy sứ Vũ Khúc dắt tay nhau đi tới, song song cất bước đi vào trong điện.

Hai người sắc mặt ngưng trọng, hiếm thấy thay đổi bộ chiến giáp sáng bóng, vai khoác áo choàng nhẹ bay.

Phía sau hai người theo vào hai hàng người, 18 vị trong 20 vị Trấn vệ Đại Đô Đốc dưới trướng Tả Hữu đốc vệ. Trừ hai vị đang làm nhiệm vụ, những người khác toàn bộ đến đây, long hành hổ bộ đi theo phía sau hai vị chỉ huy, từng người đều đằng đằng sát khí.